[MINH HUỆ 03-04-2009] Học viên Đại Pháp hiện nay đang theo Sư Phụ chứng thực Pháp. Chúng ta cũng đang đi con đường tu luyện duy nhất và đang lập uy đức cho chính mình. Có một số học viên còn chưa tinh tấn, những quan niệm sai lầm của họ đã cản trở những người khác. Họ không thể làm ba điều một cách hiệu quả. Chúng ta đang đối diện với một vấn đề tu luyện: làm sao có thể giúp đỡ nhau và thăng tiến tầng cấp tu luyện theo nhóm, để mỗi người chúng ta đều có thể hoàn thành hiệu quả ba điều ? Chúng tôi đã nhận thấy học nhóm là cách tốt nhất để tất cả chúng ta thăng tiến và luôn tinh tấn. Chúng tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm và hiểu biết của các học viên trong vùng với tất cả các học viên trên thế giới.

Khôi phục học nhóm; Đưa các học viên cũ trở lại

Tôi trở thành học viên vào cuối tháng 4 năm 1997 và là một trong những trạm trưởng chính của thị xã chúng tôi giai đoạn trước 20 tháng 7, 1999. Sau ngày 20 tháng 7, một số điều phối viên đã quá sợ hãi không thể tiếp tục luyện tập. Kết quả là hầu hết các học viên trong thành phố đã mất liên lạc với nhau.

Ông chủ luôn đe dọa tôi thường xuyên. Cảnh sát cũng đã bắt tôi vài lần. Vì tôi từ chối dừng tập, công ty đã trả tôi về nhà với lí do nghỉ ốm kéo dài không lương. Những năm sau đó, tôi sống trong sợ hãi ghê gớm. Với áp lực gấp đôi đến cả từ xã hội và gia đình, cuộc sống của tôi khốn khó. Nhưng dù dưới sức ép ghê gớm như thế, tôi chưa bao giờ dừng học Pháp. Một hôm, trong khi học Pháp, tôi đọc đến một đoạn được viết như sau trong một bài của Sư Phụ, “Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (“Bài trừ can nhiễu”)

Thật vậy, miễn là tôi còn quyết tham gia học nhóm và đi theo con đường mà Sư Phụ an bài cho chúng ta, mọi thứ cản trở trên đường đi của chúng ta đều có thể được phá bỏ.

Tôi bắt đầu một nhóm học tại nhà. Mỗi lần gặp nhau, chúng tôi học Chuyển Pháp Luân và các bài giảng khác của Sư Phụ được xuất bản sau 20 tháng 7, 1999. Chúng tôi cũng liên tục đọc các bài kinh văn của Sư Phụ. Vào các ngày thứ Hai, chúng tôi học Tuần báo Minh Huệ và thảo luận. Mỗi người trong chúng tôi đều cảm nhận thấy mình tinh tấn nhanh chóng. Các bài viết của Tuần báo Minh Huệ cũng đã soi sáng việc tu luyện ở địa phương chúng tôi.

Trước 20 tháng Bảy, 1999, điều phối viên và trợ tá điều phối viên ở xã chúng tôi đều ở cùng làng. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, họ đã dừng tu. Đa số các học viên ở làng cũng đã dừng tu luyện. Sau này, các học viên khác đã đến làng và thuyết phục họ quay trở lại với Đại Pháp, nhưng vô ích. Vào mùa đông năm 2005, tôi gặp ba học viên khác và nhất trí rằng chúng tôi nên thành lập một nhóm học Pháp ở làng. Chúng tôi thành lập hai nhóm học. Từ đó đến nay, dù thời tiết thế nào, chúng tôi vẫn luôn học Pháp cùng nhau và chia sẻ kinh nghiệm với các học viên trong làng. Dần dần, các học viên trong làng bắt đầu có chính niệm. Càng ngày càng có nhiều học viên đến với chúng tôi và bắt đầu làm ba điều.

