Từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua Internet lần thứ 8 dành cho các học viên tại Trung Quốc

Bài của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-11-2011] Vào cuối năm 2003, Sư Phụ yêu cầu chúng ta phơi bày tà ác tại các địa phương. Kể từ đó, các học viên trong khu vực của tôi đã thu thập một số lượng lớn dữ liệu về bức hại. Vì chúng tôi không biết làm thế nào để sắp xếp tất cả số liệu lại với nhau rồi chỉnh sửa, nên chúng tôi không thể xuất bản một tạp chí ở địa phương. Tại thời điểm đó, một đồng tu biết cách làm ở thị trấn đã đến giúp chúng tôi. Tôi bắt đầu học cách sử dụng máy tính từ anh ấy như thế nào. Lần đầu tiên tôi học đánh máy. Dần dần, tôi đánh máy tất cả các bài viết về bức hại sau khi anh ấy hướng dẫn tôi trong một vài ngày. Vào thời điểm đó, nhiều điểm giảng chân tướng trong vùng của chúng tôi bị phá hoại. Các học viên đã đi khắp nơi để cố gắng xây dựng lại các điểm  đó.

“Gửi bài thành công”

Tôi bắt đầu tự mình học hỏi từng chút một. Trước tiên, tôi tải về một số thông tin từ Internet, và dần dần tôi bắt đầu học để làm những cuốn sách nhỏ như thế nào. Vì tôi sử dụng điện thoại di động để vào mạng và một số phần mềm nước ngoài để đột phá sự phong tỏa Internet mà các học viên đưa tôi không hoạt động, việc truy cập Internet rất khó khăn. Đôi khi tải về một tài liệu đầy đủ thì gặp rất nhiều khảo nghiệm. Bởi vì tôi đã quyết định làm các sách nhỏ, tôi đã tìm được cách để vượt qua rất nhiều khó khăn. Dưới sự chỉ dẫn và gia trì của Sư Phụ, tôi nhanh chóng làm chủ được các kỹ thuật về bố cục. Sau nhiều ngày đêm ròng rã, cuối cùng cuốn sách mỏng đầu tiên đã được hình thành ở vùng của chúng tôi.

Sau đó, máy tính của tôi đột nhiên bị hỏng. Hệ thống bị hư hại và tất cả các tập tài liệu đã bị mất. Tôi cảm thấy rất có lỗi. Người học viên biết cách làm thì rất bận, thật không dễ gì cho anh ấy đến giúp tôi. Vài ngày sau, anh ấy đến sau khi biết được những gì đã xảy ra. Anh ấy cài đặt lại hệ thống cho tôi và dạy tôi một số kỹ năng mới. Tôi đã học cách sử dụng “Flashget” để tải các tập tài liệu và cập nhật phần mềm nước ngoài để vượt qua sự phong tỏa Internet một cách nhanh chóng.

Tôi bắt đầu từ đầu, đánh máy, tải tài liệu, và biên tập. Vì tôi đã có một số kinh nghiệm, tôi có thể làm tốt hơn và nhanh hơn. Khi người điều phối viên mang thành quả công việc của tôi chỉ cho các đồng tu, tất cả họ đều rất thích. Vào ban đêm, tôi gửi các tài liệu lên Minh Huệ Net. Việc gửi tài liệu bị thất bại trong 30 phút. Tôi đã cố gắng gửi một lần nữa, nhưng vẫn không được. Tôi thiếp đi trên bàn làm việc của tôi. Khi tôi tỉnh dậy, màn hình máy tính của tôi hiển thị thông báo: “Đã gửi thành công!” Tôi cũng thấy một bông sen vàng bên cạnh nó. Tôi đã rất xúc động và tôi biết rằng Sư Phụ đã khuyến khích tôi làm tốt hơn.

Sau đó nội dung của cuốn sách mỏng này đã phong phú và hoàn chỉnh hơn để giảng chân tướng sau khi có được nhận xét và phê bình của các đồng tu. Chúng tôi làm việc như một chỉnh thể và đã phân phát hơn 10,000 bản sao cuốn sách đó trong vùng của chúng tôi. Ảnh hưởng của việc giảng chân tướng mà chúng tôi làm đã trở thành rất tốt. Tà ác đã bị chết nghẹt. Suốt một thời gian dài, đã không có cuộc bức hại nào xảy ra trong vùng của chúng tôi.

