Bài viết của một học viên ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-09-2012] Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1997, nhận thức của tôi về thế giới này đã hoàn toàn thay đổi. Tôi đã không còn bị bệnh tật như trước kia nữa. Dưới sự quan tâm chăm sóc của Sư Phụ, tôi đã không bao giờ ngừng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi tiếp tục phát chính niệm và giảng chân tướng mỗi ngày. Chẳng có từ nào trên thế giới này để tôi diễn tả được sự từ bi vĩ đại của Sư Phụ. Tôi đã nhận ra rằng, để giúp những người khác đắc được Pháp này, chúng ta phải học Pháp thật tốt, giảng chân tướng một cách thấu đáo và để tâm vào việc cứu độ chúng sinh của chúng ta. Bây giờ tôi mong được chia sẻ kinh nghiệm tu luyện cá nhân của mình với Sư Phụ tôn kính và với các bạn đồng tu.

1. Dùng thành tâm để cảm hóa tư tưởng con người

Trước khi về hưu, tôi đã quản lý một liên hợp công ty nhà nước lớn và tôi đã thuộc nơi này như lòng bàn tay. Tôi biết mọi người làm việc ở đó và tất cả chúng tôi đã sống với nhau rất hòa thuận. Chính điều này đã cho tôi cơ hội để giúp họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và cũng là một môi trường thuận lợi để làm điều đó. Một vài nhân viên sau khi chỉ nghe có một hai từ đã sẵn lòng đồng ý thoái xuất. Tuy nhiên, quá trình giúp đỡ những người khác thoái đảng không phải luôn dễ dàng, đặc biệt là một người đã khiến tôi xúc động và đưa nhận thức của tôi lên một tầng thứ cao hơn. Đó là khi tôi giảng chân tướng cho một người lính đã giải ngũ. Sau khi giảng rõ sự thật tôi đã khuyên anh ấy thoái đảng. Tôi biết là anh ấy đang thất nghiệp vì thế tôi đã nghĩ rằng anh này sẽ không ủng hộ đảng và nó sẽ chẳng có vấn đề gì khi giúp anh này thoái đảng cả. Hóa ra là tôi đã đánh giá sai hoàn toàn về anh ấy. Tôi đã không có thành tâm khi cố gắng để thuyết phục anh ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ và tôi đã quá tự tin mà quên mất mục đích ban đầu là giảng chân tướng.

Sư Phụ đã giảng ở trong kinh văn “Giảng Pháp tại Manhattan [2006]”:

“Khi giảng chân tướng, tâm của chư vị nếu bị tâm người thường làm xao động, thì sẽ không làm nổi gì nữa. Khi giảng chân tướng, người thường nghe theo tà đảng Trung Cộng tuyên truyền vu khống từ trước ở các kênh thông tin, hiểu sai đối với đệ tử Đại Pháp, ghét bỏ chư vị, hoặc không muốn nghe chư vị nói, lúc bấy giờ tình cảm của chư vị bị xao động, phẫn nộ bất bình, không hài lòng, thậm chí không lý trí lắm, thế thì [chư vị] không còn giảng chân tướng được nữa, chư vị không cứu người được nữa.”

Tôi đã nhận ra việc giảng chân tướng không chỉ là một thuật ngữ chỉ hời hợt ở bề mặt của những điều đệ tử Đại Pháp đã làm, và nó sâu sắc hơn cả những lời nói hăng say. Sau đó, tôi luôn đảm bảo thành tâm cứu người để có thể chạm đến tâm và trí của họ, và để lại những ấn tượng tích cực và lâu dài. Tôi đã cảm thấy tốt hơn nhiều sau khi giảng chân tướng theo cách này trong vài ngày và nó cũng gặt hái được kết quả tốt hơn nhiều. Sau đó tôi qua trở lại gặp người quân nhân đã không thể cứu được trước đó. Anh ấy đã mỉm cười với tôi cùng một chút bối rối và nói rằng anh đã thoái khỏi ĐCSTQ trước đó. Tôi đã vui mừng cho anh ấy vì đã làm một việc hết sức đúng đắn và chúc mừng anh đã được cứu.

