Bài viết của Trí Dũng, một đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-6-2016] Tôi từng là một cảnh sát kiểm lâm và được bầu là “Cảnh sát ưu tú“ của huyện Hắc Thủy. Tôi sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và được các lãnh đạo, đồng nghiệp và các công nhân người Tây Tạng tôn trọng. Tuy nhiên tôi đã bị bức hại vì niềm tin của tôi vào Pháp Luân Đại Pháp.

Bệnh tật biến mất

Cha tôi đã qua đời vào năm 1996. Đây là một cú sốc lớn đối với mẹ tôi và bệnh tật của bà ngày càng trầm trọng hơn.

Một trong những người bạn học cũ của mẹ tôi đã đề nghị bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mẹ tôi đã thử và rất bất ngờ khi sức khỏe của bà đã cải thiện rất nhiều sau một thời gian ngắn. Không lâu sau bà đã hoàn toàn hồi phục không còn bệnh tật nữa.

Là một bác sĩ, mẹ tôi đã không bao giờ nghĩ đến một ngày Pháp Luân Đại Pháp có thể đem lại sức khỏe tốt cho bà, trong khi y học hiện đại lại không thể.

Lời giải cho câu hỏi của nhân sinh

Nhìn thấy sự hồi phục của mẹ, tôi cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đọc Chuyển Pháp Luân và cuốn sách đã giải đáp rất nhiều câu hỏi của tôi về nhân sinh.

Trước đây tôi bị viêm phế quản nặng. Trung y và Tây Y chỉ có thể làm giảm triệu chứng chứ không thể chữa khỏi bệnh cho tôi. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tình trạng của tôi dường như tệ hơn. Tuy nhiên, tôi tin tưởng rằng Sư phụ Lý Hồng Chí đang thanh lọc cơ thể tôi và vì vậy tôi đã không dùng bất kỳ loại thuốc nào. Năm ngày sau đó, tất cả các triệu chứng của tôi đã biến mất mãi mãi.

Nhìn thấy sự cải thiện đáng kể về sức khỏe của tôi, vợ và con gái tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Gia đình chúng tôi được hưởng lợi rất nhiều từ Đại Pháp và chúng tôi đã sống một cuộc sống hạnh phúc.

Bị bức hại vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Sau khi Giang Trạch Dân, cựu độc tài Trung Quốc, phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, vợ tôi, con gái 9 tuổi của chúng tôi, và tôi đã đi đến Văn phòng Kháng cáo Trung ương ở Bắc Kinh để tìm công bằng cho Đại Pháp nhưng chúng tôi đã bị bắt giữ và bị đưa trở về quê.

Tôi bị giam một tháng trong trại tạm giam huyện và sau đó bị chuyển về một trung tâm khác, nơi tôi bị giữ thêm một tháng nữa. Sau đó tôi lại bị giữ một tháng nữa trong một trại tẩy não.

Tôi đã bị giáng chức và bị ép chuyển tới làm việc trong một nông trại ở trên núi. Đó là một nơi xa xôi và điều kiện làm việc khá nguy hiểm, và tôi chỉ được trả tiền trợ cấp sinh hoạt.

Một hôm có một khẩu hiệu phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp trong phòng ăn của trang trại lâm nghiệp. Tôi đã gỡ nó xuống. Tôi thường nói chuyện với đồng nghiệp về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.

Vào tháng 1 năm 2001, một kiểm lâm nói với tôi về vụ tự thiêu Thiên An Môn. Tôi nói với anh ấy rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp sẽ không tự tử vì Sư phụ của chúng tôi dạy rằng giết người và tự tử là có tội.

Sau khi nghe những lời nói dối như vậy, tôi đã quyết định đi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện công lý cho Pháp Luân Đại Pháp, nhưng tôi đã bị bắt trước khi tôi đến đó.

Trại cưỡng bức lao động Tân Hoa: Trải nghiệm sự bảo hộ của Sư phụ

Tôi bị giam trong trại lao động cưỡng bức Tân Hoa. Trong lúc tôi nhắm mắt để nghỉ ngơi, bốn phạm nhân cùng phòng giam nghĩ rằng tôi đang luyện Pháp Luân Đại Phap. Họ đè tôi vào tường và đấm vào ngực tôi. Ngay lập tức tôi cảm thấy chóng mặt, mặt tôi co giật và tôi gần như bất tỉnh.

Học viên Lý Xuân Sơn, đã bị bắt phải đứng trong thời gian dài sau khi ông tìm cách ngăn cản một lính canh phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 10 năm 2002. Tôi nói với người học viên đó rằng ông ấy đã làm điều đúng đắn và tôi sẽ lên tiếng cho ông trong buổi họp.

Một số tù nhân sau đó kéo tôi ra khỏi cuộc họp. Họ đã ấn tôi xuống, xé quần áo của tôi, và đạp lên mặt của tôi. Sau đó, họ trói tôi bằng dây thừng. Tôi cảm thấy dường như có bàn tay của Sư phụ chạm vào bụng của tôi và tôi cảm thấy rất thoải mái. Tôi không cảm thấy bất kỳ đau đớn nào khi bị trói chặt.

Một lính canh dùng dùi cui điện để sốc điện vào ngực tôi. Anh ta liên tục ép tôi nhận sai. Mỗi lần như vậy tôi đều trả lời: “Không”. Sau đó dùi cui điện đã sốc điện ngược lại người lính canh đó.

Lính canh bắt tôi hàng ngày phải đứng từ sáng sớm đến nửa đêm. Tôi vẫn không từ bỏ Đại Pháp. Tôi cảm thấy như mình đang trôi trong không trung và tôi có thể ngủ khi đang đứng.

trại tạm giam Tân Hoa: Uy lực của Đại Pháp cho tôi niềm tin và sức mạnh

Trong khi bị giam tại trại tạm giam Tân hoa, tôi từ chối làm bài kiểm tra vì một số câu hỏi trong đó công kích Đại Pháp.

Các tù nhân kéo tôi vào một văn phòng và trói tôi lại. Sợi dây đã bị đứt. Họ đã sử dụng một sợi dây to hơn, và sợi dây thừng đó cắt sâu vào da thịt tôi. Nửa giờ sau, họ cởi trói cho tôi. Người tôi đẫm máu từ vết trói của dây thừng. Nó rất đau đớn.

Sau đó họ đưa tôi vào phòng giam khác và gọi thêm tù nhân đến để giám sát tôi. Đêm hôm đó tôi nghe thấy âm thanh từ cơ thể tôi. Tôi đã bất ngờ khi nhìn thấy vết thương vì bị trói bởi dây thừng đang được phục hồi và thực sự phát ra âm thanh. Vết cắt sâu từ dây thừng đã ngay lập tức được chữa lành! Tôi thực sự đã được khích lệ rất lớn. Thực tế, Sư phụ luôn ở bên tôi và bảo hộ cho tôi trong suốt thời gian đó.

Với sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi đã có thể vượt qua được quãng thời gian khó khăn trong trại tạm giam và trại lao động cưỡng bức. Uy lực của Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi niềm tin và sức mạnh để chống lại cuộc đàn áp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/29/330632.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/20/157890.html
Đăng ngày 4-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share