Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-11-2016] Tôi mới chỉ sáu tuổi khi mẹ tôi mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vì còn quá trẻ, nên tôi chỉ nhìn mẹ học Pháp và luyện công. Thi thoảng tôi học theo một số động tác, mặc dù lúc đó tôi không thật sự tu luyện.

Tôi nhớ cảnh tượng luyện công tập thể. Nó đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi vì nó rất tường hòa và mỹ hảo.

Năm 2003, tôi trở thành một học viên. Khi ấy tôi vừa tốt nghiệp đại học. Tôi có rất nhiều câu hỏi nan giải về cuộc sống. Tuy nhiên, khi trở thành một học viên Đại Pháp và học sách Chuyển Pháp Luân, tất cả những câu hỏi của tôi đều được trả lời. Tôi có cảm giác rằng mình là người may mắn nhất trên thế giới.

Tôi được sinh ra vào những năm 80 và là con duy nhất trong gia đình. Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi có cá tính rất mạnh mẽ và không muốn lắng nghe hay chấp nhận ý kiến của người khác. Tôi thường tranh cãi với mọi người để chứng minh rằng họ sai và tôi đúng.

Ở trường trung học có những yêu cầu nghiêm khắc về đồng phục và hành vi của học sinh, nhưng tôi đã phớt lờ những quy tắc đó và nhất quyết làm mọi việc theo cách của mình. Tôi hành xử tương tự như vậy khi lên đại học. Mặc dù có tham gia các hoạt động trong trường, nhưng tôi chỉ làm những gì mà tôi cho là phù hợp với sở thích mình và nó trái ngược với điều mà người giáo viên yêu cầu chúng tôi làm.

Tôi chạy theo các loại xu hướng và đắm mình trong thế giới vật chất, nhưng không gì mang lại cho tôi niềm hạnh phúc thật sự. Tâm tôi đầy các loại ham muốn. Khi những mong muốn của tôi được thoả mãn, tôi sẽ lại cảm thấy trống rỗng. Khi các ham muốn của tôi đã được thoả mãn thì kế đến là cảm giác trống rỗng và nó sẽ kéo dài mãi cho đến khi ham muốn kế tiếp xuất hiện và cứ thế lặp đi lặp lại, đến khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Nhận thức về cuộc sống thay đổi hoàn toàn

Các bài giảng của Đại Pháp và sự từ bi vô hạn của Sư phụ Lý Hồng Chí đã hoàn toàn thay đổi thế giới quan của tôi. Qua việc học các sách của Sư phụ Lý Hồng Chí, tôi dần hiểu ra mục đích thật sự của cuộc sống. Trong ba năm qua, tôi đã tham gia học Pháp nhóm ở địa phương vào mỗi tuần.

Tôi cũng tham gia viết bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện trên trang Minh Huệ và đã giúp giải cứu những học viên bị bắt giữ. Tôi cũng đệ đơn kiện Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của chính quyền cộng sản, yêu cầu đưa ông ta ra trước công lý vì đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp.

Thực sự cải biến tâm

Tôi không còn bướng bỉnh mà đã biết cẩn thận lắng nghe những đề xuất từ bạn bè và gia đình của mình. Trước kia khi nói chuyện với bố mẹ, tôi hiếm khi tránh nói điều gì có thể gây ra tranh cãi. Nhưng bây giờ tôi chân thành trao đổi suy nghĩ và ý tưởng của mình với họ, và tôi có thể cảm nhận được lòng tốt của họ dành cho tôi. Tôi cảm thấy rằng, là con gái của ba mẹ, tôi đã tìm ra cách thức ngay chính để đối đãi với họ.

Hiện nay, khi gặp điều gì đó không vui, tôi sẽ nhanh thoát khỏi nó bằng cách dùng các Pháp lý để chỉ đạo mình. Khi đối diện với thử thách, tôi nghĩ rằng mọi thứ xảy ra đều có lý do và ôm giữ chấp trước sẽ chỉ khiến mọi thứ khó khăn hơn.

Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Bất kể sự việc gì cũng có quan hệ nhân duyên; vì sao người ta có thể làm người? Chính là vì người ta có ‘tình’; người ta vì cái ‘tình’ này mà sống; tình cảm thân quyến, tình cảm nam nữ, tình cảm với cha mẹ, cảm tình, tình bè bạn, thực thi công việc cũng có tình, ở đâu cũng không tách khỏi cái ‘tình’ ấy; muốn làm hay không, cao hứng hay không, yêu và ghét, hết thảy mọi thứ trong toàn bộ xã hội nhân loại đều từ cái ‘tình’ ấy mà ra.” (Chuyển Pháp Luân)

Điều này giải thích rằng những gì chúng ta trải nghiệm đều bắt nguồn từ cái tình của chúng ta, bất kể đó là niềm vui hay nỗi buồn, yêu hay ghét. Tôi thấy rằng nếu tôi có thể bỏ được tâm ích kỷ, thì nó sẽ được thay thế bằng việc nghĩ xem người khác sẽ phản ứng thế nào trong mọi tình huống.

Làm dịu tính cách của mình

Như Sư phụ đã giảng cho chúng ta:

“Dựa theo học thuyết âm dương, nữ tính thì nên phải là nhu, không thể cương. Nam thì thuộc vào dương cương, nữ thì thuộc vào âm nhu, cương nhu tương hợp cùng nhau, bảo đảm là vô cùng hài hòa. Bây giờ không phải là nam giới ức hiếp nữ giới, mà là do xã hội này đã bại hoại, bất kể nam giới hay nữ giới đều đang ức hiếp người khác, đồng thời đã xuất hiện [hiện tượng] âm dương đảo chiều thời cận đại. Trung Quốc biểu hiện rõ ràng nhất.” (Giảng Pháp tại một buổi gặp mặt ở New York [1997])

Sư phụ đã giúp tôi hiểu được rằng, đối với một phụ nữ, sự dịu dàng và nữ tính là đức tính mà một người phụ nữ nên có. Vì thế, tôi đã để chồng của mình là người đưa ra quyết định trong khi tôi đóng vai trò hỗ trợ. Mặc dù vậy, khi ở cùng nhau, chúng tôi vẫn gặp đủ loại mâu thuẫn.

Tôi nhớ lại có lần khi tôi tranh luận với anh ấy. Khi vấn đề đầu tiên được đưa ra, tôi cảm thấy anh ấy rất sai. Tôi nghĩ anh ấy phải nhường tôi vì tôi là phụ nữ. Tôi đã rất bối rối khi một ý nghĩ xuất hiện trong đầu mình: “Mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, sao mình lại có thể chấp vào những điều tầm thường này?” Với niệm này, tôi đã bình tĩnh lại. Sau đó, tôi bắt đầu nghĩ đến điều Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Bình thường chư vị luôn luôn bảo trì trái tim từ bi, [bảo trì] tâm thái hoà ái; [khi] gặp vấn đề thì sẽ xử lý được tốt, bởi vì nó có một khoảng hoà hoãn. Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác, mỗi khi gặp vấn đề thì trước hết nghĩ rằng: ‘Việc này đối với người khác có thể chịu được không, đối với người khác có phương hại gì không’;” (Chuyển Pháp Luân)

Không phải đây là một khảo nghiệm để tôi xem liệu tôi có thể phát hiện ra vấn đề của chính mình và nghĩ cho người khác? Khi nghĩ được như vậy, tôi không còn khó chịu với anh ấy nữa. Sau đó tôi đã gọi điện cho anh để xin lỗi. Tôi biết nếu không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ vẫn giận anh và không sẵn lòng xin lỗi.

Mặc dù tôi là một học viên tương đối mới, nhưng niềm hạnh phúc và vẻ đẹp mà Đại Pháp mang đến cho tôi lại cực kỳ lớn. Pháp đã chỉ đạo tôi và Sư phụ đã bảo hộ tôi, tôi cảm thấy mình vô cùng may mắn. Khi gặp phải mâu thuẫn hoặc có rắc rối, chúng chỉ xuất hiện trong chốc lát rồi biến mất, vì tâm tôi đã hoà tan trong Đại Pháp của vũ trụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/24/338092.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/31/160580.html

Đăng ngày 2-2-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share