Bài của một học viên Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-10-2010]Tôi phát hiện rằng nhiều học viên có những kinh nghiệm khác nhau về mức độ gian khổ cũng như can nhiễu. Sau khi bị loại bỏ và quét sạch thì chúng xuất hiện trở lại. Tôi cũng đang trong tình trạng đó.

Trước đây tôi cảm thấy mình làm tốt việc học Pháp và phát chính niệm. Khi tôi duy trì phát chính niệm tám lần một ngày không buông lơi, sự can nhiễu không còn nghiêm trọng nữa. Nếu tôi bỏ lỡ một lần, tôi nhanh chóng bù lại bằng cách tăng thời gian thanh lọc bản thân, và mọi thứ sẽ ổn. Nhưng có một lần khi đang phát chính niệm nửa đêm trước khi ngủ, tôi thình lình nhớ lại hồi tôi vừa đắc Pháp. Chứng mất ngủ và các bệnh tật của tôi đều biến mất. Tôi ngủ rất ngon đến tận sáng, cảm thấy thân thể nhẹ nhàng và vô bệnh. Tôi ngủ rất thoải mái. Tôi nghĩ đến điều đó rồi ngủ đến năm giờ sáng, điều này khiến tôi luyện công muộn.

Tôi không ngờ rằng từ ngày đó đã dẫn đến một khổ nạn mà tôi không thể kiểm soát – tôi luôn luôn muốn ngủ, và không thể đợi được đến lúc phát chính niệm 10 giờ tối, mà đi ngủ sau khi phát chính niệm lúc 9 giờ tối. Nửa đêm tôi phát chính niệm nhưng cuối cùng lòng bàn tay lại sụp xuống mà không hề hay biết. Buổi sáng tôi không thể dậy đúng giờ. Đồng hồ báo thức reo lúc 3:30 sáng, tôi nhìn đồng hồ rồi nhắm mắt lại và ngủ tiếp. Tình trạng này kéo dài chín ngày, và tôi càng ngủ nhiều thì mọi việc lại trở nên càng khó khăn hơn. Tôi gặp phải can nhiễu khi phát chính niệm và học Pháp. Mặt tôi nhợt nhạt. Tôi biết rằng mình không thể cứ mãi vậy được. Một lần tôi ngủ trưa một tiếng đồng hồ, trước đó tôi luôn nằm xuống mười hay hai chục phút mà không ngủ. Khi tỉnh dậy tôi rất mệt mỏi, chóng mặt và đầu óc quay cuồng, buồn ngủ hơn cả lúc không ngủ. Tôi nghĩ mình nên học Pháp, nhưng khi nâng cuốn sách lên tôi trở nên mỏi mệt, thị lực mờ đi, và tôi không thể mở nổi mắt. Bỗng nhiên tôi phát hiện có một bàn tay đặt trên đầu tôi, đó là can nhiễu của cựu thế lực. Ngay lập tức tôi phát chính niệm để thanh lý tất cả các nhân tố tà ác đang ngăn tôi học Pháp và luyện công. Một niệm ấy tẩy sạch hết thảy các nhân tố xấu xa, và tôi cảm thấy một loại vật chất chảy ra khỏi cơ thể tôi. Tôi cầm cuốn sách lên và các ký tự đen trên giấy trắng trở nên rõ ràng và tươi sáng, mắt tôi không còn nặng nề, và tôi cảm thấy rất tốt. Tôi cảm ơn sự bảo hộ của Sư phụ. Sự khoan dung của Sư phụ là không thể nào báo đáp.

Qua vài hôm tôi lại bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Nó không mạnh như lần trước nhưng tôi không thể tập trung học Pháp. Tôi thanh lý đi nhưng nó lại quay trở lại, và tôi không thể thanh lý nó hoàn toàn. Thông qua đọc bài “Cảm khái” và Tinh tấn hơn nữa”. Tôi ngộ ra rằng sự tu luyện của chúng ta đang tiến gần đến viên mãn và đang đồng bộ với Chính Pháp. Đây là thời kỳ cuối, và cơ hội để tu bỏ thói quen và quan niệm con người được đặt ngay trước mặt chúng ta. Làm sao chúng ta có thể bám vào những khái niệm con người mà vẫn trở thành thần? Khi nghiệp tư tưởng đã được tiêu trừ, chỉ cần chúng ta xuất ra niệm đầu nhỏ thì nó sẽ sản sinh ra. Nếu chúng ta không hoàn toàn tẩy sạch nó, một niệm thôi cũng có thể  cấp thêm cho nó năng lượng.

