Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-09-2019] Vào đầu năm nay, tôi cảm thấy mình không còn thiện tâm và từ bi nữa, mà luôn ôm giữ tâm oán hận. Tôi thường chỉ trích các hành khách khác trên xe buýt, họ không vừa mắt tôi, họ đứng sai chỗ trên xe buýt, và nhiều thứ khác. Tôi chưa từng có tư tưởng bất hảo như vậy trong suốt những năm tu luyện trước đó. Tôi tự hỏi không biết chuyện gì đã xảy ra.

Rồi vào một ngày tại nhóm học Pháp của chúng tôi, một học viên đã đọc sai hai từ trong đoạn Pháp dưới đây. Điều này đã gợi cho tôi một điểm hoá.

Sư phụ giảng:

“Tất nhiên có người không muốn tu luyện; đến tận bây giờ họ vẫn chưa hiểu ra, nên chúng tôi không thể quản [họ] được; [người mà] chúng tôi quản là những ai tu luyện chân chính”. (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Học viên đó đã đọc thành “không quản họ” thay vì từ gốc “không thể quản họ”.

Đột nhiên tôi ngộ ra rằng nếu các học viên không hiểu được Pháp, Sư phụ dù muốn cũng không thể quản họ được. Chúng ta nên gia cường chủ ý thức thanh tỉnh và thanh trừ giả ngã. Vì vậy, tôi quyết định không nhìn vào thiếu sót của người khác, và không đổ lỗi cho họ. Tôi quyết tâm chỉ hướng nội và tu từng ý niệm của mình. Tuy nhiên, tôi cảm thấy rằng tôi vẫn chưa thể thanh lý những tư tưởng bất hảo của mình.

Một ngày khác, tôi lại nhận được điểm hoá khi đang đọc đoạn Pháp sau của Sư phụ:

“Cụ thể về luyện khí công võ thuật là thế nào? Luyện khí công võ thuật họ giảng vận khí. Tuy nhiên ban đầu chưa có vận được cái khí ấy, bảo chư vị nghĩ đến vận khí là vận được ngay [hay sao], họ còn chưa vận [khí] được. Làm thế nào đây? Họ cần luyện tay của mình, hai bên sườn, hoặc đùi, chân, cẳng tay cánh tay, đầu cũng cần luyện”. (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

“Cùng theo việc họ luyện công liên tục, sư phụ sẽ dạy họ; dần dần họ sẽ vận được khí”. (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi ngộ ra rằng việc tu tâm và thanh lý những tư tưởng bất hảo là một quá trình dần dần đạt được. Chủ ý thức của tôi sẽ mạnh mẽ hơn khi tôi tiếp tục tu luyện tinh tấn.

Một ngày nọ khi tôi đi xe buýt, người lái xe đột ngột lái xe đi trong khi tôi đang bước lên cửa. Tôi gần như bị ngã và ngay lập tức phàn nàn trong tâm về người lái xe. Sau khi tôi bình tĩnh lại, tôi nói với bản thân rằng người lái xe đi vội vã có thể vì anh ấy đang bị trễ chuyến, hoặc bởi có rất nhiều hành khách trên xe buýt. Tại sao tôi không thể suy xét sự việc ngay từ góc độ của anh ấy? Tôi nhận ra cảm giác giận dữ mà tôi cảm thấy lúc đó không phải xuất phát từ chân ngã của tôi. Sinh mệnh của tôi được cấu thành từ Chân-Thiện-Nhẫn, bởi vậy những quan niệm hậu thiên không phải là cái tôi chân chính. Khi tôi nhận ra điều này, một người đứng cạnh chiếc ghế trống đã khăng khăng nhường ghế cho tôi. Tôi biết đó là Sư phụ đang khích lệ tôi.

Sư phụ giảng:

“Tuy nhiên khí là thứ nguyên thuỷ nhất ban đầu; thuận theo thời gian họ không ngừng luyện, [thì] khí này sẽ chuyển hoá lên thành vật chất cao năng lượng” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi tiếp tục hướng nội và cố gắng phân định rõ chân ngã và giả ngã của mình. Dần dần, tôi có thể nhận ra và loại bỏ những tư tưởng bất hảo mà cựu thế lực đã dùi vào tâm trí tôi.

Một trong những đồng tu của tôi đã rời khỏi thị trấn vài tháng trước; tôi đã nhớ cô ấy rất nhiều. Một ngày nọ, cuối cùng tôi cũng nghe tin cô ấy quay trở về. Bỗng nhiên, tôi cảm thấy rất hào hứng và không thể kiểm soát được sự phấn khích của mình. Tôi nhắc nhở bản thân cần phải bình tĩnh và thanh lý những cảm xúc hoan hỉ quá mức của mình. Cảm xúc mạnh mẽ đó đã biến mất ngay lập tức.

Sư phụ giảng:

“Khi chư vị muốn đánh người khác, không còn dùng đến vận khí nữa, không cần nghĩ tưởng nữa, [mà] công ấy đã đến chỗ đó ngay rồi. Người khác đánh chư vị, khi chư vị muốn chống đỡ, thì công ấy cũng đã đến đó rồi. Bất kể là chư vị xuất thủ nhanh đến đâu, nó còn nhanh hơn chư vị; khái niệm thời gian của hai bên là khác nhau”. (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tội ngộ ra rằng tốc độ công năng của chúng ta nhanh phi thường. Với công năng này, tôi có thể ngay lập tức phát hiện ra những quan niệm hậu thiên khi chúng xuất lai và thanh lý chúng. Chẳng hạn, khi các học viên nói rằng bài chia sẻ của tôi rất hữu ích, sau đó đột nhiên tôi cảm thấy một nhân tố tự cao tự đại đến từ không gian khác. Tôi nhận ra nó ngay lập tức, và thanh trừ nó.

Qua đó, tôi nhận thấy rằng tu luyện thực sự mang lại niềm vui. Tôi cảm thấy các nhân tố ở tầng thấp chỉ giống như lớp bụi, và rất dễ loại bỏ chúng. Khi tôi nói chuyện với các đồng tu khác, tôi cũng có thể phân biệt được những gì họ nói đâu là chân ngã, và đâu là quan niệm hậu thiên của họ.

Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của bản thân bởi tôi nhận thấy một số đồng tu vẫn còn thiếu quyết đoán trong việc tu từng ý từng niệm của mình. Tôi hy vọng bài chia sẻ của tôi có thể phần nào giúp ích cho các đồng tu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/14/393297.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/3/180162.html

Đăng ngày 18-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share