Bài viết của Thanh Chi Liên

[MINH HUỆ 12-08-2013] Sư phụ đã giảng:

“Như mọi người đã biết thật sự [làm người ta] mắc bệnh thì [do] bảy phần tinh thần ba phần bệnh.”(Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi ngộ ra rằng tinh thần [của người ta] có thể đóng cả hai vai trò tích cực và tiêu cực. Nếu một người có chính niệm, trường không gian quanh anh ấy sẽ là thuần chính và nó có thể hóa giải được bất kể năng lượng xấu nào.

Cha tôi đã tuổi 70. Ông đã từng tu luyện Pháp Luân Công được vài tháng vào năm 1994. Ông đã được gặp Sư phụ ở Bắc Kinh trong dịp cuốn Chuyển Pháp Luân lần đầu tiên được xuất bản. Tuy nhiên, ông ấy đã viết ghi chú vào trong cuốn Chuyển Pháp Luân lúc ông đọc nó. Sau đó ông đã ngừng tu luyện. Đôi lúc ông nói Pháp Luân Công là tốt, nhưng những lần khác, ông đã nghe theo những tuyên truyền [lừa dối] của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi không ngừng nói đi nói lại sự thật về Pháp Luân Công cho ông.

Tuy nhiên, trong suốt mười năm qua, những bất hạnh của cha tôi cứ luôn được biến thành vận may. Tôi biết đó là vì ông đã từng nghe các bài giảng của Sư phụ và cũng vì tôi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi muốn chia sẻ một vài ví dụ sau.

1. Một chiếc xe tải đã đâm vào cha tôi khiến ông bị ngã và kéo ông đi xa tận hơn ba mét. Người lái xe cùng một số người xung quanh muốn đưa ông đến bệnh viện. Tuy nhiên, ông cảm thấy mình không bị chấn thương gì cả nên ông đã để cho người lái xe đi. Những người đứng xem đã giúp ông ghi lại biển số đăng ký của chiếc xe đó.

2. Nhiều lần cha tôi chỉ có đứng không mà cũng bị ngã, nhưng ông không hề bị thương và dường như luôn ổn. Một buổi tối mùa đông, ông đã bị ngã sau khi ông xuống xe bus và bất tỉnh. Sau khoảng 10 phút, ông đã tỉnh lại và đi bộ về nhà một mình mà không cảm thấy bất kỳ sự khó chịu nào cả.

3. Cha tôi đã bị trầm cảm một thời gian dài sau khi mẹ tôi qua đời. Một hôm, tôi mơ thấy ông đang đi trên một cây cầu đá, khuôn mặt của ông không hề có một biểu hiện nào cả. Tôi đã nghe thấy tiếng ai đó nói rằng đây là cây cầu dẫn đến địa ngục. Tôi đã vội bước tới gần ông và ngăn ông lại. Tôi đã hỏi ông đang đi đâu. Ông nói tới Trường Bình, một nơi có rất nhiều những ngôi mộ gần Bắc Kinh. Tôi đã nói với ông đừng đi.

Sáng hôm sau, tôi đã gọi điện cho ông và cha tôi nói ông đã mua một chiếc vé để đến thăm nhà cô em gái ông. Tôi đã cố ngăn ông nhưng ông đã không nghe lời tôi. Chiều hôm đó ông đã nói với tôi rằng ông đã hủy chuyến đi vì một thầy bói đã đuổi theo ông và nói với ông rằng ông sẽ gặp nguy hiểm nếu ông đi.

Những ngày sau đó, ông đã rất bồn chồn và lo lắng. Tôi đã nói với ông sự thật về Pháp Luân Công và các Pháp lý của Pháp Luân Công. Ông đã chăm chú lắng nghe rồi nói rằng ông đã bình tĩnh trở lại sau khi nghe tôi nói. Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân ba lần, cuối cùng ông đã bình tĩnh được trở lại.

4. Một lần trong một chuyến đi công tác, đôi mắt của tôi bắt đầu bị giật mà không thể kiểm soát nổi. Tôi đã phát chính niệm nhưng nó vẫn không ngừng lại. Tôi đã bắt đầu lo lắng cho cha tôi và một đồng tu khác cũng có cảm giác không tốt. Tôi nhận ra rằng sự quan tâm của tôi đối với họ có thể đã là sơ hở khiến cho cựu thế lực lợi dụng để bức hại họ. Tôi hiểu rằng những an bài của Sư phụ đều sẽ là những an bài tốt nhất. Tôi đã bỏ những chấp trước này của tôi. Hai ngày sau đó tôi trở về, cha tôi nói với tôi rằng trong khi tôi vắng nhà, bếp gas đã bị bốc cháy. Ông đã thò tay xuyên qua ngọn lửa để đóng chiếc van gas lại. Việc đó rất nguy hiểm. Tuy nhiên, tay của ông đã không hề bị bỏng. Tôi biết đó chính là nhờ huyền năng vĩ đại của Đại Pháp.

Cha tôi đã trải qua rất nhiều điều khó tin, nhưng đôi khi ông vẫn còn phàn nàn về Đại Pháp. Vì đã nghe những tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ, thi thoảng ông đã có thái độ tiêu cực đối với Đại Pháp, nên sức khỏe của ông đã bị ảnh hưởng. Mặc dù tôi đã nhiều lần nói cho ông chân tướng của Đại Pháp, nhưng ông vẫn không có được nhận thức đúng đắn.

Bất cứ khi nào cha tôi có những suy nghĩ xấu hoặc cảm thấy không tốt, tôi sẽ nói chuyện với ông về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại như thể ông chưa từng nghe về nó trước đây. Ông đã dần dần thay đổi thái độ của mình đối với Đại Pháp và trở nên đúng đắn.

Cha tôi chỉ là một người thường. Qua thời gian, ông cứ qua được hết các tai nạn, vậy với những học viên chúng ta thì sao? Những giả tướng của nghiệp bệnh chính là kết quả do chúng ta thừa nhận an bài của cựu thế lực. Nếu như chúng ta có những nhân tâm và suy nghĩ của người thường, cựu thế lực sẽ dùi vào ngay sơ hở này. Nếu suy nghĩ của chúng ta dựa trên Đại Pháp, chúng ta sẽ không cấp cơ hội cho chúng can nhiễu mình.

Ngay khi một số học viên cảm thấy không được khỏe, tâm lo sợ của họ đã ngay lập tức bị khuấy động. Sau đó, chính niệm của họ sẽ trở nên yếu đi. Sau một thời gian, nếu sức khỏe của họ vẫn không được cải thiện, niềm tin vào tu luyện và chính niệm của họ sẽ trở nên hỗn loạn. Một khi niềm tin vào Đại Pháp bị dao động, cựu thế lực sẽ lợi dụng như là một cái cớ để bức hại họ.

Khi tôi thấy cha tôi và các bạn học viên khác có cảm giác thấy “bệnh”, tôi sẽ [giúp họ] tăng cường chính niệm. Tôi biết chỉ thông qua cách này tôi mới có thể giúp họ vượt qua được khổ nạn.

Xin vui lòng chính lại bất cứ điều gì [không phù hợp].


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/8/12/由“七分精神三分病”想到的-278011.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/24/142373.html

Đăng ngày 04-10-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share