Từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua Internet lần thứ VIII dành cho các học viên tại Trung Quốc
Bài của Kiều Kiều, một tiểu đệ tử Pháp Luân Công ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 28 – 11 – 2011]
Kính chào Sư phụ từ bi vĩ đại!
Xin chào các bạn đồng tu!
Thần tích của Đại Pháp đã triển hiện ở em
Em năm nay 11 tuổi. Em là học sinh lớp bốn, và được sinh vào tháng 12 năm 1999. Khi mẹ em mang thai em được ba tháng, vừa đúng lúc Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công. Cùng với em ở trong bụng, mẹ đã đi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền được tập Pháp Luân Công. Cục Công an huyện đã bắt mẹ vì mẹ đã sử dụng quyền trong hiến pháp của mình để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công. Khi em được hai hay ba tuổi, mẹ em thường xem đĩa DVD chứa những thông tin chân tướng quan trọng về Pháp Luân Công ở nhà. Khi em xem các thước phim cùng mẹ và thấy nhiều học viên hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp là tốt” và cầm các tấm biểu ngữ có cùng nội dung trên quảng trường Thiên An Môn, em đã nhún nhảy trên giường và hô lớn, “Pháp Luân Đại Pháp là tốt”. Cứ khi nào mẹ em học các sách của Pháp Luân Công, em lại học cùng. Khi mẹ em bắt đầu học thuộc Hồng Ngâm, em cũng học thuộc các bài thơ. Khi được bốn tuổi, em đã học thuộc toàn bộ cuốn Hồng Ngâm.
Có lần, khi em năm tuổi, em bị sốt cao và ho dai dẳng. Cả thuốc và truyền dịch IV cũng không giúp được cho tình trạng của em. Em bị viêm họng và sưng amiđan. Dạ dày của em bị đau, và em cũng được chuẩn đoán là bị chứng sa ruột. Em trở nên gày còm, nên bác sĩ muốn theo dõi tình hình của em. Mẹ em không biết phải làm gì. Vài học viên Pháp Luân Công đã nói chuyện với mẹ em, và một người nói, “Đó là do tâm của chị. Hãy để tùy kỳ tự nhiên. Kiều Kiều là một đệ tử trong thời Chính Pháp. Chị cần để con bé có cơ hội học Pháp và tu luyện.” Mẹ em bắt đầu dạy em đọc Chuyển Pháp Luân từng từ từng từ một. Sau khi em học được một đoạn, mẹ sẽ dạy em đoạn tiếp theo. Đôi khi em cảm thấy không thích học, nhưng nghĩ đến Sư Phụ em lại tiếp tục học cùng mẹ.
Em đã học Pháp và tập công cùng mẹ hàng ngày. Trước khi em nhận thức được điều đó, em đã làm nó rất tốt. Trong vòng sáu tháng trước khi em bắt đầu đi học tiểu học, em đã học xong cuốn Chuyển Pháp Luân một lượt từ đầu đến cuối. Khi mẹ em và các học viên khác học Pháp cùng nhau, em cũng học cùng họ. Những học viên khác đều kinh ngạc khi em có thể tự học Chuyển Pháp Luân ở độ tuổi này, và họ gọi đó là một thần tích.
Tháng 11 năm 2009, một dịch bệnh lớn lan đến trường của em. Chỉ riêng lớp em, đã có hơn 20 trẻ bị mắc bệnh cúm. Rồi một hôm em cũng bị sốt. Cô giáo của em kiểm tra nhiệt độ cơ thể em và thấy nhiệt độ là gần 39 độ C. Cô bảo mẹ em truyền dịch IV cho em. Sau khi về nhà, em học Pháp và tập công. Em bình phục ngay mà không cần bất kỳ sự điều trị thuốc men nào. Ngày hôm sau, em gọi cho cô giáo để nói với cô rằng em đã bình phục và không còn sốt nữa. Cô không tin và quyết định đến thăm em. Cô đã sửng sốt khi nhìn thấy em, cô nói rằng, “Những đứa trẻ khác vẫn bị ốm ngay cả khi truyền dịch IV trong vài ngày. Làm sao em bình phục mà không cần có IV?” Mẹ em giải thích với cô rằng em tập Pháp Luân Công và cô giáo của em đã bị xúc động.
Một hôm, một cái hạt lớn mọc trong cổ em. Em không thể mở miệng hay ăn đồ ăn cứng; em chỉ có thể ăn cháo yến mạch. Buổi tối em không ngủ được vì đau đớn, và nó đau đến nỗi mà em phát khóc. Những lần bị đau nhất, em đều nghĩ đến Sư phụ và Pháp. Vì chính niệm của em mạnh, em đã khỏi trong vòng hai ngày. Với chính niệm của mình, em đã giải được nghiệp lực.
Vào một đêm mẹ em đi ra ngoài để treo các tấm biểu ngữ ghi những chân tướng quan trọng về Pháp Luân Công. Em ở nhà một mình vì mẹ em ra ngoài lúc em đã ngủ. Khi em tỉnh dậy, em ở một mình trong bóng tối. Em có đôi chút sợ hãi, nhưng em nhớ rằng em là một đệ tử. Em nghĩ, “Mình sẽ ổn thôi vì mình có Sư phụ ở bên.” Quả thực, em đã nhìn thấy Pháp Thân của Sư Phụ ở bên cạnh em, cùng với những Pháp Luân và các vị thần hộ Pháp. Với một chiếc chăn đắp kín người, em nằm trên giường đọc Hồng Ngâm cho đến khi mẹ về.
