Từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua internet lần thứ VIII của các học viên ở Trung Quốc
Theo Nhất Liên, một học viên Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-11-2011] Tôi đã được trải nghiệm một số điều kỳ diệu trong năm nay và muốn chia sẻ với các bạn đồng tu.
1. Phối hợp theo nhóm để chứng thực Pháp
Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải đảm nhận vị trí điều phối tình nguyện viên tại địa phương chúng tôi vào năm ngoái. Khi đảm nhiệm vị trí này, tôi thấy rằng mình nên thực thi tốt việc đó.
Vùng mà tôi sinh sống rất rộng nên các học viên liên lạc với nhau rất khó. Để giải quyết vấn đề về liên lạc, tôi đã phân chia địa phương của chúng tôi thành nhiều khu vực khác nhau và điều phối viên của mỗi khu vực sẽ liên hệ trực tiếp với tôi. Sau đó tôi sẽ liên hệ trực tiếp với điều phối viên ở cấp thành phố. Điều này giúp cho việc thông tin liên lạc giữa các học viên trở nên đơn giản, nhanh chóng và an toàn.
Hầu hết các học viên trong vùng chúng tôi là những người lớn tuổi. Để truyền rộng cho mọi người, chúng tôi đã sử dụng máy nghe nhạc MP4 để đọc phiên bản điện tử tuần báo Minh Huệ. Nhiều học viên đã nhanh chóng học cách sử dụng máy nghe nhạc. Chúng tôi đã tận dụng cơ hội này để các học viên ra ngoài giảng chân tướng cũng như phân phát các đĩa Thần Vận cho hàng xóm láng giềng của họ.
Một số học viên đã bị bắt trong hai cuộc vây bắt hồi đầu năm nay. Lần đầu tiên, ba học viên luôn tham gia vào nhóm học Pháp cùng chúng tôi đã bị bắt giữ bất hợp pháp và điểm học Pháp nhóm cũng bị xáo trộn. Lần thứ hai là khi một đồng tu không xuất hiện như đã hẹn và không trả lời điện thoại khi chúng tôi gọi. Sau đó chúng tôi hiểu rằng anh ấy đã bị phòng 610 thành phố bắt giữ.
Lần đầu tiên trong vị trí điều phối viên, tôi đã không chuẩn bị tinh thần cho những sự việc như vậy. Sự sợ hãi đã ám ảnh tôi. Tuy nhiên, Sư Phụ đã giảng cho chúng ta:
“Tu luyệt thật khó; khó [là ở chỗ] bất kể khi trời đổ đất sụp, tà ác điên cuồng bức hại, [lúc] liên quan đến sống chết, vẫn có thể vững vàng tiến bước trên con đường tu luyện của [bản thân] chư vị; bất kể sự việc gì ở xã hội nhân loại đều không can nhiễu được đến bước đi đều chân trên con đường tu luyện.” (“Lộ”, Tinh tấn yếu chỉ II)
Tôi đã bình tâm lại sau khi học Pháp và phát chính niệm. Lần đầu tiên các học viên chúng tôi bị bắt giữ, chính quyền đã cố gắng để phá hủy điểm sản xuất tài liệu của chúng tôi. Ngay lập tức chúng tôi đã chuyển tài liệu của chúng tôi đi và gọi một thợ khóa mở cửa cho chúng tôi. Với sự bình tĩnh, chúng tôi đã phủ nhận sự an bài của cựu thế lực và xin Sư Phụ gia trì cho chúng tôi. Chúng tôi đã vượt được qua trạm kiểm soát nhưng do chúng tôi không có một nơi đủ lớn để chứa tất cả các tài liệu, chúng tôi phải dừng ở bên đường để tìm một nơi để thay thế. Xe cảnh sát lượn lờ liên tục quanh chúng tôi và người lái xe tải mà chúng tôi thuê trở nên nghi ngờ và yêu cầu chúng tôi dỡ hàng ở xe tải xuống ngay tại đó. Trong khi chúng tôi giảng chân tướng cho người lái xe tải còn người học viên khác đi tìm một nơi thích hợp. Vài học viên đã nhanh chóng tìm thấy hai địa điểm để chúng tôi chứa tất cả các tài liệu.
