Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-12-2022] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp ngoài 70 tuổi. Tôi tu luyện Đại Pháp cùng chồng và con gái tôi. Tôi đã trải qua nhiều ma nạn trên con đường tu luyện của mình, đặc biệt là cuộc bức hại được tiến hành bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi đã bị bắt và đưa đến một trung tâm tẩy não và bị bức hại một cách tàn bạo ở đó. ĐCSTQ đã cố ép buộc tôi từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp bằng cách tra tấn, đe dọa giết hại tôi, và sách nhiễu người thân trong gia đình tôi. Nhưng chúng đã hoàn toàn thất bại.

Lúc nhỏ, tôi là đứa trẻ yếu đuối và hay bệnh tật. Tôi lớn lên trong một gia đình đông con, đời sống rất cực khổ. Vì không có tiền để chữa trị nên tôi phải chịu đựng nhiều bệnh tật. Tôi thường bị chảy máu do một căn bệnh phụ khoa, uống thuốc cũng không có tác dụng. Sau khi kết hôn, để có tiền nuôi hai con nhỏ, tôi đã mở bán một quầy rau ở siêu thị. Tôi bán quanh năm suốt tháng, bất kể thời tiết nắng mưa. Kết quả là tôi đã mắc rất nhiều bệnh, bao gồm rối loạn nhịp tim, viêm gan B, nhiễm trùng đường tiết niệu, viêm niệu đạo, đau nửa đầu, v.v. Ngày nào tôi cũng cảm thấy đau đớn không chịu nổi.

Lúc tệ nhất thì tôi còn không thể rời khỏi giường. Vì vậy, tôi đã mất hết hy vọng vào cuộc sống và đã nghĩ về cái chết. Chính vào khoảng thời gian sinh tử này, tôi đã may mắn đắc được Pháp Luân Đại Pháp. Tôi chăm chỉ học Pháp, đề cao tâm tính và hành xử theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn. Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Đại Pháp) đã tịnh hóa thân thể tôi, và mọi bệnh tật của tôi đều biến mất. Lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi đã được trải nghiệm cảm giác vô bệnh, toàn thân tràn trề sinh lực. Tôi đã được chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp!

Trước đây, tôi là người vô thần nên không tin vào bất kỳ Đạo hay Thần nào. Nhờ được Sư phụ tịnh hóa thân thể mà không cần tôi phải bỏ tiền hay uống một viên thuốc nào, tôi đã hoàn toàn tin tưởng vào Đại Pháp và Sư phụ. Tôi bắt đầu quá trình tu luyện Đại Pháp tinh tấn và trở về bản tính tiên thiên của mình. Tôi không cách nào đền đáp công ơn của Sư phụ vì tất cả những gì Sư phụ đã làm cho tôi. Tôi chỉ có thể sống theo tiêu chuẩn của Pháp bằng cách kiên định thực tu.

Đối đãi với hàng xóm như gia đình mình

Nơi tôi sinh sống là một khoảng sân lớn được quây xung quanh bởi hơn một tá hộ gia đình. Khi chúng tôi mới chuyển đến đây, chúng tôi rất ít tiếp xúc với nhau vì không quen biết. Có một gia đình trong số đó không hòa hợp được với những gia đình khác, vì thế tôi được dặn là không giao du với gia đình đó. Tôi biết rằng với tư cách là một học viên Đại Pháp, tôi không thể hành xử như người thường trong tình huống này. Tất cả con người trên thế gian đều từng là thân nhân của Sư phụ, cho nên tôi phải cư xử tử tế với họ. Vì trong tâm tôi có Pháp, tôi có thể bảo trì tâm thái hòa ái với bất kỳ ai. Vợ chồng tôi luôn cố gắng hết sức giúp đỡ người khác.

Một lần nọ, tủ đựng tách của một người hàng xóm bị vỡ, nên chồng tôi đã sang nhà họ và sửa nó ngay lập tức. Hàng xóm xung quanh chúng tôi rất vui, không ngừng tán thưởng hành động này, bởi vì sửa tủ đựng sách thường rất tốn kém. Tôi nói với họ: “Chúng tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp nên luôn đối tốt với người khác. Chúng tôi tuân theo yêu cầu của Sư phụ Lý mà hành xử theo Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn. Chúng tôi đều xem mọi người như thành viên trong gia đình.” Họ nghe xong cảm thấy rất sốc, đồng thời họ đã hiểu rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp không hề giống như những lời tuyên truyền méo mó của ĐCSTQ.

Vào một dịp khác, những người hàng xóm sống đối diện nhà chúng tôi đã quên tắt quạt điện trước khi đi làm. Hậu quả là chiếc quạt điện bị chập mạch nên đã bốc cháy. Chồng tôi là người đầu tiên để ý thấy khói đen bay ra từ cửa sổ nhà hàng xóm. Biết đó là điềm không lành, anh ấy đã nhanh chóng kêu gọi họ hàng mình cùng phá cửa để dập lửa kịp thời. Gia đình hàng xóm đó đã mang cho chúng tôi một ít trái cây để bày tỏ lòng biết ơn. Vì từ chối sẽ khiến cho tình huống khó xử nên tôi đã nhận món quà của họ. Tất nhiên, một người tu luyện phải giữ vững tâm tính và đạo đức của mình. Tôi đã đợi một dịp khác để tặng lại một thứ gì đó cho người hàng xóm để cảm ơn. Các đệ tử Đại Pháp đều đến đây vì chúng sinh, và mọi chúng sinh đều là họ hàng của chúng ta.

