Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Sơn Đông, Đại lục
[MINH HUỆ 01-03-2023] Đây là một câu chuyện có thật xảy ra gần đây.
Nhân vật chính trong câu chuyện là một cụ bà hơn 80 tuổi, tên là Quách Tú (hóa danh). Năm 2008, bà Quách Tú bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, sau khi học Đại Pháp, bà chân thành nói: “Cuối cùng tôi đã tìm thấy Chân-Thiện-Nhẫn.” Sau vài ngày học Pháp và luyện công, tất cả những bệnh nặng nhẹ mà bà Quách Tú đã bị trong hơn 20 năm đã khỏi hoàn toàn, bà Quách Tú vô cùng biết ơn Đại Pháp và lập tức đi giảng chân tướng như những đệ tử Đại Pháp lâu năm khác.
Trong hơn 10 năm, bà Quách Tú đã đến hầu hết mọi ngôi làng và mọi ngôi nhà trong thị trấn của bà ấy. Bà không biết đi xe đạp, bà đi bộ nhẹ nhàng như lướt trên mặt nước, bà cứ đi đi về về chặng đường 10, 15 cây số. Bà có khuôn mặt hồng hào, còn mọc tóc đen, lời nói thiện lương và chất phác đã cảm động rất nhiều dân làng.
Không may mất thị lực
Thị trấn nơi bà Quách Tú sống có ít đệ tử Đại Pháp, thời gian học Pháp dần dần giảm đi, cũng không hướng nội tìm tới nơi tới chốn. Tu luyện rớt xuống, từ tháng 7 năm 2022, bà Quách Tú đọc không rõ chữ trong sách “Chuyển Pháp Luân”. Đến tháng 12 năm 2022, bà Quách Tú bị mất thị lực cả hai mắt, bà sống cùng con gái tại một thành phố A.
Hòa tan vào chỉnh thể tu luyện
Tôi và bà Quách Tú rất hiểu rõ nhau, sau khi nghe nói về tình trạng của bà, tôi gọi điện thoại nhiều lần nhưng không được. Một lần, tôi muốn gọi điện thoại cho người khác, lại bấm nhầm số, hóa ra là số của con gái bà Quách Tú!
Tôi hỏi cháu: “Mẹ cháu thế nào rồi?”
Cháu nói: “Đã đến bệnh viện kiểm tra, bệnh tăng nhãn áp, đáy mắt bị nứt vỡ hoàn toàn. Hôm nay là thứ Hai (ngày 13 tháng 2 năm 2023) và sẽ phẫu thuật vào thứ Năm.”
Tôi vừa nghe thì lo lắng. Đặt điện thoại xuống, tôi nói với con trai và con dâu những gì con gái bà ấy vừa nói, tôi bảo, hôm nay đưa dì ấy về nhà chúng ta nhé. Con trai và con dâu bày tỏ sự ủng hộ.
Tôi lại gọi điện thoại cho con gái bà ấy để bàn bạc: “Muốn đưa mẹ cháu đến ở nhà dì vài hôm.”
Con gái bà ấy nói: “Đã định là thứ Năm đến bệnh viện rồi, sợ sẽ chậm trễ việc điều trị.”
Tôi nói: “Mẹ cháu không phải là người thường, cháu cắt bỏ khối u ung thư, sau một thời gian, nó sẽ phát triển từ một chỗ khác. Tu luyện Phật Pháp, Sư phụ đã trừ bỏ gốc rễ bệnh từ căn bản. Tâm tính của người tu luyện phải phù hợp với lý cao tầng, thì sẽ không mắc bệnh; tâm tính không phù hợp, thì sẽ đi sang quy luật sinh lão bệnh tử của người thường. Có thể sau khi mẹ cháu đến đây, tâm tính đề cao lên, hẳn sẽ hồi phục thị lực. Nếu mấy ngày mà không ổn, thì đi điều trị cũng không muộn.” Và cháu ấy đã đồng ý.
Tôi và một đồng tu đi xe buýt đến thành phố A. Con gái bà Quách Tú dìu bà đến trạm xe trước cửa nhà. Hai chúng tôi xuống xe, vừa nhìn thấy bà Quách Tú, rất xót xa, bà đi từng bước đều phải có người đỡ, ngón tay trước mắt cũng không nhìn thấy. Vậy là, hai người chúng tôi đỡ bà Quách Tú lên xe. Chúng tôi lên xe buýt lúc gần 10 giờ sáng, và đến nhà tôi gần 4 giờ chiều.
Sau khi về nhà, tôi phát chính niệm giúp bà Quách Tú trước. Tôi nói: “Chị ơi, lần này chị đến nhà em, xuất phát điểm trong tâm phải chính, thị lực nhất định sẽ tốt. Nếu không tốt, sẽ ảnh hưởng không hay đến mười mấy năm cứu chúng sinh. Thị lực hồi phục, có thể đi cứu nhiều người hơn. Chúng ta có Sư phụ và Đại Pháp quản, tuyệt đối không thừa nhận an bài hủy chúng sinh của cựu thế lực, không ai xứng để khảo nghiệm chúng ta. Nếu mắc lỗi, thì hối lỗi với Sư phụ, rồi sửa đổi.” Đồng tu Quách Tú chính niệm đầy đủ.
