Bài viết của một học viên ở thành phố Trùng Khánh

[MINH HUỆ 06-02-2023] Khi còn nhỏ, bố kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện về những cá nhân đã trở thành người tốt hơn và đắc Phật quả thông qua tu luyện. Tôi đã luôn quan tâm đến tu luyện nhưng không biết bắt đầu từ đâu.

Khi lớn lên, tôi đã nghe nói về mọi loại hệ thống khí công trong xã hội, nhưng tôi cảm thấy tất cả chúng đều là trò bịp và lừa tiền mọi người. Kết quả là, tôi không bao giờ tham dự bất kỳ hội thảo khí công hay trình diễn khí công nào. Mặc dù Pháp Luân Đại Pháp đã phổ biến vào thời gian đó, nhưng tôi vẫn không biết đến môn này.

Hết đau khổ

Một bác sỹ ở Bệnh viện quân y Tây Nam ở Trùng Khánh đã nói với chồng tôi về tình hình nguy kịch của tôi ngay sau Tết năm 1999: “Vợ anh bị bệnh từ đầu đến chân. Các khối u trong nội tạng của cô ấy đã lan rộng. Chúng tôi không thể làm gì được nữa, ngay cả khi chúng tôi có kế hoạch phẫu thuật thì cô ấy có lẽ sẽ không thể sống sót sau phẫu thuật. Anh nên chuẩn bị hậu sự cho cô ấy.”

Khi chồng tôi kể lại với tôi, tôi không quá buồn vì tôi đã bị bệnh tật hành hạ trong gần như suốt 20 năm và tôi không còn sợ chết. Tuy nhiên, tôi vẫn cảm thấy cuộc đời là bất công – sau khi chịu đựng những bệnh tật này trong 19 năm và tiêu tốn quá nhiều tiền ở hầu hết mọi bệnh viện mà tôi có thể tìm được, cuối cùng tôi chẳng còn gì ngoài những căn bệnh vô phương cứu chữa. À đợi đã, tôi nghĩ: “răng của mình vẫn còn tốt và chúng chưa bao giờ có vấn đề.” Với suy nghĩ đó, một cái răng cửa bên trái bắt đầu nhức nhối và nó vô cùng đau đớn. Tôi ngay lập tức tới phòng nha khoa tại cùng bệnh viện, nơi nhiều bệnh nhân đang xếp hàng dài chờ đợi.

Khi tôi đang ngồi đợi, ai đó ngồi cạnh đưa cho tôi một cuốn sách để đọc. Tôi cảm ơn người đó và cầm cuốn sách bằng cả hai tay. Tuy nhiên, trong tâm tôi biết thị lực của tôi kém do xuất huyết mãn tính ở cả hai mắt. Làm thế nào tôi có thể đọc sách đây? Tuy vậy, tôi tình cờ mở cuốn sách và thấy một số ký tự chữ Hán lớn ở giữa trang “Khí công là tu luyện” (Bài giảng thứ nhất – Chuyển Pháp Luân).Ngay lập tức tôi đứng dậy, mọi tế bào trong cơ thể tôi chấn động: Đây là loại sách gì vậy? Làm thế nào cuốn sách này có thể đọc được suy nghĩ của tôi? Lúc đó, tôi thấy mọi ký tự trong sách lớn như một đồng xu. Tôi đọc vài trang liên tục và tìm thấy câu trả lời cho những câu hỏi đã theo tôi hàng mấy chục năm. Đồng thời tôi cảm thấy xấu hổ vì sự thiếu hiểu biết và thành kiến của mình đối với khí công. Lúc đó, răng tôi ngừng đau và tôi quyết định không cần khám nha sỹ nữa bởi vì tôi có việc quan trọng hơn phải làm.

“Đây là sách gì vậy?” Tôi hỏi một cách lo lắng: “Tôi có thể có một bản ở đâu đó không?”

Người đưa sách cho tôi trả lời: “Đây là cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Chị có thể cầm sách này.”

