Bài viết của Chương Vận, phóng viên Minh Huệ
[MINH HUỆ 08-04-2023] Cảnh sát Tưởng (hoá danh) ở Trung Quốc nhận được cuộc gọi từ cô Lý Tĩnh, tình nguyện viên của Đường dây nóng thoái Đảng ở Toronto, Canada. Cô Lý đã giảng chân tướng cho anh ta. Trải qua vài tháng, sau nhiều lần trò chuyện, cuối cùng cảnh sát Tưởng đã hiểu rõ hơn về Pháp Luân Công và cuộc bức hại, và đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Anh bắt đầu đọc các sách của Pháp Luân Công và học năm bài công pháp.
Trong những lần trò chuyện, cảnh sát Tưởng kể với cô Lý nhiều thủ đoạn mà ĐCSTQ sử dụng để bức hại các học viên Pháp Luân Công. Sau khi đọc bài viết gần đây của Sư phụ Lý Hồng Chí (Nhà sáng lập Đại Pháp) “Vì sao có nhân loại“, anh cảm thán: “Pháp Luân Công là hy vọng duy nhất của Trung Quốc! Chỉ có Pháp Luân Công mới có thể cứu Trung Quốc!”
Cảnh sát Tưởng nói với cô Lý rằng có lẽ việc anh ấy làm cảnh sát đã được an bài vì nhờ vậy anh mới có thể biết được chân tướng của ĐCSTQ vì mạng Internet của anh không bao giờ bị chặn. “Ví dụ, tôi có thể đọc sách viết về Giang Trạch Dân (cựu lãnh đạo của ĐCSTQ, người đã khởi xướng cuộc bức hại Pháp Luân Công) và xem các video “Cửu Bình” do NTDTV sản xuất. Tôi cũng xem các video của NTDTV và Epoch Times vạch trần những việc làm tà ác của ĐCSTQ. Vì vậy tôi có thể nhìn thấy bản chất thật của ĐCSTQ rất rõ ràng-nó không tốt”.
Cảnh sát tuần tra phớt lờ tội phạm và bắt người vô tội
Cảnh sát Tưởng nói với cô Lý: “Tháng 2 năm nay, cảnh sát tuần tra được thông báo có một vụ đánh nhau nhưng sau đó họ nhận được tố giác về một học viên Pháp Luân Công dán thông báo ở khu vực danh lam thắng cảnh. Họ đi bắt học viên Pháp Luân Công và phớt lờ vụ đánh nhau. Nếu có người thiệt mạng trong vụ ẩu đả thì cảnh sát không quan tâm. Trái lại họ sẽ bắt giữ học viên Pháp Luân Công.
Anh nói: “Văn phòng đồn cảnh sát treo đầy biểu ngữ, nào là: ‘Vì dân phục vụ’ và ‘Bảo vệ an ninh khu vực’. Thực tế là họ thường được người dân gọi điện trong các vụ bạo hành gia đình, một số người vợ đã bị đánh đến chết. Nhưng cảnh sát không quan tâm. Nhiều người không thể nhìn thấy vấn đề cơ bản, nếu ĐCSTQ không sụp đổ, Trung Quốc sẽ không thể giải quyết được vấn đề cơ bản”.
Cảnh sát Tưởng cho biết cảnh sát tuần tra thường mặc thường phục đi đến những nơi đông đúc và giả làm khách du lịch để bắt giữ những người phát tài liệu Pháp Luân Công.
Anh nói: “Tôi biết một học viên Pháp Luân Công họ Lý đã hơn 60 tuổi. Bà thường đến những điểm du lịch để dán biểu ngữ và bài viết. Bà rất thông minh và khi trời còn sương mù bà đã rời đi, để camera giám sát không thể ghi lại hình ảnh của bà rõ ràng. Nhưng sau này bà bị tố giác và cầm tù. Họ không bắt giữ người xấu mà bắt giữ người tốt”.
