Từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua Internet lần thứ 8 dành cho các học viên tại Trung Quốc

Bài viết của một học viên ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-11-2011]

Con xin kính chào Sư Phụ!

Xin chào các bạn đồng tu!

Vào cuối năm 2010, một học viên ở một thị trấn khác đã bị bắt khi đang giảng chân tướng. Thị trấn này có rất ít học viên nhưng lại có một trại tẩy não. Rất nhiều người vẫn chưa hiểu rõ chân tướng về Pháp Luân Công. Sư phụ đã dạy chúng ta, “Việc của bạn cũng là việc của mình, việc của mình cũng là việc của bạn“. (“Giảng Pháp tại Pháp hội Washington DC năm 2002“) Các học viên trong vùng tôi đã rất nóng lòng để giải cứu cô ấy. Chúng tôi đã chia sẻ nhận thức của mình và quyết định đến làng của cô ấy thu thập chữ ký cho một lá đơn thỉnh nguyện, giảng chân tướng, cứu độ chúng sinh và giải cứu đồng tu.

Năm người trong chúng tôi đã đi cùng với hai học viên địa phương và chúng tôi chia thành ba nhóm. Tôi và một học viên mới bắt đầu tu luyện được hai tháng là một nhóm. Tôi rất cảm động bởi chính niệm mạnh mẽ của cô ấy, bởi vì cô ấy dám bước ra giải cứu đồng tu ngay cả khi cô ấy mới chỉ bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Chúng tôi đã đi hết nhà này tới nhà khác để nói với mọi người, “Trong làng các bác có một người đã bị bắt chỉ bởi vì cô ấy tu luyện theo Chân-Thiện-Nhẫn. Điều này là bất hợp pháp, và cô ấy phải được thả.” Nhiều dân làng rất tốt bụng và sẵn sàng ký tên họ lên tờ đơn thỉnh nguyện. Họ đã chấp nhận lời giảng chân tướng của chúng tôi. Nhưng có một số người đã bị đầu độc nặng bởi những tuyên truyền của Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Người đàn ông lúc đầu chửi rủa, sau đó đã ký tên của mình

Khi chúng tôi đi bộ tới gần một gia đình, ai đó đã đi ra và hỏi xem chúng tôi đang làm gì. Tôi đã nói một vài điều và sau đó cô ấy bắt đầu bình luận về cách mà cô ấy suy nghĩ rằng các học viên Pháp Luân Công ra ngoài phát tài liệu là không đúng. Tôi biết rằng cô ấy vẫn chưa biết sự thật. Tôi nhìn thấy ba người ở trong nhà và nghĩ chúng tôi phải vào trong để cứu họ. Tôi hỏi, “Chị à, có thể cho chúng tôi vào bên trong để sưởi ấm một chút không?” Cô ấy đồng ý. Chúng tôi vừa mới vào đến cửa thì một người đàn ông đang ngồi trên một cái ghế dài hỏi xem chúng tôi đang làm gì. Ngay khi chúng tôi giải thích, anh ấy bắt đầu chửi rủa. Anh ấy nói, “Tôi sẽ không ký. Hãy cứ để cô ta bị kết án 10 đến 20 năm.” Ngay lập tức tôi đã xin Sư Phụ gia trì cho chúng tôi và giải thể những nhân tố tà ác phía sau người đó.

Sau khi chính niệm này khởi lên, tôi đã nhớ tới một nhận thức gần đây trong khi học Pháp: “Chỉ một niệm vững chắc có thể ước chế cả một tầng không gian. Tôi sẽ ước chế cả tầng không gian này!” Sau đó tôi quay sang người phụ nữ lớn tuổi hơn “Chị à, xin lỗi vì đã làm phiền mọi người trong mùa đông lạnh giá này. Nếu cô ấy làm điều gì đó sai trái thì chúng tôi sẽ không tới đây. Nhưng cô ấy chẳng làm gì sai khi trở thành một người tốt. Sắp đến năm mới và chúng tôi không thể thờ ơ với việc một người tốt lại đang phải chịu đựng ở trong tù. Xin vui lòng giúp đỡ bằng cách ký tên chị!” Cô ấy đã ký tên.

Người đàn ông ngồi trên chiếc ghế dài vẫn đang phát ngôn những lời khó nghe. Tôi cũng không hề thù hận hay oán trách nhưng cảm thấy anh ấy thật đáng thương vì không biết được chân tướng. Tôi quay sang anh ta và nói, “Dù anh có ký hay không thì chúng tôi vẫn chân thành cám ơn anh.” Anh ấy đã rất sốc khi nghe thấy những lời của tôi. Sau đó tôi đã giải thích cho anh ấy rằng tôi hiểu anh như thế nào và về việc tất cả chúng ta đã trải qua rất nhiều những hoạt động chính trị của ĐCSTQ như thế nào: “ĐCSTQ không có bất cứ lý do chính đáng nào đằng sau các cuộc vận động của nó, mà nó chỉ áp chế mọi người. Anh có nhớ cuộc cách mạng văn hóa không? Tôi cảm thấy hổ thẹn rằng tôi đã phạm tội chống lại Lưu Thiếu Kỳ. “ [Ghi chú của ban biên tập: Lưu Thiếu Kỳ là người đứng đầu nhà nước của ĐCSTQ vào những năm 1960, người sau đó đã bị lên án và bãi chức bởi Mao Trạch Đông trong suốt thời Cách mạng văn hóa].
Anh ấy nhìn tôi một cách rất ngạc nhiên. Tôi nói, “Ở trường, tôi đã viết rất nhiều bài lên án ông Lưu. Đó là kết quả của phương tiện truyền thông một chiều của ĐCSTQ đã lừa dối chúng tôi. Tất cả chúng ta đều đã phạm tội đi theo tuyên truyền của ĐCSTQ.” Anh gật đầu và nói,“Đúng, đúng.” Tôi nói, “Hãy nhìn Pháp Luân Công. Giang Trạch Dân đã dàn dựng lên vụ tự thiêu ở Thiên An Môn và bức hại những người tốt. Người dân tại hơn 30 quốc gia đã kiện ông ta ra hơn 50 tòa án. Ngày mà sự thật được phơi bày đang tới gần. Chúng ta có thể thấy rõ kết quả cuối cùng sẽ như thế nào.” Anh ấy đã mỉm cười và ký tên của mình. Từ tận đáy lòng chúng tôi rất mừng cho anh ấy vì đã tự đặt định đúng cho bản thân mình.

