Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-05-2018] Hai vợ chồng tôi năm nay 53 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước rồi sau đó chồng tôi mới bước vào tu luyện. Tôi xin chia sẻ về việc cả hai vợ chồng tôi đã trở thành những học viên Pháp Luân Đại Pháp chân chính thông qua việc tuân theo tiêu chuẩn của Đại Pháp trong gia đình và công việc kinh doanh như thế nào.

Tu luyện Đại Pháp mang đến sức khỏe và hòa ái

Có khá nhiều người trong gia đình tôi cùng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp: mẹ chồng, chị dâu thứ ba, hai chị chồng và tôi. Mẹ và chị cả của chồng tôi mắc rất nhiều bệnh tật. Mỗi ngày trôi qua là một ngày khảo nghiệm sức chịu đựng. Uống thuốc nhiều hơn cả ăn cơm. Họ dành tiền mua thức ăn để mua thuốc. Sau khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, họ ngưng dùng thuốc và mọi bệnh tật đều biến mất.

Tôi đã từng là người nóng tính và dễ gây sự với chồng tôi, kể cả vì những điều nhỏ nhặt nhất. Rồi tôi sẽ giữ thái độ tức giận suốt cả tuần hoặc hai tuần sau đó. Sau khi học Đại Pháp, tuân theo nguyên lý Chân -Thiện – Nhẫn, tôi không còn cãi vã với ông ấy. Tôi cũng không còn than vãn.

Chồng tôi rất vui mừng vì cả gia đình ông ấy không còn sống dựa vào thuốc men, và tất cả họ đều có sức khỏe tốt. Ông ấy nói với bạn bè rằng, “Cậu cũng nên tập Pháp Luân Công đi. Vợ tôi đã không còn gây gổ với tôi từ khi cô ấy bắt đầu tu luyện. Thậm chí con trai tôi cũng thấy vậy và tán dương bà ấy.” Chồng tôi đã có thiện cảm đối với Đại Pháp.

Chồng tôi là lái xe trong cơ quan. Lãnh đạo cơ quan ông ấy ai cũng đều biết lái xe nên ông ấy chỉ được gọi đi khi có những sự kiện đặc biệt. Ví dụ như, khi chính quyền Trung ương tổ chức hội nghị cấp quốc gia, họ sẽ đặt các học viên Pháp Luân Công dưới sự giám sát đặc biệt 24/7 vì e ngại các học viên có thể gửi đơn khiếu nại. Trong những lúc như vậy thì ông ấy bị gọi đi làm việc. Vì đã nhận thức được sự thật về Pháp Luân Công, ông ấy không bao giờ theo dõi học viên Pháp Luân Đại Pháp và không bao giờ làm bất cứ điều gì có hại đến Đại Pháp và các học viên.

Ghi nhớ trong tâm lời giảng Sư phụ: “Giao dịch công bằng, giữ tâm cho chính”

Chồng tôi và các cộng sự đã thành lập một nhà máy trộn bê tông và ông là người giám sát hoạt động thường ngày của nhà máy. Nhà máy được đăng ký kinh doanh dưới tên ông đã hoạt động hơn mười năm. Ông phụ trách các hoạt động hàng ngày, bao gồm việc thu mua hàng hóa, thanh toán tiền lương và phụ trách nhân sự. Khi mới bắt đầu kinh doanh, ông chưa là học viên Pháp Luân Đại Pháp, nhưng tôi khích lệ ông ấy tuân theo những tiêu chuẩn của một người tu luyện. Tôi thường nhắc ông ấy rằng Sư phụ đã giảng, “Giao dịch công bình, giữ tâm cho chính.” (Chuyển Pháp Luân) Sau đó, ông ấy bước vào tu luyện Đại Pháp. Ông ấy luôn luôn tuân theo lời dạy của Pháp Luân Đại Pháp khi làm việc với cổ đông, nhà cung cấp, khách hàng và nhân viên. Hơn mười năm qua, ông ấy không lợi dụng ai và không tham lam bất cứ thứ gì.

