Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 1-1-2016]

Cuộc sống của tôi gần như đã kết thúc vào tháng 6 năm 1995. Nhưng Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã đưa tôi ra khỏi khổ nạn này và ban cho tôi một cuộc đời mới.

Trên bờ vực của cái chết

Ngày đau buồn nhất trong cuộc đời tôi đó là khi mà chồng tôi qua đời vào ngày 15 tháng 4 năm 1995. Anh ấy là một người đàn ông rất có tâm và tốt bụng. Tuy nhiên, trước đó anh ấy đã bị một chiếc ô tô đâm vào và đã phải trải qua hơn 20 cuộc phẫu thuật, gồm cả việc cắt bỏ chân trái vì vậy tôi đã phải chăm sóc cho anh ấy trong suốt 15 năm.

Anh biết mình sắp ra đi và muốn mất ở nhà. Anh đã nói chuyện cùng tôi suốt ba ngày ba đêm trước khi mất. Chúng tôi nói chuyện về việc anh ấy đã đến thế giới này như thế nào và vì sao anh ấy lại phải chịu đựng nhiều đau khổ đến như vậy.

Tôi đã bị suy sụp, và trông như ở tuổi 70 hay 80 mặc dù lúc đó tôi mới chỉ có 40 tuổi. Sức khỏe của tôi cũng xấu đi rất nhiều. Bác sỹ nói với tôi rằng chẳng có cách nào để chữa trị và vì tôi không có khả năng để chi trả viện phí nên tôi đã xuất viện.

Em gái tôi đến từ Nội Mông để chăm sóc cho tôi. Tôi biết rằng mình không còn sống được bao lâu nữa và chỉ chờ mong đến ngày ra đi để kết thúc những tháng ngày đau khổ của mình.

Sự trợ giúp của Thần

Sau đó, một buổi sáng tôi không còn thấy đau đớn gì nữa và nghĩ đó chính là dấu hiệu rằng cái chết đã cận kề. Tôi bảo con gái giúp tôi đi bộ loanh quanh. “Mẹ sắp ra đi,” tôi nói với cháu.“ Con đừng khóc. Đó chính là sự giải thoát đối với mẹ. Con hãy mua pháo hoa để mừng cho mẹ nhé.”

Cô con gái 15 tuổi của tôi suy sụp và cầu xin tôi đừng bỏ lại cháu.

“Bố vừa mới mất,” cháu nói. “Nếu mẹ cũng ra đi, cuộc đời con sẽ chẳng còn nghĩa lý gì nữa. Con cũng chẳng muốn sống nữa đâu.” Điều cháu nói gần như khiến trái tim tôi tan nát.

“Mẹ, mẹ sẽ không chết,” cháu nói. “Các Thần sẽ giúp mẹ. Hãy đến công viên để luyện tập khí công. Một số môn khí công là có các vị Thần hay các vị Phật có thể giúp mẹ. Thần Phật sẽ cứu độ mẹ.”

Mọi người đều bị sốc. Làm sao một đứa trẻ lại biết đến Thần hay Phật chứ? Tôi vẫn có một khát khao sống rất mạnh mẽ bởi con gái tôi vẫn chưa trưởng thành.

Chúng tôi đi đến một công viên, nơi có rất nhiều môn tập khí công và chúng tôi không biết môn nào là tốt. Tôi đã hỏi từng người xem những môn đó có chữa được bệnh hay không. Con gái tôi bảo tôi đừng hỏi mà hãy tìm một môn khí công thật tốt mà có các Thần ở đó.

Cảm nhận được Pháp Luân Đại Pháp rất có uy lực

Gần lối vào công viên, có khoảng 20 người đang luyện bài công pháp số hai của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã làm theo họ và giữ tay mình ở trên đầu. Một trường năng lượng mạnh mẽ và ấm áp bao phủ xung quanh tôi. Nó rất mạnh mẽ và tôi cảm thấy vô cùng thoải mái. Tôi nói với con gái mình rằng đó là một môn tu luyện rất có uy lực.

