Bài viết của một học viên Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-09-2016] Tôi sinh ra trong một gia đình thường dân ở ngoại ô. Cha tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998 vì ông bị viêm mũi. Chẳng bao lâu sau chúng tôi bắt đầu tu luyện, nhưng chúng tôi chỉ luyện công và không bao giờ đọc Chuyển Pháp Luân.

Cha mẹ tôi điều hành một trang trại gà, nhưng công việc kinh doanh không tốt. Chúng tôi đã trệch khỏi Đại Pháp, tất cả mọi người đều cảm thấy mệt mỏi và kiệt sức. Gia đình thường xuyên xảy ra mâu thuẫn.

Trở lại tu luyện Đại Pháp

Năm 2005 cha tôi đã được chẩn đoán mắc bệnh cao huyết áp và nhiều bệnh khác. Ông đau đầu nghiêm trọng và không thể làm được việc nặng. Mẹ tôi cảm thấy rằng bệnh đó không phải huyết áp cao, mà là một loại bệnh di truyền từ tổ tiên và không thể chữa trị.

Một học viên Đại Pháp đề nghị cha tôi nên quay lại tu luyện Đại Pháp. Vấn đề sức khỏe của cha tôi đã biến mất trong vòng vài ngày sau khi ông bắt đầu tu luyện Đại Pháp một lần nữa. Hai mẹ con tôi cũng quay trở lại tu luyện Đại Pháp. Chúng tôi đã lãng phí mất 7 năm.

Gia đình tôi đã trải qua một sự thay đổi hoàn toàn. Mẹ tôi trước đây vốn là một người rất nóng tính, đã trở nên hiền lành và tốt bụng. Tôi từng là một đứa trẻ ốm yếu đã trở nên khỏe mạnh. Tất cả chúng tôi đều biết hướng nội tìm những thiếu sót khi mâu thuẫn xảy ra. Mẹ tôi cũng chủ động giải quyết tất cả các mâu thuẫn trước đây với bà ngoại.

Tĩnh tâm trong khổ nạn

Cha mẹ tôi bị bắt giam bất hợp pháp, vào năm 2008, nhà của chúng tôi bị lục soát khi tôi còn là học sinh trung học. Tôi đã học được cách mạnh mẽ, độc lập và trở nên minh bạch hơn về những điều gì là đúng, điều gì là sai.

Những gì đã xảy ra với gia đình tôi đã được khắp cả vùng biết đến. Mọi người đã có những phản ứng khác nhau. Một số người cố gắng tránh xa tôi, một số coi thường tôi, trong khi những người khác thể hiện sự đồng cảm.

Tôi không để ý đến bất cứ điều gì và chỉ cư xử bình thường. Tôi luôn tự nhủ bản thân mình rằng cha mẹ mình là đệ tử Đại Pháp. Họ không làm điều gì sai khi cố gắng cứu người.

Ở trường, tôi học chăm chỉ hơn và không bao giờ tật đố khi các bạn cùng lớp của mình đi xem phim, du lịch, hoặc tổ chức sinh nhật. Tôi biết từ trong tâm mình, chúng tôi là những đệ tử Đại Pháp.

Bác và anh họ tôi không phải là người tu luyện. Họ thường nói với tôi: “Chỉ cần học giỏi và học các kỹ năng. Không được như cha mẹ của con. Đừng nghe theo họ …”

Tôi biết gia đình của mình đã được thụ ích như thế nào từ Đại Pháp và cho dù thế nào đi chăng nữa tôi sẽ không bị ảnh hưởng bởi những gì mà bác và anh họ của tôi nói. “Xin đừng lo lắng cho cháu,” tôi nói với họ. “Cháu biết mình đang làm gì.”

Sau khi cha mẹ tôi được thả, họ vẫn tiếp tục tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và giảng chân tướng về Đại Pháp cho người thân và hàng xóm, tất cả những người đó đã hiểu về cuộc bức hại.

Tháng 2 năm 2014, cha mẹ tôi lại bị bắt, nhà tôi bị lục soát. Sau đó mẹ tôi được thả, còn cha tôi vẫn bị giam giữ.