Tôi mừng quá và mở nó ra lần nữa để đọc. Lần này, tất cả các chữ trở lại cỡ bình thường. Dòng chữ “Khí công là tu luyện” thực sự là dòng thứ hai từ dưới lên của trang đó. Đây là một điều kỳ diệu, tôi nghĩ vậy.

Một người mới

Khi trở về nhà, tôi không thể đợi để mở sách ra lần nữa. Trong trang bìa là Pháp tượng của Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp). Sư phụ nhìn tôi rất từ bi, giống như một người thân mà tôi đã lâu không gặp. Tôi đã rất vui mừng và mắt tôi ngấn lệ.

Sử dụng một cái kính lúp, tôi tiếp tục đọc và kết thúc bài giảng thứ nhất trong Chuyển Pháp Luân trong vài giờ. Tôi đột nhiên thấy rằng tôi có thể ăn và ngủ bình thường. Do bị loét miệng, tôi ăn không ngon trong một thời gian dài. Do đau đầu dữ dội, tôi luôn bị mất ngủ và thậm chí uống ba viên thuốc ngủ một lần vẫn không có tác dụng. Trên thực tế, chứng mất ngủ của tôi tệ đến mức mà mặt tôi trở nên tái xám và đầu tôi gần như nổ tung. Tuy nhiên sau khi đọc sách, tất cả những bệnh này trở thành dĩ vãng.

Tôi tới một điểm luyện công gần nhà và học các bài công pháp. Tất cả bệnh tật của tôi đã biến mất trong vòng một tháng. Mặt tôi trở nên hồng hào và sức khỏe của tôi trở lại bình thường. Không cần kính, tôi có thể đọc các bản in đẹp mà không gặp vấn đề gì. Gia đình tôi kinh ngạc với tất cả những thay đổi này. Họ sợ việc này có thể là sự hồi quang phản chiếu của tôi. Tôi cười và phủ nhận điều đó. Tuy nhiên, chồng tôi khăng khăng đòi tôi đi khám ở Bệnh viện Tây Nam. Sau khi siêu âm khối u gan, bác sỹ nói rằng gan của tôi tốt và không có khối u nào hết.

Chúng tôi đưa ra hình chụp siêu âm của một tháng trước và bác sỹ không thể tin nổi. “Chị đã điều trị ở đâu? Bệnh viện nào đã tiến hành phẫu thuật cho chị? Thậm chí còn không có vết sẹo nào!” ông ấy nói.

Tôi nói rằng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đó là cách mà tôi đã phục hồi sức khỏe. “Môn này rất tốt”, vị bác sỹ nói. “Nhiều chuyên gia y tế và các giáo sư ở đây cũng đang tu luyện môn này.”

24 năm đã trôi qua và tôi không cần phải đi khám bác sỹ một lần nào, bởi vì tôi vẫn khỏe mạnh. Mặc dù hai răng cửa đã bị rụng trước đây, hai răng mới đã mọc lên vào năm ngoái khi tôi 76 tuổi. Hiện giờ, hai hàm răng của tôi vẫn tốt.

Phúc báo cho toàn thể gia đình

Gia đình tôi ấn tượng trước những thay đổi của tôi, và rất biết ơn Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thường làm việc nhà vào buổi sáng và ra ngoài vào buổi chiều để chia sẻ với mọi người thông tin về môn tu luyện.

Một buổi chiều tháng Ba năm mà tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã gặp hai vị hiệu trưởng của một trường trung học cơ sở địa phương bên ngoài cửa nhà.” Chị trông khác so với ba tháng trước khi chúng ta gặp nhau trước kỳ nghỉ đông,” một người hỏi “Chị đã làm gì vậy?”

Tôi nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và những lợi ích mà tôi có được. Chúng tôi đã trò chuyện hơn một giờ đồng hồ và cả hai người đều quan tâm đến việc học môn này.