Sau khi biết chân tướng về Pháp Luân Công, người lái xe tải đã giúp chúng tôi dỡ hàng xuống xe. Chúng tôi đã tặng cho anh ấy một bản sao đĩa Thần Vận và anh ấy rời đi một cách vui vẻ. Chúng tôi mất tất cả sáu giờ để sắp xếp mọi việc.
Thời gian này, một trong những điều phối viên địa phương của chúng tôi đã bị bắt giữ. Chúng tôi đã thu thập tên các nhân viên Phòng 610, công an địa phương, nhân viên của các cơ quan chính phủ khác mà tham gia vào việc bắt giữ các học viên. Chúng tôi đã gửi tên, địa chỉ và số điện thoại của họ cho nhóm gọi điện thoại. Chúng tôi cũng đã gửi các tài liệu giảng chân tướng cho những người tham gia vào việc bức hại các học viên.
Để giúp mọi người hiểu được chân tướng về Đại Pháp, điều quan trọng là chúng ta phải niêm yết công khai thông tin để vạch trần những kẻ hành ác. Tôi biên soạn thông tin còn những người khác thì chuyển nó sang dạng thông báo niêm yết và sau đó học viên khắp các quận huyện sẽ cùng nhau phối hợp để dán những thông báo khắp mọi nơi, đặc biệt là ở các khu vực lân cận nơi mà các học viên bị bức hại nghiêm trọng.
Một ngày tôi định giảng chân tướng cho một người bán rong. Tôi mua dưa góp của ông ấy nhưng trước khi người học viên kia có cơ hội tặng đĩa cho ông ấy và bắt đầu nói chuyện thì người bán rong đã đổi giọng và bắt đầu quát mắng mà không trả lại tiền thừa cho chúng tôi. Không động tâm, tôi nhắc ông ấy vẫn nợ tiền thừa của chúng tôi. Chúng tôi cầm tiền và rời đi một cách ôn hòa. Tôi đã để lại cho ông ta một niệm từ bi và hy vọng rằng một ngày nào đó ông ấy sẽ lại có một cơ hội khác được đắc cứu.
2. Cứu độ chúng sinh
Bất cứ khi nào đi ra ngoài, tôi đều mang theo các loại đĩa giảng chân tướng khác nhau. Ngoài việc phân phát đĩa Thần Vận, tôi cũng phát đĩa Cửu Bình và đĩa hướng dẫn mọi người cách vượt qua sự kiểm duyệt phong tỏa internet.
Có một chợ nông sản gần nơi tôi sống, và trong năm năm qua, tôi đã nói chuyện với hầu hết những người bán hàng trong chợ này. Lúc đầu, khi tôi nói với họ chân tướng về Pháp Luân Công, nhiều người trong số họ muốn gọi công an nhưng bây giờ hầu như tất cả họ đều đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó. Một số đông cũng chấp nhận cửu bình, Thần Vận và các tài liệu khác. Một số người trong bọn họ còn trở thành người hâm mộ Thần Vận và mong đợi mỗi đợt đĩa mới được phát hành hàng năm.
Một người bán hàng thực sự thích đĩa Thần Vận. Không chỉ có ông xem chúng mà hàng xóm của ông cũng thường sang nhà ông để cùng xem với ông. Ông cũng phân phát đĩa Thần Vận. Sau đó tôi đã đưa ông cửu bình cùng các tài liệu giảng chân tướng khác. Nơi ở của ông đã trở thành nơi để truyền rộng chân tướng về Pháp Luân Công. Bất cứ khi nào trời mưa, một số đông người bán hàng chỉ tụ họp tại nhà của ông.
Tôi sẽ không từ bỏ một cách dễ dàng nếu lúc đầu ai đó không muốn thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Phải mất đến ba năm để một phụ nữ lớn tuổi đồng ý thoái Đảng. Vào năm 2005, tôi bắt đầu làm việc với một người đàn ông lớn tuổi, ông Trương nhưng đến tận năm nay ông mới thoái Đảng. Ông nói một cách vui vẻ, “Tôi sẽ làm theo lời cô.” Sư Phụ giảng, “Thực ra Từ Bi là năng lượng rất to lớn, là năng lượng của Chính Thần.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009.)
