Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-03-2014] Trong một khoảng thời gian tôi cảm thấy như mình bị chặn lại bởi một bức tường vô hình. Tôi không thể tập trung để nhẩm Pháp (tôi đã học thuộc Pháp trước đó). Tôi không thể ngồi song bàn khi đả tọa và tôi không thể đạt được trạng thái tĩnh khi đả tọa. Môi trường của tôi trở nên phức tạp.

Nhận ra thiếu sót

Tôi tĩnh tâm lại và bắt đầu nghĩ về việc tôi đã tu luyện như thế nào và những suy nghĩ của tôi là gì. Tôi đã ngạc nhiên khi nhận thấy rằng trong nhiều khía cạnh mình đã không trải qua những thay đổi cơ bản trong tu luyện của bản thân và đã không đạt được các yêu cầu tâm tính của Đại Pháp.

Tôi đã tự hỏi tại sao, mỗi khi gặp phải những tình huống nào đó, tôi lại hành xử như một người thường. Tôi duy trì việc đọc Pháp và ghi nhớ Chuyển Pháp Luân hàng chục lần. Tôi nghĩ rằng mình đã biết các yêu cầu cơ bản của một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi đọc thuộc bài thơ “Thế giới thập ác” trong Hồng Ngâm, tôi đã nhận ra rằng rất nhiều nhân tố được đề cập ở bài thơ có trong tư tưởng của mình.

Nhưng đáng ngạc nhiên nhất, tôi thấy rằng mình cũng có những đặc điểm của cựu thế lực được đề cập trong bài giảng Pháp của Sư phụ. Sư phụ đã giảng:

“Khi mỗi sinh mệnh đều cảm thấy tốt trong thời kỳ bại hoại này, sẽ không ai cảm thấy nó. Không có chúng sinh nào nhận thức được sự bại hoại của bản thân, và tất cả họ đều thích so sánh bản thân mình với những người không tốt như họ. Họ vẫn tự coi mình là tốt hơn so với người khác.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Trung Tây Hoa Kỳ 1999) (Tạm dịch)

Những đặc điểm này của cựu thế lực thể hiện là khi tôi luôn nhìn vào các thiếu sót và cách cư xử của đồng tu mà không chiểu theo yêu cầu của Pháp và tôi cứ nhìn vào đạo đức đã xuống cấp của người thường.

Sau khi nhận ra thiếu sót của mình, tôi đã nói với Sư phụ trong tâm: “Thưa Sư phụ, trước đây con đã không tinh tấn. Từ bây giờ, con sẽ bắt đầu tu luyện lại một lần nữa và làm tốt ba việc. Con sẽ xem xét từng ý từng niệm của mình.”

Một ngày khi đang đả tọa, giây phút tĩnh lại, tôi bỗng nhận ra rằng tất cả những tư tưởng và ý thức không đúng đắn đều không phải là chân ngã của tôi. Chúng đến từ một cái gì đó tách biệt với tôi. Tất cả những suy nghĩ không dựa trên Pháp đều là từ nó.

Những tư tưởng không đúng đắn này – mà đã can nhiễu đến việc chứng thực Pháp của tôi, và những việc tôi đã làm không phù hợp với Pháp khi tôi bị rớt trong việc đề cao tâm tính – tất cả đều do sự lôi kéo của nó. Khi ngộ ra điều này, nước mắt tôi lăn dài trên mặt. Tôi đã tu luyện trong nhiều năm nhưng tôi đã không thể biết chân ngã của mình. Tôi đã không thể dựa vào Pháp để nhận ra chân ngã của mình. Tôi chưa bao giờ nhận ra rằng những tư tưởng này và cách mà tôi suy nghĩ đều không từ chân ngã của mình.

