Từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua Internet lần thứ VIII dành cho các học viên ở Trung Quốc
Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Quý Châu, Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-12-2011]
Kính chào Sư Phụ tôn kính!
Xin chào các bạn đồng tu!
“Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm trên Internet lần thứ VIII dành cho học viên ở Trung Quốc” đã bắt đầu. Nhìn lại quá trình tu luyện của mình, tôi có rất nhiều suy nghĩ và cảm xúc để chia sẻ, đặc biệt là những câu chuyện về nhóm học Pháp của chúng tôi. Tôi muốn nhân cơ hội này để chia sẻ kinh nghiệm tu luyện liên quan đến nhóm học Pháp của chúng tôi.
Nhóm học pháp của chúng tôi bao gồm phần lớn các học viên là người cao tuổi, nhưng tất cả mọi người trong nhóm này bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công trước ngày 20 tháng 07 năm 1999, khi Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công. Lần đầu tiên khi bắt đầu tập luyện chúng tôi muốn phục hồi sức khỏe. Tất cả chúng tôi đều bị một loạt các bệnh nghiêm trọng như mất thính lực, bệnh phụ khoa, viêm khớp, và các bệnh mà bác sĩ không chuẩn đoán được. Chúng tôi quyết định luyện tập vì bệnh viện đã không thể làm bất cứ điều gì cho chúng tôi. Tuy nhiên, tất cả bệnh tật của chúng tôi đều biến mất trong vòng một vài tháng ngắn ngủi sau khi chúng tôi bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công.
Sau 20 tháng 07 năm 1999, các học viên cao tuổi không còn có thể luyện tập Pháp Luân Công một cách tự do và công khai. Một số người quyết định thực hiện quyền hiến pháp của họ bằng cách thỉnh nguyện Pháp Luân Công tại chính quyền tỉnh hoặc Văn phòng Khiếu nại Nhà nước tại Bắc Kinh. Họ đã tìm cách khôi phục lại quyền tu luyện một cách tự do và công khai. Họ cũng muốn giải thích rằng Pháp Luân Công dạy các học viên của họ trở thành người tử tế và đạo đức tốt, nhưng ĐCSTQ đã từ chối lắng nghe. Thay vào đó, ĐCSTQ đã phát động một cuộc đàn áp chống lại những người tập Pháp Luân Công ở mức độ chưa từng có. Vào thời điểm ấy không ai biết phải làm gì. Trong khi mọi người lo lắng tìm một giải pháp, một bạn học viên là chủ doanh nghiệp nhỏ đề nghị học Pháp cùng nhau và trao đổi những nhận thức về tu luyện ở nhà của cô ấy. Bởi vì cô ấy điều hành một doanh nghiệp nhỏ, nhiều người ra vào nhà cô ấy suốt cả ngày. Nếu chúng tôi đến thăm cô ấy sẽ không có nghi ngờ gì. Cuối cùng nó trở thành một thói quen, và cho đến hôm nay, chúng tôi đã học Pháp tại nhà cô ấy mỗi chiều thứ Bảy.
Tôi nhớ lại rằng vào thời điểm đó chúng tôi không có thông tin dưới bất kỳ hình thức nào về Pháp Luân Công. Nếu một bạn học viên có thể có được kinh văn mới của Sư phụ hoặc một bài chia sẻ kinh nghiệm của một học viên, hoặc nếu một bạn học viên nghe nói về thể ngộ sâu sắc mang lại lợi ích cho sự nhận thức của chúng tôi về Pháp, chúng tôi sẽ chia sẻ nó sau khi nhóm của chúng tôi học Pháp. Chúng tôi sẽ đọc các bài chia sẻ và cố gắng tìm hiểu các bạn đồng tu nhận thức về Pháp như thế nào hoặc chúng tôi nên làm gì. Sư Phụ hẳn đã nhìn thấy đức tin vững chắc của chúng tôi vào Pháp Luân Công, vì chúng tôi đã nhanh chóng có được một máy vi tính mà đã giúp chúng tôi có thể đọc các bài viết trên trang web Minh Huệ [Hán ngữ]. Những bài viết trên Minh Huệ đã khuyến khích chúng tôi phải đối mặt với cuộc bức hại và thúc giục chúng tôi phải có chính niệm chính hành và giảng chân tướng về Pháp Luân Công.
