Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-04-2022] Tôi là một giáo viên trung học cơ sở. Do trường tiểu học thiếu giáo viên nên nhà trường điều động tôi đến làm giáo viên tạm thời phụ trách môn “Tư tưởng và đạo đức” cho học sinh lớp 4. Đây là công việc làm thêm bên cạnh việc giảng dạy chính ở trường cấp 2.
Tôi tiếp nhận lớp học này vào thời gian gần cuối kỳ nên các nội dung trong sách giáo khoa đều đã được giảng dạy cho học sinh. Khi đến nhận lớp buổi đầu tiên, tôi chân thành nói với các em học sinh: “Môn học này không phải chuyên môn của cô. Đến hôm qua cô mới được biết từ hôm nay sẽ bắt đầu dạy môn học này nên cũng chưa có thời gian đọc sách giáo khoa.” Sau đó tôi đề nghị các em học sinh tổng kết lại những nội dung đã học và bảo các em: “Trong quá trình tổng kết, các em có thể nêu ra bất cứ câu hỏi nào và chúng ta sẽ cùng nhau thảo luận.” Sau đó tôi bắt đầu đọc sách giáo khoa.
Khoảng 3 đến 5 phút sau, một em học sinh nữ cầm theo cuốn sách giáo khoa bước lên bục giảng. Cô bé chỉ vào một trang sách và nói: “Thưa cô, sách giáo khoa nói Pháp Luân Công là X giáo và gây ra vụ tự thiêu trên quảng trường Thiên An Môn. Nhưng một người dì là hàng xóm của con nói rằng điều này không đúng. Dì ấy nói đúng không ạ?”
Tôi khá bất ngờ với câu hỏi này nên ngẩn người trong giây lát. Cô bé nói tiếp: “Dì ấy tu luyện Pháp Luân Công và là người rất tốt bụng.” Lúc đó, những lời nói của hiệu trưởng và chủ nhiệm lớp văng vẳng bên tai tôi: “Chị tu luyện Pháp Luân Công và đã từng đi thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công. Hiện giờ chị đã bị theo dõi. Nếu không vì nhu cầu giáo viên cấp bách cho hội thi toàn quốc, nhà trường sẽ không khôi phục vị trí cho chị. Đừng nói về Pháp Luân Công ở trường, nếu không chúng tôi không thể bảo đảm công việc này cho chị đâu.” Trong khi tôi đang cân nhắc việc này, một em học sinh nam ngồi bàn đầu thì thầm: “Cô giáo này là người tu luyện Pháp Luân Công.”
Vì lớp học lúc đó rất yên tĩnh, tất cả học sinh đều nghe rõ tiếng của cậu ấy dù cậu nói nhỏ; tất cả lớp đều hướng về tôi. Tôi chợt nhận ra những băn khoăn trong tâm trí cho thấy tôi đang sợ hãi, tôi cần thanh trừ tâm sợ hãi này với chính niệm.
Tôi hiểu rằng mình là một đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp và sứ mệnh của tôi là cứu độ chúng sinh. Đối diện với tất cả học sinh trong lớp, tôi ngộ ra rằng đây chính là một cơ hội hiếm có để chứng thực Pháp và tôi không nên bỏ lỡ. Tôi liền giữ vững chính niệm. “Có Sư phụ ở đây, có Pháp ở đây và mình đang làm việc chân chính nhất trong vũ trụ này. Bất cứ tà ác nào cũng không thể ngăn cản.”
Tôi nở nụ cười, bảo cô bé quay về chỗ ngồi và đi tới bàn của cậu học sinh. Tôi vỗ vào vai cậu bé và nói với cả lớp: “Cậu ấy nói đúng. Cô là một học viên Pháp Luân Công. Trước kia cô là một người ốm yếu quanh năm phải uống thuốc nhưng bệnh tình vẫn không hề thuyên giảm. Tháng 2 năm 1977 cô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, mọi bệnh tật của cô đã khỏi mà không cần dùng đến một viên thuốc nào. Kể từ đó tới nay cũng đã hơn 10 năm rồi, cô không cần dùng đến một viên thuốc nào nữa. Tu luyện Pháp Luân Công không chỉ có tác dụng chữa bệnh thần kỳ, mà còn giúp đề cao phẩm hạnh đạo đức và cảnh giới tinh thần của con người. Tu luyện Pháp Luân Công có lợi cho quốc gia và người dân, trăm điều lợi, không điều hại.” Các em học sinh đều chăm chú lắng nghe; tôi tiếp tục: “Chuyển Pháp Luân là cuốn sách chính chỉ đạo tu luyện của Pháp Luân Công, cuốn sách dạy rằng Chân-Thiện-Nhẫn là pháp lý tối cao của vũ trụ.”
Tôi viết các chữ Chân-Thiện-Nhẫn lên bảng đen và hỏi: “Các em có biết 3 chữ này không?” Các em học sinh đồng thanh đọc ba chữ trên bảng. Sau đó tôi hỏi: “Các em có hiểu ý nghĩa của ba chữ này không? Bạn nào có thể đứng lên giải thích ý nghĩa?” Các em học sinh giơ tay xin phát biểu. Tôi mời bạn lớp trưởng và tổ trưởng giải thích ý nghĩa của Chân-Thiện-Nhẫn và các em trả lời rất tốt. Tôi khen ngợi các em và nói sâu hơn về ý nghĩa của ba chữ này. Sau đó tôi lại hỏi: “Vậy Chân-Thiện-Nhẫn có tốt không các em?” Các em đồng thanh trả lời: “Có ạ!” Tôi tiếp tục: “Vậy thì sau này chúng ta cần tuyệt đối tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn để làm một người tốt nhé.”
