Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 13-10-2023] Công ty tôi làm thiết kế kiến trúc. Kể từ khi công ty được thành lập, giám đốc đã được thay đổi hai lần và tôi được xem là nhân viên kỳ cựu của công ty. Giám đốc thứ ba được bầu thông qua một cuộc bỏ phiếu dân chủ. Vào thời điểm đó, công ty có hơn 40 nhân viên. Đó là cơ quan nhà nước nhưng cơ cấu tài chính kiểu tư nhân, trình độ chuyên môn thiết kế hạng B. Công ty gặp khó khăn về tài chính và thua lỗ trong nhiều năm.
Giám đốc mới nhậm chức với số dư chỉ 20.000 nhân dân tệ (tương đương 2.700 đô la Mỹ) trong tài khoản. Nhiều yếu tố phức tạp và khó khăn khiến giám đốc mới không thể làm gì. Ông phải mượn tiền để trả lương cho nhân viên. Giám đốc mới kiểm tra máy tính của nhân viên thì thấy rằng họ đều làm dự án, ngân quỹ thiết kế được chi liên tục, nhưng công ty không nhận được phí thiết kế nào. Do xu hướng thiểu số làm giàu, mọi người đều tìm cách trục lợi. Vì vậy ai cũng tranh đấu vì lợi ích cá nhân và không hợp tác với nhau hoặc làm việc như một tập thể.
Chiểu theo nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp tại nơi làm việc
Công việc của tôi liên quan đến dữ liệu kỹ thuật. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ba năm trước khi giám đốc mới nhậm chức. Sau khi ông nhậm chức, nhiệm vụ đầu tiên của tôi là đáp ứng yêu cầu của chính quyền thành phố rằng tất cả công ty thiết kế phải tổng hợp dữ liệu kỹ thuật trước đây và gửi đến thư viện dữ liệu của thành phố. Tôi đã dành hàng giờ để hoàn thành dự án có tính chất quy mô lớn này một cách tỉ mỉ. Tôi đã chuyển các bản vẽ cơ sở của các dự án của công ty chúng tôi trong 10 năm qua đến thư viện dữ liệu của thành phố và nhận được nhiều lời khen. Nhưng tiền thưởng nửa năm của tôi chỉ bằng một nửa của nhân viên thiết kế áp phích. Mặc cho khối lượng công việc lớn tôi đã hoàn thành và trình độ chuyên môn bậc trung, tiền thưởng của tôi lại không bằng nhân viên thiết kế áp phích. Một vài đồng nghiệp cảm thấy tôi bị đối xử bất công.
Sư phụ giảng:
“Tuy nhiên thường khi mâu thuẫn đến, [nếu] chẳng làm kích động đến tâm linh người ta, [thì] không đáng kể, không tác dụng, không đề cao được.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Bởi vì tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra việc này không phải ngẫu nhiên. Tôi trầm tĩnh suy xét: “Chẳng phải việc này là cơ hội tốt để mình đề cao tâm tính hay sao? Ở đâu mới tìm ra cơ hội tốt như thế này chứ?!” Vậy nên tôi không hề phàn nàn, chỉ mỉm cười với các đồng nghiệp cảm thấy tiếc cho tôi. Không những tôi tiếp tục làm việc một cách tận tâm, mà mỗi khi công ty có việc khẩn cấp, thậm chí đó là ngày nghỉ của mình, tôi vẫn không nề hà. Tôi không bao giờ quan tâm đến được mất cá nhân. Tinh thần làm việc của tôi đã được quản lý khen ngợi.
Giám đốc biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt
Bất cứ ai làm trong lĩnh vực thiết kế xây dựng đều biết rằng con dấu kiểm định chất lượng là huyết mạch của công ty. Nếu bản vẽ không có con dấu này thì chỉ là giấy vụn. Trước đây, công ty không thu phí người sử dụng thiết kế vì không ai kiểm soát việc sử dụng con dấu. Điều này là tất yếu do đạo đức xã hội suy thoái. Để công ty có thể phát triển thì trước hết phải đổi hướng thiết kế sang kiến trúc dân dụng. Sau đó phải kiểm soát con dấu kiểm định này. Vì tính cách của tôi được lãnh đạo công nhận, ông ấy quyết định để tôi là người duy nhất phụ trách bộ con dấu kiểm định chất lượng. Con dấu phát hành bản vẽ, con dấu tự kiểm tra phòng cháy, con dấu dịch vụ kỹ thuật, và con dấu thay đổi thiết kế thường được ba người kiểm soát như một hình thức kiểm soát nội bộ. Nhưng trong thị trường thiết kế có một quy định bất thành văn là con dấu bản vẽ có giá từ một đến hai nhân dân tệ cho một mét vuông đối với các thiết kế riêng. Có thể tưởng tượng được lợi ích mà một người có thể đạt được từ việc sở hữu những con dấu này.
