Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Khu tự trị Duy Ngô Nhĩ Tân Cương, Trung Quốc

[MINH HUỆ 3-8-2024] Vào đầu năm nay, tôi đã trải nghiệm điều gì đó rất lạ. Nó giống như có một luồng gió mạnh thổi vào tôi và cơ thể tôi bị nghiêng sang bên phải. Tôi bị như thế đã vài tháng rồi và cảm giác ngày càng bị nặng hơn. Khi tôi chia sẻ với các đồng tu khác, họ cũng không hiểu vì sao điều này lại xảy ra.

Tôi không thấy đau, ngứa hay có gì khó chịu cả, nhưng tôi cảm thấy như có một lực vô hình nào đó cứ đẩy cơ thể tôi sang bên phải. Khi tôi đi bộ, ngồi, hay đứng, cơ thể tôi đều bị nghiêng. Tôi không biết tại sao và điều này khiến tôi sợ hãi, nên tôi đã cầu Sư phụ điểm hóa cho tôi để tôi có thể ngộ ra được.

Một hôm, khi tôi đang nghe một bài chia sẻ trên phát thanh Minh Huệ thì có một trường hợp rất giống tôi. Đó là về một nữ học viên ở độ tuổi 80. Chồng bà nói rằng ông ấy muốn mua một khoanh đất làm mồ mả cho họ ở gần nhà cháu trai của họ. Học viên đó không nói gì cả, điều này ngụ ý rằng bà đã đồng ý với chồng. Sau đó, cựu thế lực đã lợi dụng điểm này để bức hại bà.

Khi nghe đến đây, tôi chợt nhớ ra rằng sau khi chồng tôi mất, bà thông gia bỗng dưng hỏi liệu tôi có muốn được chôn cất với những thành viên khác trong gia đình chồng tôi không và tôi đã thuận miệng nói: “Có”

Đột nhiên tôi nhận ra rằng tôi đã trượt ngã chính bởi điều này, vì tôi đã đồng ý với sự an bài của người thường cho tương lai của tôi, thay bằng việc đi theo an bài của Sư phụ cho các đệ tử Đại Pháp.

Tôi lập tức đến trước Pháp tượng của Sư phụ, quỳ xuống và nói: “Sư phụ, con đã thuận miệng đồng ý với an bài của người thường, con đã sai rồi”. Tôi rơi lệ và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi cảm thấy rất khổ tâm vì ngộ tính kém của mình đã làm cho Sư phụ phải lo lắng cho tôi.

Hôm đó trên đường đón cháu gái đi học về, khẩu quyết “Kim Cang bài sơn” trong bài công pháp thứ nhất của Pháp Luân Công đã hiện lên trong đầu tôi, và tôi liên tục nhẩm niệm câu đó. Khi tôi học Pháp với một học viên khác, cô ấy nói: “Người chị thẳng lại rồi đấy! Thật kỳ diệu!”

Sư phụ giảng:

“Tôi nghĩ thế này, sự việc này thật nghiêm túc nhường nào! Nghiêm túc đến như thế, rất nhiều người vậy mà đều không thể nghiêm túc đối đãi! Nhất là một số đệ tử Đại Pháp tu lâu. Chư vị đã từng nghĩ rằng hết thảy những gì trong cuộc sống của chư vị đều đang trong tu luyện hay không? Từng ngôn hành cử chỉ của chư vị, hết thảy những gì của chư vị, chư vị đều đang trong tu luyện đó, chư vị có biết chăng?” (Giảng Pháp ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới [2014])

Qua sự việc này, tôi đã có được thể ngộ sâu sắc về Pháp mà Sư phụ giảng. Tôi hướng nội tìm và nhận ra rằng ngay cả khi tôi đang làm ba việc và biểu hiện có vẻ tinh tấn trong tu luyện, nhưng vẫn còn có những chấp trước ẩn sâu mà tôi không nhận ra, và tôi đã không thực sự hiểu được tính nghiêm túc của việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi cũng cảm nhận được sự từ bi vô biên của Sư phụ. Ngài đã luôn chăm sóc cho tất cả chúng ta và đợi chúng ta nâng cao nhận thức về các Pháp lý. Không câu từ nào của con người có thể biểu đạt được lòng cảm ân vô hạn của tôi đối với Sư phụ!

Cá nhân tôi đã được trải nghiệm huyền năng của Đại Pháp. Cơ thể tôi đã bị nghiêng lâu như vậy rồi, nhưng đột nhiên lại thẳng trở lại. Cùng lúc đó tôi nhận ra tầm quan trọng của việc chia sẻ dựa trên Pháp trong các đồng tu, điều này có thể thực sự giúp chúng ta tránh được việc đi đường vòng trên con đường tu luyện.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/13/479601.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/3/219359.html

Đăng ngày 31-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share