“Xin sự trợ giúp”

Chúng tôi đã qua một ngôi nhà khác rất đẹp, và chỉ có một cặp vợ chồng ở nhà. Sau khi giải thích tại sao chúng tôi tới đây, người đàn ông đã nhấc điện thoại để gọi đồn công an. Người học viên đi cùng tôi đã rất lo lắng và kéo nhẹ áo tôi. Tôi đã nói lớn “Anh ấy đang gọi giúp chúng ta để yêu cầu thả cô ấy đấy!” Tôi không ngừng xin Sư Phụ giải thể tất cả những nhân tố tà ác trong những không gian khác đang khiến anh ấy tham gia vào cuộc bức hại. Chúng tôi nghe anh ấy nói trên điện thoại, “Hai học viên Pháp Luân Công đã đến nhà tôi để thu thập chữ ký cho một tờ đơn thỉnh nguyện để giải cứu một học viên khác. Vậy nó có tác dụng không? Thế tôi có nên ký tên mình không?” Anh ấy mỉm cười và nói với chúng tôi rằng công an nói nó có thể cũng có tác dụng. Anh ấy đã ký và vợ anh ấy cũng ký. Tôi cảm ơn Sư Phụ đã giúp chúng tôi đột phá khỏi hiểm nguy! Cũng giống như Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân, “Nhất chính áp bách tà”.

Cứu một người con trai

Ban đầu khi chúng tôi mới bước vào trước sân của một ngôi nhà riêng biệt, một suy nghĩ kỳ lạ hiện lên trong tâm trí tôi: “Ai đó trong ngôi nhà này sắp chết.” Tôi nhanh chóng bước vào và thấy một thanh niên đang nằm trong căn phòng phía Đông, người đàn ông già thì ở căn phòng phía Tây còn ba hay bốn người ở trong căn phòng phía Bắc. Bầu không khí có vẻ rất nặng nề. Đồng tu đi cùng tôi biết gia đình này và hỏi xem chuyện gì đã xảy ra. Họ nói với chúng tôi rằng con trai họ đang cố gắng tự tử và không ai có thể thuyết phục được cậu ta đừng làm thế. Lúc đó, những lời của Sư Phụ đã hiện lên trong tâm trí tôi:

“Nhưng nếu chư vị thực sự gặp những chuyện tệ hại như giết người hay phóng hỏa mà chư vị lại lờ chúng đi, thì đó là vấn đề tâm tính.” (“Giảng Pháp trong buổi họp tại New York [ngày 22 tháng 3 năm 1997], tạm dịch)

Tôi nghĩ không phải ngẫu nhiên mà tôi gặp những người này. Tôi phải giúp để cứu con của họ. Tôi bước vào căn phòng phía đông và nói: “Cháu có biết tôi tập Pháp Luân Công không? Chúng tôi tu luyện theo nguyên lý vĩ đại của vũ trụ. Tất cả mọi người trên thế giới này cần phải đồng hóa với đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn. Sư Phụ của tôi đã dạy tôi trở thành người tốt ở bất cứ nơi nào tôi tới, và nghĩ đến người khác trước. Tôi rất lo lắng cho cậu! Bây giờ cậu cũng nên suy nghĩ cho những người khác nữa. Cha mẹ của cậu đã nuôi dưỡng cậu mà cậu vẫn chưa đến đáp. Cậu chỉ muốn giải thoát khi đối mặt với bất hạnh, đó chẳng phải là ích kỷ sao? Cha mẹ cậu sẽ sống thế nào khi cậu chết đi? Tôi cũng sẽ nói cho cậu một sự thật: tự tử là một tội.”

Tôi tiếp tục nói với cậu ấy rất nhiều nguyên lý về việc làm thế nào để trở thành một người tốt. Mặt cậu ấy có sắc diện trở lại khi cậu ấy nghe tôi nói. Đôi mắt cậu ấy bắt đầu sáng lên. Tôi biết chính Sư Phụ đã cứu cậu ấy nếu không có thể cậu ấy đã chết. Rồi tôi quay lại với cha mẹ của cậu ấy. Sau đó, cả hai người đều ký tên vào lá đơn thỉnh nguyện với niềm hân hoan vui sướng. Họ cảm ơn tôi và nhìn chúng tôi rời đi.

Mỗi lần trước khi tôi đi ra ngoài để cứu độ chúng sinh, tôi luôn hợp thập trước hình Sư Phụ và nói, “Sư Phụ, bây giờ đệ tử của Ngài sắp ra ngoài để cứu độ chúng sinh. Xin hãy cho con trí huệ vào những thời khắc then chốt!” Chuyến đi nào của tôi cũng rất thành công. Qua việc làm đơn thỉnh nguyện, tôi đã nhận ra rằng nếu chúng ta nghe theo Sư Phụ và tâm chúng ta không động bởi những giả tướng, chúng ta có thể cứu người.
___________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/18/明慧法会–营救同修–逐门征签-249096.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/20/129591.html
Đăng ngày 17-12-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share