Ngày nay, khi người ta quảng bá sản phẩm, họ sẽ điều chỉnh giá để có lợi cho cá nhân họ. Và người chịu trách nhiệm mua hàng trong công ty có khuynh hướng lợi dụng việc này để tư lợi. Một số nhà cung cấp cố gắng đưa hối lộ cho chồng tôi để thương vụ được đảm bảo. Họ cố gắng tăng giá để có thể chia lời với chồng tôi. Tuy nhiên, chồng tôi luôn ghi nhớ lời dạy của Sư phụ trong tâm và kiên quyết từ chối những giao dịch như vậy – từ chối nhận món tiền mà người khác sẵn sàng đặt vào túi bạn. Chỉ có người tu luyện mới không tham lam khi đứng trước lợi ích cá nhân thực tại trước mắt.

Cái gì của chúng ta thì sẽ không mất

Mặc dù các cổ đông khác không quản lý doanh nghiệp trực tiếp, nhưng họ cử người thân và bạn bè đến nắm những vị trí chủ chốt như kế toán, mua hàng hoặc thủ quỹ. Khi giao dịch với khách hàng, một nhân viên ngân quỹ sẽ nói với nhà cung cấp rằng không có sẵn tiền mặt để thanh toán trong khi cô ta đang có đủ tiền. Một người mua hàng thì biển thủ mỗi lần vài tệ, cộng dồn đến cuối năm sẽ là hàng trăm nghìn tệ.

Chồng tôi nói với họ về một pháp lý trong vũ trụ mà Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân gọi là: ‘bất thất giả bất đắc, đắc tựu đắc thất’, chư vị chẳng mất, [nó] cưỡng chế chư vị phải mất.” Những nhân viên đó chẳng thay đổi, họ làm chồng tôi khó xử. Ông ấy không thể dễ dàng mà thay thế họ bởi vì mối quan hệ của họ, nhưng ông ấy không thể nhắm mắt làm ngơ.

Chỉ có hai nhà máy trộn bê tông tại địa phương nên cạnh tranh khá là gay gắt. Đa phần là chúng tôi cung cấp trước rồi mới nhận tiền, và thậm chí chúng tôi được thanh toán thành nhiều lần. Vì vậy nhà máy thường có vấn đề về nguồn vốn lưu động. Khi tiền mặt dư ra, chồng tôi sẽ gọi các nhà cung cấp để trả cho họ. Tuy nhiên, nhân viên ngân quỹ thường mượn cớ để trì hoãn việc thanh toán. Điều này làm tổn hại đến công việc kinh doanh của nhà máy.

Cuối cùng, chồng tôi đã phải đề nghị các cổ đông luân phiên quản trị nhà máy. Họ đồng ý và thiết lập nên nhiệm kỳ 3 năm. Cùng lúc họ cũng vướng bận những việc khác, và việc làm ăn không thuận lợi, vậy nên họ để chồng tôi điều hành nhà máy trong ba năm đầu tiên. Ông ấy phải trả cho các cổ đông khác 2 triệu Nhân dân tệ mỗi năm.

Khi đi đến các thỏa thuận này, thì lúc đó là nửa cuối năm 2016, và nửa năm đầu gần như không có lợi nhuận. Chồng tôi vẫn phải có trách nhiệm trả cho những cổ đông khác 2 triệu Nhân dân tệ vào cuối năm. Từ những kinh nghiệm trước đây, chúng tôi biết rằng sẽ có ít công việc sau tháng Mười. Do chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm quá lớn, cộng với việc đa số các công ty xây dựng làm việc ban đêm thì từ chối xây vào lúc trời lạnh do không đảm bảo được chất lượng bê tông trộn. Triển vọng kinh doanh của năm 2016 không tốt. Nhưng vợ chồng tôi đã đồng ý với quyết định của các cổ đông và bắt tay vào nhiệm kỳ quản lý 3 năm của chúng tôi.

Sau khi thay đổi người mua hàng và thủ quỹ, chỉ sau một vài tháng ngắn ngủi và thậm chí sau khi trả cho mỗi cổ đông 2 triệu Nhân dân tệ , chúng tôi đã không nợ lương bất kỳ người lao động nào cũng như thanh toán đầy đủ cho các nhà cung cấp. Cuối năm, chúng tôi đã có chút lợi nhuận.

