Người phụ nữ Hắc Long Giang qua đời sau 7 ngày bị giam giữ sau lần bắt giữ gần đây nhất vì tu luyện Pháp Luân Công
Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 08-10-2025]
Họ và tên:Trương Phượng Hà
Tên tiếng Trung: 张凤霞
Giới tính: Nữ
Tuổi: 52
Thành phố: Đại Khánh
Tỉnh: Hắc Long Giang
Nghề nghiệp: Không rõ
Ngày mất: Ngày 17 tháng 8 năm 2025
Ngày bị bắt gần nhất: Ngày 11 tháng 8 năm 2025
Nơi giam giữ gần nhất: Trại tạm giam Số 2 Thành phố Đại Khánh
Một phụ nữ ở thành phố Đại Khánh, tỉnh Hắc Long Giang, đã qua đời sau 7 ngày bị giam giữ sau khi bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Công, môn tu luyện bị Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại từ năm 1999. Bà qua đời khi mới 52 tuổi.
Bà Trương Phượng Hà
Bắt giữ và qua đời
Khoảng 2 giờ chiều ngày 11 tháng 8 năm 2025, ngay sau khi bà Trương và chồng trở về nhà sau một buổi họp mặt gia đình, nhà họ đã bị mất điện (sau này gia đình mới biết đó là bẫy của cảnh sát). Không lâu sau, có người gọi điện cho chồng bà Trương, thông báo ông đã làm xước xe của người khác. Khi ông mở cửa xuống dưới nhà để kiểm tra chiếc xe, trưởng đồn cảnh sát họ Tiết cùng 2 cảnh sát khác thuộc Đồn Công an Hội Chiến đã đột nhập vào nhà và bắt bà Trương đi. Tối hôm đó, bà bị đưa vào Trại tạm giam Số 2 Thành phố Đại Khánh, bị buộc tội “phá hoại việc thực thi pháp luật”, một lý do thường được chính quyền Trung Quốc sử dụng để kết tội các học viên Pháp Luân Công.
7 ngày sau, lúc 2 giờ chiều ngày 17 tháng 8, gia đình bà Trương nhận được cuộc gọi từ ông Hầu, giám đốc trại tạm giam. Ông ta yêu cầu họ đến bệnh viện ngay lập tức vì bà Trương đang hấp hối. Ông ta nói: “Tốt hơn hết là các người nên đến phòng cấp cứu ngay lập tức. Nếu đến muộn, có thể các người sẽ không còn gặp lại bà ấy nữa!”
Gia đình vội vã đến bệnh viện, và thấy bà Trương được đặt nhiều ống thông và đang mang mặt nạ dưỡng khí. Bác sỹ cho biết bà bị vỡ phình động mạch não và đã mất hơn 200 cc máu. Ông cho biết họ không thể phẫu thuật sọ não hay dùng bất kỳ phương pháp nào khác để cứu bà. Gia đình đồng ý đưa bà vào phòng chăm sóc đặc biệt (ICU) và đặt máy thở cho bà.
Có hơn 20 cảnh sát từ đồn công an địa phương và trại tạm giam có mặt tại bệnh viện. Giám đốc trại tạm giam Hầu đã yêu cầu gia đình ký vào giấy bảo lãnh tại ngoại cho bà. Ông ta nói: “Chúng tôi có rất nhiều người ở đây. Nếu các vị không ký, thì không ai trong chúng tôi được rời đi”.
Sau khi gia đình bị ép ký vào đơn, cảnh sát yêu cầu họ ký vào một đơn khác xác nhận rằng bà đã được trả tự do. Lần này gia đình từ chối ký và chất vấn cảnh sát: “Trả tự do kiểu gì? Các người trả bà ấy vào phòng chăm sóc đặc biệt à?”
Không ép được gia đình ký vào giấy trả tự do, cảnh sát và nhân viên trại giam rời đi. Gia đình phải tự chi trả chi phí cấp cứu và điều trị tại phòng chăm sóc đặc biệt cho bà Trương. Không lâu sau đó, bà Trương qua đời, và 3 ngày sau thi thể bà được hỏa táng.
Gia đình bà đã liên hệ với cảnh sát và yêu cầu giải thích về việc bắt giữ và cái chết của bà, cũng như bồi thường cho những mất mát của họ. Cảnh sát và trại tạm giam từ chối chịu trách nhiệm, và nói rằng bà qua đời do một căn bệnh cấp tính.
Trưởng đồn Tiết nói rằng họ được lệnh phải khép lại bất kỳ vụ án Pháp Luân Công nào còn tồn động trong vòng 3 năm: “Nhiệm vụ của chúng tôi là bắt giữ người, còn lại không liên quan gì”.
Giám đốc trại tạm giam Hầu nói: “Chúng tôi chỉ chịu trách nhiệm giam giữ người. Chúng tôi thậm chí không động đến một sợi tóc của bà ấy. Chúng tôi không quan tâm kết quả điều tra vụ án của bà ấy ra sao”. Hầu cũng khẳng định họ đã khám sức khỏe cho bà Trương trước khi giam giữ, và bà đủ điều kiện bị giam giữ.