Chúng tôi hướng nội tìm xem liệu có bất cứ điều gì chúng tôi đã làm không tốt. Chúng tôi đã quyết định cần phải đi yêu cầu thả cha tôi ngay lập tức.

Buông bỏ tâm sợ hãi

Trong những ngày đầu sau khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi đã phải chịu đựng một cách thụ động về những gì đã xảy ra với chúng tôi. Tôi đã có tâm sợ hãi. Tôi cố gắng để tránh bị bức hại và nghĩ rằng tu luyện thật sự rất khổ và mệt.

Sau đó, tôi nhận ra rằng mình đã sai khi không đặt Đại Pháp lên trên hết và chúng tôi nên phản bức hại một cách nghiêm túc.

Tôi đã gọi điện thoại cho người lãnh đạo ban an ninh nội địa, nhưng ông ta đã từ chối lắng nghe những gì tôi nói và gác máy.

Hai vợ chồng chị gái, và tôi đã đi đến đồn công an để nói chuyện với ông ta. Lúc đầu, chúng tôi được thông báo là ông ta không có ở đó. Tuy nhiên, khi chúng tôi nhìn thấy ông ta, ông ta đe dọa tôi và lái xe bỏ đi.

Tôi cảm thấy có chút khó chịu một lúc. Sau đó, tôi nghĩ rằng: “Chúng tôi đã không làm điều gì sai. Tôi có Sư phụ và Đại Pháp, và tôi sẽ tiếp tục bước đi trên con đường tu luyện của mình.”

Động thái pháp lý đối với vụ bức hại

Chúng tôi đã tới trại giam để yêu cầu thả cha mình nhưng đã không thành công. Sau đó chúng tôi đã thuê một luật sư cho ông. Qua trao đổi với luật sư, chúng tôi nhận thức rõ hơn rằng các cáo buộc sai trái đối với các học viên là hoàn toàn bất hợp pháp.

Công an ở đội an ninh nội địa đã rất lo vì chúng tôi thuê một luật sư cho cha mình. Mỗi người trong bọn họ từng nói nhỏ với luật sư: “Anh làm gì thì làm, miễn đừng nộp đơn kiện tôi.”

Khi luật sư nộp đơn kiện lên văn phòng Viện kiểm sát và tòa án, công tố viên và thẩm phán đã bị sốc, vì đây là vụ kiện đầu tiên thuộc loại này trong vùng của chúng tôi.

Khi luật sư đi đến trại giam, trại tạm giam đã cố gắng gây khó khăn cho ông ấy, nhưng không gì có thể ngăn chúng tôi khởi tố về việc giam giữ trái phép cha tôi.

Tại phiên tòa, bốn luật sư đại diện cho cha tôi đã bào chữa hoàn toàn thuyết phục, hai vị công tố viên và thẩm phán đã không nói nên lời.

Nhiều học viên phát chính niệm bên ngoài phòng xử án. Trong suốt phiên tòa, thẩm phán, công tố viên và cảnh sát tư pháp trong phòng xử án tất cả đều lắng nghe chân tướng về Pháp Luân Công.

Tháng 6 năm 2016, cả gia đình tôi đã chính thức đệ đơn khiếu nại hình sự đối với cựu Tổng bí thư ĐCSTQ Giang Trạch Dân lên Viện kiểm sát và Toà án nhân dân tối cao.

Giữ một hình ảnh tốt đẹp của một học viên Đại Pháp tại sở làm

Với sự nhận thức sâu sắc về các Pháp lý, một cách tự nhiên tôi đã học được cách tôn trọng và từ bi khi cư xử với mọi người.

Quản lý công ty của chúng tôi có trình độ học vấn cao và khá thành công trong lĩnh vực kiến trúc. Đó hoàn toàn là một thách thức để giảng chân tướng cho cô ấy.

Tôi bắt đầu bằng cách nói về những lợi ích sức khỏe của Pháp Luân Công. Cô ấy nói cô ấy biết rất nhiều bác sĩ, học giả, quan chức chính phủ, và các sĩ quan quân đội tu luyện Pháp Luân Công.