Giám đốc có một người bạn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên ông ấy hiểu rằng những người tu luyện Đại Pháp biết nghĩ cho người khác. Bởi vì điều này nên khi giám đốc giao cho tôi bộ con dấu, ông đã không dặn dò tôi phải cẩn thận điều gì. Ông hoàn toàn tin tưởng tôi bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Vì giám đốc giao phó cho tôi một việc quan trọng như vậy, tôi phải xứng đáng với sự tin tưởng của ông vào những người tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn. Là học viên Đại Pháp, để có thể làm tốt công việc, chúng ta trước hết phải lấy nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn làm chủ đạo và không bị dao động bởi bất kỳ ảnh hưởng bên ngoài nào. Cho dù là lãnh đạo hay bất cứ ai, tôi cần tuân theo quy định và bảo vệ lợi ích của công ty.
Công việc này tuy đơn giản nhưng mỗi bước đều quan trọng vì xây nhà là dự án dài hạn. Hơn hết, tôi cũng rất bận rộn vì ngoài việc phụ trách dữ liệu kỹ thuật của toàn bộ công ty, giám đốc cũng giao cho tôi phụ trách việc mua và phân phối vật tư máy tính. Ngoài công việc hàng ngày, tôi cũng cần giải quyết những vấn đề tồn đọng trước đó, chẳng hạn các thiết kế không đạt tiêu chuẩn thanh toán hoặc thiết kế bị thay đổi sau này, v.v. Tôi cần phải chỉnh sửa và bù đắp những chi phí đó. Tinh thần làm việc của tôi lập tức chặn đứng mọi lỗ hổng bị trục lợi trong công ty, nên áp lực của lãnh đạo đã giảm đi và ông ấy có thể thoải mái khi ra ngoài đàm phán các dự án.
Dĩ nhiên, không thể thay đổi người khác ngay lập tức. Một số giám đốc thiết kế trong công ty muốn được một số tiện ích từ tôi để đạt được lợi ích cá nhân. Nhưng tôi làm việc gì cũng dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn nên họ không thể làm gì được.
Sau một năm, công ty đã thay đổi tốt hơn. Lợi nhuận tăng vọt và lãnh đạo đứng đầu công ty đã chúc mừng chúng tôi trong cuộc họp mặt cuối năm. Trong cuộc họp, giám đốc đã giới thiệu tôi với lãnh đạo đứng đầu và nâng ly chúc mừng tôi.
Có lần, một giám đốc bộ phận đi giao bản vẽ cho khách hàng rồi trở về công ty. Ông ấy mang theo một số tiền, ném lên bàn làm việc của tôi và nói: “Khách hàng không cần biên lai. Lương của chị cũng không cao“. Nói xong, ông ấy rời đi. Ý ông ấy số tiền này là của tôi. Tôi nghĩ như vậy chính là hối lộ, không thể chấp nhận được! Tôi nhặt tiền lên và vội vã đuổi theo ông ấy. Sau khi trả lại tiền cho ông ấy xong, tôi nói: “Tôi không thể nhận số tiền này”. Ông ấy trở nên giận dữ và nói: “Tôi đưa tiền cho chị rồi mà chị còn không chịu!” Rồi ông ấy không ngừng trách mắng tôi. Tôi mỉm cười và nói: “Tôi tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn. Cảm ơn lòng tốt của anh.”
