Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-8-2016] Khoảng 5h sáng ngày 28 tháng 6 năm 2016, 6 chiếc xe cảnh sát được điều động đến khu dân cư của chúng tôi để bắt 6 học viên và lục soát nhà của họ. Bốn học viên đã được thả ra ngay ngày hôm đó. Hai học viên còn lại thì bị giam giữ tại trại tạm giam của địa phương.

Trong buổi chia sẻ đầu tiên, một số học viên bắt đầu đổ lỗi cho hai đồng tu đang bị giam giữ rằng họ không tu luyện tốt nên mới tạo sơ hở cho tà ác dùi vào.

Các học viên khác thì lo lắng cho hai đồng tu kia không thể chịu đựng nổi sự bức hại, vì vậy họ muốn làm theo cách người thường để giải cứu hai đồng tu kia.

Sau khi thảo luận thêm, chúng tôi quyết định rằng mỗi người chúng tôi nên hướng nội tìm và không nên oán trách bất kỳ ai, để tạo thành một chỉnh thể cứu độ các nhân viên an ninh trong khi giải cứu hai đồng tu.

Một số học viên cho rằng trước tiên cần phải làm tốt việc giảng thanh chân tướng với cảnh sát mặc dù các nhân viên an ninh nói chung không dễ tiếp thu.

Một số người muốn thuê luật sư, nhưng các thành viên trong gia đình của hai đồng tu cho rằng việc này gây lãng phí tiền bạc. Con gái của một đồng tu vẫn muốn đến sở cảnh sát hỏi thăm tin tức một chút trước khi đưa ra quyết định.

Tuy nhiên, vào ngày hôm sau, cô ấy nhận được tin rằng cha cô và vị đồng tu kia sẽ bị giam giữ trong khoảng một tháng, và một trong hai người họ có thể bị kết án.

Cô đã nói với cảnh sát: “Nếu cha tôi bị bắt vì tội giết người hay đốt nhà, thì tôi không thắc mắc. Nhưng cha tôi là một người tốt, cho nên cảnh sát đang hành động giống như những tên côn đồ vậy. Tôi thấy anh là một người thiện lương. Nếu tôi không thể thuyết phục được các anh thì chúng tôi sẽ thuê luật sư.”

Viên cảnh sát trả lời: “Không có luật sư nào dám đứng ra biện hộ cho học viên Pháp Luân Công đâu.”

Hai ngày sau đó, gia đình của hai đồng tu bị giam giữ đã đến trại tạm giam thăm họ nhưng không được phép gặp mặt.

Hai người vợ của hai đồng tu này đã quyết định thuê luật sư. Tất cả chúng tôi đều ủng hộ họ và chúng tôi cũng có kế hoạch hành động riêng.

Chúng tôi tập hợp và kêu gọi tất cả các học viên trong quận, trong nước và ở cả nước ngoài gửi thư, gọi điện và gửi tin nhắn thuyết phục các quan chức và nhân viên Phòng 610 không được bức hại người tốt, và cho họ biết nếu họ làm như vậy thì họ sẽ được phúc báo.

Chúng tôi dán áp phích giảng thanh chân tướng và tài liệu Đại Pháp trên toàn quận để tất cả mọi người đều biết sự thật về Pháp Luân Công, cũng như tội ác của Giang Trạch Dân cùng với băng đảng của ông ta. Đồng thời cảnh báo các quan chức rằng họ không nên trở thành đồng phạm trong cuộc đàn áp tàn bạo này, vì thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.

Một số học viên đã đi đến nơi ở của các quan chức thuộc Viện Kiểm sát và Tòa án Nhân dân Tối cao để phân phát tài liệu Đại Pháp và dán các tờ áp phích.

Tất cả các học viên trong toàn quận đều tham gia phát chính niệm cường đại để duy trì chính niệm mạnh mẽ trong kế hoạch giải cứu này.

