Từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua Internet lần thứ VIII dành cho học viên Trung Quốc
Bài viết của Pháp Sinh, một học viên ở Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 02-12-2011]
Tiếp theo phần I: https://vn.minghui.org/news/25736-su-phu-dang-dan-dat-toi-tren-con-duong-tro-thanh-than.html
Phủ nhận an bài của cựu thế lực
Một buổi tối, trong khi phát tài liệu giảng chân tướng trong một tòa nhà, lúc bước xuống cầu thang thì tôi bị hụt chân ngã xuống. Tôi lập tức nghĩ trong đầu, “Tôi đến đây để cứu người. Không tà ác nào được phép bức hại.” Tôi tìm cách đứng dậy, nhưng vì đau quá không thể bước đi tiếp được. Tôi liền cầu xin Sư phụ trợ giúp, rồi thử lại một lần nữa, thì thấy không đau nữa và có thể bước từ từ về nhà. Nửa đêm trong khi phát chính niệm, chân của tôi sưng lên rất to, trông như một ổ bánh mỳ lớn. Tôi nhổm dậy khỏi giường, nhưng không thể đứng dậy vì đau. Tôi nghĩ có thể mình cứ ở trên giường vài ngày và học Pháp. Tuy nhiên tôi lại ngộ ra rằng nếu tôi thừa nhận mình bị đau chân, thì chẳng phải là đang đi theo an bài của cựu thế lực? Tôi vẫn có nhiều việc phải làm. Nghĩ như vậy tôi liền ra khỏi giường, từ từ men theo tường đi đến phía cửa, và xỏ một chiếc giầy vào chân. Sau đó tôi nói với chiếc giầy kia, “Hãy giúp ta để hôm nay ta có thể ra ngoài cứu người.” Sau vài lần thử, tôi cũng xỏ được chiếc giày thứ hai vào chân. Sau đó tôi lại cầu xin Sư phụ gia trì để tôi có thể đi lại được. Khi tôi từ từ đi xuống cầu thang, hàng xóm hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra, tôi liền giải thích cho họ là tôi đi xuống cầu thang bị trượt chân. Ngày hôm đó, tôi đi lại bằng taxi, tôi đãgiảng chân tướng và giúp hơn 30 người thoái khỏi ĐCSTQ và những tổ chức liên đới. Trong vòng hai tuần sau đó, tôi vẫn tiếp tục làm ba việc như chưa hề bị đau chân. Trên thực tế, việc giảng chân tướng trong thời gian đó thuận lợi hơn bao giờ hết. Một tháng sau, chân của tôi hoàn toàn đã trở lại bình thường. Tôi nói với những người hàng xóm rằng, nhờ tập luyện Pháp Luân Đại Pháp nên chân của tôi hồi phục rất nhanh. Họ đã tận mắt chứng kiến được sự thần kỳ của Đại Pháp và hầu hết đã đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ.
Mỗi lần đi tàu hay máy bay, tôi mang theo một túi lớn chứa tài liệu giảng chân tướng. Trong thế vận hội Olympic, trên chuyến bay trở về nhà, tôi mang theo máy nghe MP3 có chứa các sách Đại Pháp trong hành lý xách tay. Ở chốt kiểm tra an ninh, người phụ nữ đi trước tôi phải lấy hết mọi thứ trong túi ra cho họ kiểm tra. Đến lượt tôi, tôi đặt túi lên máy kiểm tra và phát chính niệm. Nhân viên anh ninh đẩy túi của tôi qua và nói với người thanh niên đi đằng sau tôi,“Tiếp theo.” Tôi rất biết ơn sự giúp đỡ của Sư phụ. Tôi nhận ra rằng, khi chúng ta có chính niệm chính hành, mọi việc sẽ đều trôi chảy.
Xả bỏ chấp trước vào danh, lợi, tình
Tôi chuyển đến chỗ mới, và các đồng tu đã trợ giúp cho tôi rất nhiều. Tôi đi đến rất nhiều nơi, từ sở công an đến những khu dân cư của viên chức chính phủ, để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ đã giảng chúng ta phải học Pháp nhiều hơn và hướng nội. Mặc dù tôi cũng hàng ngày học Pháp, trong khi học tôi thường nghĩ về việc ngày hôm sau sẽ phát tài liệu ở đâu. Vì thế tôi đã không thể toàn tâm học Pháp. Trong bài giảng Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp, Sư phụ giảng:
“Có người trong lúc đọc «Chuyển Pháp Luân», thì tư tưởng không chuyên nhất, đang nghĩ điều khác, không thể tu luyện một cách chuyên chú. Như thế bằng như lãng phí thời gian, không chỉ là lãng phí thời gian, đáng lẽ là lúc nên phải đề cao, nhưng lại dùng tư tưởng để nghĩ những vấn đề và những việc không nên nghĩ, không chỉ là không đề cao, mà trái lại còn đang rớt xuống. Nếu học Pháp không tốt, thì rất nhiều việc sẽ làm không được tốt.”