Trước khi em vào tiểu học, em đã học để đọc được Chuyển Pháp Luân rồi. Vì vậy, em đã học được nhiều chữ Trung Quốc. Các giáo viên trường em đã bị sốc. Họ nghĩ cha mẹ em ắt phải là những người có trình độ đại học. Thực ra, cha mẹ em chỉ học hết cấp hai. Họ đều là công nhân.
Em cũng có thể sản xuất các tài liệu giảng chân tướng Pháp Luân Công
Mẹ em quyết định sản xuất các tài liệu giảng chân tướng Pháp Luân Công để chia sẻ khối lượng công việc. Vì mẹ không được học nhiều, việc học dùng máy tính đối với mẹ là một thử thách, và một học viên khác đã dành rất nhiều thời gian để cố gắng dạy mẹ. Trong khi theo dõi các bài học em nghĩ, “Hàng ngày mình đều vào mạng và có trí nhớ tốt. Mình cũng là một đệ tử. Mình nên học cách thao tác và dạy cho mẹ. Đó chẳng phải là một cách làm tốt hơn sao?” Em chú ý vào các bài học, và em không mất nhiều thời gian để học những gì chúng em cần biết. Em bắt đầu dạy mẹ của mình, nhưng mẹ thậm chí còn không biết cách sử dụng chuột. Sau vài nỗ lực thất bại, em bắt đầu mất kiên nhẫn. Tuy nhiên, là một học viên em đã nhớ phải hướng nội và phải nhẫn. Em đã viết ra quá trình từng bước từng bước cho mẹ, và dần dần mẹ có thể sản xuất tài liệu. Mẹ và em còn đặt tên cho máy tính và máy in! Hai mẹ con em cũng nói chuyện với chúng.
Một hôm, em đang làm các tấm bùa Pháp Luân Công. Em đã vội vàng làm chúng cho xong đến nỗi đã đặt tờ giấy sai mặt. Hai lá bùa đã bị lãng phí.
Một ngày khác, mẹ em đang làm những cuốn sách nhỏ và đã bỏ quên một bước. Do đó, nhiều cuốn sách nhỏ đã bị bỏ đi. Khi em về nhà và nhìn thấy những cuốn sách nhỏ đó, em thất vọng và đã nói một vài lời tiêu cực. Em đã không nhớ đến cảm giác của mẹ. Sau đó, em hối hận vì những gì mình đã nói và xin lỗi mẹ.
Một hôm khác, giấy bị kẹt ở trong máy in. Em đã nói với máy in, “Ngươi đã được tạo ra vì Pháp. Ngươi sẽ lập được uy đức vô lượng khi làm việc vì Pháp! Người không nên cố gắng làm hỏng nó.” Em đã phát chính niệm và khởi động lại máy in. Giấy không bị kẹt nữa. Điều đó thật kỳ diệu.
Cô giáo của em thích giao bài tập cho em. Lớp em đặt cho em tên hiệu là “tiểu giáo viên”. Ở trường, em tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Một hôm, em thấy 5 nhân dân tệ và đã đưa nó lại cho một giáo viên. Khi chúng em chơi nhảy dây, em nhường dây của mình cho một bạn khác nếu như không đủ. Khi chúng em vệ sinh phòng học, em tình nguyện làm công việc nặng nhọc nhất. Em đứng thứ ba trong lớp. Cô giáo có lần đã nói rằng em là một đứa trẻ chín chắn. Tất cả là nhờ Pháp Luân Công. Pháp Luân Công đã cho em trí huệ và sức khỏe. Em muốn cảm ơn Sư Phụ và Pháp.
Giảng chân tướng về Pháp Luân Công và thuyết phục người dân thoái ĐCSTQ
Khi em còn nhỏ, em giúp mẹ giảng chân tướng về Pháp Luân Công và thuyết phục mọi người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Khi mẹ em viết các thông điệp lên các tấm biểu ngữ, em giúp căng biểu ngữ, hong khô, và gói chúng. Khi em sáu tuổi, em giúp mẹ dán các tấm áp phích giảng chân tướng ở trên phố vào ban đêm. Em thường đi cùng mẹ khi mẹ đi ra ngoài giảng chân tướng. Thỉnh thoảng, em giúp phát chính niệm. Một hôm, em đang đi xe đạp với mẹ, và một chân của em bị mắc vào bánh xe. Chân em bị chảy máu, và có một vết lõm ở mắt cá chân. Cách chữa trị duy nhất cần thiết là quấn đơn giản. Em không hề sợ hãi vì bị đau. Em luôn nghĩ đến Sư Phụ và Pháp, và em đã bình phục trong một vài ngày.
Là một tiểu đệ tử, em cần giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho các bạn cùng lớp. Em đã đưa các tài liệu giảng chân tướng cho các bạn cùng lớp, trong đó có “Du du tự tại” (một phim hoạt hình giải thích về nguồn gốc và ý nghĩa của các chữ Trung Quốc). Em cũng kể với các bạn cùng lớp em về ĐCSTQ và thuyết phục họ thoái Đội thiếu niên tiền phong của ĐCSTQ. Em cũng giải thích bi kịch của cô bé Lưu Tư Ảnh trong tuyên truyền gây thù hận về hành động tự thiêu được dàn dựng trên Quảng trường Thiên An Môn. Khoảng 30 học sinh đã đồng ý thoái đội thiếu niên tiền phong. Một người bạn tốt của em cũng đang học Pháp và tập công với em!
Xin từ bị chỉ ra bất cứ điều gì chưa phù hợp trong bài viết của em.
________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/28/明慧法会–小小弟子证实法-249160.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/30/129775.html
Đăng ngày 19– 12– 2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.