Vứt bỏ tự ngã

Trong quá trình sản xuất tài liệu giảng chân tướng, rất khó để thực hiện những bước đột phá trong lĩnh vực kỹ thuật. Nhưng miễn là tôi có thể chịu đựng được nhọc nhằn, kiên trì và có chính niệm, tôi có thể vượt qua nó. Phần khó khăn hơn xuất phát từ việc vứt bỏ tự ngã trong khi làm việc với các bạn đồng tu giữa những khổ nạn. Đôi khi tôi không thể phân biệt được sự can nhiễu xuất phát từ bên trong hay bên ngoài. Tôi đã không chắc rằng liệu tôi nên sử dụng chính niệm để tiêu trừ nó hay nên buông bỏ chấp trước của mình. Ngay cả một chút lệch lạc trong suy nghĩ của tôi có thể gây ra thiệt hại cho hạng mục và nỗ lực cứu độ chúng sinh.

Một lần, tôi nhận được hai bản thảo của các đồng tu. Một là về một đồng tu đã cố gắng để chứng thực sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp thông qua kinh nghiệm cá nhân. Một người khác phơi bày những kẻ hành ác trong vùng. Cả hai bài báo được đăng trên Minh Huệ ngay sau khi tôi gửi bài. Tôi tìm thấy trên Minh Huệ một bài viết khác liên quan đến bức hại. Tôi kết hợp bài viết đó với một số tin tức địa phương và gửi cho Minh Huệ. Sau khi được Minh Huệ chỉnh sửa, cuốn sách mỏng đã được phát hành. Một vài ngày sau đó, học viên Z (một điều phối viên) đã đến gặp tôi với một cuốn sách nhỏ trong tay. Anh ấy hỏi tôi rất nghiêm khắc rằng tại sao tôi đã gửi cho nó Minh Huệ với tư cách cá nhân. Tôi nói với anh ấy rằng nó không phải là một vấn đề lớn vì bài viết đã được Minh Huệ xem xét và kiểm duyệt. Tôi đã chia sẻ sự nhận thức của mình với anh ấy và nói rằng hiện nay, các điểm giảng thanh chân tướng có mặt ở khắp mọi nơi. Mỗi một nơi giảng thanh chân tướng là một điểm tương ứng. Mỗi điểm tương ứng đó có nguồn thông tin riêng của mình. Họ có thể trực tiếp công bố thông tin địa phương của họ trực tuyến. Công việc của tôi là thu thập tất cả các thông tin, chỉnh sửa nó, và biên tập nó thành một cuốn sách nhỏ. Sau khi Minh Huệ đăng bài, tất cả mọi người có thể tải về và phổ biến đến tay của chúng sinh. Bằng cách này, những thông tin tức về bức hại có thể lan truyền nhanh chóng và an toàn hơn, do đó bóp nghẹt tà ác và tạo điều kiện thuận lợi cho các nỗ lực cứu độ chúng sinh.

Đồng tu Z đã chỉ ra ba điều: Điều đầu tiên được đưa ra bởi một đồng tu đã viết báo cáo bức hại. Anh ấy cho biết cuốn sách đó đã thay đổi cấu trúc và ý nghĩa ban đầu của bài viết. Một đồng tu khác đã chỉ ra rằng nội dung của cuốn sách không ấn tượng lắm. Thứ ba, đồng tu Z cho biết nội dung của cuốn sách không được tất cả các học viên chấp thuận và vì vậy nó không thích hợp để xuất bản. Tôi đã cố gắng giải thích cho anh ấy, bởi vì bài viết ban đầu quá dài và mất rất nhiều trang trong cuốn sách, Minh Huệ đã lược bớt đi. Từ quan điểm của các biên tập viên và độc giả, tôi tin rằng sự sắp xếp của tôi là hợp lý. Tôi nói với anh ấy rằng tôi đồng ý có một câu mà biên tập viên Minh Huệ biên tập không chính xác vì nó đã thay đổi ý nghĩa nội dung ban đầu. Tuy nhiên, tôi nói với ông, nó sẽ ổn miễn là chúng tôi sửa lại câu đó. Đồng tu Z nhấn mạnh rằng chúng tôi không thể phân phát các cuốn sách đó nữa và nói rằng trong tương lai không có cuốn sách nào được sản xuất và phân phối trong vùng mà không có thảo luận nhóm và được chấp thuận, ngay cả khi nó được đăng trên Minh Huệ. Sau đó tôi được biết rằng có một điểm giảng chân tướng đã thấy một cuốn sách nhỏ trên Minh Huệ trong vùng của họ. Các học viên sau đó tải về và làm thành 20 bản. Họ đã sẵn sàng để phân phát. Đồng tu Z đã hủy chúng và bảo họ rằng không có tài liệu nào được phép thực hiện mà không có chấp thuận.