Sau khi chúng tôi chuyển đi, người em chồng tôi tới ở nhà cũ của tôi. Trong tâm nghĩ rằng, là người tu luyện, tôi phải tập trung vào làm ba việc, tôi muốn từ bỏ chấp trước vào lợi ích của bản thân. Tuy nhiên, tôi đã không thể tĩnh tâm, ngay cả trong lúc học Pháp. Một ngày, sau khi suy xét sự việc một cách lý trí, tôi đã có thể xả bỏ nó. Buổi tối hôm đó trong khi đả tọa, tôi cảm thấy cơ thể mình rất nhẹ, tựa như mình đang ngồi trên không trung.
Sau khi bỏ được chấp trước vào lợi ích vật chất, chấp trước vào cái tình lại bắt đầu can nhiễu đến tôi. Con gái của tôi ly dị. Vì tôi vẫn luôn chăm sóc cho đứa cháu trai, cậu bé cũng là một tiểu đệ tử, nên tôi từ chối không để cho cậu bé đi theo bố. Một ngày, con rể của tôi và mẹ của cậu ấy đến thăm cháu, tôi cũng đồng ý cho họ đưa cậu bé về chơi. Ngày hôm sau, con rể của tôi gọi cho tôi, nói rằng cậu ấy đã đưa cháu của tôi về quê. Tôi thấy rất giận dữ, tôi liền lên xe buýt đi đến chỗ làm của cậu ấy. Ở sảnh chờ, tôi kể với mọi người về việc mà cậu ấy đã làm. Tuy nhiên khi về đến nhà, tôi lại thấy hối hận. Trong Chuyển Pháp Luân, Sư phụ đã giảng, “Chư vị cũng tranh cũng đấu giống như người thường, thì chư vị chính là người thường; nếu chư vị còn hơn cả hắn, thì chư vị lại còn chẳng bằng người thường như hắn.” Hai tháng sau, chúng tôi nhận được phán xét của tòa án rằng cháu của tôi cũng như tài sản đều thuộc về con rể tôi. Cậu ấy đã hối lộ quan tòa và phỉ báng Đại Pháp để đạt được kết quả.
Tôi đọc phán xét của tòa án và nhận thấy có một số chỗ không đúng, vì thế tôi đã kháng cáo. Tôi cũng muốn nhân cơ hội đó để giảng chân tướng và phát chính niệm. Khi tôi đến gặp luật sư, tôi phát rất nhiều tài liệu giảng chân tướng. Tuy nhiên, tôi vẫn có chấp trước vào cái tình đối với cháu của mình. Vì thế Sư phụ đã điểm hóa cho tôi trong một giấc mơ. Tôi nhận ra tôi không thể quản cháu mình được. Sau khi xả bỏ được chấp trước vào cái tình, tôi cảm thấy rất nhẹ nhàng.
Năm ngoái tôi đã tìm ra chỗ cháu của tôi đang ở và quyết định đi đến đó để cứu chúng sinh. Tôi đến đó, mang theo một túi đĩa DVD. Con rể của tôi biết tôi sắp đến, nên đã mang cháu của tôi đi chỗ khác. Tôi không vì thế mà bị động tâm, và tìm một phòng khách sạn ở qua đêm. Tôi đã giảng chân tướng cho nhân viên khách sạn và họ đã đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ và những tổ chức liên đới. Tôi cũng đi đến khu dân cư xung quanh để phát đĩa DVD. Hồi đầu năm nay, tôi lại quay lại thăm cháu. Tôi giữ thiện tâm và đối xử với con rể của tôi bình thường như trước kia. Thái độ của cậu ấy đã thay đổi hẳn, và đã để cho tôi ở cùng với cháu một buổi tối. Buổi tối hôm đó, tôi dẫn cháu tôi đi mua sắm, giảng chân tướng cho người thu ngân, và tặng cho họ đĩa DVD. Khi cháu của tôi hỏi tôi đang làm gì, tôi nhắc lại thời gian trước đó khi chúng tôi cùng đi ra ngoài để phát tài liệu. Cậu bé đã nhớ lại những bài giảng của Sư phụ và lại nối lại duyên với Đại Pháp.