Được hàng xóm tin tưởng

Đôi khi, hàng xóm kế bên nhà chúng tôi thường cảm thấy phiền phức vì tiếng ồn phát ra từ TV của các căn hộ khác ở xung quanh. Mâu thuẫn giữa hàng xóm với nhau là không tránh khỏi. Vào một tối khá muộn, một ông cụ hàng xóm kế bên nhà chúng tôi đột ngột xuất hiện ở cửa nhà tôi và la lớn, tay cầm một cái nồi đun nước bằng thép không gỉ đập mạnh xuống đất. Tôi bị sốc bởi tiếng ồn đó nên ngay lập tức bước ra ngoài và hỏi lý do ông ấy làm việc này. Tất nhiên là ngữ khí của tôi vẫn nhẹ nhàng. Người hàng xóm nói rằng vợ chồng tôi làm ồn đến nỗi ông ấy không ngủ được. Tôi đính chính là tiếng ồn đó không phải do vợ chồng tôi gây ra, nhưng ông ấy vẫn không tin cho dù tôi giải thích ra sao đi nữa. Thái độ của ông ấy tồi tệ, dữ dằn, và thù địch. Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, nên tôi phải thực hiện được Nhẫn và không cãi lại ông ấy. Tôi nên cư xử ôn hòa với những người hàng xóm đang giận dữ. Cuối cùng, ông ấy cũng bình tĩnh lại.

Ngày hôm sau, ông ấy hỏi những người khác về tiếng ồn và được cho hay rằng nó phát ra từ nhà một hàng xóm khác. Ông ấy đã buộc tội sai cho chúng tôi và cảm thấy xấu hổ. Tôi nghĩ trong tâm: “Nếu tình huống này xảy ra trước khi mình tu luyện, tôi chắc chắn sẽ tranh cãi và làm lớn chuyện. Tôi từng là một người không biết tha thứ cho người khác. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thì đã có thể xảy ra đánh nhau, dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng. May mắn thay, vợ chồng tôi đã tu luyện Đại Pháp và hành xử theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn. Chúng tôi nhẫn chịu và đối xử tốt với người khác. Trên bề mặt thì trông như chúng tôi là người chịu thiệt, nhưng thực tế là chúng tôi cũng được hưởng lợi ích từ tình huống này. Một vài người không hiểu được các tiêu chuẩn này, nên họ mãi tranh đấu vì lợi ích được mất trên bề mặt. Tôi là một người tu luyện, và tôi hiểu được mối quan hệ nhân quả của sự việc. Lùi một bước trong mâu thuẫn sẽ mở ra những cơ hội và khả năng mới.

Sau lần mâu thuẫn này với những người hàng xóm, chúng tôi đã chăm sóc lẫn nhau. Họ thường đến thăm con trai và tin tưởng chúng tôi trông nhà cửa giúp khi họ đi vắng. Vợ ông ấy đã nói với tôi: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt.” Tôi nói với bà ấy rằng Sư phụ đã dạy chúng tôi lấy Thiện đãi người. Bà ấy vui vẻ đáp lại: “Tôi xa nhà cũng đã một thời gian rồi. Gia đình chị đã giúp đỡ chúng tôi mà không cần hồi đáp. Chúng tôi thật có phước khi gặp được những người tuyệt vời như vậy. Tôi thấy thoải mái nhất khi ở bên cạnh chị.” Tôi đáp: “Bây giờ chị đã biết các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người như thế nào rồi đấy. ĐCSTQ đã phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp là tà giáo.”

Bà ấy nói đã biết lời tuyên truyền là giả dối và không tin theo nó. Tôi nói: “ĐCSTQ mới thực sự là tà ác. Nó đã phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp, bức hại các học viên Đại Pháp, cưỡng ép thu hoạch nội tạng sống từ họ để bán cho người ngoại quốc. ĐCSTQ còn tiếp tục sách nhiễu các học viên Pháp Luân Đại Pháp tại nhà của họ. Bằng chứng đã cho thấy có hơn 4.000 học viên đã bị bức hại đến chết. Những gì nó làm thì Thần đều không chấp nhận, thế nên dịch bệnh mới tiếp diễn như thế này. Nó không những bức hại Pháp Luân Đại Pháp mà còn bức hại chết hơn 80 triệu người Trung Quốc trong những cuộc vận động liên tiếp nhiều năm qua. Xin chị hãy nhanh chóng thoái xuất khỏi mọi tổ chức liên đới của ĐCSTQ. Đừng trở thành nạn nhân của ĐCSTQ.” Toàn bộ thành viên trong gia đình hàng xóm tôi đều thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi nhắc nhở họ hãy thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” để được phước lành và tránh xa dịch bệnh. Họ cũng nhận những món quà lưu niệm của Đại Pháp mà tôi tặng.

Tôi rất vui mừng cho những chúng sinh đã minh bạch chân tướng và biết ơn đến Sư phụ Lý Hồng Chí từ bi của Pháp Luân Đại Pháp đã cứu độ tất cả chúng ta. Tôi biết ơn vì Sư phụ không từ bỏ cơ hội cứu những người đã bị đầu độc bởi ĐCSTQ. Chúng tôi biết ơn cơ hội mà Sư phụ đã ban cho các học viên Đại Pháp để tỏa sáng trong vũ trụ này.

Chúng ta nên tu luyện bản thân thật tốt và thức tỉnh nhiều chúng sinh hơn nữa trong khoảng thời gian còn lại của các học viên Pháp Luân Đại Pháp để Sư phụ có thể yên lòng mỉm cười và đưa chúng ta trở về gia viên thực sự của mình.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/12/13/452941.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/2/8/207238.html

Đăng ngày 24-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share