Nguyên tắc của chúng tôi là tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn khi làm việc với khách hàng, nhà cung cấp và nhân viên. Chúng tôi đưa ra một số yêu cầu để đảm bảo chất lượng công việc. Với nhà cung cấp, hễ có tiền trong tài khoản thì chúng tôi sẽ trả họ ngay lập tức. Khi một nhân viên phải nghỉ việc trong tình huống bất khả kháng, họ vẫn được trả lương những ngày vắng mặt. Họ được trả lương đều đặn hàng tháng. Khi không có việc, họ nhận được 500 tệ mỗi tháng, cộng với tiền thưởng cuối năm và tiền tết Trung thu. Tài xế sử dụng xe tải của họ để vận chuyển sẽ được thanh toán đầy đủ trong cả năm. Nếu một số người gặp khó khăn về tài chính, nhà máy có thể cho mượn tiền. Nhân viên và tài xế hợp đồng đều được cung cấp bữa ăn miễn phí. Họ hàng hoặc bạn bè đến thăm cũng được mời ăn cùng.

Chân tướng Đại Pháp ở khắp mọi nơi trong nhà máy

Tết Nguyên Đán đầu tiên trong nhiệm kỳ ba năm quản lý của chúng tôi, chúng tôi đã treo các bức tranh thư pháp cắt giấy về Đại Pháp trên cửa. Trên cánh cửa phòng làm việc của chồng tôi là dòng chữ tiếng Trung, “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Còn trên cửa văn phòng của ông ấy là hai câu đối, “Biết chân tướng, nhận phúc báo.”

Trên bảng thông báo của nhà máy vào ngày Pháp Luân Đại Pháp thế giới, chúng tôi đưa thông tin về cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (CCP) và thông tin Pháp Luân Đại Pháp đã được phổ truyển trên 100 quốc gia trên thế giới. Hầu hết nhân viên đã làm Tam thoái. Chúng tôi phát cho nhân viên tờ rơi về Pháp Luân Đại Pháp. Đa số họ đều giữ làm kỷ niệm. Các tài xế thì treo bùa hộ mệnh “Pháp Luân Đại Pháp hảo” lên gương chiếu hậu. Tất cả đều biết rằng Đại Pháp sẽ mang lại an toàn cho họ khi đi trên đường.

Chồng tôi luôn chú ý đến việc giảng chân tướng cho mọi người về Đại Pháp. Ông ấy có thể nói với khách hàng từ xa đến, giúp họ làm tam thoái. Nhiều chủ doanh nghiệp làm ăn với nhà máy chúng tôi đều biết đến Pháp Luân Đại Pháp. Họ nói rằng chồng tôi không phải là một người làm kinh doanh bình thường, ông ấy tử tế, đàng hoàng, đáng tin cậy và chân chính. Họ thích làm việc với ông ấy, Khi chúng tôi bàn về việc mở một nhà máy sản xuất vữa khô, một vài chủ doanh nghiệp biết chồng tôi là một học viên Pháp Luân Công, đã đề nghị, “Miễn là ông ấy chịu trách nhiệm quản lý, chúng tôi sẽ sẵn sàng đầu tư.”

Nhiều chủ doanh nghiệp thậm chí đã hỏi xin chúng tôi sách Chuyển Pháp Luân.

Một năm sau, 2017, công việc kinh doanh của nhà máy trộn bê tông thực sự cất cánh. Các khách hàng biết chồng tôi tu luyện Pháp Luân Công, rằng ông ấy không ăn chặn vật tư, và rằng ông ấy đáng tin cậy. Một đoạn đường sắt từ Trương Gia Khẩu tới Đường Sơn bị hư hỏng. Quản lý đường sắt không ước lượng được sửa đường cần bao nhiêu mét khôi bê tông. Mỗi mét khối bê tông dôi ra chúng tôi tính phí là 400 tệ. Những chủ nhà máy bê tông khác nói với chồng tôi rằng chúng tôi có thể dễ dàng tính thêm số bê tông trên mỗi chuyến xe, và sẽ lời được hàng chục nghìn tấn. Nếu chúng tôi không là học viên Pháp Luân Đại Pháp, có lẽ ông ấy sẽ làm như vậy. Nhưng chúng tôi là những người tu luyện. Bất cứ việc gì không phù hợp với tiêu chuẩn mà Đại Pháp đặt ra, dù cho lợi lộc lớn đến đâu, chúng tôi đều không làm. Trong mỗi từng giao dịch, chúng tôi đều tuân theo lời dạy của Sư phụ, “Giao dịch công bằng, giữ tâm cho chính.”