Khi chúng tôi đang nói chuyện, tôi quay đầu lại và đột nhiên thấy khói dày đặc bay ra từ nhà tôi. Tôi vội lên cầu thang và thấy khói khắp nơi, trong bếp và ngoài hành lang. Trên bếp, một cái chảo cao 20 phân đã cháy đỏ rực với vòi ga vặn hết cỡ. Đưa chảo vào bồn rửa, tôi làm nguội nó bằng nước lạnh và thấy những hạt đậu trong đó đã cháy thành than. Ngạc nhiên thay, tôi thấy rằng cái chảo nhôm đã không bị cháy và thậm chí còn không có vết đen dưới đáy.

Cho tới khi tôi nói chuyện với cháu trai 4 tuổi (cháu sống cùng tôi) thì tôi mới biết chuyện đã xảy ra. Khi tôi xuống cầu thang ra ngoài khoảng một giờ trước, cháu tình cờ lên cầu thang, là nơi có nhà bếp, để lấy đồ chơi. Nhìn thấy cái chảo với một ít hạt đậu và chút nước trong đó, cháu đã bật bếp lên hết công suất.

Nhìn quanh khu vực, tôi bật khóc vì sự bảo hộ từ bi của Sư phụ. Ngay cạnh cái chảo cháy đỏ là cửa sổ bằng gỗ. Khung cửa sổ rất nóng, nhưng nó đã không bị cháy. Ngôi nhà của tôi là một phần trong dãy nhà liền kề. Cấu trúc đã cũ kỹ. Với cái chảo cháy đỏ như vậy đun trong một giờ đồng hồ, nhà tôi và các nhà hàng xóm vẫn an toàn quả là một điều kỳ diệu.

Sau khi ngã từ tầng ba

Con gái tôi nói rằng bố chồng cháu, ông Chu, bị bệnh tim, và cháu nhờ tôi nói với ông ấy về Pháp Luân Đại Pháp. Lúc đó ông ấy đã chuyển về một thị trấn nhỏ, nhưng tôi vẫn đồng ý tới thăm ông.

Tôi ra khỏi nhà vào buổi sáng và gần trưa thì tới nơi. Trên ban công có lan can nhưng rất thấp và bên cạnh là một vài chậu hoa. Khi tôi lên đến tầng ba nơi ông Chu sống, bằng cách nào đó tôi bị trượt chân và ngã.

Tôi không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, nhưng tôi nghe con gái tôi khóc nức nở và gọi tên tôi. Tôi cố gắng gượng dậy nhưng cảm thấy cơ thể mình bị một thứ gì đó đè xuống. “Ồ, bà ấy đang cử động. Bà ấy vẫn sống!” ai đó hét lên.

Tôi hét to: “Giúp với! Kéo tôi lên với!”

Ai đó sau đó đã giúp tôi đứng dậy. Và thật kỳ diệu, tôi vẫn ổn, không một vết thương nào. Mọi người xung quanh tôi đều bị sốc.

“Chị hẳn được thần linh bảo vệ” – một người trong số họ nói – “Nếu không thì chị có lẽ đã chết rồi.”

“Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp” – tôi giải thích.

Tôi nhớ rõ khi tôi ngã, có một cánh tay đã nắm chặt lấy lưng tôi và không thả ra tới khi tôi chạm xuống đất. Tôi biết rằng chính Sư phụ đã cứu tôi và giúp tôi trả nợ nghiệp của mình.

Sau khi chứng kiến kỳ tích này, con rể tôi cũng đã mua cuốn Chuyển Pháp Luân và trở thành một học viên Đại Pháp.

Pháp Luân Đại Pháp là phi thường và vĩ đại, và uy lực của Pháp môn đạt đến cả thế giới vi mô và vĩ mô. Trường hợp được trình bày chi tiết trong bài viết này chỉ là một biểu hiện nhỏ về sức mạnh của Đại Pháp ở cấp độ thế tục. Trong khi Đại Pháp có thể mang phúc lành cho nhân loại, thì sự phi thường và vĩ đại của Đại Pháp là để con người trở về bản nguyên thực sự của mình.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2023/2/6/454640.html

Bản tiếng Anh:Falun Dafa Saved Me and Gave Me a New Life | Falun Dafa – Minghui.org

Đăng ngày 09-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share