Trong khi làm ba việc, tôi cũng luôn cố học Pháp thật nhiều và đồng hóa với Pháp. Sư phụ giảng,
“Trong suốt 49 năm truyền Pháp, Ông liên tục tự mình đề cao. Mỗi khi đề cao [lên] một tầng, Ông quay lại xét thấy Pháp mình vừa giảng xong không còn đúng nữa. Lại đề cao lên, Ông phát hiện rằng Pháp mình vừa giảng xong lại cũng không đúng nữa. Cứ đề cao lên, Ông lại phát hiện rằng Pháp vừa giảng xong lại không còn đúng.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi nhận ra chấp trước của mình đã khởi xuất khác nhau ở mỗi tầng khác nhau như thế nào. Tầng càng cao, tiêu chuẩn càng cao. Tháng Ba này, tôi lại gặp một dạng can nhiễu khác. Con của tôi không cấp cho tôi tiền sinh hoạt nữa. Tôi rất buồn về việc đó và không nhận ra rằng đó là bức hại về tài chính của cựu thế lực.
Thông qua chia sẻ với các đồng tu, tôi đã nhìn ra được nhiều chấp trước của bản thân. Một đồng tu cao tuổi đã nhờ tôi giúp bằng cách học Pháp cùng bà ấy. Chúng tôi hẹn nhau ở chỗ của tôi vào các thứ Hai và thứ Tư hàng tuần. Tuy nhiên, bà ấy lại không đến. Khi tôi hỏi, bà ấy nói hôm thứ Hai bà ấy ngủ quên, và thứ Tư thì bà ấy quên. Tôi liền hẹn bà ấy vào thứ Bảy, ở nhà của bà ấy. Tôi đến đó vào thứ Bảy và gọi chuông một lúc lâu, nhưng không thấy ai ra mở cửa. Vài ngày sau đó tôi hỏi bà ấy, thì bà ấy lại bảo tôi hãy hướng nội. Tôi rất bực mình và không muốn học Pháp cùng bà ấy nữa. Ngày hôm đó, tôi đến một khu dân cư của quân đội để phát Cửu Bình. Có người tố cáo tôi với công an và tôi bị đưa đến đồn công an. Từ đầu đến cuối, tôi quyết không phối hợp với họ, và Sư phụ cũng đã gia trì cho tôi. Huyết áp của tôi ở mức 220, và cùng ngày hôm đó tôi được thả về nhà. Về đến nhà tôi bắt đầu học Pháp và phát chính niệm mạnh mẽ. Tôi cũng đã chia sẻ nhận thức với các đồng tu và nhận ra nhiều chấp trước của mình, trong đó có tâm hiển thị, tâm tranh đấu, v.v.. Không lâu sau, cháu của tôi nhìn thấy nhiều hoa Ưu đàm mọc lên trong sân nhà chúng tôi. Con gái tôi thấy vậy thì rất được khích lệ và cũng bắt đầu tập công cùng cháu tôi. Về đến nhà mình, tôi cũng nhìn thấy rất nhiều hoa Ưu đàm nở. Tôi biết Sư phụ đang khích lệ mình.
Lời kết
Sự thật là tôi đã không làm được tốt trong quá trình tu luyện, và Sư phụ đã giúp tôi trong từng bước đi. Trong bài Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp, Sư phụ giảng:
“Những người lẽ ra được cứu vào năm ngoái [qua biểu diễn Thần Vận nhưng lại không đi xem biểu diễn], đã vĩnh viễn mất cơ hội rồi, bởi vì Chính Pháp không ngừng tiến tới, từng bước từng bước, đến một tầng ấy là một tầng những người ấy, trên đó đến thiên quốc nào, đến một tầng thiên thể nào, thì [tại đây] chính là những người ở tầng ấy đến xem, lần sau thì chỗ ngồi ấy là của người khác chứ không còn của họ nữa.”
Tôi nhận ra mình cần phải làm tốt hơn.
Tôi muốn kết lại bài chia sẻ này bằng lời của Sư phụ, hy vọng chúng ta sẽ đều có thể làm ba việc thật tốt:
“Có một điểm mà mọi người đều hết sức rõ ràng, là lịch sử của thế giới này có thể đi cho đến hôm nay, chính là để lưu lại cho đệ tử Đại Pháp cứu độ chúng sinh, giai đoạn lịch sử này chính là tồn tại vì để thành tựu đệ tử Đại Pháp và hoàn thành thệ ước của chư vị. Tất nhiên, đây không phải chỉ là thệ ước của chư vị và những lời hứa của bản thân mà chư vị cần hoàn thành, đây có quan hệ với Chính Pháp, quan hệ với vô lượng chúng sinh vũ trụ, sự kiện to lớn nhường ấy. Chư vị mà làm tốt những gì mình cần làm, hết thảy trong tam giới cũng được làm cho tốt, những can nhiễu đến Sư phụ trong Chính Pháp cũng giảm thiểu đi.” (Tinh tấn hơn nữa)
________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/12/2/明慧法会–师父领我神路行-2–250085.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/12/17/130179.html
Đăng ngày 4-3-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai đế sát hơn với nguyên bản.