Hai luật sư đã đến trại tạm giam để gặp mặt hai đồng tu. Sau khi trở về, họ thông báo rằng các học viên bị giam giữ đang duy trì chính niệm mạnh mẽ và họ vẫn khỏe. Điều này càng củng cố thêm tín tâm của chúng tôi.

Các luật sư sau đó đi đến sở cảnh sát để nộp các hồ sơ cần thiết. Nhiều học viên đã đi cùng để phát chính niệm và thanh trừ tà ác từ các không gian khác.

Vài ngày trôi qua mà không có sự tiến triển nào.

Các học viên chia sẻ với nhau và quyết định rằng chúng tôi cần phải tu chính lại bản thân, rằng mục tiêu của chúng tôi là giải cứu hai đồng tu và cuối cùng là để cứu độ các nhân viên an ninh, và chúng tôi không nên dựa quá nhiều vào luật sư, chúng tôi cần phải bước ra.

Một số học viên tiếp tục đến sở cảnh sát để giảng thanh chân tướng.

Vào ngày 29 tháng 7, một trong hai luật sư đã đi đến trại tạm giam để thăm thân chủ của mình, nhưng đã bị từ chối. Vị luật sư đã phản đối, và nói rằng việc ngăn cấm này là phạm luật.

Ông cũng đưa ra các quy định pháp luật cho thấy việc tu luyện Pháp Luân Công là hoàn toàn hợp pháp.

Trong khi đó, thân nhân của hai học viên được cảnh sát cho biết vụ xét xử này đã được gửi tới Viện Kiểm sát.

Cả hai gia đình đã đi đến Viện Kiểm sát và nói với Viện trưởng Viện Kiểm sát rằng Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi cuộc sống của gia đình họ ra sao, đã khiến một người đàn ông độc đoán trở thành một người cha hết mực yêu thương con cái, một người chìm đắm trong men rượu đã trở thành một người cha mẫu mực như thế nào.

Vào ngày 1 tháng 8, chúng tôi đi đến Viện Kiểm sát một lần nữa để giảng thanh chân tướng với tâm thái tích cực và tràn đầy lòng từ bi mong muốn cứu được các nhân viên Viện Kiểm sát.

Các học viên phối hợp phát chính niệm thống nhất nhận thức rằng chỉ những gì Sư phụ an bài mới được tính. Vì vậy, chúng tôi cầu xin Sư phụ thanh trừ hết thảy tà ác đang đang khống chế các nhân viên Viện Kiểm sát.

Khoảng 40 đến 50 học viên trong toàn quận đã cùng nhau nỗ lực phát chính niệm tại một điểm gần Viện Kiểm sát. Thực tế họ đã ngồi xung quanh tòa nhà.

Các học viên khác gọi điện thoại hoặc gửi tin nhắn cho từng cán bộ để thuyết phục họ làm điều đúng đắn và không bức hại những người vô tội.

Vào ngày 2 tháng 8, các cán bộ của Viện Kiểm sát đã có một cuộc họp để thảo luận. Các học viên tiếp tục ngồi xung quanh Viện Kiểm sát để phát chính niệm mạnh mẽ.

Cuối cùng, vào lúc 11h trưa, Viện Kiểm sát đã tuyên bố không có đủ bằng chứng để giam giữ các học viên.

Chiều hôm đó, chúng tôi đã vui mừng khôn xiết trước kết quả tích cực này, các học viên lại đến sở cảnh sát để tiếp tục phát chính niệm.

Đến tận 4h chiều, Viện Kiểm sát mới gửi quyết định của họ đến sở cảnh sát, vì vậy sự việc này đã bị trì hoãn một ngày.

Vào ngày 3 tháng 8, các học viên đã cùng nhau trao đổi và chia sẻ. Chúng tôi đi đến kết luận rằng mục tiêu của chúng tôi là cứu các nhân viên an ninh, vì vậy chúng tôi không nên quá quan tâm vào kết quả cuối cùng.