Tôi cảm thấy rằng đồng tu Z đã có rất nhiều chấp trước người thường và cư xử về sự phối hợp giữa các đồng tu giống như sự phối hợp trong xã hội người thường, mà cách quản lý cứng nhắc đã được chấp nhận và thực hiện. Tôi đã luôn luôn đặt tầm quan trọng hàng đầu việc phơi bày tà ác trong vùng chúng tôi. Trên thực tế hành động của đồng tu Z là cản trở việc phơi bày tà ác. Tôi rất buồn khi nghĩ về điều này (thời điểm đó tôi đã không ngộ ra thực tế là tà ác đã sử dụng chấp trước của một học viên rất tinh vi để phá hoại hạng mục của chúng tôi). Tôi nhớ một học viên khác (người đã dạy tôi các kỹ năng) một lần cho biết đồng tu Z “chuyên quyền” ra làm sao và đồng tu Z đã nói anh “không vâng lời ” ra sao. Tôi đã rất tức giận với đồng tu Z. Nhưng tôi nhanh chóng nhận ra rằng tình trạng của tôi là không đúng và tôi phải ngăn chặn những suy nghĩ của mình. Sau đó, tôi nhận ra vấn đề của riêng tôi thông qua học Pháp.

Trong “Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia ở Mỹ quốc [2002]” Sư Phụ giảng:

Khi chư vị chấp trước vào việc nhấn mạnh bản thân mình, thì chư vị đang dùi vào sừng bò. Chư Thần trên thiên thượng thấy vậy rất khó chịu. Dẫu miệng chư vị cứ nói mãi là vì Đại Pháp, rằng ‘cách làm của tôi tốt, có thể đạt được điều này điều khác’, có thể đúng là như vậy, nhưng chúng ta cũng không thể có loại chấp trước quá giống như người thường như vậy. Nếu có thể thật sự làm được như thế, chúng Thần đều sẽ nói rằng cá nhân ấy thật xuất sắc. Chư thần không phải là vì thấy phương pháp của chư vị phát huy tác dụng rồi mới đề cao tầng cho chư vị, mà là thấy nhận thức về vấn đề này của chư vị được đề cao rồi mới đề cao tầng cho chư vị. Đó chính là Pháp Lý chân chính {Chính Pháp Lý}. Nói rằng ‘tôi đã có công lao nhiều ngần này thì tôi phải thế này thế kia’, ấy là đối với người thường thì là như vậy, đối với Pháp Lý của vũ trụ thì tại một số đặc điểm nhất định, tại một số hoàn cảnh đặc thù nhất định thì có thể xét đến phương diện này, nhưng đề cao chân chính ấy là ‘xả bỏ’, chứ không phải là ‘đắc được’.

Những lời của Sư Phụ chạm đến tâm tôi. Tôi cảm thấy như thể một phần lớn vật chất cứng đã tan chảy như băng tan. Tôi lập tức ngộ ra. Đó là vật chất đè nặng lên tôi quá lâu đã biến mất. Khi tôi đặt mình vào hoàn cảnh của đồng tu Z, tôi thấy rằng trước đó tôi đã truyền đạt không tốt với anh ấy. Đó là điều dễ hiểu tại sao anh ấy không hiểu những gì tôi đã cố gắng làm. Bởi vì hoàn cảnh của mỗi học viên khác nhau, nhận thức của họ về Pháp khác nhau, vì vậy các hạng mục mà họ đã chọn để làm cũng khác nhau. Ngay cả đối với cùng một hạng mục, mỗi học viên có cách làm việc riêng của họ. Mỗi học viên nghĩ rằng những gì anh ta đã làm là rất quan trọng. Nếu sự truyền đạt thông tin giữa họ không hợp lý, nó sẽ tạo ra bất hòa và ảnh hưởng bất lợi đến sự phối hợp do chấp trước người thường và sự khác biệt trong nhận thức về Pháp.

Nó cũng liên quan đến các yếu tố trong việc đề cao của bản thân chúng ta. Khi tôi đào sâu các chấp trước của mình, tôi nhận ra rằng tôi đã chấp trước về tìm kiếm sự đồng tình từ những người khác (vì tôi đã thất vọng khi công việc của tôi không được chấp thuận sau khi mất rất nhiều thời gian và công sức vào nó). Tôi cũng nhận thấy rằng tôi có tâm tật đố và tranh đấu khi tôi tỏ ra coi thường các đồng tu và cảm thấy rằng ngộ tính của họ không cao bằng tôi. Cuối cùng, tôi đã sử dụng một giọng điệu cáo buộc khi thảo luận với các đồng tu, nên họ sẽ không chấp nhận những gì tôi nói.