Gia đình bà Trương cũng đã xem đoạn video giám sát ghi lại những giây phút cuối của bà tại trại tạm giam. Theo đoạn video được quay vào khoảng giữa trưa, bà đang ngủ trưa, nằm ngửa với hai tay đặt lên bụng. Khoảng hơn 12 giờ trưa, bà đột nhiên giơ tay và chân lên cao, hai tay vẫn đặt chồng lên nhau. Vài phút sau, một bác sỹ đến và thực hiện hồi sức tim phổi (CPR) cho bà. 20 phút sau, bà được đưa lên xe cứu thương và đưa đến bệnh viện. Gia đình bà nghi ngờ rằng bà đã ngừng thở trong trại tạm giam, nếu không bác sỹ đã không thực hiện CPR cho bà.
Lần bắt giữ trước đó
Ngày 12 tháng 7 năm 2022, bà Trương bị 8 cảnh sát mặc thường phục từ Đồn Công an Hội Chiến bắt giữ. Họ tịch thu hàng chục cuốn sách Pháp Luân Công, một bức ảnh của nhà sáng lập Pháp Luân Công và một máy tính để bàn. Họ cho biết bà đã bị camera giám sát ghi hình khi đang phân phát tài liệu Pháp Luân Công ở từng tầng của một tòa nhà chung cư, và kể từ tháng 4 năm đó, họ đã lên kế hoạch bắt giữ bà. Cả bà Trương và chồng đều bị đưa đến đồn công an để thẩm vấn. Do đại dịch COVID-19, trại tạm giam đã từ chối tiếp nhận, và họ đã được tại ngoại.
Vì vụ bắt giữ này, bà Trương bị sa thải khỏi công việc tại căng-tin của Trường Trung học Đông Phong. Sau đó, bà tìm được việc làm mới tại một trường mẫu giáo địa phương.
Một năm sau, cảnh sát Lý Chí Tài tìm đến bà, yêu cầu bà ký vào giấy giám sát tại nơi cư trú, nói rằng thời hạn tại ngoại của bà đã hết. Lý cũng yêu cầu bà đi cùng anh ta đến viện kiểm sát để trả lời một số câu hỏi. Bà từ chối tuân thủ, và liên tục bị sách nhiễu.
Để tránh bị bức hại thêm, bà Trương buộc phải rời nhà sống phiêu dạt. Cảnh sát đã chuyển sang theo dõi và sách nhiễu chồng bà, khiến ông không thể sống một cuộc sống bình thường.
Sau một năm, cảnh sát Lý đã giảm tần suất sách nhiễu, và nói với gia đình bà Trương rằng: “Hãy bảo bà ấy quay về. Giờ bà ấy có thể sống một cuộc sống bình thường. Chúng tôi không có đủ bằng chứng để kết án bà ấy.”
Đầu năm 2025, bà Trương trở về nhà, nhưng vào ngày 11 tháng 8 năm 2025, bà lại bị bắt. Ngày hôm sau, cảnh sát đã chuyển hồ sơ của bà lên Viện Kiểm sát Quận Cao Tân và cố gắng yêu cầu một bản án tù nặng dành cho bà, trừ khi bà viết tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công. Bà kiên quyết nói rằng mình không làm gì sai khi tu luyện Pháp Luân Công.
Bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công
Nhiều năm trước, bà Trương thi đỗ vào trường Đại học Tề Tề Cáp Nhĩ, và em gái bà thi đỗ vào một trường trung cấp kỹ thuật. Vì gia đình không đủ khả năng chi trả học phí cho cả hai, bà đã bỏ học để em gái mình có thể tiếp tục việc học.
Năm 1998, khi con trai bà Trương mới 3 tháng tuổi, bà bị u nang quanh cổ. Dù điều trị bằng phương pháp nào, bà cũng phải ngừng cho con bú. Sau khi nghe về hoàn cảnh của bà, một người hàng xóm đã giới thiệu Pháp Luân Công cho bà, và bà lập tức học các bài công pháp. Đêm đó, bà bị sốt, và vào sáng hôm sau, các u nang đã biến mất khi bà thức dậy. Bà vô cùng vui mừng, và sau đó đã tinh tấn tu luyện Pháp Luân Công. Bà sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và cố gắng hết sức để giúp đỡ người khác.
Trong thời kỳ đỉnh điểm của đại dịch COVID-19 năm 2022, bà đã mạo hiểm tính mạng để phân phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công, và hy vọng nhiều người hơn nữa có thể được hưởng lợi từ pháp môn này như bà. Vì những nỗ lực dũng cảm của mình, bà đã bị bắt và cuối cùng bị tra tấn đến chết trong khi bị giam giữ.
Báo cáo liên quan:
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/8/501309.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/9/230856.html