Chúng tôi cần phải giữ vững tâm thái này và không để nó bị lay động. Chúng tôi càng phải giữ tâm an định cho dù có phải chờ đợi lâu.

Gia đình hai học viên đi đến sở cảnh sát, các nhân viên cảnh sát thông báo với họ rằng họ phải trả 10.000 nhân dân tệ cho mỗi người trước khi được thả ra.

Khi gia đình của hai học viên nói rằng họ không có tiền, họ đã bị chửi rủa và bị đuổi ra ngoài.

Vì vậy, các gia đình đã tìm cách gặp mặt giám đốc phụ trách vụ việc này, yêu cầu được biết lý do tại sao cảnh sát lại chửi rủa họ và nói rằng cảnh sát cần phải tuân thủ quyết định của Viện Kiểm sát.

Ông giám đốc nói: “Tôi không hiểu tại sao Viện Kiểm sát lại không phê chuẩn việc bắt giữ. Nhưng dù phê chuẩn hay không, các vị vẫn cần phải trả phí. Hãy đi gặp đội trưởng đội cảnh sát và nói với anh ta rằng tôi đồng ý cho các vị trả ít tiền hơn. Nhưng các vị phải đi lấy tiền đi.”

Các học viên đã quyết định không hợp tác hay thỏa hiệp với cảnh sát. Chúng tôi tiếp tục phát chính niệm mạnh mẽ. Chúng tôi vững tin cho đến cuối cùng.

Tại thời điểm đó, một chiếc xe cảnh sát dừng lại ngay chỗ chúng tôi đang ngồi và bắt đầu chụp ảnh những chiếc xe đang đậu gần đó. Chúng tôi vẫn duy trì chính niệm và không hề lo sợ.

Sau đó, chúng tôi được biết rằng họ đang chụp ảnh những chiếc xe đậu trái phép.

Chúng tôi nghe thấy một tiếng quát phát ra từ tòa nhà: “đi đi”. Chúng tôi vẫn bình thản và tiếp tục phát chính niệm trong tư thế liên hoa.

Vào buổi chiều, cảnh sát đã gọi cho người thân của hai học viên và đồng ý nhận số tiền ít hơn. Nhưng hầu như tất cả chúng tôi đều quyết định sẽ không thỏa hiệp.

Cảnh sát gọi cho các gia đình một lần nữa, nói rằng họ nên nhanh chóng đóng tiền bởi văn phòng sẽ đóng cửa sớm.

Tuy nhiên, tất cả chúng tôi đều hoàn toàn tin tưởng Sư phụ. Chúng tôi đang cố gắng cứu các nhân viên cảnh sát khỏi những việc làm xấu xa của họ.

Cuối cùng, sau 37 ngày, với sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, sức mạnh của chính niệm mạnh mẽ, sự phối hợp của chỉnh thể các học viên, và sự hỗ trợ của các luật sư, hai học viên đã được thả ra vô điều kiện và đường đường chính chính rời khỏi sở cảnh sát.

Sư phụ đã cấp cho tất cả nhân viên an ninh và nhân viên của Viện Kiểm sát tham gia vào vụ việc này một cơ hội nữa để họ lựa chọn vị trí cho chính bản thân mình.

Qua trải nghiệm này, tất cả chúng tôi đều cảm thấy sức mạnh vĩ đại và huyền năng kỳ diệu của Phật Pháp. Chúng tôi cũng nhận ra tầm quan trọng của việc tu chính bản thân mình. Khi chúng ta hòa tan trong Pháp, thì tà ác chẳng là gì so với chính niệm của chúng ta.

Chúng con xin cảm tạ Sư tôn đã cấp cho chúng con một cơ hội để phối hợp chỉnh thể và một cơ hội để cứu các nhân viên trong ngành công an, kiểm sát và tư pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/8/24/333440.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/8/159454.html

Đăng ngày 16-1-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share