Có lần một người đàn ông lái xe đến và chủ động đỗ xe ô tô ở trước mặt tôi để hỏi đường. Tôi hỏi xem liệu ông ấy có phải là đảng viên hay không và ông ấy nói có. Ngay lập tức tôi gợi ý ông ấy thoái đảng và ông ấy đã làm như tôi nói mà không có chút thắc mắc hay là do dự. Một lúc sau, ông ấy đã thừa nhận là có rất nhiều những học viên khác đã tiếp cận ông ấy để nói về việc thoái đảng nhưng ông ấy luôn từ chối. Tôi hỏi ông tại sao ông lại thoái xuất khi tôi giúp ông, ông trả lời rằng trông tôi rất thành thật và hòa nhã, không phải là người nói dối. Tôi bảo với ông rằng tất cả những người đã từng giúp ông thoái đảng đều là những người rất tốt và họ đều tu luyện theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.

2. Dùng từ bi để giúp mọi người hiểu sự thật

Để có nhiều thời gian hơn nhằm cứu độ chúng sinh, tôi đã nghỉ hưu ở công ty nhà nước để làm cho một công ty tư nhân. Ông chủ đã hiểu được hoàn cảnh của tôi và sắp xếp cho tôi làm ở vị trí bảo vệ nhưng thực chất là tôi ghi chép những cá nhân và phương tiện đến nhà máy. Tôi có một khối lượng công việc lớn và gặp đủ loại người và phương tiện. Tôi đã dốc hết lòng để làm tốt nhiệm vụ của mình. Thậm chí ông chủ của tôi đã giúp tôi đóng góp một số ý kiến để nâng cao hệ thống quản lý và kết quả là đã giúp nhà máy trải qua một thay đổi lớn. Sau đó ông chủ của tôi đã biểu dương tôi trong đại hội công nhân viên chức và nói rõ là ông ấy rất tin tưởng ở tôi. Ngay sau đó tôi đã có thể giúp ông ấy thoái đảng.

Người dân Trung Quốc đã bị đầu độc nặng bởi ĐCSTQ, mà khiến họ thường chỉ coi trọng tiền bạc và không gì khác nữa. Tôi đã phải giảng chân tướng theo những cách khác nhau cho những đồng nghiệp lớn tuổi hơn đối lập với những đồng nghiệp trẻ tuổi để tất cả họ có thể học cách hành xử như một người tốt. Tôi cũng giúp họ thoái đảng. Khi tôi nói với những người điều hành trẻ tuổi, tôi sẽ sử dụng sở trường chuyên môn của mình và đưa họ vào một cuộc trò chuyện nơi mà chúng tôi sẽ tâm sự những câu chuyện về cuộc đời của chúng tôi. Đôi lúc tôi sẽ mang nước cho họ trong khi họ làm việc. Đa số trong số họ đều nghe theo và sẵn lòng thoái xuất khỏi ĐCSTQ và thực hiện nó ngay tức khắc. Tất cả những người họ hàng của họ cũng đều tin tưởng tôi khi tôi đến thăm họ để giảng chân tướng và phơi bày tội ác của tà đảng. Thậm chí một vài người trong số họ đã bảo tôi dạy cho những đứa cháu trai của họ để chúng không học tập theo những thói quen xấu.

Những công nhân nhập cư lớn tuổi đều rất thân thiện và tất cả chúng tôi đã rất thuận hòa. Họ cũng rất sẵn lòng kết bạn. Một vài trong số họ thèm muốn được trạng thái vô bệnh tật như tôi. Tôi lập tức nói với họ rằng nó là vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, rằng tất cả những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đều có được một thân thể khỏe mạnh và tất cả những bệnh tật của họ đều được tiêu tan. Tôi để họ biết rằng cá nhân tôi được lợi ích từ Pháp Luân Đại Pháp và trước kia tôi đã rất ốm yếu, nào là suy nhược thần kinh, đau đầu, chảy máu dạ dày, và những bệnh khác. Tôi không thể ngủ ngon giấc hay ăn ngon miệng và cảm thấy thiếu sức sống cả ngày. Trông tôi hốc hác và xanh xao. Tuy nhiên từ khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tôi không còn bị ốm hay là cần bất kì loại thuốc nào trong 10 năm nay. Năm ngoái tôi không phải nghỉ phép một ngày làm nào để hồi phục lại sau khi ốm. Tôi bảo họ rằng họ đã có nhân chứng sống cho sự kì diệu này. Một vài người thấy thích thú và hỏi “Điều này thật đấy à?”