Một lần khác, giám đốc đưa một số nhà thiết kế đi họp dự án và trở về. Một kỹ sư tham dự cuộc họp đã bảo tôi: “Giám đốc kể cho chúng tôi nghe về chị và nói rằng những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không cần tiền“. Nghe vậy, tôi cảm thấy yên lòng. Lời khen của ông ấy đã gián tiếp bác bỏ những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Làm sao ông ấy biết rằng ngôn hành của người tu luyện chứng thực sự vĩ đại của Đại Pháp và duy trì uy nghiêm của Đại Pháp chứ?
Công ty của tôi cũng có nhóm khảo sát sử dụng cùng bộ con dấu kiểm định chất lượng. Họ muốn độc lập nhưng giám đốc công ty không đồng ý. Họ không ngừng tìm tôi và nói những lời kiểu như: “Hãy nói cho chúng tôi biết chị muốn gì”. Trợ lý giám đốc nói: “Bảo họ mua cho cô một ngôi nhà đã được tân trang hoàn toàn mới đi“.
Tôi nghĩ: “Họ không biết rằng người tu luyện không cần hối lộ hay lợi lộc gì”. Những vấn đề kiểu như vậy không ngừng nổi lên để khảo nghiệm tâm tính của tôi. Tôi liên tục gặp những tình huống mà có thể dùng địa vị của mình để kiếm tiền.
Lúc đầu, các nhân viên ngạc nhiên khi tôi không nhận hối lộ. Nhưng khi họ thấy tôi cống hiến hết mình cho công ty, thì tất cả họ từ quản lý cấp cao đến cấp thấp đều tôn trọng tôi.
Sư phụ giảng:
“Chư vị cần nhớ kỹ, chính niệm của chư vị có thể cải biến người thường, chứ không phải người thường làm xao động chư vị.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco năm 2005)
Có lần, vợ của giám đốc gặp tôi và nói: “Ngay cả ba người phụ trách thì công ty cũng không thể kiểm soát bộ con dấu này“. Vợ của trợ lý giám đốc bảo tôi: “Chị có thể đã cực kỳ giàu có rồi. Chồng tôi nói miễn là chị còn làm ở công ty thì anh ấy sẽ không để chị ra đi”.
Khi cảnh sát và nhân viên Phòng 610 đến công ty để sách nhiễu tôi, giám đốc đã nói với họ rằng tôi là người ngay thẳng, phẩm chất tốt và chính trực. Những người tôi gặp thông qua công việc đều là chúng sinh mà tôi cần giảng chân tướng.
Bởi vì giám đốc công nhận Chân-Thiện-Nhẫn và khen ngợi các học viên, công ty đã nhận được phúc báo chưa từng có từ Đại Pháp. Chỉ trong vài năm, công ty đã tăng trình độ chuyên môn thiết kế từ hạng B lên hạng A; văn phòng chuyển từ cơ sở thuê sang toà nhà công ty sở hữu; công ty luôn trúng thầu các dự án thiết kế quy mô lớn và các dự án mang tính biểu tượng; số lượng nhân viên tăng lên gần 10 lần và đơn vị đã trở thành công ty niêm yết. Loại thay đổi kinh ngạc như vậy rất hiếm xảy ra, đặc biệt ở Trung Quốc.
Để bày tỏ sự tôn trọng đối với tôi, giám đốc đã mời riêng tôi và chồng tôi đi dùng bữa. Khi tôi đến tuổi nghỉ hưu, công ty vẫn tiếp tục thuê tôi làm việc thêm năm năm và bốn tháng nữa.
Sư phụ giảng;
“Thần tại thế Chứng thực Pháp” (Phạ xá, Hồng Ngâm II)
Tại đây, tôi xin gửi lời cảm tạ đến Sư phụ. Ngài đã cứu vớt tôi từ địa ngục, tẩy tịnh và nâng cao tiêu chuẩn đạo đức của tôi để tôi có thể giúp ích cho xã hội nhờ uy lực của Chân-Thiện-Nhẫn. Điều này đặc biệt đúng khi tôi nhìn thấy Pháp Luân Đại Pháp được người khác tôn trọng. Loại cảm giác đó thật tuyệt vời.
Là đệ tử của Sư phụ, con sẽ không để Sư phụ buồn lòng. Con sẽ trở thành một đệ tử chân chính và theo Sư phụ trở về nhà.
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/10/13/465374.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/16/212940.html
Đăng ngày 10-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.