Bài viết của Hạnh Vận, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-12-2023] Đại gia đình của chúng tôi có 4 thế hệ cùng chung sống dưới một mái nhà. Trước khi tu luyện Đại Pháp, sức khỏe của tôi rất kém, thường xuyên bị đau đầu dai dẳng, suy nhược thần kinh và mất ngủ. Hơn nữa, tôi tính tình nóng nảy và thường xuyên bị lôi kéo vào những mâu thuẫn gia đình. Ở tuổi 36, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tuân theo các nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn” trong cuộc sống hàng ngày. Tôi bắt đầu hiểu ảnh hưởng của các mối quan hệ nghiệp quả đối với các mối quan hệ giữa các cá nhân và được chỉ dạy cách trở nên bao dung và thấu hiểu người khác hơn. Sau khi tu luyện Đại Pháp, sức khỏe thể chất và tinh thần của tôi đã được phục hồi và gia đình tôi trở nên hòa thuận.
Bố chồng tôi lâm bệnh nặng và được đưa vào bệnh viện địa phương vào năm 2005. Hai ngày sau, tình trạng sức khỏe của ông ngày càng xấu đi khiến bệnh viện phải thu xếp chuyển ông đến một bệnh viện ở Bắc Kinh. Đêm đó bố chồng tôi không ăn được gì, khiến tôi càng lo lắng hơn. Tôi nói với ông: “Bố, tình trạng của bố xấu quá, tại sao bố không thử niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ trong tâm? Điều này có thể cứu mạng bố!” Là một người cố chấp, ông thường không chịu nghe lời khuyên của người khác, ngạc nhiên thay bố chồng tôi đã chú ý đến lời khuyên của tôi và bắt đầu nhẩm niệm khi đang nằm trên giường. 30 phút sau, ông đã ăn xong một tô hoành thánh lớn. Trong buổi kiểm tra sức khỏe định kỳ vào sáng hôm sau, bác sĩ nói: “Không cần chuyển ông ấy đến bệnh viện khác nữa”. Bố chồng tôi được xuất viện vào ngày hôm sau và chúng tôi trở về nhà.
Tôi bắt đầu bật video bài giảng Pháp tại Quảng Châu của Sư phụ cho bố chồng và mẹ chồng nghe. Bố chồng tôi chăm chú lắng nghe, và sau khi xem hết bộ 9 video bài giảng, bố chồng tôi nhận xét: “Các bài giảng rất hay. Hãy nhớ giữ gìn đĩa CD này thật tốt nhé.” Mẹ chồng tôi cũng bày tỏ mong muốn được đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp.
Khi mẹ chồng tôi 80 tuổi, bà bị bệnh viêm tụy tái phát, dẫn đến các triệu chứng đau bụng, buồn nôn, nôn, chướng bụng, đổ mồ hôi lạnh, huyết áp thấp và vàng da. Triệu chứng của bà rất tệ nên bà cứ khóc vì khó chịu. Tôi khuyên mẹ chồng: “Mẹ ơi, mẹ đừng khóc. Hãy cầu xin Sư phụ Lý cứu mẹ. Hãy nhanh chóng niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’.” Tôi nhẩm niệm cùng mẹ chồng, trong khi bà chắp hai tay lại và khóc: “Sư phụ Lý, hãy cứu con. Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo…” Một lúc sau, mẹ chồng tôi nói: “Mẹ không còn cảm thấy đau đớn nữa. Sư phụ Lý thực sự đã giúp mẹ.”
Sau đó, chúng tôi đến bệnh viện, bác sĩ xác nhận tình trạng của bà hiện đã trở lại bình thường. Ngay cả bác sĩ khám thường xuyên cho bà, bác sĩ Lý, cũng rất ngạc nhiên. Ông đã điều trị cho bà trong đợt viêm tụy trước đó và cảnh báo bà tránh bị lần thứ hai nếu không bà có thể mất mạng. Mẹ chồng tôi hiện đã 85 tuổi và thường xuyên nhẩm niệm 9 câu chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Kể từ đó, bệnh viêm tụy của bà không bao giờ tái phát nữa và bà duy trì được sức khỏe tốt.
Chồng tôi rất ủng hộ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của tôi. Vào thời điểm cuộc bức hại lên đến đỉnh điểm, anh ấy đã giúp tôi giấu các sách Đại Pháp của mình. Khi tôi bị chính quyền bắt giữ, anh ấy đã gửi đồ ăn nấu tại nhà vào trại tạm giam nơi tôi bị giam giữ.
Chồng tôi thậm chí còn đưa các học viên Đại Pháp, những người muốn phát chính niệm và giúp đỡ các học viên bị buộc tội bất hợp pháp, đến tòa án. Kết quả là chồng tôi đã nhận được phúc lành từ Đại Pháp. Cách đây vài năm, chồng tôi đang lái chiếc xe tải nhỏ thì bị một chiếc xe tải lớn hơn đang lao tới tông vào. Vị trí của tài xế xe bị ảnh hưởng nặng nề sau cú va chạm còn chồng tôi với thân hình to lớn, cái bụng to bị kẹt giữa ghế và vô lăng. Sau khi nhân viên cứu hộ giải thoát anh ấy khỏi ghế lái, họ muốn đưa chồng tôi đến bệnh viện. Tuy nhiên, chồng tôi nói với họ rằng anh ấy vẫn ổn, thậm chí còn nhảy lên vài lượt để chứng minh rằng cơ thể anh ấy không hề bị tổn thương. Những người chứng kiến nói với anh: “Thần Phật đã ban phước cho anh. Hãy nhanh chóng mua một cái đầu lợn để tạ ơn.” Lúc đó, chồng tôi nhận ra Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp chính là người đã cứu anh ấy.
Quả thực là:
“…một người luyện công, cả gia đình được lợi ích…”! (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])
Ba cô con gái của tôi đều ủng hộ việc tôi tu luyện Đại Pháp vì chúng đã học Pháp từ tôi khi chúng còn nhỏ. Khi tôi cần máy in, máy tính và giấy in để hỗ trợ nỗ lực giảng chân tướng, ba cô con gái và cháu trai của tôi đã góp tiền mua thiết bị và giấy. Hiện tại, các con gái của tôi đã có công việc ổn định, thu nhập khá, cuộc sống gia đình hòa thuận.
Tôi là người chăm sóc chính cho cháu trai lớn của tôi và cháu đã có được sự thân thuộc với Đại Pháp. Khi cháu lên 5 hay 6 tuổi, tôi dạy cháu học thuộc lòng Hồng Ngâm và Luận Ngữ. Cháu thường học Pháp với tôi và thích đọc tài liệu giảng chân tướng. Hiện cháu đang học lớp 5 tiểu học, thành tích học tập của cháu thuộc loại giỏi nhất lớp. Bất cứ khi nào cháu gặp khó khăn hay nguy hiểm, cháu sẽ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” để có được sự an toàn.
Cả đại gia đình chúng tôi đã được hưởng lợi ích từ Pháp Luân Đại Pháp, và chúng tôi xin cảm tạ Sư phụ từ bi!
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mmh/articles/2023/12/30/470106.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/1/213937.html
Đăng ngày 03-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.