Tôi gọi cô bé học sinh vừa nãy và nói: “Pháp Luân Công dạy người ta làm người tốt theo Chân-Thiện-Nhẫn. Bây giờ em có thể hỏi các bạn trong lớp xem Pháp Luân Công có phải là X giáo không?” Các em học sinh đều cười và đồng thanh đáp: “Không phải!” Tôi hỏi lại một lần nữa: “Vậy những kẻ không cho người khác tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn có phải kẻ xấu không?” Các em cùng đồng thanh hô lớn: “Kẻ xấu!” Tôi nói: “Những kẻ xấu ác, vô luận họ là một cá nhân hay tổ chức nào thì đều hại người. Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo là thiên lý. Khi kẻ ác phạm tội, Thiên thượng sẽ trừng phạt chúng. Nếu một ngày nào đó Thiên thượng tiêu diệt những tổ chức tà ác chống lại Chân-Thiện-Nhẫn, chẳng phải những thành viên trong tổ chức này sẽ gặp nguy hiểm hay sao?”
Các em học sinh nhìn nhau tỏ vẻ lo lắng. Một cậu bé đứng lên hào hứng nói: “Thưa cô, em đã nhìn thấy câu ‘Thoái Đảng bảo bình an’ được viết trên một tờ tiền. Bây giờ em đã hiểu ý nghĩa của câu này rồi.” Tôi khích lệ cậu bé nói thêm về những gì cậu đã biết. Cậu bé nói: “Tất cả chúng ta đều đã tham gia Đội thiếu niên tiền phong. Chúng ta cần rút khỏi tổ chức này để được bình an trong tương lai!” Tôi nhân cơ hội này nói với các em về “Tàng tự thạch” ở Quý Châu. Tôi cũng giải thích ý nghĩa của việc thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó cũng như lý do tại sao thoái đảng có thể giúp chúng ta được bình an. Tôi nói: “Các em đều là học sinh tiểu học và đều đã gia nhập Đội thiếu niên Tiền phong. Bây giờ bạn nào thực sự muốn thoái Đội có thể giơ tay lên.” Sau đó, tôi chỉ định một học sinh trong mỗi hàng ghi lại tên của các học sinh giơ tay muốn thoái. Tổng cộng có 43 học sinh trong lớp đã giơ tay. Lớp học đã thảo luận rất sôi nổi về chủ đề này.
Sau khi cuộc thảo luận đã lắng xuống, tôi chỉ ra những điểm đáng ngờ trong sách giáo khoa về “Vụ tự thiêu Thiên An Môn.” Tôi đề nghị các em thảo luận về việc này và các thông tin sai lệch trong sách giáo khoa. Cả lớp cùng đi đến kết luận rằng “Vụ tự thiêu Thiên An Môn” là vụ việc được bịa đặt nhằm bôi nhọ thanh danh của Pháp Luân Công. Đến những phút cuối của lớp học, tôi nói với các em rằng Pháp Luân Công đã được hồng truyền tới hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ trên thế giới.
Khi tiếng chuông báo kết thúc giờ học vang lên, tôi nói: “Hôm nay cô rất vui được thảo luận và giải đáp những câu hỏi của các em về Pháp Luân Công. Tất cả các em đã biết được sự thật về Pháp Luân Công. Minh chân tướng đắc phúc báo. Cô hy vọng các em có thể chia sẻ những điều mình được học hôm nay với cha mẹ và các thành viên trong gia đình mình. Để có thể chia sẻ thông tin được đầy đủ và rõ ràng nhất, các em có thể thảo luận về những điểm đáng ngờ trong “Vụ tự thiêu Thiên An Môn” với cha mẹ, giúp họ hiểu sự thật về Pháp Luân Công và nói với cha mẹ hãy thoái khỏi ĐCSTQ để có một tương lai tốt đẹp hơn cho chính mình!” Sau đó tôi bước ra khỏi lớp trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt của các em học sinh.
Trên đường về văn phòng, tôi có cảm nhận sâu sắc rằng sự việc trong lớp học hôm nay đều đã được Sư phụ an bài tỉ mỉ và tất cả chúng sinh đều đang chờ đợi để biết sự thật về Pháp Luân Công và mong chờ Đại Pháp cứu độ.
Tôi vô cùng cảm tạ ân từ bi cứu độ và bảo hộ của Sư tôn đã giúp tôi vượt qua bao thăng trầm trong tu luyện với tín tâm kiên định. Tôi vô cùng tự vào và vinh diệu khi được là một học viên Pháp Luân Công.
Sẽ chẳng có cách nào để tôi có thể báo đáp ân điển của Sư tôn. Chỉ có một điều tôi có thể làm đó là tinh tấn học Pháp và tu luyện bản thân thật tốt, vứt bỏ những chấp trước và nhân tâm, làm tốt ba việc để không cô phụ ân từ bi cứu độ của Sư tôn.
Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/21/441507.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/6/5/201689.html
Đăng ngày 29-07-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.