Tháng 10 năm 2010, cô em dâu của tôi đã đi cùng tôi trên đường từ ngoài thị trấn trở về nhà của cô ấy. Với sự đồng ý của cô ấy tôi đã tới nhà để giúp gia đình, làng xóm của cô ấy cùng các chủ cửa hàng địa phương nơi đó thoái Đảng. Một nhân viên nhà hàng không chỉ thoái xuất mà còn muốn học các bài tập Pháp Luân Công với tôi. Bí thư đảng ủy của thị trấn, người lái xe cho các văn phòng chính phủ trọng yếu và một số chủ doanh nghiệp, tất cả đều là bạn học cũ của em dâu tôi, đều đã nhận được đĩa Thần Vận từ tôi. Tôi cũng khuyên người bí thư đảng ủy không nên bức hại các học viên Pháp Luân Công.
Một lần tôi đã để quên túi của mình tại một quán ăn sau khi một người họ hàng mời tôi bữa tối tại đó. Trong túi của tôi gồm có điện thoại di động, máy nghe nhạc MP4, đĩa Thần Vận, cửu bình và các tài liệu khác.Người họ hàng của tôi đã rất lo lắng nhưng cả chồng tôi và tôi đều rất bình tĩnh. Chúng tôi tin rằng bất cứ ai tìm thấy cái túi đó đều rất may mắn. Nhờ chính niệm mạnh mẽ của chúng tôi, không có chuyện gì xảy ra cả.
Sau khi chúng tôi từ quê trở về, em dâu tôi đã đến nhà của anh trai chúng tôi. Tôi bảo cô ấy mang ba đĩa Thần Vận tới đó. Cô ấy đưa một đĩa cho người lái xe taxi và bảo anh ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Người lái xe đã rất vui và anh ấy muốn mời cô ấy bữa tối. Trong khi đi xe buýt, cô ấy đã đưa một đĩa cho người ngồi cạnh cô ấy và cũng giúp người đó thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Cô ấy đưa chiếc đĩa cuối cùng cho vợ của anh trai tôi mà đang bị ốm đồng thời bảo chị ấy hãy niệm, “Pháp Luân Đại Pháp Hảo, Chân-Thiện-Nhẫn Hảo.” Chị dâu tôi đã rất vui sau khi cô ấy về và muốn đọc Chuyển Pháp Luân. Chị ấy nói rằng chị ấy muốn tu luyện Đại Pháp để giúp cứu độ những đồng nghiệp của chị ấy.
Sau khi học Pháp và giảng chân tướng cho mọi người một cách tinh tấn, chị dâu của tôi đã nhận được một số phúc báo. Nhà máy nơi chị ấy làm việc đạt được lợi nhuận rất tốt và họ chỉ thuê những người trẻ hơn 30 tuổi. Chị ấy đã được thuê trước khi chính sách này được đưa ra nhưng chị ấy được thuê như một nhân viên tạm thời với hợp đồng được gia hạn hàng năm. Tuy nhiên, tháng 03 năm 2011, chị ấy đã được chuyển sang vô thời hạn mặc dù chị ấy mới chỉ có bằng tốt nghiệp trung học và 40 tuổi. Quá vui mừng, chị ấy bắt đầu đọc Pháp cho cậu con trai và cậu bé cũng nhận được phúc báo. Cậu đạt điểm A và đứng đầu bảng trong nhóm học sinh trung học trong vùng.
Đầu năm nay, mẹ của chị ấy đã bị xe máy đâm. Sau tai nạn, bà không thể đi lại được và các bác sỹ đã phát hiện ra rằng xương sống của bà đã bị gãy và bà cần phải phẫu thuật. Chị dâu của tôi đã đưa bà về nhà và bảo bà hãy niệm: “Pháp Luân Đại Pháp Hảo, Chân-Thiện-Nhẫn Hảo.” Sau khi niệm như vậy trong tám ngày, chỉ trong vòng hai tuần, bà đã có thể đi lại được và làm những việc vặt trong nhà.