Ngay khi chúng tôi thấy được bản chất tà ác của cuộc bức hại và củng cố niềm tin của chúng tôi vào Pháp Luân Công, cựu thế lực đã cố gắng can nhiễu vào việc học Pháp của chúng tôi và tách rời chúng tôi bằng cách gây ra bệnh tật cho một học viên cao tuổi nhất. Bà ấy bị chẩn đoán bị ung thư ruột. Gia đình bà đã đưa bà đến bệnh viện để điều trị. Trong khi đó, một số người khác đã bị bắt giữ vì tập Pháp Luân Công và bị gửi đến một trung tâm tẩy não. Đột nhiên, chúng tôi mất nhóm học Pháp chung. Tất cả chúng tôi đều cảm thấy áp lực khủng khiếp từ các tầng không gian khác và không chuẩn bị sẵn sàng vì việc này.
Tại thời khắc quan trọng, một số học viên đã minh bạch rõ ràng về Pháp và chính niệm tăng lên nhân cơ hội này. Một học viên bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công sau ngày 20 tháng 07 năm 1999, tình nguyện làm điều phối viên của chúng tôi. Cô chú ý tới người học viên bị mắc bệnh ung thư và phát chính niệm cho những học viên bị giam giữ trong các trại tẩy não. Tạm thời cô thay đổi địa điểm của nhóm học Pháp đến một điểm kinh doanh nhỏ khác thuộc sở hữu của một đồng tu. Chúng tôi giữ điểm này chỉ để trao đổi những nhận thức về tu luyện. Cô khuyến khích tất cả mọi người giữ chính niệm, học Pháp nhiều hơn, và tín Sư tín Pháp. Cô khuyến khích tất cả mọi người phủ nhận sự an bài của cựu thế lực và phát Tuần báo Minh Huệ kịp thời cho mọi người. Bằng cách làm như vậy, cô ấy đã giúp chúng tôi giữ được bình tĩnh và kiên trì được chính niệm.
Khi học viên bị bệnh từ bệnh viện trở về nhà nhiều học viên đã ghé thăm bà. Để giúp bà ấy phục hồi nhanh chóng, một số học viên đã đưa bà Tuần báo Minh Huệ. Những người khác khuyến khích bà tập các bài công pháp, kiên trì tín Sư tín Pháp, học Pháp và phát chính niệm nhiều hơn. Vẫn còn những người khác phát chính niệm cho bà và học Pháp với bà ấy. Chúng tôi đã trở thành một chỉnh thể. Khi chúng tôi trao đổi những nhận thức về tu luyện và hướng nội tìm các chấp trước, chúng tôi nhận ra tầm quan trọng của việc học Pháp. Chúng tôi cũng nhận ra rằng mỗi tuần một lần học Pháp cùng nhau sẽ là không đủ. Chúng tôi quyết định học Pháp vào các tối thứ Hai, thứ Tư và thứ Sáu.
Chúng tôi đã học Pháp nhóm trong nhiều năm. Tất nhiên chúng tôi đã trải qua nhiều khảo nghiệm về tâm tính, can nhiễu, và xung đột. Chúng tôi đã chứng kiến chấp trước của mỗi cá nhân về gia đình của chúng tôi. Mỗi lần khi ngày nhạy cảm về chính trị đến gần, tất cả chúng tôi đều phải đối mặt với những đe dọa to lớn về cuộc bức hại tiềm ẩn.