Tu luyện chân chính

Trước dịp Tết Nguyên Đán, tôi đã có một suy nghĩ: “Chúng ta đã nói với mọi người về cuộc bức hại trong nhiều năm và phân phát rất nhiều tài liệu nhưng vẫn còn nhiều người không biết sự thật. Nghệ thuật Thần Vận đã có một sức ảnh hướng lớn ở nước ngoài. Vậy thì tại sao chúng ta không quảng bá đĩa DVD Thần Vận!” Tôi đã nói chuyện với một đồng tu. Đêm thứ hai của năm mới chúng tôi đã làm lô đầu tiên các đĩa DVD Thần Vận. Khi bạn bè và người thân đến thăm trong dịp Tết, chúng tôi đã tặng đĩa DVD cho họ.

Có lúc chúng tôi đã phân phát 600-700 đĩa DVD một ngày và có khi là khoảng 200-300 một ngày. Bất cứ nơi nào chúng tôi tới, ngay khi chúng tôi lấy ra các đĩa DVD, mọi người sẽ tập trung quanh đó để nhận một cái. Một người đã nói: “Bạn nên làm việc này từ lâu rồi.” Một trong số những người thân đã nói với tôi: “Thần Vận thật tuyệt vời!” Thái độ của họ đối với Đại Pháp đã thay đổi và tất cả họ đều xúc động. Trước khi chúng tôi bắt đầu phân phát đĩa DVD Thần Vận thì thái độ của họ đối với việc giảng chân tướng của chúng tôi khá là thờ ơ.

Mỗi lần chúng tôi đi ra ngoài để phân phát đĩa DVD, chúng tôi dường như không bao giờ mang đủ và luôn có nhiều người hơn muốn chúng. Để làm các đĩa DVD tôi luôn luôn phải làm việc qua đêm và nhiều khi tôi chỉ có thể ngủ một vài tiếng. Khi đến giờ luyện các bài công pháp, tôi đã nghĩ: “Đêm qua mình đã không nghỉ ngơi đủ. Có lẽ mình nên hoãn lại việc luyện công buổi sáng.” Nhưng tôi ngay lập tức nhận ra rằng: “Mình đang tự so sánh mình với người thường ư? Sư phụ đã nói với chúng ta rằng luyện công là cách nghỉ ngơi tốt nhất.” Với suy nghĩ đó những quan niệm người thường ngay lập tức đã biến mất.

Một vài năm trước tôi đã bị cảnh sát bắt giữ phi pháp trong một khoảng thời gian. Sau khi được thả ra tôi đã phát hiện ra rằng vợ mình đang ngoại tình. Cô ấy không thể kéo bản thân ra khỏi nó và đã đề nghị ly dị tôi. Tôi nghĩ rằng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, nếu tôi không giúp cô ấy thì ai sẽ giúp? Nếu tôi quay lưng lại với cô ấy, cô ấy sẽ không có tương lai. Bất kể điều gì cô ấy đã làm, tôi đã vờ như không có chuyện gì xảy ra và nói với cô ấy: “Chúng ta đã là vợ chồng, anh sẽ chăm sóc em dù có chuyện gì đi nữa.” Tôi từ chối thừa nhận bất cứ điều gì khác.

Rất nhiều những tư tưởng người thường đã trỗi dậy trong quá trình đối đãi với tình huống này. Tuy nhiên ngay sau khi tôi có những tư tưởng người thường, toàn bộ cơ thể của tôi trở nên đau nhức. Mỗi tế bào đều vô cùng đau đớn. Sau đó khi tôi đi ra ngoài để làm việc, vợ tôi đã lặng lẽ ôm tôi, và nước mắt lăn dài trên mặt cô ấy. Tôi đã nói rằng: “Em nên bắt đầu học Pháp.” Cô ấy đã bắt đầu học Pháp và rất tinh tấn.

Trên đây là những nhận thức cá nhân của tôi. Vui lòng chỉ ra những điểm không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/3/30/正视自己-勇猛精進-287449.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/4/23/309.html

Đăng ngày 09-06-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share