“Khi lục soát nhà của học viên Pháp Luân Công, cảnh sát sử dụng cùng chiến thuật khi tìm kiếm ma tuý. Họ tìm kiếm các tài liệu chân tướng rất kỹ, nhưng không tìm kiếm ma tuý một cách nghiêm túc. Cuộc bức hại Pháp Luân Công ở thành phố tôi (một thành phố ở tỉnh Sơn Đông) vẫn còn rất nghiêm trọng. Nhân viên thi hành luật còn hung ác hơn cả tội phạm, thì lấy đâu ra công lý và trung thành đây?”
Pháp Luân Công là hy vọng duy nhất của Trung Quốc
Khi cảnh sát Tưởng bị ho và khó thở, anh ấy nói với cô Lý: “Tôi bị nhiễm COVID rồi“. Cô Lý đề nghị anh tải video hướng dẫn luyện các bài công pháp Pháp Luân Công trên mạng Internet và luyện theo. Các triệu chứng của anh đã biến mất một cách thần kỳ chỉ trong vài ngày.
Sau khi đọc bài viết “Vì sao có nhân loại”, cảnh sát Tưởng có rất nhiều cảm xúc. “Hàng vạn lời có thể đúc kết thành một câu, ‘Tôi yêu thích Pháp Luân Công! Một câu nữa là: ‘Chỉ có Pháp Luân Công mới có thể cứu Trung Quốc!”
Do công việc nên cảnh sát Tưởng đã gặp nhiều học viên Pháp Luân Công. Anh bày tỏ lòng khâm phục sự dũng cảm của họ và nói: “Pháp Luân Công đã cứu tôi vì vậy tôi sẽ phát tài liệu để cứu những người khác“.
Sau khi đọc xong bài viết “Vì sao có nhân loại”, anh ấy nói: “Tôi đã in ra nhiều bản và đặt ở những nơi an toàn vì tôi biết camera giao lộ nào là giả và camera nào là thật.
“Các học viên Pháp Luân Công thường đến các giao lộ để giảng chân tướng và các camera ở đó đều là thật. Lúc đầu, tôi còn lo lắng vợ tôi sẽ phản đối. Cô ấy làm trong ngành y, nhưng cũng bất lực trước thời buổi khó khăn hiện nay. Sau khi đọc xong bài viết, cô ấy rất phấn khích và cảm thấy rất tốt. Sau đó vợ tôi đăng bài viết còn tích cực hơn cả tôi. Thực ra, chúng tôi rất vinh dự khi có thể làm được điều này.
“Tôi nghĩ xã hội hiện nay đã hỗn loạn đến mức không còn là xã hội nhân loại nữa. Pháp Luân Công thực sự là hy vọng duy nhất của Trung Quốc“.
Bối cảnh: Pháp Luân Đại Pháp là gì và tại sao ĐCSTQ lại bức hại pháp môn này?
Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) được Đại sư Lý Hồng Chí lần đầu truyền xuất ra công chúng vào năm 1992 tại thành phố Trường Xuân, Trung Quốc. Tới nay, môn tu luyện này đã truyền rộng đến hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ trên toàn cầu. Hàng triệu người tiếp thu các bài giảng dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, và học năm bài công pháp nhẹ nhàng, họ đều được trải nghiệm sự đề cao cả về sức khỏe lẫn tinh thần.
Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), coi sự phổ biến ngày càng mạnh mẽ của môn tu luyện này là mối đe dọa đối với hệ tư tưởng vô thần của ĐCSTQ, nên đã ban hành lệnh cấm vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.
Dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Giang, ĐCSTQ đã thành lập Phòng 610, một tổ chức ngoài vòng pháp luật quyền lực vượt trên cả hệ thống cảnh sát và tư pháp và có chức năng duy nhất là tiến hành bức hại Pháp Luân Đại Pháp.
Trang Minghui.org đã xác nhận hàng nghìn học viên đã mất mạng trong 24 năm qua vì bị bức hại. Con số thực tế được cho là còn cao hơn nhiều. Nhiều người hơn nữa đã bị cầm tù và tra tấn vì đức tin của họ.
Có bằng chứng cụ thể cho thấy ĐCSTQ hậu thuẫn cho việc giết hại các học viên bị giam cầm để thu hoạch nội tạng của họ và cung cấp cho ngành công nghiệp ghép tạng ở Trung Quốc.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/4/8/458591.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/4/9/208011.html
Đăng ngày 27-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.