Vào năm 2009, một học viên nam đã bị bắt trong khi đang giảng chân tướng về Pháp Luân Công ở một siêu thị trong vùng. Các thành viên trong gia đình của ông không phải là học viên đã nói với công an địa điểm chúng tôi học Pháp. Một số học viên đã không ra ngoài vì sợ hãi. Những người khác đã trực tiếp nói với chủ nhà rằng họ sẽ không trở lại bởi vì họ muốn học Pháp ở nơi khác. Chúng tôi biết đó là một sự can nhiễu. Chúng tôi phải học Pháp nhiều hơn. Bất kể thế nào, người học viên là chủ nhà và tôi vẫn kiên trì học Pháp. Chúng tôi đã xác định bước đi trên con đường của chúng tôi thật tốt và giữ gìn đức tin của chúng tôi vào Sư phụ và Pháp. Miễn là Sư Phụ bên cạnh chúng tôi, chúng tôi sẽ không sợ bất cứ ai. Chúng tôi tự tin họ sẽ trở lại và tham gia với chúng tôi một lần nữa. Chúng tôi khuyến khích nhau nhìn nhận những tin tức xấu bề mặt là tốt như thể nó đã được an bài để loại bỏ chấp trước về sợ hãi. Đó là một cơ hội để tu luyện. Trong khi chúng tôi hướng nội, chúng tôi sẽ không thừa nhận hoặc chấp nhận sự an bài của cựu thế lực.
Các bạn đồng tu sớm tái gia nhập cùng chúng tôi. Để nâng cao tầng thứ tu luyện của mình, chúng tôi bắt đầu suy nghĩ về hành động của mình. Tại sao công an có thể bắt giữ học viên đó? Tại sao niềm tin của chúng tôi bị lung lay? Niềm tin của chúng tôi vào Sư phụ và Pháp sâu sắc đến mức độ nào? Thực tế chúng tôi nhận ra nguyên nhân sâu xa là do việc học Pháp và tu luyện đã bị tách biệt. Điều này giống như những gì Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân:
“Trước đây có người tại công viên luyện công cũng vậy, ở nhà luyện công cũng vậy, rất dùng tâm luyện, rất cung kính, luyện được rất khá. Nhưng một khi ra khỏi cửa đã không phải là người ấy rồi, lại hành xử như bản thân xưa kia, nơi người thường lại vì danh lợi mà tranh mà đấu; hỏi công người ấy có thể tăng trưởng được không? Hoàn toàn không thể tăng được; bệnh người này cũng không lành được, cũng lại vì lý do ấy.” (“Vì sao luyện công không tăng công?”, Bài giảng thứ nhất)
Sư phụ cũng giảng:
“Đặc biệt là trong việc học Pháp, mọi người nhất định phải học một cách hết sức thiết thực. Mọi người biết chăng [về] học Pháp đã xuất hiện một số tình huống ở nhiều nơi, là tình huống gì? Một số nơi sa vào hình thức.” (“Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp-Giảng Pháp tại Pháp hội vùng Metro Area ở Washington DC 2011”)
Chúng tôi học Pháp hàng ngày. Cho dù có muộn đến mấy, chúng tôi vẫn sẽ học Pháp trước khi đi ngủ. Tuy nhiên, một số học viên phải đối mặt với vấn đề gia đình nghiêm trọng trong nhiều năm. Gia đình họ không ủng hộ Pháp Luân Công. Một nam học viên cao tuổi đã không bỏ được thuốc lá. Một số học viên khác cảm thấy rất buồn khi nghe bất kỳ lời chỉ trích hoặc phản hồi. Khi chúng tôi nhận ra chấp trước, chúng tôi quyết định chia sẻ kinh nghiệm tu luyện vào mỗi chiều thứ Bảy. Chúng tôi quyết định đánh giá những gì chúng tôi đã nói và làm chiểu theo Pháp và loại bỏ các chấp trước. Người học viên hút thuốc biết rằng ông cần bỏ thuốc lá, nhưng ông ấy gặp nhiều khó khăn trong việc bỏ thuốc. Ông cũng rất lo lắng về việc bỏ hút thuốc. Trong quá khứ chúng tôi chỉ khuyên ông bỏ thuốc hoặc nói xấu sau lưng ông ấy. Nhưng chúng tôi đã nghĩ rằng đây là vấn đề của riêng ông và đã thoải mái chỉ trích ông.
