Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-12-2015] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng cha mẹ vào năm 1996 khi tôi 13 tuổi. Tu luyện đã biến đổi tôi từ một đứa trẻ yếu đuối, hay ốm đau thành một thanh niên khỏe mạnh và mạnh mẽ.

Cha tôi bị tàn tật do một tai nạn lao động. Sau khi tu luyện Đại Pháp, ông hồi phục sức khỏe và hoàn toàn bình phục, và sự kiện này đã trở nên nổi tiếng trong vùng. Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu, các nhà chức trách đã lệnh cho cha mẹ tôi xuất hiện trên tivi và nói dối với thế giới rằng Đại Pháp đã không chữa lành cho ông và ông vẫn tàn tật suốt từ đó đến giờ. Họ đã đe dọa rằng, nếu cha mẹ tôi không làm điều đó, cảnh sát sẽ đánh ông thành tàn tật và sau đó đưa ông lên tivi.

Ba chúng tôi quyết định chạy trốn khỏi thành phố với một túi đầy sách Đại Pháp và hai chiếc xe đạp. Từ bỏ tất cả mọi thứ đôi khi đồng nghĩa với đạt được tất cả. Dưới sự bảo hộ và an bài của Sư phụ, những căn hộ thuê được và đời sống của chúng tôi nói chung trở nên tốt hơn sau mỗi lần chúng tôi di chuyển; tôi cũng có được một công việc mà mình mơ ước tại công ty hiện tại ngay sau khi tốt nghiệp. Tôi đã làm việc tại một công ty suốt 11 năm qua. Dưới đây là một vài câu chuyện tu luyện đã xảy ra tại nơi làm việc của tôi.

Không nhận tiền lại quả từ các nhà thầu

Đòi và đưa tiền lại quả là một việc rất phổ biến trong xã hội và ở nơi làm việc của tôi, vì công ty tôi đưa ra rất nhiều dự án cho các nhà thầu. Hành xử theo các bài giảng của Đại Pháp về tiền, của cải và đức, tôi luôn luôn từ chối tiền lại quả từ các nhà thầu. Tôi bảo họ bỏ tiền lại quả khỏi suy nghĩ để giá đấu thầu của họ có tính cạnh tranh hơn. Họ cảm ơn tôi và nói rằng họ mong tất cả mọi người đều sẽ hành xử tương tự.

Tránh không uống rượu tại các bữa tiệc giao tiếp

Vì chân thành và đối xử tốt với tất cả mọi người ở nơi làm việc, tôi được đề bạt đến làm việc tại bộ phận kinh doanh. Tôi bắt đầu rơi vào tình huống phải tham dự các buổi ăn uống với đồng nghiệp và các đối tác cùng hợp tác với chúng tôi. Ban đầu, tôi đưa ra đủ các lý do để tránh phải uống rượu, như là “lát nữa tôi phải lái xe” hay “tôi bị dị ứng với rượu.’

Một lần nọ, tôi phải dùng bữa trưa trong một thành phố có văn hóa uống rượu rất nhiều. Tôi đã lo lắng và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tại bữa trưa, người đứng đầu công ty bất ngờ tuyên bố rằng sẽ có một cuộc họp quan trọng vào buổi chiều và trưa nay sẽ không có phục vụ rượu. Tôi rất vui mừng khi nghe điều này và thầm cảm ơn Sư phụ.

Tuy nhiên, tôi biết mình không thể cầu xin Sư phụ giúp hết lần này đến lần khác được. Sư phụ đã dạy chúng ta cách đối đãi với việc uống rượu khi bàn việc kinh doanh và giao tiếp với khách hàng. Bài giảng của Sư phụ là Pháp. Nếu tôi chiểu theo Pháp, tôi sẽ tự nhiên đạt được trạng thái “Không ai ép chư vị uống [rượu].” (Chuyển Pháp Luân) Bây giờ, trong các bữa tiệc giao tiếp, đồng nghiệp của tôi sẽ nói trước cho khách hàng biết rằng tôi không uống rượu. Họ cũng sẽ gọi nước ngọt cho tôi. Tôi không cần phải lo lắng về điều đó nữa.

Nổi tiếng vì quảng cáo sản phẩm của công ty

Tôi không biết làm sao và từ khi nào mình đã trở nên nổi tiếng trong công ty là người rất giỏi trong việc giới thiệu và quảng bá các sản phẩm của chúng tôi cho khách hàng. Các đồng nghiệp thuộc các chi nhánh ở tỉnh khác luôn luôn muốn tôi đến đó để giúp họ phần quảng bá. Lúc đầu, tôi nghĩ đó là một sự lãng phí thời gian của mình trong tu luyện. Nhưng sau đó thông qua việc học Pháp, tôi nhận ra rằng Sư phụ đã an bài để tôi có cơ hội nói cho nhiều người hơn nữa biết về Đại Pháp và tất cả những người đồng nghiệp này đều đang chờ tôi nói cho họ nghe về Đại Pháp và cuộc đàn áp. Vì vậy, tôi không bao giờ phàn nàn nữa và vui vẻ nhận lời.