Ba năm trước, một cặp vợ chồng 80 tuổi đã chuyển đến cạnh nhà tôi. Sau khi trò chuyện với họ, tôi thấy rằng ông ấy làm việc cho Sở công an tỉnh trong những năm 1950 và nghỉ hưu ở chức vụ rất cao. Tôi đã đưa cho họ bản sao cuốn cửu bình và họ đã đọc nó. Trong hai năm liền, tôi đã đưa cho họ các đĩa DVD và họ rất thích chúng.
Đầu năm nay, người vợ bị một cơn đau tim và phải nhập viện nhưng tình trạng của bà không được cải thiện một chút nào cả. Chồng tôi và tôi đã giúp họ thoái Đảng đồng thời đưa cho họ đĩa các bài giảng của Sư Phụ ở Đại Liên cùng với Chuyển Pháp Luân, v.v. Sau khi xem các bài giảng của Sư Phụ bà ấy đã khá hơn rất nhiều và chồng bà nghĩ rằng đó là một phép lạ.
Rất nhiều bạn bè của ông làm việc tại Sở công an tỉnh. Tôi nói rằng tôi sẽ đưa ông một danh sách những người tham gia vào việc bức hại các học viên Pháp Luân Công vì có thể ông biết một số người trong đó.
Tôi biết một cặp vợ chồng trẻ. Người chồng có trình độ sau tiến sĩ còn người vợ có học vị tiến sĩ. Người chồng đang gặp gỡ với một người phụ nữ khác và vì lý do đó mà họ chuẩn bị ly hôn. Với đứa con mới được một tuổi, ngày nào người vợ cũng khóc lóc. Một hôm họ đến nơi ở của tôi từ ngoài thị trấn để nói chuyện với tôi. Do họ vẫn có hiểu lầm về Đại Pháp nên tôi muốn họ hiểu thêm chân tướng về Đại Pháp. Khi tôi ôm cuốn Chuyển Pháp Luân trước mặt họ, người vợ quá sợ hãi ngay cả không dám nhìn Nó. Sau đó cô đã có đủ can đảm để đọc Luận Ngữ và cảm thấy rất tốt. Cuối cùng họ đã nhận bản sao cuốn Chuyển Pháp Luân và cầm Nó về nhà. Bây giờ cả hai đều đang đọc sách ở nhà. Người vợ rất thích đài phát thanh Minh Huệ, đặc biệt là chương trình “Văn Hóa Thần Truyền.” Thậm chí cô ấy còn bảo mẹ cô bật đài cho con của cô ấy nghe. Người chồng nói với tôi rằng việc đọc Chuyển Pháp Luân khiến anh cảm thấy như tâm hồn của anh đã được đắc cứu.
Tôi biết một người đàn ông trẻ đã từng rất sợ Pháp Luân Công. Sau khi tôi giảng chân tướng cho anh ấy trong một thời gian dài, cuối cùng anh ấy cũng đã hiểu được Đại Pháp. Sau đó anh ấy đã tránh được một tai nạn xe hơi và tin rằng Đại Pháp đã giúp anh ấy. Sau sự cố đó, anh ấy đã thành khẩn mang về nhà một bản sao cuốn Chuyển Pháp Luân để mang vẻ đẹp của Đại Pháp về cho gia đình của anh ấy.
Lời kết
Bước đi trên con đường tu luyện, tôi thường cảm thấy rằng Sư Phụ đang nắm lấy tay tôi và dắt tôi tiến về phía trước bằng cách dạy tôi đánh bại tâm sợ hãi và những chấp trước để tôi có thể đề cao từng bước từng bước. Sư Phụ đã tìm thấy chúng ta trong thế giới này để rồi Ngài tịnh hóa cả thân lẫn tâm của chúng ta bằng Đại Pháp vì vậy chúng ta nên trợ giúp Ngài thức tỉnh con người thế gian.
_____________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/29/明慧法会–师父带我们前行-249203.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/12/13/130066.html