Cuối cùng, chúng tôi nhận ra rằng điều này hẳn phải có liên quan tới chúng tôi. Khi chúng tôi chỉ trích việc ông hút thuốc, chúng tôi bị bao trùm bởi sự oán giận. Chúng tôi không nhìn nhận mọi thứ từ quan điểm của ông ấy. Trong khi chúng tôi lên án và chỉ trích ông, chúng tôi đã liên tục chuyển đến ông ấy những nhân tố bất hảo. Chắc hẳn cựu thế lực rất hài lòng khi thấy chúng tôi lên án và phê phán đồng tu của mình.
Sư Phụ giảng,
“Tư tưởng chư vị miễn là phù hợp với sinh mệnh loại hình nào, thì nó lập tức khởi tác dụng, ấy vậy mà chư vị không biết được tư tưởng ấy của chư vị có nguồn xuất ra từ đâu, chư vị còn cho rằng đó là tự mình muốn làm thế. Kỳ thực chỉ là vì chấp trước của chư vị dẫn đến việc nó khởi tác dụng, từ đó tăng cường chấp trước của chư vị.” (“Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp-Giảng Pháp tại Pháp hội vùng Metro Area ở Washington DC 2011”)
Sư Phụ giảng,
“Hết thảy những gì chư vị gặp phải đều không hề ngẫu nhiên phải không? Chư vị chẳng đang bước trên con đường thành Thần? Chư vị quả thực tưởng rằng trong tai nghe toàn là những điều dễ nghe, và những lời đệ tử Đại Pháp đều nói thuận với tâm của chư vị thì chư vị mới nguyện ý tu luyện, chư vị mới có thể đề cao lên chăng?” (Gửi Pháp hội Châu Âu [2009])
Chúng tôi liên tục học kinh văn Gửi Pháp hội Châu Âu [2009] và nhận ra chúng tôi đã góp phần vào thất bại của ông ấy trong việc bỏ thuốc. Chúng tôi đã chấp vào vấn đề hút thuốc. Bất cứ khi nào chúng ta nhìn thấy hoặc nghe nói ông ấy hút thuốc, chúng tôi lên án hoặc bực bội ông và thấy nó hoàn toàn là do lỗi của ông.
Thông qua học Pháp nhóm, chúng tôi nhận ra đó không chỉ là vấn đề của riêng mình ông ấy. Việc này đã được an bài để loại bỏ vấn đề của chúng tôi. Chúng tôi đã cố gắng nhìn nhận mọi việc theo quan điểm của ông. Ông đã hút thuốc hơn 50 năm qua. Thật là quá khó cho ông ấy để bỏ thuốc lá ngay tức khắc. Nhưng chúng tôi tin rằng ông sẽ có thể bỏ được với sự trợ giúp của Sư phụ. Sau đó, chúng tôi khuyến khích và hỗ trợ những nỗ lực bỏ thuốc lá của ông ấy. Chúng tôi trao đổi những hiểu biết của chúng tôi về Pháp để giúp ông bỏ thuốc lá. Ông cũng tìm đọc những bài báo trên Minh Huệ đề cập tới việc bỏ thuốc lá. Không lâu sau, ông ấy đã có thể bỏ thuốc. Ở tuổi 75, ông cũng bắt đầu sản xuất tài liệu có chứa thông tin quan trọng về Pháp Luân Công tại nhà riêng.