Một tình nguyện viên đã nói với tôi rằng Pháp Luân Đại Pháp là để đưa con người lên cao tầng chứ không phải là để chữa bệnh khỏe người.

Ngay trước khi chúng tôi chuẩn bị rời đi, họ đã mang đến một vài cuốn sách của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã mua hai cuốn là cuốn sách giới thiệu Đại Pháp-Pháp Luân Công và cuốn sách chính-Chuyển Pháp Luân.

Cô, mẹ chồng cùng con gái của tôi và tôi thay phiên nhau đọc sách. Chúng tôi đã bị lôi cuốn đến mức gần như quên cả ăn.

“Đó không chỉ là một cuốn sách khí công,” mẹ chồng tôi nói. “Đó là quy luật của vũ trụ giúp đưa con người lên cao tầng. Đó không phải là một cuốn sách bình thường đâu.”

Tôi cảm thấy như thể cuốn sách đang nói chuyện với tôi, giải quyết những vấn đề cụ thể cho tôi. Tôi đã tìm thấy rất nhiều câu trả lời cho những khúc mắc của tôi trong cuộc sống này và tôi cảm thấy mình như vừa tỉnh khỏi cơn mê, hoà tan trong Pháp và tôi đã hoàn toàn quên mất bệnh tật của mình. Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, tôi thấy mình như một con người hoàn toàn khác hẳn. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc và không còn cảm thấy bất cứ triệu chứng nào của bệnh tật nữa. Và tôi đã trải qua một sự thay đổi căn bản về cả thân lẫn tâm.

Hết người này đến người khác bước vào tu luyện

Năm ngày sau tôi đã đi làm. Hàng xóm của tôi, người cùng làm ở nhà máy, đã vô cùng ngạc nhiên. Họ hỏi tôi hết lần này tới lần khác: “Chị đã thật sự hồi phục rồi à? Có thật là chị đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không?”

Rất nhiều hàng xóm cùng những người trong ủy ban dân phố đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi cùng nhau học các sách Đại Pháp và người quản lý của tôi đã trở thành một điều phối viên tình nguyện.

Tôi cũng bắt đầu lập một nhóm học Pháp ở nhà mình. Chúng tôi chia sẻ kinh nghiệm và tìm kiếm những thiếu sót của bản thân mình. Chúng tôi đã cùng nhau đề cao trên con đường tu luyện.

Những khả năng siêu thường

Khi tôi mang sách Đại Pháp cùng bức hình của Sư phụ về nhà, Pháp thân của Sư phụ đã xuất hiện nhiều lần và thực hiện những đại thủ ấn cho con gái tôi.

Sư phụ cho cháu có được công năng túc mệnh thông. Cháu nói với tôi lý do tại sao tôi lại mắc nhiều bệnh đến thế. Cháu cho tôi biết về quá khứ của mình và rằng tôi rất độc ác trong kiếp sống trước. Tôi đã giết rất nhiều thị nữ và các thành viên trong gia đình.

“Trong kiếp này mẹ đã phải chịu đựng thống khổ cùng cực từ khi còn nhỏ là bởi những tội ác của mẹ trong tiền kiếp,” cháu nói. “Giờ đây Sư phụ đang chăm sóc cho mẹ và gánh chịu nghiệp lực cho mẹ để mẹ không phải hoàn trả.”

Giờ đây tôi cùng con gái tôi được đắm mình trong hồng ân của Sư phụ mỗi ngày. Chúng tôi sống thật vui vẻ và hạnh phúc. Sư phụ thường điểm hoá cho tôi rằng tôi tu luyện tinh tấn qua con gái tôi và chúng tôi đã biết mình từ đâu đến và chúng tôi sẽ đi về đâu. Tôi biết Sư phụ đã phải gánh chịu rất nhiều cho tôi. Tôi sẽ trợ giúp Sư phụ Chính Pháp, tu luyện bản thân tinh tấn hơn và theo Sư phụ trở về gia viên thật sự của mình.