Trong hai nhà máy trộn bên tông thì chúng tôi nhận được phần lớn hợp đồng trong năm 2017, bởi vì chúng tôi đã có được sự tin tưởng của khách hàng và chúng tôi giao dịch công bằng. Trong tám tháng, chúng tôi đã bán được 180 nghìn mét khối bê tông. Từ khi nhà máy hoạt động, doanh số trung bình mỗi năm là từ 30 đến 40 nghìn mét khối, với năm kỷ lục là 80 nghìn. Chúng tôi hiểu rằng điều này là do chúng tôi tuân theo tiêu chuẩn của người tu luyện, dựa trên những nguyên lý của Đại Pháp.

Không tranh giành, xung đột hoặc nói dối khi gặp lợi ích kinh tế khổng lồ

Cuối năm 2017, những cổ đông khác đột nhiên đề nghị bán nhà máy trộn bê tông. Chúng tôi đang trong nhiệm kỳ quản lý ba năm đầu tiên được một thời gian ngắn. Chúng tôi đã thống nhất con số giao dịch với các nhà thầu xây dựng, vốn đã vượt quá kỷ lục của năm 2017. Đối mặt với lợi nhuận lớn, chồng tôi bị phân vân. Ông ấy muốn hoàn thành nhiệm kỳ 3 năm quản lý. Nếu không, ông ấy sẽ mất lợi nhuận hàng trăm ngàn tệ. Các cổ đông có ý rằng nếu chồng tôi từ chối, họ cũng sẽ không thể bán nhà máy được.

Nhưng là người tu luyện, chúng tôi đặt lợi ích của người khác lên trước. Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân, “Pháp môn này của chúng tôi chính là trực chỉ nhân tâm; ở nơi lợi ích cá nhân, gặp khi mâu thuẫn giữa người với người, thì liệu có thể coi thường coi nhẹ những chuyện ấy được hay không—đây là vấn đề then chốt.”

Như thế, chúng tôi đã đồng ý với quyết định bán nhà máy của các cổ đông. Chồng tôi nói với họ rằng, “Đó là bởi vì tôi là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên tôi mới có thể làm được việc này.”

Vâng, làm sao mà một người không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp có thể sẵn sàng từ bỏ lợi ích như vây?

Khi các cổ đông thảo luận về giá bán nhà máy, Giám đốc sở Địa chính gọi đến. Ông ấy nói rằng nhà máy không được phép sử dụng mảnh đất tại đó. Bởi vì nhà máy đặt gần quốc lộ, nên không bao giờ được cấp phép. Không có giấy phép, khi nhà máy rơi vào khu quy hoạch đô thị hóa, những người chủ sẽ được đền bù rất ít. Những cổ đông lại băn khoăn rằng người mua sẽ ngần ngại, và họ quyết định giấu kín thông tin này đi.

Một lần nữa, chúng tôi là người tu luyện. Chúng tôi không thể lừa gạt người mua, điều này giống như là nói dối họ. Những cổ đông khác có thể làm như vậy, nhưng chúng tôi thì không. Vì vậy hai vợ chồng tôi bảo những cổ đông khác trao đổi với người mua về việc giấy phép để tránh tranh chấp sau này.

Cuối cùng, họ đã đồng ý và nói với người mua rằng họ có thể không lấy được giấy phép sử dụng đất. Trước sự ngạc nhiên của họ, những người mua chẳng mảy may để ý đến. Họ thậm chí còn trả thêm một triệu Nhân dân tệ để được mua. Họ hứa rằng họ sẽ không quy trách nhiệm cho chúng tôi kể cả nếu nhà máy có bị phá đi. Họ càng tôn trọng chồng tôi vì sự trung thực này. Hai bên đã đạt được thỏa thuận miệng cho thương vụ mua bán.

Khi giao dịch đến hồi kết thúc, đột nhiên người mua đề nghị trốn thuế. Những cổ đông không đồng ý. Lúc đầu, người mua đồng ý bằng miệng rằng họ sẽ trả thuế nhưng giờ họ không muốn trả hoặc là người bán sẽ phải trả khoản thuế này. Các cổ đông không hài lòng với người mua, cuối cùng, thương vụ bất thành.