Chúng tôi đã phối hợp không tốt trong sự việc này. Thời gian đã trôi đi, và nó bị mất đi tác động với thời gian. Chúng tôi không thể làm được gì nhiều về việc này ngoài từ bỏ. Nhưng tôi đã rút ra một bài học từ đó và tâm tính của tôi được đề cao. Kể từ đó, tôi đã không ngừng tu luyện bản thân trong quá trình viết và biên tập các báo cáo. Trong khi tống khứ những chấp trước, tôi dần dần trưởng thành hơn như là một phóng viên.

Luôn đặt Pháp lên hàng đầu

Để viết một bài giảng chân tướng thật tốt, tất cả các chi tiết đều phải được xem xét. Chỉ khi tôi dụng tâm mình để làm điều đó tôi mới có thể đạt được các mục tiêu cứu độ chúng sinh. Để tìm ra chân tướng, tôi thường phải đi hàng chục cây số để xác minh sự việc hoặc có được thông tin bổ sung. Khi trở lại, tôi phải đọc một số lượng lớn các tài liệu liên quan để tham khảo. Sau khi hoàn thành bài viết, tôi đã chỉnh sửa nhiều lần và nén lại trước khi gửi cho Minh Huệ. Khi nhận được ý kiến phản hồi từ Minh Huệ, sau đó tôi tải về các bài báo chung và định kỳ tại địa phương. Tôi phải lựa chọn tài liệu phù hợp với thông tin địa phương. Sau đó tôi biên tập tài liệu đó vào một tờ rơi giảng chân tướng trước khi gửi cho Minh Huệ một lần nữa. Chúng tôi bắt đầu sản xuất tập tài liệu để phân phát sau khi Minh Huệ đăng bài lên.

Khi Chính Pháp đã diễn ra, việc sử dụng các phương tiện pháp lý để giảng chân tướng, chiến đấu với cuộc bức hại, và cứu độ chúng sinh đã định hình ở Trung Quốc. Viết các bài báo liên quan đến tính pháp lý đòi hỏi những kỹ năng chuyên nghiệp hơn và tôi đã đạt được một khối lượng kiến thức luật pháp nhất định. Tôi đã dành rất nhiều thời gian nghiên cứu tài liệu luật pháp và sưu tầm một số lượng lớn sách điện tử về luật. Tôi cũng đọc rất nhiều bài viết liên quan trên Minh Huệ Net để kỹ năng viết bài của tôi sắc bén và chú ý rất nhiều đến những thay đổi được chỉnh lý bởi các biên tập viên Minh Huệ nên tôi có thể nâng cao khả năng viết lách của mình. Khi tôi tham gia giải cứu các đồng tu, tôi đã giúp viết kháng cáo, khiếu nại, các bản cáo trạng, và các chứng cứ bức hại cho gia đình các đồng tu.

Trong quá trình phối hợp với các học viên, chúng tôi càng ngày càng thuần thục. Nếu không có nhiều rắc rối, chúng tôi tìm cách để hoàn thành mọi phương diện của hạng mục một cách trôi chảy. Tất nhiên, đôi khi xung đột xảy ra. Miễn là chúng ta đặt Pháp lên hàng đầu và buông bỏ tự ngã, chúng ta có thể vượt qua những rào cản và khổ nạn.

Một lần, bốn học viên bị bức hại tại khu vực của chúng tôi. Chúng tôi đã thuê một luật sư để bảo vệ họ. Trước phiên tòa, tôi vội vã làm tờ rơi giảng chân tướng và thông báo cho tất cả các điểm sản xuất tài liệu in ấn và phân phát. Nhưng bởi vì có một vấn đề trong khi vận chuyển tài liệu, một số khu vực đã không nhận được, do đó ảnh hưởng đến việc phân phát toàn thể trong vùng. Tôi đã công khai buộc tội đồng tu chịu trách nhiệm vận chuyển tài liệu. Nhưng bởi vì tôi đổ lỗi và buộc tội anh ấy, anh ấy phủ nhận nó. Lời nói của tôi cũng gây ra khó chịu với nhiều điều phối viên khác, là nguyên nhân khiến tất cả các đồng tu khác phản đối tôi. Tôi không thể chịu đựng được nữa và bắt đầu tranh cãi với họ. Vào thời điểm đó bầu không khí rất căng thẳng. Tôi đã bỏ đi sớm.