Trân quý khoảng thời gian đã được kéo dài cho tôi

Cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu vào 20 tháng 7 năm 1999. Truyền thông Trung Quốc đã phỉ báng môn tập và công kích Sư phụ. Các học viên địa phương chúng tôi do vậy đã bắt đầu bước ra và nói với mọi người chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Dù đi đâu, ở trên tàu hay là khi đi mua sắm, tôi đều nói với họ rằng “Pháp Luân Đại Pháp là tốt và Sư phụ của chúng tôi là người tốt.” Tôi đã nói với họ những trải nghiệm của bản thân với tư cách là một học viên.

Trong mỗi khu chung cư, an ninh đều được thắt chặt . Các hàng rào sắt được dựng lên còn ô tô và người đi bộ đều phải đi vào bằng lối cổng chính. Các bảo vệ an ninh giám sát tất cả mọi người. Ủy ban dân phố chỉ định mọi người phải sách nhiễu các học viên sống trong khu chung cư.

Tuy nhiên điều này không thể ngăn cản được các học viên nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Bất cứ khi nào đi ra ngoài, tôi đều mang theo hơn 1000 cuốn sách nhỏ về Pháp Luân Đại Pháp và đặt chúng bên ngoài cánh cửa của mỗi căn hộ trong khu chung cư. Nếu có người vô tình mở cửa, tôi sẽ trực tiếp đưa quyển giới thiệu đó cho họ và nói với họ rằng những quyển sách này vô cùng trân quý và rằng họ sẽ được hưởng phúc nếu họ đọc nó. Tôi bảo họ hãy chuyển tiếp những quyển sách này cho người thân và bạn bè của mình. Thông thường họ đều cảm ơn tôi.

Thật không hề dễ dàng để vào được khu chung cư. Nhưng tôi quyết tâm phát đến không còn một tờ nào trước khi tôi trở về nhà. Đôi lúc tôi rời khỏi nhà từ 8 giờ sáng và đi bộ đến từng khu chung cư. Tôi giảng chân tướng trực diện về Pháp Luân Đại Pháp khi tôi nhìn thấy mọi người và để lại tờ rơi bên ngoài mỗi cánh cửa. Nhờ sự bảo hộ của Sư phụ mà tôi không hề cảm thấy mệt mỏi. Thay vào đó tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc.

Trên đường đi, tôi thường mang theo mình một chiếc cặp tài liệu rất to và phân phát hết cho sáu khu chung cư trong mỗi chuyến đi. Đến tận 3 giờ chiều tôi mới trở về nhà. Bàn chân của tôi bị thâm tím và móng chân của tôi bị rụng ra sau vài ngày nhưng tôi không hề cảm thấy đau đớn một chút nào. Học viên nào nghe theo Sư phụ và đáp ứng những yêu cầu của Đại Pháp, người đó sẽ được hưởng lợi rất lớn. Uy lực của Pháp sẽ triển hiện cho chúng ta thấy và các Pháp thân của Sư phụ sẽ luôn bảo hộ cho chúng ta.

Khi còn nhỏ tôi không biết phương hướng và thường hay bị lạc. Tuy nhiên sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bất kể nơi nào tôi đến hay dù tôi đi xa đến đâu, Sư phụ luôn dẫn tôi trở về nhà.

Khi tôi mang theo mình rất nhiều tài liệu Đại Pháp, tôi đã đi hết toà nhà này đến toà nhà khác và phân phát hết chung cư này đến chung cư khác. Ngay cả khi trời mưa và người tôi bị ướt, trong tâm tôi vẫn luôn cảm thấy rất vui và hạnh phục. Với sự giúp đỡ của Sư phụ, tôi đã tìm được đường về nhà và trở về đúng giờ.

Tôi sẽ tu luyện bản thân thật tốt và theo kịp tiến trình Chính Pháp. Tôi sẽ nỗ lực hết sức mình để chứng thực Pháp, nói với mọi người về Đại Pháp và trân quý ơn cứu độ của Sư phụ.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2016/1/1/321645.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2016/1/14/154797.html

Đăng ngày 03-02-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share