Chúng tôi đã đột phá trong tu luyện thông qua trải nghiệm này. Chúng tôi đề cao tâm tính từng người trong nhóm. Một học viên đã giải quyết mối bất hòa trong gia đình và một bạn khác trở nên thoải mái hơn khi tiếp nhận thông tin phản hồi. Chúng tôi biết rằng chúng tôi nên hướng nội. Chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi nên học Pháp tốt và đọc Tuần báo Minh Huệ để học hỏi kinh nghiệm tu luyện của các bạn đồng tu. Chúng tôi nên học hỏi lẫn nhau trong việc học và tu luyện Pháp.
Bởi vì chúng tôi đã nâng cao tâm tính rất nhiều, chúng tôi cũng đạt được nhiều tiến bộ trong việc giảng thanh chân tướng về Pháp Luân Công. Người học viên bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư ruột đã chiến thắng căn bệnh ung thư nhờ đức tin, sự đề cao tâm tính, sự bảo hộ của Sư Phụ, sự giúp đỡ từ các bạn học viên, và Tuần báo Minh Huệ. Bà ấy thường nói, “Sư Phụ chính là người đã ban cho tôi cơ hội được sống thêm một lần nữa để tu luyện và cứu độ chúng sinh.” Vào những ngày đẹp trời, bà ấy ra ngoài để chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Công với mọi người. Một số người nhận xét rằng bà ấy trông trẻ hơn. Một số người nghĩ rằng bà đã qua đời do bà ấy vắng mặt quá lâu. Bà ấy đến thăm những người bạn cũ, họ hàng, và các đồng nghiệp để giảng chân tướng về Pháp Luân Công. Nhờ những chuyến thăm của bà, nhiều người đã bắt đầu tập Pháp Luân Công.
Khi gia đình, người thân, và bạn bè của bà chứng kiến sự thay đổi của bà, họ biết rằng Pháp Luân Công là tốt và ĐCSTQ không có lý gì để cấm Pháp Luân Công. Con gái bà, con rể và con trai đã bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công. Ngoài ra, con dâu cũ của bà ấy cũng hỏi mượn sách Pháp Luân Công và học các bài Công Pháp. Bà đã may một chiếc chăn mỏng cho những người con của mình và nói với chúng: “Khi các con dùng chiếc chăn này, hãy nghĩ tới Pháp Luân Công. Hãy cảm ơn Sư Phụ và Pháp Luân Công. Nếu không có Sư Phụ và Pháp Luân Công, mẹ có thể không còn. Gia đình ta sẽ không còn hoàn chỉnh.” Bà cũng động viên toàn bộ gia đình của mình sử dụng tiền có in các thông tin chân tướng quan trọng về Pháp Luân Công. Chồng bà, tuy không tu luyện Pháp Luân Công, luôn nói với mọi người rằng chính Pháp Luân Công và Sư Phụ đã cứu vợ của ông.
Một vài năm trước, chúng tôi phát các tập tài liệu, tờ rơi, áp phích có chứa các thông tin chân tướng quan trọng về Pháp Luân Công. Do Chính Pháp đến gần và Trung Quốc thay đổi, chúng tôi cần phải nâng cao nỗ lực. Sau cùng, Sư Phụ đã nhiều lần dạy chúng tôi rằng đó là sứ mệnh chúng tôi cứu độ chúng sinh. Chúng tôi không được buông lơi. Chúng tôi nên hết lòng thực hiện điều đó. Vì vậy, chúng tôi đã thực hiện một số cải tiến trong cách chúng tôi giảng chân tướng.
Sư Phụ cho phép các thông điệp được viết trên tiền giấy. Không ai lại hủy tiền và các giấy bạc được lưu thông rộng rãi, do đó, điều này đã trở thành một trong những hạng mục quan trọng nhất của chúng tôi.