Thành công này là một nguồn động lực lớn lao đối với chúng tôi. Trước kia, chúng tôi thường nói chuyện với những học viên ở làng nhưng chưa bao giờ học Pháp cùng nhau. Khi chúng tôi có một cuộc trao đổi hay, các học viên đều cảm thấy mình cần nâng cao hơn, nhưng vài ngày sau đó, họ lại theo lối cũ. Sau khi hướng nội tìm kiếm vấn đề, chúng tôi nhận thấy mình chưa thật sự nỗ lực hết sức mình trong việc học Pháp. Chỉ có Pháp mới có thể tiêu diệt tất cả tà ác và thức tỉnh chân ngã của những học viên. Khi nói chuyện với họ, chúng tôi chỉ đơn giản khuyên bảo và hy vọng họ có thể chân quí cơ hội tu luyện này. Nhưng có một số họ không coi trọng chủ ý của chúng tôi và thái độ của họ làm chúng tôi thất vọng. Chúng tôi đã quên rằng mình cần phải nâng cao tâm tính trong quá trình va chạm không vui vẻ này. Bây giờ chúng tôi đã nhận ra mình đã lãng phí thời gian. Chúng tôi mong các học viên khác có thể học hỏi từ kinh nghiệm này. Cách tốt nhất để đưa họ quay trở lại với Đại Pháp là học Pháp cùng nhau, ở bên họ một thời gian, thiết lập một nhóm học Pháp đều đặn. Nếu các học viên tham gia vào nhóm học, họ có thể theo kịp chúng ta. Sư Phụ giảng cho chúng ta trong Chuyển Pháp Luân,

Tôi nói với mọi người, bất kể khó chịu như thế nào, chư vị phải nhất định kiên trì đến nghe bài giảng, chỉ cần chư vị đi vào giảng đường lớp học này, thì triệu chứng bệnh nào của chư vị cũng mất. Sẽ không xuất hiện bất kể nguy hiểm gì. Có điểm này tôi nói với mọi người rằng, cái mà chư vị cho là ‘bệnh” ấy, dẫu có nặng đến đâu, thì hy vọng rằng chư vị đều kiên trì đến học; Pháp rất khó được.

Pháp có rất nhiều tầng ý nghĩa. Ở tầng thứ hiện nay của mình, tôi nhận thấy rằng tu luyện hôm nay khác biệt với các dạng tu luyện cá nhân trong quá khứ. Học theo nhóm là con đường an bài bởi Sư Phụ. Trong môi trường tu luyện này chúng ta có thể học hỏi lẫn nhau và khi đó thăng tiến rất mau. Dù chúng ta có gặp phải khó khăn đến cỡ nào, chúng ta đều có thể vượt qua được.

Học nhóm giúp mọi người nhanh chóng tinh tấn

Học nhóm có một ảnh hưởng lớn đến sự đề cao của chúng tôi. Chúng tôi đã cùng nhau phá bỏ nhiều trở ngại. Một nữ học viên độ tuổi năm mươi cảm thấy mình bị chậm lại sau trong tu luyện. Bác đã trải qua phẫu thuật tim. Hai năm trước bác lại bắt đầu có triệu chứng tim mạch. Chúng tôi đã bắt đầu học Pháp ở nhà bác, chúng tôi không ai đề cập đến tình trạng tim của bác. Chúng tôi đơn giản không lấy đó làm chủ đề. Tất cả những gì chúng tôi làm là học và khuyến khích bác hướng nội tìm kiếm. Sau khi đọc nhiều lần, chúng tôi đã nhận thức rõ lời của Sư Phụ, “Người luyện công cần chú trọng vào luyện công, không chú ý đến đắc công” (Chuyển Pháp Luân)