Cách đây vài ngày, một đồng nghiệp hiểu rằng tôi là một học viên vì tôi đã nói với cô ấy về Đại Pháp. Cô bảo với tôi rằng: “Đó là lý do tại sao anh có thể quảng bá sản phẩm của chúng ta tốt đến vậy! Nó liên quan đến việc anh hành xử theo Chân-Thiện-Nhẫn. Khi anh nói chuyện với khách hàng, anh rất nghiêm túc, trung thực và đáng tin cậy, điều này làm cho khách hàng của chúng ta tiếp nhận nhiều hơn.” Tôi bất ngờ nhận ra rằng nhiều năm tu luyện Đại Pháp đã dần dần cải biến và đồng hóa tôi với Pháp. Điều đó đã phản ánh ra trong đời sống và trong công việc hằng ngày của tôi.

Đối xử với đồng nghiệp như anh chị em ruột

Là một học viên, tôi không chạy theo danh lợi cá nhân. Thay vào đó, tôi cố gắng ân cần và chăm lo cho lợi ích của các đồng nghiệp. Một lần, tôi có cơ hội nói chuyện với các đồng nghiệp ở một tổ chức trực thuộc. Họ đã phàn nàn về những vấn đề của họ đến cấp quản lý trung gian, nhưng người này đã không báo cáo lên các cấp cao hơn trong nội bộ công ty để tránh phiền phức cho bản thân họ. Vì vậy, tôi đã viết một bức thư ngắn gửi đến lãnh đạo công ty để giải thích tình hình, mà không nghĩ đến việc liệu nó có ảnh hưởng gì cho bản thân mình. Trước sự ngạc nhiên của tôi, tất cả các quản lý cấp trung đều nhất trí đồng ý. Sau cùng vấn đề đã sớm được giải quyết.

Trong công việc hằng ngày, tôi luôn phải làm việc với phụ nữ. Nhiều người trong số họ là các cô gái trẻ, xinh đẹp và quyến rũ. Tôi nhận thức rất rõ về các bài giảng liên quan đến các mối quan hệ nam nữ. Tôi không muốn phạm sai lầm và tạo ra sơ hở cho cựu thế lực lợi dụng.

Bất cứ khi nào tôi phải họp với đồng nghiệp nữ trong khách sạn của mình, tôi sẽ để cửa mở trong khi họp. Thỉnh thoảng, các đồng nghiệp nữ cần đi lấy một vài thứ gì đó mà họ để quên ở nhà, và họ sẽ mời tôi vào nhà. Khi nhận ra rằng không có ai ở nhà, tôi sẽ lịch sự từ chối lời mời và đứng chờ ở ngoài.

Tôi cũng chia sẻ những trải nghiệm cuộc đời mình với các đồng nghiệp và xem họ như anh chị em ruột. Họ cảm thấy thoải mái khi nói chuyện với tôi về những vấn đề trong cuộc sống của họ. Những lúc đó, tôi sẽ kể cho họ nghe về những câu chuyện mà tôi đã nghe được từ đài phát thanh Minh Huệ. Đạt được sự tin tưởng của họ theo cách này đã đặt một nền tảng vững chắc, khi mà tôi có thể nói cho họ nghe về Đại Pháp sau này.

Điều cuối cùng mà tôi muốn chia sẻ là về kinh nghiệm viết bài chia sẻ. Ngay khi tôi quyết định viết ra, tâm trí tôi đột nhiên khai mở. Tôi ngộ được rằng rất nhiều thứ mà tôi đã trải nghiệm qua đều đã được Sư phụ an bài một cách tỉ mỉ, tôi đã không ngộ ra điều này trước đây. Viết xuống những trải nghiệm tu luyện của chúng ta không chỉ giúp cho trang web Minh Huệ mà còn là một cơ hội quý giá để hồi tưởng lại con đường của chúng ta và nuôi dưỡng chính niệm mạnh mẽ hơn và giúp chúng ta tu luyện tinh tấn hơn. Các đồng tu đừng nên tìm các lý do khác nhau để trốn tránh trách nhiệm. Viết bài chia sẻ không phải cho ai khác mà là cho chính bản thân chúng ta.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/12/29/321220.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/1/9/154725.html

Đăng ngày 16-2-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share