Những người khác hỏi riêng tôi liệu Đại Pháp có thực sự tốt hay không, vì thế tôi đã bảo họ về những tội ác của ĐCSTQ chống lại loài người, cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, những tội ác và sự phỉ báng trong lời nói của họ. Không có một người nào không tin điều này. Một công nhân nhập cư rất trẻ đã nói rằng từ lần đầu tiên anh ấy gặp tôi, anh ấy đã có thể nói ngay tôi là một học viên Pháp Luân Công. Khi tôi giảng chân tướng cho anh ấy, anh ấy đã tin ngay lập tức. Khi ai đó nói rằng Pháp Luân Đại Pháp không tốt, anh ấy ngay lập tức đứng dậy phản đối điều đó. Từ khi anh ấy tin vào Chân – Thiện – Nhẫn và tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, bốn thế hệ trong gia đình anh đã có thể thoát khỏi cuộc sống đầy những tai ương.

3. Kiên trì dẫn dắt mọi người thoát khỏi sự khống chế của tà đảng

Trong nhà máy, tôi vẫn gặp những người đến từ nhiều thành phố và nhiều tỉnh khác. Một vài người theo đuổi công việc chào hàng hay tìm nguồn hàng trong khi những người khác lại đến với những xe tải và xe chở hàng để phân phối đến căng tin của nhà máy. Tôi gặp những người mới hàng ngày và tôi đã giúp tất cả họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi nắm bắt từng cơ hội mà tôi có thể giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh.

Một hôm, có một sinh viên tốt nghiệp từ một trường đại học địa phương đến nhà máy để bán một vài phần mềm. Cậu ấy đã chạy nhanh vào trong nhà máy để tránh trận mưa to. Tôi đã cho cậu ấy vào để cậu ấy sẽ không bị cảm lạnh. Sau khi trò chuyện với cậu ấy một lúc, tôi đã có thể đảm bảo rằng cậu này là đảng viên vì thế tôi đã giảng chân tướng và khuyên cậu ấy thoái đảng. Cậu ấy đồng ý ngay tức khắc, và đáp rằng cậu ấy đang ở trong thời gian thử thách và cậu ấy đã không có bất kì chỗ đứng nào tốt đẹp ở trong ĐCSTQ cả. Cậu ấy cũng bảo tôi rằng hầu như gia đình của cậu không có cái nhìn tích cực về ĐCSTQ. Cậu ấy không ngừng cảm ơn tôi, nói rằng những gì tôi nói đã làm cậu ấy hiểu ra rất nhiều điều và tôi đã thực sự thuyết phục được cậu ấy. Cậu ấy bảo đã học được nhiều bài học trong cuộc sống này. Tôi nói, “Đây chỉ là những điều mà Sư Phụ Lý Hồng Chí bảo tôi làm, làm một người tốt. Tôi sẽ không bao giờ cho ĐCSTQ một cơ hội để phạm phải bất kì hành vi giả dối nào nữa.” Khi rời đi, cậu ấy cứ ngoái đầu nhìn lại và tôi cứ nhìn theo cậu ấy đi cho đến khi cậu ấy chỉ còn là một chấm nhỏ ở chân trời.