Đợt đó, trưa nào chúng tôi cũng tập trung học sách Sư Phụ và phát chính niệm đầu mỗi giờ. Sau một vài ngày, bác bắt đầu nhận thấy những thiếu sót của mình. Bác đã nhận ra những chấp trước của mình đối với việc được thừa nhận, với quyền lợi cá nhân, còn tâm hiển thị dường như khá mạnh, và bác đã làm những việc mà một học viên Đại Pháp không nên làm. Bác cũng từ chối lắng nghe lời khuyên của các bạn đồng tu. Kết quả là bác đã gặp chướng ngại lớn trên con đường tu. Bây giờ, bác đã nhận ra vấn đề của mình, thấy rõ ràng cuộc đời mình đã được kéo dài, và mình nên dùng tất cả thời gian còn lại để chứng thực Đại Pháp. Bác thấy mình không có quyền lãng phí thời gian tận hưởng cuộc sống [của người thường]. Bây giờ, bác kiên định thực hiện ba điều. Bác là một người đặc biệt giỏi trong việc giảng thanh trực diện và nay đã trở thành điều phối viên chủ chốt của khu vực. Chuyện của bác là một ví dụ rất tốt thuyết phục mọi người về sức mạnh của Đại Pháp. Thành viên của gia đình bác đặc biệt ấn tượng với sức mạnh vĩ đại của Đại Pháp. Toàn gia đình đã bắt đầu tham gia vào việc cứu độ chúng sinh.

Câu chuyện thành công này đã khiến chúng tôi nhận ra những cố gắng trước kia của mình khi giúp đỡ các học viên vượt qua nghiệp bệnh, đã có những mặt hạn chế. Trước kia, khi học viên chịu nghiệp bệnh trên cơ thể, chúng tôi đến nhà họ và phát chính niệm. Chúng tôi cũng học Pháp, nhưng mục đích không rõ ràng: trợ giúp học viên vượt qua bệnh tật. Tất cả mọi người đều tham gia giúp đỡ các học viên, hy vọng họ sớm lành. Đấy cũng là một ví dụ của truy cầu mạnh mẽ. Chúng tôi bây giờ đều nhận ra rằng càng truy cầu nhiều thì hiệu quả càng kém. Chúng tôi, trên thực tế lại đang làm cho các bạn học viên đau đớn hơn. Tất cả chúng tôi đều đã không nhận ra điểm quan trọng này.

Khi đối mặt với những vấn đề như vậy, chúng ta cơ bản đều coi chúng là xấu chứ không phải những ảo tưởng tạo cho tu luyện là xấu. Đây chính là lúc chúng ta cần nâng cao nhận thức của mình. Nếu một người chịu nghiệp bệnh và tất cả chúng ta đều giải thể các triệu chứng bệnh và coi chúng là điều tốt, nếu tất cả chúng ta có thể nhìn nhận chúng không có gì ghê gớm, liệu tà ác còn có thể làm gì được chúng ta? Nhưng khi đó, chúng tôi đều quên đi một vấn đề cơ bản, đó là: tất cả đều để tu luyện. Suy nghĩ trước kia của chúng tôi là muốn giúp các bạn học viên vượt qua các triệu chứng. Nếu tình trạng không cải thiện, chúng tôi lại nói sau lưng về những thiếu sót và yếu kém của họ. Bây giờ chúng tôi đã nhận ra đó không phải là điều đúng đắn, nó chỉ có thể mang đến những thứ có hại cho họ. Cuối cùng, khi quá mệt vì đã giúp hết cách (chúng tôi đã nghĩ mình có thể giúp), chúng tôi dừng không gặp họ nữa, rồi cảm thấy bất lực khi cựu thế lực đã cướp đi một học viên. Chúng ta cần tu luyện như một chỉnh thể như thế nào đây khi một học viên đối mặt với nghiệp bệnh? Đây là một chủ đề quan trọng mà tất cả mọi người cần phải nhận ra.

Học nhóm có thể phá bỏ những an bài của cựu thế lực

Có một chuyện đặc biệt trong những thành công vài năm qua mà chúng tôi muốn chia sẻ, đó là sự tin tưởng phi thường đối với sức mạnh của Pháp và sự phủ nhận an bài của cựu thế lực.