Trước đây khi tôi mệt mỏi từ chỗ làm về nhà, tôi chỉ muốn nằm xuống nghỉ ngơi một chút. Nhưng tôi suy xét lại việc nằm xuống vì tôi  biết rằng mình càng  nằm lâu hơn, tôi sẽ mệt mỏi hơn, và sẽ khó trở dậy hơn. Tôi nghiến răng và học Pháp hoặc luyện công, và sau khoảng một tiếng toàn bộ cơ thể tôi thư giãn và tươi trẻ ra, và tôi làm hết việc nhà. Đại Pháp vĩ đại đã sáng tạo hết thảy sinh mật và chứa đựng sự vĩ đại của toàn thể vũ trụ, được Sư phụ trao cho chúng ta. Chúng tôi tuyệt đối không thể làm Sư phụ thất vọng. Từ hôm nay chúng ta phải tinh tấn, tu bỏ nhân tâm và đi trên con đường thành Thần.

Với sự hướng dẫn từ Pháp của Sư phụ, tôi bắt đầu tự rèn luyện mình. Tôi không ngủ vào giữa ban ngày, buổi sáng tôi không viện lý do để nằm ì trên giường. Khi tỉnh dậy tôi đứng dậy ngay lập tức và luyện công. Tôi phát chính niệm nhiều hơn và thêm hai lần vào  buổi sáng và chiều. Tôi dành thêm hai giờ đi ra ngoài khuyến khích người dân làm tam thoái và giảng chân tướng, và buổi tối tôi phát chính niệm lúc 7 giờ, 8 giờ, 9 giờ và 10 giờ. Tôi bắt đầu  chép Pháp đến tận chương sau. Đôi khi tôi bắt đầu mệt sau lúc 8 giờ tối, vì vậy tôi học thuộc tập thơ Hồng Ngâm của Sư phụ, ngay lúc đó tôi thấy mình không còn mệt mỏi nữa. Khi mệt mỏi tôi gặp vấn đề với việc ghi nhớ, nên tôi tập trung hơn nữa và cuối cùng đã vượt qua sự mệt mỏi. Tôi tu bỏ thói quen nằm xuống khi không có gì để làm. Chúng ta là những người tu luyện, chúng ta nên thiền định một cách hạnh phúc và tập các bài công pháp. Chúng ta không nên nằm xuống. Tôi phát hiện rằng khi tôi tỉnh dậy trước khi chuông báo thức reo, tôi không cảm thấy mệt mỏi, bất kể lúc đó là 1h30 sáng hay 2h30 sáng. Nhưng ngay khi tôi nghĩ: ”Mình có thể ngủ thêm một ít,” sau đó tôi rất buồn ngủ khi báo thức reo, tôi mệt đến mức khó có thể tự mình ra khỏi giường. Nếu tôi nghĩ: “Mình có thể ngủ thêm một ít,” niệm đầu này lại tiếp sức cho nghiệp tư tưởng. Vì thế khi tôi rơi vào tình huống này lần nữa. Tôi đã không ngủ, mà chép Pháp đến khi chuông báo đến giờ tập công. Tình trạng này đã xuất hiện nhiều lần. Tôi nghĩ rằng nghiệp tư tưởng sản sinh từ chủ ý của chúng ta, và ý niệm của chúng ta làm chúng mạnh hơn, vì vậy chúng ta nên cố hết sức không suy nghĩ. Tôi nghiến răng và làm theo cách này trong bảy hay tám ngày, và thấy rằng mọi việc trở nên dễ dàng hơn. Tôi đã có thể ngồi dậy. Đây thực sự là trường hợp ý chí mạnh mẽ được tu xuất ra.

Bây giờ tôi cảm thấy thời gian ngủ của tôi là hợp lý. Chúng ta là người tu luyện, không phải người thường, và nếu chúng ta ngủ nhiều hơn, chúng ta sẽ gặp thêm nhiều khổ nạn ngoài ý muốn. Đặc biệt vào buổi chiều, tôi không cảm thấy buồn ngủ và không muốn ngủ. Thật thoải mái khi không đi ngủ. Mỗt lần tôi ngủ, không kể là nửa tiếng hay một tiếng, tôi cảm thấy mình không thể hoàn toàn thức dậy, và tôi vẫn còn thấy chóng mặt và mệt mỏi. Gương mặt tôi trông mệt mỏi và tôi có cảm giác mình đã bỏ lỡ các bài tập. Một buổi chiều sau khi tôi phát chính niệm tôi không nghĩ được gì để làm, cho nên tôi nghĩ mình có thể nghỉ một chút. Tôi định nằm xuống năm hay mười phút, nhưng khi ngủ dậy tôi thấy mình đã ngủ đến 20 phút. Tôi có thể nghe thấy vài con quỷ nói: “Tại sao cô ta dậy nhanh đến như vậy? Chúng ta đã cố gắng hết sức…” Sau đó chúng rời đi và tiếng nói nhỏ dần. Tôi nghĩ việc tập công ít đi là không đúng. Mỗi ngày ngủ từ ba đến bốn tiếng thì khả dĩ, ngủ nhiều hơn thì không được. Dĩ nhiên, đây chỉ là trạng thái hiện nay của tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/10/21/231264.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/10/30/121143.html
Đăng ngày 22-11-2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share