Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-03-2013] Trong suốt những năm tháng tu luyện, tôi luôn bị ám ảnh về việc học Pháp càng nhiều càng tốt và biết càng sớm càng tốt bất cứ tin tức gì về Sư phụ, tu luyện, hoặc các hoạt động Chính Pháp. Vì thế, tôi đã rất sốt sắng trong việc thu thập các bài kinh văn mới của Sư phụ hoặc các câu chuyện mới liên quan tới việc Sư phụ giảng Pháp.

Dĩ nhiên, Sư phụ không đăng các bài kinh văn mới mỗi ngày, vì thế không phải lúc nào cũng có kinh văn “mới” cho tôi. Hơn nữa, tôi cũng không thể thu được thể ngộ nào mới từ Pháp bởi vì tôi không đủ tập trung trong khi học Pháp.

Cảm thấy bứt rứt vì không có gì mới để khuấy động sự quan tâm của mình, tôi bắt đầu hướng ngoại, và thậm chí có một khoảng thời gian tôi còn đắm chìm trong việc tìm kiếm những điều ưa thích, bao gồm cả các bài viết nói về những khả năng siêu nhiên.

Phát triển chấp trước truy cầu sự mới lạ

Chấp trước này của tôi trở nên ngày càng mạnh mẽ hơn, và tôi bắt đầu tích tụ thêm nhiều rắc rối trong khi học Pháp. Gần như mỗi ngày, tôi đều tìm kiếm và đọc các bài viết “thú vị” của các đồng tu hoặc thậm chí cả những tin tức không phải của học viên.

Mặc dù những thứ này khiến tôi cảm thấy hưng phấn trong một thời gian, tôi dần nhận ra rằng chúng không giúp ích cho sự tu luyện của mình. Ví dụ như, sau khi đọc những bài viết này tâm tính của tôi không hề cải thiện. Ngược lại, trong khi theo đuổi “sự hưng phấn”, tâm trí của tôi trở nên sao nhãng, khiến tôi gặp khó khăn trong việc tập trung.

Kết quả là, tôi cảm thấy rất mệt và trong tiềm thức luôn phải cố gắng đấu tranh để kéo mình ra khỏi trạng thái tâm lý này. Tuy nhiên khi tôi không đọc những thứ này, tôi cảm thấy có một sự trống trải trong tâm, và kết quả là sự cô đơn lại một lần nữa lôi kéo tôi quay trở lại thói quen cũ.

Nhận ra chấp trước của mình

Tôi nhận ra rằng tôi chỉ nhận thức Pháp đủ để tiếp tục tu luyện, nhưng tôi đã thất bại trong việc thật sự chiểu theo Pháp và làm tốt ba việc.

Tôi biết cách làm rất nhiều việc để giúp cứu độ chúng sinh, nhưng tôi không sẵn sàng làm. Tôi bắt đầu cảm thấy trân trọng và ngưỡng mộ các học viên chưa từng buông lơi trong làm ba việc.

Dù mưa hay nắng, họ đều đi ra ngoài để giảng chân tướng cứu người, bất chấp những khó khăn mà họ phải trải qua trong công việc hoặc với gia đình. Tôi nhận ra rằng cách cư xử của họ thực chất là một biểu hiện của công lực của họ. Tôi biết nhiều học viên lớn tuổi nói rất ít, và những gì họ nói đều rất khiêm tốn nhưng luôn phản ánh một sự hiểu biết sâu sắc về Pháp. Trong thực tế, một trong những điều họ thường nói đến là tuân theo những gì Sư phụ dạy và làm sao để cứu được nhiều người hơn.

Buông bỏ chấp trước nhờ học Pháp với tâm thanh tịnh và cứu độ chúng sinh

Tôi đã cố gắng rất nhiều để bỏ đi tâm hướng ngoại của mình. Tôi tĩnh tâm lại và tập trung hơn vào việc học Pháp và sử dụng bất cứ thời gian rảnh rỗi nào mà tôi có để cứu người. Tôi không còn theo đuổi những ý muốn nhất thời hoặc những tin tức thú vị của người thường nữa, bởi vì tôi biết rằng tất cả mọi thứ đều chứa đựng trong Pháp.

