Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-06-2024] Gần đây, một học viên trong nhóm học Pháp của chúng tôi bị bệnh và qua đời. Tin tức này đã khiến các học viên địa phương vô cùng chấn động. Theo tôi, nguyên nhân chính khiến cô ấy qua đời là vì tâm oán hận. Trong nhiều năm qua, mặc dù mẹ chồng cô ấy đã qua đời, nhưng trong các buổi học Pháp chung, cô ấy nhiều lần kể với chúng tôi về việc bà đã ngược đãi cô ấy như thế nào. Trong khi chúng tôi đọc Pháp, cô ấy liên tục bị ho và cần uống nước. Các học viên khác đã chỉ ra vấn đề của cô. Mặc dù thừa nhận vấn đề của mình nhưng cô ấy đã không cố gắng trừ bỏ tâm oán hận.
Trong cuộc sống hàng ngày của con người, tâm oán hận phổ biến đến nỗi đã trở thành tự nhiên. Cái tâm này nảy sinh khi bạn nỗ lực phó xuất mà không nhận được hồi báo; khi mọi việc không theo ý muốn, hoặc khi lời nói và hành động của người khác ảnh hưởng đến lợi ích hay danh dự của bạn. Trong những năm qua, tôi quan sát thấy tâm oán hận đã gây ra tổn thất lớn cho một số học viên. Một số đồng tu xung quanh tôi đã mắc giả tướng nghiệp bệnh và thậm chí rời đi trong oán giận. Nó cũng gây tổn hại lớn đối với người thường bởi với những tin đồn và vu khống do tà đảng lan truyền, điều đó gây thêm khó khăn cho việc cứu chúng sinh của các đệ tử Đại Pháp.
Tâm oán hận và tật đố đều bắt nguồn từ tự tư. Hận thù và ghen ghét đối nghịch với Thiện và Nhẫn. Tôi ngộ được rằng biểu hiện của tâm đố kỵ là không muốn người khác làm tốt hơn mình, còn biểu hiện của tâm oán hận là không chịu được một chút tổn thất. Do oán hận, người ta có thể tranh cãi với người khác hoặc cảm thấy không vui. Để giải hận, giảm nỗi bất bình, tránh đau khổ và muốn trút giận, người ta phải tìm lý do để biện giải và tranh đấu. Đây là nguyên do tại sao tâm oán hận thường xuất hiện đồng thời cùng các tâm tật đố, tranh đấu, khoe khoang, hoan hỷ, cạnh tranh, tham vọng, mặc cảm tự ti, v.v. Tuy nhiên, trong quá trình tu luyện, các học viên phải cố gắng tu bỏ tất cả các chấp trước của con người để đáp ứng các yêu cầu của Pháp.
Đôi khi tôi không thể tĩnh lại hoặc thôi suy nghĩ về điều gì đó khi luyện công. Tôi biết mình nên thanh trừ những can nhiễu này, nhưng chúng vẫn tiếp tục xuất hiện. Cũng giống như đổ nước lạnh vào nồi nước sôi trên bếp, nước trong nồi tạm thời lắng xuống, nhưng sau đó lại bắt đầu âm ỉ trở lại.
Nếu một học viên đầy oán hận và không thể buông bỏ, thì khi họ luyện công, làm sao Sư phụ có thể diễn hóa công cho học viên đó được? Liệu nó có thể luyện xuất lai ở các không gian khác không? Điều này có thể còn nghiêm trọng hơn điều Sư phụ giảng: “Chính là vấn đề ấy, nó thuộc về luyện tà pháp không tự biết, vô cùng phổ biến”. (Bài giảng thứ năm, Chuyển Pháp Luân), và hậu quả thực sự khủng khiếp!
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/6/1/478050.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/14/219021.html
Đăng ngày 06-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.