Ban đầu, chúng tôi chỉ sử dụng những tờ một nhân dân tệ với những thông điệp ngắn gọn viết trên đó. Chúng tôi đã khá lo lắng khi sử dụng chúng. Khi chúng tôi tiếp tục học Pháp, phát chính niệm, và tu luyện bản thân, chúng ta đưa nhiều thông điệp trên mỗi tờ tiền như thể nó là một tờ rơi nhỏ. Nhưng chúng tôi chỉ để một thông điệp quan trọng trên mỗi tờ giấy bạc.
Chúng tôi cố gắng sử dụng các cụm từ phổ biến, dễ hiểu. Chúng tôi sử dụng mực đen bởi vì nó dễ đọc. Chúng tôi sử dụng phông chữ nhỏ khi soạn các thông điệp dài hơn. Ngày nay chúng tôi in các thông điệp trên các tờ một nhân dân tệ, năm nhân dân tệ, mười nhân dân tệ, và hai mươi nhân dân tệ. Rất ít người từ chối nhận những tờ tiền này. Nếu bất cứ ai từ chối nhận những tờ tiền này, chúng tôi sẽ từ chối mua hàng. Vì vậy, rất ít người từ chối nhận các tờ tiền như vậy. Đôi khi chúng tôi sử dụng các tờ tiền này, nó bắt đầu một cuộc thảo luận cho phép chúng tôi giảng chân tướng một cách nhanh chóng.
Tôi muốn chia sẻ một câu chuyện về một học viên cao tuổi mù chữ đã sử dụng những tờ tiền này khi cô ấy đi mua hàng. Các người bán hàng từ chối nhận tiền khi họ nhìn thấy thông điệp. Cô hỏi về các thông điệp và nhờ những người bán hàng đọc hộ cô ấy một cái. Khi người học viên nhờ người bán hàng giải thích ý nghĩa của thông điệp, người bán hàng nói với cô rằng “Đảng cộng sản Trung Quốc sắp sụp đổ và mọi người nên thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới.” Sau đó người học viên liền giảng chân tướng cho anh ấy, và người bán hàng đã nhận tiền. Gần đây, chúng tôi đã phơi bày sự tồn tại của một trung tâm tẩy não tại địa phương trên các tờ tiền giấy.
Nhóm học Pháp của chúng tôi đã trưởng thành sau nhiều năm thử thách và khổ nạn. Tất cả chúng tôi đều thấy rằng chúng tôi có thể để giúp đỡ nhau đề cao, học hỏi, và cùng nhau đề cao tầng thứ tu luyện trong môi trường nhóm. Vì vậy, không ai trong nhóm học Pháp của chúng tôi cố gắng phá hoại Pháp thông qua việc truyền bá những kinh văn giả.
Nhiều học viên khác đã làm rất tốt ba việc, nhưng tôi không thể chia sẻ mọi câu chuyện trong bài viết này.
Cho dù chúng tôi làm bất kể việc gì, chúng tôi đều thực hiện nó với tinh thần trách nhiệm cao nhất. Nếu không có Sư phụ và Pháp, chúng tôi sẽ không bao giờ có thể thực hiện bất cứ điều gì. Chúng tôi còn nhiều chấp trước cần loại bỏ. Có nhiều xung đột mới giữa chúng tôi cần được giải quyết. Chúng tôi còn một số khoảng cách giữa các học viên chưa được khép lại. Nhưng chúng tôi sẽ giải quyết tất cả các vấn đề này trong quá trình tu luyện. Chúng tôi tin rằng, với sự bảo hộ của Sư Phụ, chúng tôi sẽ loại bỏ những vấn đề này miễn là chúng tôi học Pháp nhiều hơn, hướng nội, và tu luyện bản thân. Chúng ta sẽ theo kịp với Chính Pháp, nâng cao tu luyện, và hoàn thành sứ mệnh.
Con xin cảm tạ Sư Phụ!
________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/12/1/明慧法会–从99年坚持至今的学法组-248943.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/12/17/130174.html
Đăng ngày 5-3-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.