Cô đã bị sốc khi nghe về sự tra tấn tàn bạo, giết hại các học viên Pháp Luân Công để lấy nội tạng của họ và hỏi tôi rất nhiều câu hỏi. Chúng tôi đã thảo luận vấn đề này hơn một giờ đồng hồ. Trong cuộc nói chuyện của chúng tôi, tôi cảm nhận được sự tôn trọng của cô ấy trong khi giảng chân tướng. Cô đã rất vui và nói rằng muốn nói chuyện với tôi thêm một chút khi có thời gian.

Giúp giải quyết một vấn đề bằng cách chiểu theo các Pháp lý

Công ty chúng tôi cần chuyển đến một tòa nhà khác. Cơ quan thương mại bất động sản mà chúng tôi nhờ tư vấn đã nói với chúng tôi rằng chúng tôi không cần bận tâm đến việc dọn vệ sinh tòa nhà khi chúng tôi rời đi. Tuy nhiên, sau đó họ đã trích 1.700 Nhân dân tệ với lý do là chúng tôi đã không dọn khu vệ sinh chung và vòi nước bị hỏng. Nhiều đồng nghiệp của tôi cố gắng giải thích với họ, nhưng họ đều bị đuổi ra khỏi văn phòng.

Quản lý của chúng tôi đã rất tức giận và quyết định đích thân đi giải thích với họ. Cô cũng muốn tôi đi cùng với cô ấy. Cô ấy dặn tôi gây phiền hà cho họ nếu họ vẫn tiếp tục phi lý.

Tôi nghĩ đề nghị của cô ấy khá vô lý. Là một học viên Đại Pháp, tôi cảm thấy mình nên cư xử theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi cho rằng chúng tôi không nên hành động theo cách này bởi vì nó sẽ làm hỏng hình ảnh của công ty chúng tôi. Nếu chúng tôi làm gián đoạn công việc kinh doanh của họ và họ tức giận, cơ hội nhận lại tiền đặt cọc của chúng tôi sẽ ít hơn.

Cô ấy suy nghĩ lại và hỏi tôi có bất kỳ ý tưởng nào không. Tôi nói với cô ấy rằng có thể có điều gì đó chúng ta làm chưa tốt, nếu không họ sẽ không trừ tiền đặt cọc của chúng ta. Chúng tôi có thể giải thích tình hình và bồi thường một số tiền nếu thực sự cần vì một số việc chúng ta làm không tốt. Trong bất kỳ trường hợp nào, chúng ta nên cư xử một cách hợp lý.

Người quản lý đã đồng ý và nói: “Thôi được rồi. Chỉ cần chắc chắn rằng tôi không bị mất bình tĩnh.”

Chúng tôi đã tới đại lý bất động sản, thương mại và phát hiện ra rằng họ đã thực sự vô lý và quản lý của chúng tôi đã run lên vì giận dữ.

Cô muốn gửi cho họ một thông báo từ luật sư của mình và hỏi ý kiến của tôi. Tôi nhớ đến sự từ bi của Sư phụ khi Ngài giảng Pháp cho chúng ta và nói với người quản lý: “Tôi không nghĩ rằng tiền bạc là vấn đề. Chỉ là chị không thể chịu được sự xúc phạm. Sự tức giận của chỉ sẽ chỉ gây tổn hại sức khỏe của chị. Thế có đáng không? Nếu chúng ta không dùi vào đó và nhìn vấn đề từ một góc độ khác, có lẽ chúng ta sẽ có cảm nhận khác.”

Sau đó, người quản lý của đại lý bất động sản đã đích thân giải quyết vấn đề. Cách xử lý của ông ấy rất tốt và hòa ái. Ông cũng giải thích những khó khăn của họ. Mặc dù ông vẫn trừ tiền của chúng tôi, quản lý của chúng tôi đã vui vẻ chấp nhận điều đó. Sau đó cô ấy nói với tôi: “Em đã đóng một vai trò rất quan trọng.”

Tôi biết từ trong tâm của mình rằng tôi sẽ không có được khả năng xử lý tình huống theo cách này nếu không có sự chỉ dẫn của Pháp và sự khổ độ cứu độ chúng sinh của Sư phụ.

Tôi sẽ làm theo lời dạy của Sư phụ và tiếp tục vững bước trên con đường tu luyện của mình.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/2/159385.html

Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/13/334443.html

Đăng ngày 13-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share