Bài viết của Thiện Đức, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-11-2023] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước khi cuộc đàn áp bắt đầu vào năm 1999. Căn bệnh viêm phế quản hành hạ tôi từ khi còn nhỏ đã được chữa khỏi. Người thân của tôi đã chứng kiến ​​những thay đổi ở tôi và ủng hộ tôi tu luyện Đại Pháp.

Tuy nhiên, sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã bị bắt, giam giữ và thậm chí bị đuổi việc nhiều lần. Người thân của tôi lo lắng cho tôi. Họ sợ tôi sẽ lại bị bức hại nên họ không ngừng gây áp lực buộc tôi phải từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp.

Anh rể tôi là giáo viên toán cấp hai. Anh ấy là một người thực tế với tính cách dễ gần và biết cách đối nhân xử thế. Anh ấy rất lo lắng về hoàn cảnh của tôi. Anh ấy tin vào những tuyên truyền bôi nhọ Đại Pháp của ĐCSTQ và không muốn lắng nghe tôi. Khi tôi khuyên anh ấy tam thoái (thoái xuất khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của ĐCSTQ), anh ấy nhất quyết không làm theo và đôi khi anh ấy còn nói những lời bất kính đối với Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi nghỉ hưu, vợ chồng anh thường xuyên đi du lịch và tận hưởng cuộc sống nhàn hạ. Nhưng cách đây vài năm, anh đột nhiên bị đột quỵ và dù hồi phục tốt nhưng căn bệnh này khiến anh già nua trông thấy. Dù mới ngoài 60 tuổi nhưng nhìn anh như một ông lão 80, 90 tuổi.

Năm 2021, anh rể bị thoát vị đĩa đệm và đau đớn dữ dội; Đến mùa xuân năm 2022, chị tôi phải đẩy anh bằng xe lăn khi anh đi điều trị. Anh ấy đã trải qua hai cuộc tiểu phẫu vào tháng 6, nhưng bất ngờ anh ấy bị ho dữ dội và khó thở.

Anh ấy được chuyển đến bệnh viện phổ thông và được chẩn đoán bị nhiễm trùng đường hô hấp trên nghiêm trọng. Anh ấy được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt và được đặt ống ở nhiều bộ phận trên cơ thể. Anh ấy ở đó bảy ngày rồi được chuyển đến phòng bệnh thường.

Sau khi rút ống thở, anh vẫn không thể tự nhai nuốt được và có khả năng bị nghẹn thức ăn, gây nhiễm trùng thứ cấp. Do đó, anh ấy phải trải qua phẫu thuật cắt khí quản và được cho ăn qua ống thông mũi dạ dày. Anh được xuất viện về nhà.

Ở nhà, chúng tôi thay phiên nhau chăm sóc anh ấy. Ban ngày, chị gái anh ấy chăm sóc anh, vợ, con gái và tôi thay phiên trực ở đó vào ban đêm. Bất cứ khi nào đến phiên tôi, tôi đều học Pháp, luyện công và thường xuyên lau sạch dịch nhầy của anh rể.

Sau vài ngày, anh ấy đột nhiên bắt đầu bị nấc mà không thể ngừng lại, điều đó có nghĩa là không thể đưa bất cứ thứ gì vào ống thông mũi dạ dày của anh ấy. Mối bận tâm của tôi ngày càng tăng lên và tôi cảm thấy mình không thể chờ lâu hơn nữa để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho anh ấy.

Khi tỉnh giấc, anh ấy bị nấc không ngừng. Tôi nói với anh ấy: “Em rất tiếc khi thấy anh khổ sở như vậy; chúng ta là người một nhà. Em chân thành hy vọng anh sẽ sớm bình phục sau chuyện này. Em không nề hà việc chăm sóc anh, nhưng cõi lòng em tan nát khi thấy anh đau đớn như vậy. Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) là người từ bi; miễn là anh có thể thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo,” Ngài sẽ bảo hộ và gia trì cho anh.”

“Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp, chỉ đạo con người hướng thiện cũng như làm người tốt và tất cả các chiến dịch bôi nhọ Pháp Luân Đại Pháp đều là dối trá. Vụ “tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn” được dàn dựng để kích động thù hận của người dân đối với Pháp Luân Đại Pháp và những người kiên định đức tin vào Đại Pháp.

“Không phải ĐCSTQ đang hãm hại người dân bằng những lời dối trá sao? Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn tu luyện tâm linh của Phật gia, nhưng khi người ta tin vào những tuyên truyền vu khống được phát trên TV thì họ bắt đầu căm hận, lăng mạ và vu khống Pháp Luân Đại Pháp. Chẳng phải điều này khiến con người phạm trọng tội báng bổ Phật Pháp sao? Trong những năm qua, các đệ tử Đại Pháp đã nói với người dân chân tướng về Đại Pháp – mặc dù nó có thể gây nguy hiểm cho sự an nguy của họ – chỉ để người dân biết chân tướng, không còn vu khống Pháp Luân Đại Pháp một cách vô tri và phạm tội nữa.”

Anh lẳng lặng nghe tôi nói. Cuối cùng khi chúng tôi đưa anh đi ngủ thì đã gần 23 giờ đêm. Đêm đó tôi phụ trách chăm sóc anh ấy. Tôi bắt đầu luyện các bài công pháp Đại Pháp gần giường anh ấy và sau vài phút, tôi nhận thấy khoảng thời gian giữa các lần nấc trở nên dài hơn. Hai mươi phút sau, anh đã say giấc và ngủ ngon giấc suốt cả đêm. Anh ấy không còn nấc nữa.

Anh ấy thức dậy rất cao hứng và đưa tay lên xuống, cố để nói với tôi điều gì đó. Tôi đưa cho anh ấy một cây bút và một cuốn sổ. Anh ấy viết: “Hôm nay anh cảm thấy tuyệt vời!”

Tôi hỏi: “Anh có thành tâm niệm chín chữ cát tường mà em đã nói với anh không?” Anh gật đầu.

Con gái anh rể thức dậy và hỏi: “Bố cháu còn nấc không?”

“Không, bố con đã được dì của con chữa khỏi.”

“Không, không phải dì đâu. Chính Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Đại Pháp) đã ban cho cha con một cơ hội. Chỉ cần chúng ta thành tâm tụng niệm chín chữ chân ngôn cát tường, phép màu sẽ xuất hiện và chúng ta sẽ được ban phước.”

Một căn bệnh hiểm nghèo cuối cùng đã thức tỉnh anh rể tôi; anh ấy đã biết được chân tướng và cũng đã tam thoái. Câu chuyện của anh cũng khiến những người thân yêu của anh xúc động. Chị gái và cháu gái tôi cũng bắt đầu niệm chín chữ chân ngôn và nhắc anh ấy tiếp tục niệm. Anh ấy đã nhanh chóng hồi phục sau đó. Một tháng sau, ống thông mũi dạ dày của anh được tháo ra và anh đã có thể nói chuyện được.

Tôi đã đưa cho anh ấy thêm tài liệu thông tin Đại Pháp. Sau khi nghe những câu chuyện tu luyện của các học viên, anh thường rơi nước mắt, chắp tay hợp thập và nói: “Cảm tạ Sư phụ”.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/11/28/468641.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/12/27/213499.html

Đăng ngày 31-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share