Vào một sáng sớm Chủ nhật mùa xuân, nhiệt độ mát mẻ, có nhiều gió và chút nắng. Một người đàn ông trong dáng vẻ một người nông dân đã đến nhà máy và hỏi tôi liệu quán ăn của nhà máy có cần bắp cải và khoai tây không. Tôi để ông ấy vào trong để ông có thể ấm lên một chút. Tôi chú ý thấy chân ông bị đau khi ông đi lại. Trong khi nói chuyện với ông, tôi đã giảng chân tướng và bảo ông rằng tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi nghe thấy tôi là một học viên, ông ấy đã kể rằng ông ấy cũng từng tu luyện trong một thời gian ngắn trước khi ĐCSTQ cấm vào năm 1999. Sau đó ông nói ông vẫn còn một bản sao của cuốn Chuyển Pháp Luân và những tài liệu Đại Pháp khác. Sau đó tôi động viên ông tiếp tục tu luyện và đừng nghe những tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ. Ông ấy hỏi tôi liệu mình có thực sự dám làm trái luật được không, và tôi đã bảo với ông là Sư Phụ có Pháp và ông ấy không có gì phải lo ngại cả. Sau đó tôi hỏi có chuyện gì với cái chân của ông, ông nói ông bị tai nạn ô tô trong hai năm trước và bị gãy xương đùi. Ông ấy nói có một tấm thép ở trong chân của ông và đó là lý do tại sao nó không đứng thẳng được. Ông đã lo lắng rằng chân của ông có lẽ sẽ cản trở việc ông tu luyện nhưng tôi bảo ông là nó không phải là vấn đề và tôi hứa sẽ giúp ông. Sau đó ông rời đi, nói là bán bắp cải và cà chua không phải là điều ưu tiên của ông, bởi vì có rất nhiều người khác sẵn lòng mua những thứ đó từ ông ở gần nhà  ông. Tôi đã viết lại số điện thoại của ông và để đảm bảo cho việc giữ liên lạc. Một vài ngày sau đó, tôi đã mua cho ông một đĩa DVD chất lượng cao nhưng không đắt mà chứa những bài giảng Pháp của Sư Phụ và các bài luyện công công. Thời điểm này ông đang đi lai khó khăn để làm việc đồng áng vào buổi sáng. Vào buổi tối ông sẽ học Pháp, nghe Pháp và luyện công. Ông bảo tôi rằng ông say sưa đọc Chuyển Pháp Luân và thực tế đã không thể rời mắt khỏi cuốn sách này. Ông bảo chân ông không còn đau và nặng như trước nữa. Ông đến nhà tôi hàng ngày bằng xe máy. Khuôn mặt ông luôn hiện ra niềm vui sướng khôn tả và ông bảo ông sẽ không bao giờ nghe lại những lời nói từ tà Đảng nữa. Ông còn bảo ông tin rằng không có Đại Pháp và lời khuyên của tôi, gia đình ông có lẽ đã gặp phải nhiều điều không may mắn. Vài người trẻ tuổi cần rất nhiều sự khuyến khích để bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi chỉ đưa cho ông ấy sách và đĩa DVD và đó là tất cả những điều mà ông ấy cần.

4. Dùng kiên nhẫn để loại bỏ những ngờ vực của mọi người

Khi vợ tôi và tôi đi đến một huyện nông thôn để giảng chân tướng, chúng tôi đã gặp một bác gái nông dân 52 tuổi. Sau khi giảng chân tướng cho bác rồi, bác bảo bác phải nói cho chồng mình. Bác sẽ lấy các tài liệu giảng chân tướng chúng tôi đưa bác về nhà bất kể thế nào. Sau khi đọc chúng, bác để một trong những tờ rơi tại nhà. Từ sau lần đó, tôi thường đến thăm những người nông dân này để đưa cho họ thêm tài liệu. Khi họ không ở nhà, tôi sẽ để lại cho họ ở một góc khuất trong nhà của họ.

