Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-5-2008] Trong quá trình tu luyện, khi đối diện với khảo nghiệm, đau khổ và mâu thuẫn, chúng ta biết cần phải hướng nội theo Pháp của Sư Phụ giảng. Tuy nhiên, đôi khi nếu chúng ta thấy rất nhiều vấn đề, trạng thái tu luyện của chúng ta không cải thiện rõ rệt. Có lúc, chúng ta thậm chí còn không thấy gốc rễ của vấn đề và không hiểu nguyên nhân của nó. Vì thế, một số học viên gặp phải khổ nạn trong một thời gian dài và thấy rất tuyệt vọng. Mấy hôm trước, tôi chia sẻ với một vài học viên và kinh nghiệm của học viên Lâm đã khiến tôi xúc động sâu sắc.

Hôm đó, chúng tôi đến nhà cô Lâm để chia sẻ. Vừa bước vào nhà, chúng tôi đã nhận thấy cô ấy đang phải chịu nghiệp bệnh. Khi chúng tôi hỏi nguyên do, chồng cô ấy nói với chúng tôi rằng cô ấy đang trải qua một khảo nghiệm. Cô ấy đã bị đau răng cả tuần nay và không ăn hay ngủ được, thậm chí còn lăn lộn trên giường vì đau. Một học viên khác hỏi cô ấy xem cô ấy đã hướng nội chưa. Cô ấy trả lời rằng cô ấy đã hướng nội nhưng không thấy gì đặc biệt cả. Cô ấy cũng đã phát chính niệm. Cô ấy băn khoăn không hiểu vì sao tình hình không khá hơn. Về tình trạng của cô ấy, chúng tôi đã trao đổi về vấn đề hướng nội.

Sư Phụ giảng:

“Trước đây tôi đã giảng, tôi nói rằng trên thực tế hết thảy những gì phát sinh tại xã hội người thường, hiện nay, đều là do tâm các đệ tử Đại Pháp tạo thành” (Giảng Pháp tại Pháp hội Philadenphia 2002)

“Chư vị phải tu tâm – hãy nỗ lực tu tâm –và tìm ra những thiết sót và những yếu điểm rồi trừ bỏ chúng đi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Singapore năm 1998)

Một số học viên nói rằng, theo Pháp Sư Phụ giảng thì trong quá trình tu luyện, mọi khảo nghiệm, khổ nạn và mâu thuẫn chúng ta gặp đều do chấp trước của chính chúng ta mà ra. Thế nào cũng có lý do nào đó và chúng ta phải tìm ra chúng. Vì vậy, Sư Phụ đã yêu cầu chúng ta tu tâm và tìm ra đúng những chấp trước của mình, rồi trừ bỏ chúng. Một số học viên nói rằng họ có thủ thuật tốt để tìm ra vấn đề của mình, đó là trước hết xác định thời điểm và nguyên nhân phát sinh mâu thuẫn rồi dần dần hướng nội cho đến khi nhìn ra nguyên nhân sâu xa của mâu thuẫn. Tiếp đến, họ xem xét bản thân để xác định chấp trước nào gây ra tình trạng tồi tệ đó. Sau khi đã tìm ra, họ phơi bày nó ra và dứt bỏ đi.

Khi chúng tôi lần lượt chia sẻ, cô Lâm đột nhiên nói rằng cô ấy đã tìm ra nguyên nhân. Trong vài ngày gần đây, đã xảy ra hai sự việc liên quan đến lũ trẻ trong nhà. Lúc đó, cô ấy nghĩ rằng đó chỉ là chuyện nhỏ trong gia đình nên không nghiêm túc xử lý nó và hướng nội. Cô ấy nhớ lại hai sự việc và nhận ra rằng chúng ta đang tu luyện trong chính môi trường này. Về hai sự việc đó, cô ấy cảm thấy, mặc dù không tức giận, nhưng cô ấy vẫn bị ảnh hưởng và bị động tâm. Đó có phải là tâm thái của một người tu luyện không? Khi đang kể về điều đó, cô đột nhiên nói rằng cơn đau đã biến mất. Cô đã ăn bốn cái bánh bao nhân to vào bữa trưa hôm đó.

Chia sẻ của cô Lâm thực sự làm tôi chú ý. Tôi nghĩ rằng đôi lúc tôi không vượt qua tốt một khảo nghiệm chỉ vì tôi không thể tìm được nguyên nhân chính xác, rồi chính nó lại gây ra khổ nạn. Chồng tôi và tôi đều tu luyện. Anh ấy rất quan tâm tới tôi và luôn thích nghe lời tôi. Chúng tôi đã phối hợp rất tốt với nhau khi làm ba việc. Tuy nhiên, có thời gian tôi nhận thấy rằng anh ấy không thích học Pháp mà lại đọc báo vào ban ngày và xem TV vào buổi tối. Thỉnh thoảng, tôi cũng nhắc nhở anh ấy dành thời gian học Pháp nhưng anh ấy chẳng buồn để ý đến tôi. Tôi rất lo cho anh ấy và nhờ các bạn đồng tu chia sẻ với anh. Sau vài lần chia sẻ, anh ấy đã chỉ ra rất nhiều khuyết điểm của tôi, đặc biệt là về việc chăm sóc nhà cửa cách đây 20 năm. Anh ấy rất không hài lòng với tôi và nói rằng tôi rất độc đoán và coi thường anh ấy. Lúc đó, tôi không thấy tức giận. Tôi nghĩ chúng tôi cùng tu luyện, vì sao anh ấy lại nói đến chuyện cách đây 20 năm? Đó có phải là để tôi trừ bỏ chấp trước không? Sư Phụ giảng:

“Khi đến thời điểm cần phải trừ bỏ một chấp trước, nó sẽ tự nhiên biểu lộ ra.” (“Diễn giải Pháp cho các phụ đạo viên ở Trường Xuân” trong Pháp Luân Phật Pháp diễn giải)

Tôi đã cẩn thận hướng nội và cố gắng tìm chấp trước nhưng không tìm ra.

Một hôm, tôi đến nhà một người để giảng chân tướng. Hai hôm sau, một học viên khác bảo tôi rằng khi tôi nói chuyện với người đó, anh ta liền nghĩ tôi là một cán bộ. Ông ta nói rằng tôi luôn yêu cầu người khác phải làm thế này thế kia. Tôi đã rất ngạc nhiên bởi vì tôi chưa bao giờ nhận ra điều đó. Khi trao đổi với học viên này, tôi bất chợt nhận ra rằng đó chính là nguồn gốc gây nên rắc rối cho tôi. Tôi không độ lượng với người khác và gốc văn hóa Đảng đã ăn sâu vào tôi. Trước đây, tôi không chú ý đến lời dạy của Sư Phụ về phương diện này. Mãi đến khi vấn đề đã trở nên rõ ràng thì tôi mới bắt đầu hướng nội.

Sau khi nhận ra chấp trước của mình, tôi đã xin lỗi chồng tôi trước các học viên khác. Cuối cùng, khi tôi tìm ra chấp trước của mình, tôi cũng vượt qua được khảo nghiệm. Từ đó đến nay, gia đình tôi lại chung sống vô cùng hòa thuận.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/5/27/179204.html
Bản tiếng Anh: https://www.clearwisdom.net/emh/articles/2008/6/13/98132.html
Đăng ngày 25-7-2008. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share