Chúng tôi học Pháp nhóm vào buổi tối, các đồng tu cùng học Pháp, chia sẻ, bà Quách Tú cũng hướng nội tìm, niềm tin vào Sư phụ và Đại Pháp đã tăng lên gấp bội, toàn thể đồng tu cũng phát chính niệm giúp bà Quách Tú. Đến 9 giờ, sau khi các đồng tu phát chính niệm xong thì rời đi.
Thị lực mắt phục hồi
Sau khi các đồng tu trong nhóm học Pháp đi rồi, tôi nói với bà Quách Tú: “Tối nay chúng ta luyện công đến 12 giờ, phát chính niệm xong rồi hãy ngủ, được không?” Bà Quách Tú nói được. Tôi thấy động tác luyện công của bà ấy không chuẩn lắm, nên bật đèn điện sáng lên.
Vào lúc 11 giờ đêm, khi luyện đến động tác hạ hai tay xuống của Bài công pháp thứ tư, bà ấy nói với tôi: “Tay trái của em đưa qua đầu không đúng vị trí.”
Tôi ngạc nhiên nói: “Chị nhìn thấy rồi à?”
Bà ấy nói: “Nhìn rất rõ.”
Tôi đã khóc và nói: “Chị ơi, bây giờ là hơn 11 giờ, chị mới đến đây vài giờ mà thị lực của chị đã phục hồi. Chúng ta mau mau bái lạy trước Pháp tượng Sư phụ nhé.”
Bà Quách Tú dâng hương lên Sư phụ, khấu bái Phật ân hạo đãng của Sư phụ! Hai chúng tôi đã khóc (viết đến đây, tôi lại rơi nước mắt).
Hôm sau, hai chúng tôi xem video Giảng Pháp ở Quảng Châu của Sư phụ trong một ngày. Bà Quách Tú đã phục hồi thị lực như trước đây, và nụ cười đã nở trên gương mặt bà. Một ngày sau, vào thứ Tư (ngày 15 tháng 2 năm 2023), tôi đưa đồng tu Quách Tú trở lại nhà con gái của bà ấy ở thành phố A.
Con gái bà nói: “Dì thật tốt”
Sáng sớm ngày 15 tháng 2 năm 2023, tôi và bà Quách Tú đi xe buýt về, con trai tôi nói với con dâu: “Nếu em xin nghỉ phép, thì lấy ô tô đưa dì ấy về thành phố A nhé?” Tôi nói: “Không cần đâu, mẹ đưa dì ấy đi là được rồi.”
Các đồng tu địa phương đã dùng xe ba bánh đưa hai chúng tôi đến xe khách đi thành phố A. Bà Quách Tú đi trước mặt tôi, bước đi như gió, lên xe rất nhanh mà không cần ai trợ giúp.
Khi chúng tôi đến trạm xe trước nhà con gái bà ở thành phố A, con gái bà đón ở cửa xe, vừa nhìn thấy mẹ mình tự bước xuống xe với tinh thần phấn chấn, hơn nữa có thể nhìn thấy chữ trên biển báo dừng, con gái bà đã ôm tôi và khóc nói: “Quá thần kỳ! Cảm ơn dì, hôm nay dì nhất định đến nhà cháu nhé, mời dì dùng bữa. Em trai nói muốn tặng dì một món quà.”
Tôi nói: “Cháu không hiểu chúng tôi (học viên Đại Pháp), tất cả những điều này là do Sư phụ làm. Từng có một học viên Đại Pháp bị nghẽn mạch máu não, Sư phụ thay anh ấy chịu đựng nghiệp lực, cháu biết không, lúc đó Sư phụ đã bị đổ một bát thuốc độc. Thị lực của mẹ cháu đã hồi phục chỉ trong vài giờ, không biết Sư phụ đã chịu đựng bao nhiêu. Dì là đệ tử của Sư phụ, chỉ là chạy tới chạy lui để hoàn thành trách nhiệm mà Sư phụ giao phó. Nhỏ bé như dì, sao dám tranh công, lấy những gì mà ân Sư đã chịu đựng thay đệ tử để đổi lấy ăn uống hay gì đó, liệu có được chăng? Theo lý của con người mà nói, dì thậm chí không bằng cả một thanh quan trong người thường, phải không?“
Con gái của đồng tu nói: “Dì thật tốt.”
Vậy là, tôi song thủ hợp thập, chào tạm biệt họ và đi qua trạm xe buýt đối diện. Thấy bà Quách Tú đi trước, con gái bước theo sau, nhìn bóng lưng của họ, thật khó diễn tả cảm xúc trong tâm tôi. Cảm tạ Sư tôn! Đây là điều đích thân thể nghiệm và phát tự nội tâm.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/3/1/溶入修煉整體-八旬老人數小時恢復視力-457202.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/3/28/207851.html
Đăng ngày 22-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.