Một số học viên là bà con thân thuộc nhưng lại hiềm khích bực bội với nhau, chẳng ai nhìn ai vì những chuyện cãi cọ làm ăn. Có người thậm chí dừng tu luyện. Các học viên khác cố giúp họ nhưng lại dính vào mâu thuẫn. Trong một buổi học nhóm, chúng tôi đã nhận thấy đây là do cựu thế lực an bài, chúng khiến người ta có cái nhìn tiêu cực đối với Đại Pháp. Chúng tôi quyết định thay đổi điều này. Nhưng chúng tôi đơn giản chỉ không nói chuyện này với một ai trong số các học viên. Chúng tôi có thể làm gì đây? Biện pháp duy nhất là học Pháp cùng nhau. Chúng tôi tổ chức hai nhóm học tập riêng với sự tham gia của những học viên này và học các bài giảng của Sư Phụ, từng bài một. Chúng tôi không nhắc gì đến mâu thuẫn của họ khi thảo luận. Chúng tôi chỉ nhắc nhở mọi người trong nhóm hướng nội tìm kiếm và nhận thức ra vấn đề của mình. Kinh nghiệm khiến tôi nhận thấy cử chỉ của các học viên khác tựa như chiếc gương vậy. Bất kì những sai lầm nài mà tôi thấy nơi người khác – truy cầu danh vọng, tiền bạc, tâm tranh đấu, tật đố hay quá nhạy cảm – tôi đều nhận thấy chúng nơi bản thân mình. Một số thiếu sót của tôi khá nghiêm trọng. Các học viên khác trong nhóm cũng đều nhận thấy những thiếu sót nơi bản thân mình và quyết định loại bỏ chúng.

Các học viên có mâu thuẫn với nhau dần dần nâng cao nhận thức của mình trong quá trình học Pháp. Họ nhận ra mình đã không biết hướng nội tìm kiếm khi có mâu thuẫn hoặc phải lấy mâu thuẫn làm điều tốt. Họ thấy mình cần vứt bỏ những thứ xấu và tiếc vì đã bỏ lỡ nhiều cơ hội tốt để thăng tiến. Chứng kiến sự nâng cao tâm tính của các bạn khiến chúng tôi rất vui mừng. Chúng tôi không dừng lại mà tiếp tục học Pháp. Chúng tôi biết rõ ràng họ còn một chặng dài trước mặt. Chỉ thông qua học Pháp kiên định mọi người mới có thể thật sự nhận thức ra vấn đề. Các bạn đã dần nhận thức ra việc mình đã gây nên quá nhiều mâu thuẫn trong gia đình và làm tổn hại hình ảnh Đại Pháp. Họ hứa “chỉnh đốn” lại, bắt đầu từ tâm trí của chính mình. Các bạn học viên này sau đó đã phục hồi lại quan hệ bình thường.

Chúng tôi phải mất gần một năm để đạt được mục tiêu của mình, đưa gia đình quay về bình thường, và chúng tôi đã học được rất nhiều trong quá trình này. Nếu chúng ta nhìn nhận một vấn đề từ quan điểm của đệ tử Đại Pháp, chúng ta tức thời giải quyết được vấn đề. Nhưng nếu ta nhìn mọi thứ theo cách của người thường, chúng ta sẽ không bao giờ vượt qua được. Mọi thứ không phải xảy ra vô tình; chúng không chỉ được tạo ra cho những phía đối kháng. Tất cả đều có thể học được điều gì đó qua những điều phiền nhiễu này. Nhìn lại quá trình của mình, chúng tôi ai nấy đều thấy ngạc nhiên.