Không chấp trước vào được và mất

Sang năm 2018, các cổ đông đến và bảo chồng tôi rằng, với các điều khoản nhiệm kỳ quản lý 3 năm đã được thỏa thuận, thì phải mất đến 10 năm nữa mới tới lượt của cổ đông cuối cùng. Lúc đó ông ta đã hơn 70 tuổi. Vì vậy, họ muốn chia sẻ quyền quản lý cũng như lợi nhuận ngay từ bây giờ.

Thoạt đầu, vợ chồng tôi tự hỏi liệu rằng có phải họ biết chúng tôi là người tu luyện và muốn lợi dụng chúng tôi chăng? Thậm chí gia đình và bạn bè chồng tôi đều nghĩ rằng điều này quá bất công với chúng tôi. Các cổ đông vẫn giữ ý kiến hoặc là bán nhà máy hoặc là sắp xếp lại kế hoạch quản lý và chia lợi nhuận. Chúng tôi cũng lo ngại rằng nếu chúng tôi làm theo ý họ, chúng tôi có thể bị coi là nhút nhát, ngốc nghếch và dễ bị lợi dụng. Nhất thời chúng tôi không thể quyết định nên làm gì.

Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Lấy một ví dụ; một hôm đơn vị [công tác] phân nhà, lãnh đạo nói: ‘Ai thiếu nhà ở hãy qua đây, trình bày hoàn cảnh, nói xem cá nhân cần nhà ở như thế nào’. Mỗi người đều nói về mình, riêng anh kia không nói gì cả. Cuối cùng lãnh đạo xét qua liền thấy rằng anh này khó khăn hơn mọi người khác, cần cấp nhà cho anh ta. Người khác nói: ‘Không được, nhà ấy không thể cấp cho anh ta, cần cấp cho tôi, tôi cần căn hộ như thế như thế’. Anh ta nói: ‘Thế thì ông lấy đi’. Nếu người thường xét, thì cá nhân kia thật ngốc. Có người biết rằng anh ta là người luyện công, bèn hỏi anh ta: ‘Người luyện công các anh không muốn gì cả; hỏi anh muốn gì?’ Anh ta nói: ‘Điều người khác không muốn, tôi muốn’.Thực ra anh ta không ngốc chút nào hết, rất tinh minh. Chính về mặt lợi ích thiết thân của cá nhân, thì đối đãi như vậy; anh ta giảng tuỳ kỳ tự nhiên.”

Sư phụ cũng giảng:

“Tuy nhiên chúng ta là người luyện công, thì về lý là do Pháp thân của Sư phụ quản; người khác có muốn lấy thứ gì của chư vị thì cũng không lấy được.” (Chuyển Pháp Luân)

Có Pháp của Sư phụ dẫn dắt, chúng tôi buông tâm và không còn lo lắng về những kết cuộc có thể xảy ra. Chúng tôi nghĩ theo hướng này, Chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng tôi chưa bao giờ quản lý nhà máy này ba năm qua? Người thường còn có câu ‘Biết đủ thường vui.’ Nói gì đối với người tu luyện chúng ta.

Từ bỏ chấp trước vào danh lợi, chúng tôi coi nhẹ được và mất. Chúng tôi nhận ra rằng, những cổ đông kia đã đúng – họ sẽ quá già nếu theo lịch nhiệm kỳ ba năm.

Nhà máy đã hoạt động trở lại vào ngày 15 tháng 3 cùng thời điểm lập xuân, như bây giờ, không có quyết định nào về tương lai của nhà máy. Nhưng bây giờ chúng tôi không còn băn khoăn về bất cứ việc gì. Như Sư phụ giảng, “Tùy kỳ tự nhiên.” (Chuyển Pháp Luân)

Chúng tôi đã đề cao cảnh giới trong tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, coi nhẹ được và mất, hóa giải những xung đột tiềm tàng và tránh tác hại mà các xung đột có thể mang lại.

Pháp Luân Đại Pháp đã mang tới niềm vui cho mỗi từng cá nhân và mỗi người trong nhà máy trộn bê tông.

Bài viết hưởng ứng kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 2018 trên Minh Huệ Net


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/19365144.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/6/5/170657.html

Đăng ngày 28-6-2018. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share