Sau khi về đến nhà, tôi tự nghĩ: “Mình không nên cãi nhau với họ. Mình nên nhường nhịn. Mình phải buông bỏ chấp trước, chứ không phải là bản thân hạng mục.” Tôi đã nhận ra chấp trước của mình về tâm tranh đấu và kích động. Tà ác đã cố gắng để sử dụng chấp trước người thường và kẽ hở của chúng tôi nhằm phá hoại hạng mục.

Trong kinh văn “Tinh tấn hơn nữa,” Sư phụ đã giảng:

“Chư vị có thể âm thầm hoàn thành cho tốt những chỗ mà chư vị thấy còn thiếu sót, chư vị có thể lẳng lặng làm những gì chư vị cần làm, chư vị khiến chỗ còn chưa hoàn thiện của việc đó âm thầm tự mình làm cho nó được tốt, thì chư Thần sẽ bội phục lắm, nói rằng cá nhân ấy thật là giỏi lắm! Đó mới là điều đệ tử Đại Pháp nên làm. Ấy là một phương diện. Làm đệ tử Đại Pháp, tại những việc cần phối hợp mà khi tranh luận mãi không thôi hoặc khi thảo luận không hiệu quả, thì đều nên làm như thế, tà ác sẽ không còn biện pháp nào nữa để can nhiễu.”

Sáng hôm sau, tôi gọi cho một trong các điều phối viên, nhưng tôi không thể nối máy được với cô ấy. Tôi tự nhủ: “Tà ác sẽ cố gắng để chia rẽ mình với các đồng tu khác.” Tôi ngồi xuống và phát chính niệm để loại bỏ sự can nhiễu này. Cuối cùng vào ban đêm, tôi đã có thể liên lạc được với đồng tu A. Tôi nói với cô ấy rằng tôi đã sai đêm hôm trước. Cô ấy nói rằng, sau khi tôi bỏ đi, các đồng tu khác cũng nhận ra thiếu sót của họ. Họ ngộ ra rằng họ không nên phản đối ý kiến của một người khác vì thái độ của người đó. Người đồng tu đó đã giao cho tôi một số nhiệm vụ cụ thể. Chúng tôi đã sẵn sàng tiếp tục phơi bày tà ác. Đồng tu A nói với đồng tu B gửi cho tôi tài liệu bản cáo trạng, nhưng cô ấy không làm. Cuối cùng tôi đã nhận được tài liệu sau khi đến gặp đồng tu B nhiều lần.

Trước phiên tòa, chúng tôi đã tổ chức một cuộc họp để chia sẻ. Tất cả đồng tu hướng nội vào những thiếu sót của họ. Chúng tôi sắp xếp trôi chảy những gì chúng tôi cần phải làm. Trong vòng hai tuần sau phiên tòa, tôi đã theo sát gia đình của các đồng tu để đảm bảo rằng tất cả các thông tin tôi thu được là chính xác. Sau đó tôi cẩn thận viết và biên tập nó thành một tập tờ rơi. Trước khi đăng bài, tôi đã có một cuộc thảo luận với tất cả các điều phối viên để đảm bảo rằng chúng tôi đã thống nhất. Thời gian này, chúng tôi phối hợp rất tốt. Đồng tu B đã không đến buổi chia sẻ vì anh ấy bận. Sau đó, tôi đã cố gắng để tìm đồng tu B nhờ giúp đỡ một số việc. Anh ấy đồng ý hợp tác. Cuối cùng, mặc dù chúng tôi không thể giải cứu được các đồng tu, nhưng chúng tôi đã làm những gì chúng tôi cần phải làm. Sau khi đọc tập tài liệu, tất cả họ đều cảm thấy rất tốt.

Từ khi trở thành một phóng viên Minh Huệ trong những năm qua, tôi đã cảm nhận sâu sắc về tầm quan trọng của việc tu luyện cá nhân vững vàng và phối hợp giữa các đồng tu. Tôi cảm thấy mình đã không làm tốt trong nhiều lĩnh vực. Kinh văn gần đây của Sư Phụ đã thức tỉnh tôi. Tôi phải bắt kịp với Chính Pháp và tinh tấn hơn. Cuối cùng, tôi muốn khuyến khích tất cả các học viên tinh tấn hơn bằng cách chia sẻ lời giảng của Sư Phụ trong kinh văn “Thế nào là đệ tử Đại Pháp – Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2011“,

“Tôi muốn thấy mọi người tìm trở lại nhiệt tình của chư vị, tìm lại trạng thái tốt nhất của người tu luyện. Tôi thì nói đến đây, cảm ơn mọi người.”

Con cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

Hợp thập.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/16/明慧法会–怎样做一名明慧通讯员-249219.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/26/129704.html
Đăng ngày 16-12-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share