Bài của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 5-11-2016] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998, ở tuổi 11. Tôi rất xấu hổ khi nói rằng trên hầu hết con đường tu luyện của mình, tôi đã không tinh tấn và thiếu tự tin để chia sẻ với các học viên. Gần đây, tôi có một giấc mơ, giấc mơ đã đánh thức lương tâm của tôi và giúp tôi quyết định tu luyện tinh tấn.

Rơi rớt và đề cao trong tu luyện

Trong giấc mơ, tôi đến một không gian khác. Tôi đang trôi vào trong một vũ trụ rộng lớn khi nhìn thấy rất nhiều các vì sao sáng. Tôi đột nhiên nhận ra mình đang rơi xuống nhanh chóng. Tôi đã đi qua nhiều không gian thời gian ở tốc độ cao. Cuối cùng, tôi đã rơi xuống thế giới con người, ở đó tôi thấy nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp đang hồng truyền Đại Pháp.

Sau đó, tôi đến bờ biển và nhìn thấy một số người tôi biết, nhưng không thể dừng lại. Tôi tiếp tục rơi xuống và chìm nhanh xuống biển.

Một cảm giác chán nản và tuyệt vọng vô cùng bao trùm lấy tôi. Khi đang rớt xuống, trong tâm tôi thầm gọi Sư phụ: “Sư phụ, con biết con đã không tu luyện tốt. Con sẽ tu tốt hơn nếu còn có cơ hội.”

Tôi lập tức ngừng rớt xuống và bắt đầu thăng lên theo chuyển động xoắn ốc chậm. Khi đang thăng lên, tôi nhận thấy việc bị rớt xuống thì rất nhanh, trong khi thăng lên lại rất chậm. Tôi nhận ra rằng mình đã tụt lại phía sau quá xa đến nỗi tôi không thể bắt kịp với tiến trình Chính Pháp, ngay cả khi tôi tu luyện tốt từ bây giờ.

Sư phụ bảo tôi rằng tôi đang trong trạng thái tu luyện tốt hơn so với khi tôi rớt xuống. Tôi biết Sư phụ đang khích lệ tôi và tôi rất vui. Tôi nhận ra rằng tâm hoan hỷ bắt đầu được hình thành và sau đó tôi sợ rằng mình sẽ lại rớt xuống tiếp. Nhưng ngay cả khi tâm hoan hỷ và sợ hãi đang nổi lên, tôi vẫn thăng lên chầm chậm.

Tôi nói với Sư phụ rằng tôi sẽ tu luyện tốt hơn, nhưng trong tâm tôi không tự tin. Ngay cả trong giấc mơ, tôi biết tôi không thể gắn bó với một hạng mục trong thời gian dài. Trước đó tôi đã có một vài lần nói với Sư phụ rằng tôi sẽ tu luyện tốt hơn, nhưng tôi vẫn không thành công. Mặc dù tôi rất buông lơi, nhưng Sư phụ vẫn giúp tôi vươn lên sau khi tôi nói với Ngài rằng tôi sẽ tu luyện tốt hơn từ bây giờ.

Tôi nói: “Sư phụ, Ngài thật từ bi. Con sẽ chia sẻ giấc mơ này với các học viên đã không tu luyện tốt. Con cũng sẽ dùng câu chuyện này để nhắc nhở bản thân không bao giờ quên lời hứa với Sư phụ.”

Sư phụ bảo hộ và trợ giúp

Trong giấc mơ, Sư phụ đã điểm hóa cho tôi và tôi hiểu rằng mình có thể vượt qua bất kỳ rắc rối nào miễn là tôi gọi lớn “Sư phụ” vào thời khắc quan trọng. Tuy nhiên, tôi vẫn còn tự mãn và không nghiêm túc đối đãi với việc tu luyện.

Các học viên nên làm tốt ba việc và sẽ có hậu quả nghiêm trọng khi tu luyện bị tụt lại phía sau. Không phải là tôi không hiểu Pháp lý này, nhưng chỉ có giấc mơ mới khai mở tâm trí của tôi đến một mức độ lớn hơn.

Ngay cả khi dường như là vô vọng và chúng ta từ bỏ chính mình, Sư phụ vẫn không buông bỏ chúng ta. Ngài vẫn bảo vệ chúng ta và giúp chúng ta trên con đường trở về nhà.

Hậu quả đối với các học viên không tu luyện tinh tấn là quá khủng khiếp. Sự lạnh giá và tuyệt vọng mà tôi cảm nhận được khi bị chìm dưới nước là không thể diễn tả nổi. Thật sự khủng khiếp!

Chấp trước căn bản

Nguyên nhân gốc rễ là tôi không học Pháp đủ. Sau giấc mơ, tôi bắt đầu xem bản thân như học viên mới và tĩnh tâm hướng nội tìm chấp trước căn bản đã ngăn cản tôi học Pháp tốt.

Tôi còn rất trẻ khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp và không thể hiểu được ý nghĩa bề mặt của Pháp. Tôi đã coi việc học Pháp tương tự như cách một nhà sư đọc tụng một bài kinh. Tôi nghĩ rằng mình đã biết ý nghĩa của từ ngữ của Pháp nhưng tôi không thể thấy bất kỳ Pháp lý cao hơn. Tôi nghĩ rằng mình chỉ cần chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và không cần thiết phải đọc sách Chuyển Pháp Luân.

Tâm tôi không tĩnh khi học Pháp. Tôi nghĩ mình không có chấp trước vào việc tìm kiếm chân lý cao hơn nhưng thực tế là tôi có. Nó là các chấp trước đã được ẩn quá sâu, vì vậy tôi không thể ngộ ra được những Pháp lý cao hơn khi đọc Chuyển Pháp Luân.

Sức mạnh ý chí là cần thiết

Sống giữa người thường giống như bị lạc trong sương mù dày. Sự kiên định, ý chí bền lâu là cần thiết để thức tỉnh. Chỉ có Pháp mới có thể thức tỉnh tôi và cấp cho tôi đủ sức mạnh ý chí để thoát khỏi sự cám dỗ của cuộc sống người thường mà tôi đã lạc vào.

Tôi thực sự hy vọng các học viên, những người giống như tôi trước đây, hãy nhanh thức tỉnh. Thời gian không chờ đợi ai. Sư phụ vẫn đang quan sát chúng ta và chờ đợi chúng ta thức tỉnh.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/5/337253.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/23/160426.html

Đăng ngày 24-1-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share