Học nhóm là con đường do Sư Phụ an bài

Những sự việc trên khiến chúng tôi nhận thấy những điểm quan trọng sau:

(1) Các bạn học viên gặp trở ngại và vấn đề, xin hãy tham gia học nhóm. Trong học nhóm, các vấn đề của bạn có thể được giải quyết. Đó là con đường do Sư Phụ của chúng ta an bài. Nếu hiện nay môi trường học chưa có, bạn có thể bắt đầu một nhóm ba người và gặp nhau ba lần mỗi tuần. Nó có thể dễ dàng như những chuyến thăm hỏi xóm giềng, mỗi tuần gặp ở một nhà khác nhau. Ít nhất các bạn cũng có thể gặp nhau một lần một tuần.

(2) Các học viên tinh tấn không nên sao lãng các bạn đồng tu còn chưa tham gia hết mình trong làm ba điều. Các bạn nên giúp mọi người bắt đầu một nhóm học. Trong mỗi nhóm, học viên tinh tấn nên dẫn dắt một thời gian. Những học viên chưa đủ tinh tấn cũng học Pháp hàng ngày, nhưng họ chưa học được cách nhìn vào bên trong để tìm ra vấn đề. Họ chưa đủ dày dặn để nhận ra bản chất của ảo giác. Họ chưa biết chấp trước mà mình có. Đôi khi, họ bị rối vào tiểu tiết. Sau một thời gian dài, họ vẫn chưa qua được khảo nghiệm và dần dần mất tự tin. Chúng ta chỉ cần nhắc nhở các bạn học Pháp và tìm kiếm vấn đề ở bên trong. Chúng ta nên nhắc họ tu tâm. Nếu tâm các bạn được chính, thì mọi thứ sẽ được chính lại. Sư Phụ dạy chúng ta trong Chuyển Pháp Luân: “Hết thảy mọi thứ trong trường không gian của chư vị đều nghe theo sự chi phối từ ý thức của đại não chư vị.

Các học viên tinh tấn cần cáng đáng nhiều việc hơn khi thực hiện ba điều. Sư Phụ dặn chúng ta không bỏ lại bất kì một học viên nào, bởi vì mỗi chúng ta có thể đảm trách một thể hệ vũ trụ vĩ đại. Đánh thức tất cả các học viên là điều tối quan trọng.

Học nhóm là mạch nối chung tất cả mọi người. Nó có một hiệu quả rất tốt đến sự tinh tấn chung của chúng ta.

Trước Thế vận hội 2008, các cấp chính quyền tại một số vùng đã có những hành động nghiêm trọng bức hại các học viên Đại Pháp. Trong vùng chúng tôi, chúng tôi đã thiết lập một nhận thức chung trong học nhóm, đó là: từ chối không chấp nhận sự an bài của cựu thế lực; đó không là gì cả mà chỉ là ảo giác; chúng ta sẽ tiếp tục làm ba điều. Mỗi ngày từ 8:00 đến 9:00 tối, chúng tôi tập hợp nhau và cùng phát chính niệm. Vì những nỗ lực của mình, tà ác trong vùng chúng tôi không dám có động tĩnh chống phá học viên. Chúng thậm chí thay đổi đường rước đuốc, không cho qua trung tâm xã tôi. Khi nhân viên cảnh sát đến nhà một số học viên, các học viên không ngần ngại giảng sự thật với họ. Sau những chuyến thăm này, tất cả các cảnh sát đã ra về với nụ cười trên mặt. Một ngày nọ, một viên cảnh sát đến thăm một học viên. Khi người học viên mời vào nhà, viên cảnh sát lịch sự từ chối. “Tôi chỉ đến để xem bác đã cho thuê được phòng hay chưa thôi.” Anh ta mỉm cười nói.

Qua những chuyện này, chúng tôi nhìn thấy uy lực vĩ đại của chính niệm tập thể.


Bản tiếng Hán tại: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/4/3/198225.html
Bản tiếng Anh tại: https://en.minghui.org/html/articles/2009/5/3/107024.html
Đăng ngày: 08-07-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share