Tôi tin tưởng rằng, miễn là tôi tập trung học Pháp mà không theo đuổi các nguyên lý cao tầng, thì tâm tính của tôi sẽ cải thiện một cách tự nhiên và các vị Phật, Đạo, Thần ở cảnh giới cao sẽ tiết lộ các nguyên lý của Pháp ở cao tầng cho tôi. Nếu tâm tính của tôi không đủ cao, thì khi đó tôi không xứng đáng để biết nhiều hơn. Suy cho cùng, tâm tính quyết định cảnh giới của một người.

Dần dần, mọi thứ bên ngoài không còn ảnh hưởng đến tôi nhiều, và tôi chỉ muốn cứu được càng nhiều người càng tốt trước khi tiến trình Chính Pháp kết thúc. Tận đáy lòng mình, tôi cảm thấy rằng thời gian sắp hết và mỗi cơ hội được cứu có thể là cơ hội cuối cùng của một người nào đó. Vì vậy, tôi rất trân quý thời gian và cơ hội mà Sư phụ đã cho chúng ta. Thỉnh thoảng tôi không có đủ thời gian trong ngày để giảng chân tướng, vì thế tôi đi ra ngoài vào buổi tối.

Với một trái tim tràn đầy mong muốn cứu người, sự cô đơn mà tôi có trong quá khứ đã dần dần tiêu tan. Tôi chỉ cảm thấy còn có quá nhiều người cần được cứu trong một khoảng thời gian ngắn đến vậy, và tôi thậm chí không có thời gian để cảm thấy cô đơn.

Sự thay đổi của tôi

Nhìn lại con đường tu luyện gần đây của mình, tôi thấy rằng mình đã thật sự thay đổi. Trong quá khứ tôi biết rất nhiều về những điều đang xảy ra, tuy nhiên tôi chỉ làm một chút xíu chiểu theo Pháp để cứu người. Nói thẳng ra, tôi đã không sẵn sàng tu luyện bản thân một cách vững vàng mà chỉ muốn tìm đường tắt. Tuy nhiên, những thứ có hiệu quả đối với người khác thì không chắc sẽ có hiệu quả đối với tôi, vì mỗi học viên có một con đường tu luyện khác nhau.

Tôi nhận ra rằng chúng ta chỉ cần làm theo các yêu của Đại Pháp để tu luyện bản thân một cách vững vàng. Chúng ta không cần phải cố gắng để ngộ ra nhiều nguyên lý cao tầng hơn. Sư phụ đã giảng rất rõ ràng cho chúng ta rằng tất cả những gì mà chúng ta cần phải làm là ba việc. Tất cả mọi thứ đặt trước mặt chúng ta là được sắp đặt để chúng ta có thể làm ba việc. Bất cứ thứ gì mới lạ mà chúng ta cố gắng thử thực chất đều là đi ngược lại với Pháp. Con đường của chúng ta rất hẹp và bất kỳ độ lệch nhỏ nào cũng sẽ dẫn đến thảm họa.

Lời khuyên cho các học viên không tu luyện vững chắc

Trong số những học viên mà tôi từng gặp, có một số người rất hùng hồn như thể họ đã giác ngộ các Pháp lý ở tầng thứ rất cao. Tuy nhiên, sự tu luyện của họ lại không vững chắc chút nào, họ thật sự không thích phải chịu đựng gian khổ và chỉ thích những điều dễ dàng khiến họ hài lòng. Tệ hơn nữa, một số thậm chí còn chật vật trong những tranh đấu về danh lợi nơi người thường. Tâm tôi thực sự đau đớn khi thấy họ đang lãng phí quá nhiều thời gian quý báu.

Tôi khẩn thiết mong các học viên như vậy nên chú ý. Rốt cuộc, tu luyện không chỉ là bày tỏ sự thành kính hay truy cầu kiến thức, mà chính là tu luyện tâm tính của chúng ta một cách vững chắc.

Tôi muốn nhẳn nhủ tất cả mọi người bằng lời dạy dưới đây của Sư phụ:

“Tôi không hài lòng nhất là với những ai chỉ biết nói, chứ không đi làm, tôi cũng không hài lòng với những ai giảo hoạt. Tôi hài lòng với những ai thuần phác, thiết thực chắc chắn.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2010)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/3/16/知之甚多-实修甚少-270989.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/3/31/138687.html

Đăng ngày 29-04-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share