Một hôm, thậm chí trước khi tôi đặt chân đến bậc cửa nhà họ, họ đã nghênh đón tôi vào trong nhà mời ngồi chơi một lúc. Tôi đã biết rằng họ chăn cừu, dê cả ngày và họ không có thời gian để nghỉ ngơi từ sáng tinh mơ cho đến tối vì thế tôi không muốn làm phiền họ. Tuy nhiên, người chồng nắm chặt lấy tay tôi và bảo rằng bác ấy muốn hỏi vài điều. Bác hỏi “Những học viên Pháp Luân Đại Pháp các vị có thể thực sự đánh bại ĐCSTQ không?” Tôi trả lời rằng mọi người nên thoái đảng sớm nhất có thể để họ không còn bị chịu ảnh hưởng bởi nó lâu hơn nữa. Tôi bảo họ rằng ĐCSTQ đã lừa gạt và dối trá mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bảo người nông dân ấy rằng ĐCSTQ là một mối đe dọa đối với toàn thế giới. Nhiều học viên Đại Pháp đang làm việc không mệt mỏi mỗi ngày để giúp mọi người thoái đảng để họ sẽ không phải chịu đựng những ảnh hưởng của ĐCSTQ. Bác nói lớn “Thế ĐCSTQ thực sự là cái gì!” Sau đó bác hỏi “Vậy thì ĐCSTQ đã mang lại cho đất nước sự loạn bậy này à?” Tôi nói rằng sự an bài của thiên tượng sẽ không bị can nhiễu và ĐCSTQ đang thực sự hỗn loạn và vô tổ chức. Bác đã thừa nhận rằng đó là sự thật và bảo tôi bác sẽ không để những đứa con trai của mình gia nhập đảng. Tôi đột nhiên nhận ra rằng nhiệm vụ của tôi là để giúp những người khác không đi lạc vào mê cung này. Tôi nên làm sáng tỏ những nghi ngờ và giảng chân tướng để những người khác có thể thoát khỏi sự cám dỗ của tham vọng và chấp trước. Giúp người ta hiểu được bản chất thực sự của ĐCSTQ và cứu độ chúng sinh.

Một hôm tôi đi bộ vòng quanh thành phố thì gặp một đầu bếp làm việc tại nhà máy cho đến tận khi anh ấy bị cho nghỉ việc. Tôi đã biết anh này là một đảng viên và anh có rất nhiều định kiến đối với Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên khi tôi nhìn thấy anh ấy đi bộ trên đường, tôi vẫn chào hỏi nhiệt tình và hỏi tình hình anh dạo này ra sao. Anh nói anh phải nghỉ hưu do bị ốm và không có thuốc nào có thể giúp anh ấy được. Tôi bảo anh tôi trước đây cũng bị ốm nhưng từ khi tôi tập Pháp Luân Đại Pháp tôi đã không còn bị ốm nữa. Anh gật đầu nhưng chẳng nói gì cả. Sau đó tôi hỏi anh đã thoái đảng hay chưa và anh trả lời anh vẫn chưa làm. Tôi nói anh phải thoái xuất sớm và anh đồng ý ngay lập tức. Tôi bảo anh niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo” mỗi ngày. Anh ấy đã đồng ý không chút do dự.

Tôi đi bộ vòng quanh để giảng chân tướng cho những người khác và đã giúp nhiều người thoái đảng. Tôi đã tình cờ gặp một người đồng nghiệp cũ và cố gắng giúp anh thoái xuất. Anh ấy bảo đây là lần thứ tư tôi đề cập với anh ý về vấn đề này và anh ấy biết tôi thực sự lo cho anh ấy. Tôi bảo anh ấy hãy để Sư Phụ Lý Hồng Chí giúp anh ấy thoái đảng. Sau đó anh ấy nói nhỏ: “Có lẽ nếu tôi thoái xuất sớm hơn tôi sẽ không phải trải qua ca phẫu thuật ở tay của tôi.” Tôi cười và đáp lại “Đúng thế, nhận thức là mạnh hơn bất kể thứ gì trên thế giới này.”

Tôi luôn luôn kiên trì trong việc giảng chân tướng. Tuy nhiên, số lượng người vẫn cần được cứu là còn khá lớn. Chúng ta phải tiếp tục làm ba việc hàng ngày mà Sư Phụ đã đặt ra cho chúng ta cho đến khi chúng ta đạt đến viên mãn.

Nếu có bất kể điều nào còn thiếu sót mong đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/9/5/救人要有真心善心与恒心-262372.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/9/24/135566.html
Đăng ngày: 29-11-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share