Bài viết của đệ tử Đại Pháp từ Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 22-04-2021] Tôi nhận được một bưu kiện chuyển phát nhanh vào ngày 17 tháng 12 năm 2020, do Trung tâm Quản lý Quỹ Bảo hiểm xã hội gửi đến thông báo khấu trừ lương hưu trong 5 năm bị giam giữ bất hợp pháp từ 2007 đến 2012.

Tôi đến Trung tâm Quỹ Bảo hiểm xã hội vào sáng ngày 22 cùng tháng, một người phụ nữ nói rằng lương hưu của tôi trong thời gian thụ án sẽ bị khấu trừ. Cô ấy cũng cho tôi xem hồ sơ của nhân viên trại giam. Sau khi xem xong, tôi nói: Tôi là một học viên Pháp Luân Công. Tôi đã bị giam giữ bất hợp pháp, hồ sơ này không khớp với tôi, hồ sơ của chị đưa ra là tội phạm hình sự. Tôi đến đây không phải để làm các thủ tục, mà để nói cho chị hiểu rằng, tôi đã bị giam giữ bất hợp pháp và chị không có quyền khấu trừ lương hưu của tôi. Nếu chị không thể quyết định được việc này, vui lòng cho tôi biết cấp trên của chị, ai là người đã yêu cầu chị khấu trừ lương hưu của tôi? Cô ấy cứ ậm ừ không nói, và cuối cùng nói ra tên đường và số nhà của người cấp trên.

Ngay khi tôi đang cân nhắc có nên đến đó hay không, tôi nhận được một cuộc gọi, người họ Lý từ Bộ phận Trợ cấp Hưu trí của Trung tâm Bảo hiểm xã hội đã hẹn tôi để nói chuyện về việc này.

Cuối tháng 12 năm 2020, trong phòng hội đàm, ông Lý và hai nhân viên đặt một chiếc máy ghi hình nhỏ trước mặt tôi. Họ còn photo một bản sao chứng minh thư của tôi để chứng minh đó là tôi. Lúc này, ông Lý nói tôi đã bị kết án 5 năm từ 2007 đến 2012, và hiện tại họ đã có hồ sơ. Tôi nói: Tôi đã đọc và điều đó không khớp với tôi. Hồ sơ của họ là tội phạm hình sự. Tôi đang tu luyện Pháp Luân Công. Tôi đã bị giam giữ bất hợp pháp. Đảng Cộng sản đã bức hại tôi. Tu Chân-Thiện-Nhẫn không có sai! Pháp Luân Công chỉ trăm lợi vô hại, là Đại Pháp cao đức của vũ trụ. Tôi xin nói với các anh rằng ngay từ năm 2000, Bộ Công an đã ban hành văn bản chỉ đích danh 14 loại tà giáo nhưng không có Pháp Luân Công. Các anh có biết điều đó không? Ngoài ra còn có “Điều luật số 50 Quốc gia về xuất bản báo chí” năm 2011, có 161 mục, trong đó mục thứ 99 và 100 rõ ràng đã bị bãi bỏ, rằng in sách Pháp Luân Công là hợp pháp. Đảng Cộng sản tham ô hủ bại thậm chí còn mổ cướp nội tạng của các học viên Pháp Luân Công khi họ còn sống rồi buôn bán để kiếm lợi nhuận khổng lồ. Tập đoàn tà ác do Giang Trạch Dân cầm đầu đã phạm một tội ác tày trời. Các anh có biết bao nhiêu sinh mạng vô tội đã bị giết chết trong Cách mạng Văn hóa và bao nhiêu sinh viên đại học đã bị giết ở Quảng trường Thiên An Môn vào ngày 4 tháng 6 năm 1989 hay không? Hôm nay, các anh vì cấp trên của mình mà làm chuyện thương thiên hại lý, hãy thử nghĩ xem, điều đó có đáng hay không? Hãy nghĩ cho cho gia đình và những người thân yêu của các anh. Nếu hôm nay các anh làm điều gì sai trái và phạm một tội lỗi không thể tha thứ, chính là phạm Thiên pháp! Ông Lý nói không sợ điều đó và sẵn sàng chết vì tất cả mọi thứ mà mình đang có. Tôi nói: Quả thật là tôi rất buồn khi nghe anh nói lời này, anh làm việc vì để nuôi gia đình sống qua ngày, trên có người già dưới có trẻ nhỏ rất không dễ dàng, hơn nữa không thể không có trách nhiệm với cha mẹ mình.

Dù tôi có tận tình khuyên bảo, họ cũng không lên tiếng, một người gõ lại một văn bản trên máy tính, sau đó sao chép ra và bảo tôi đọc rồi ký tên. Tôi nói tôi không phải đến đây để làm thủ tục, và tôi sẽ không ký tên. Lúc này, hai người họ đang viết điều gì đó lên văn bản, tôi hỏi hai người viết nội dung gì, ông Lý liền cho tôi xem. Tôi lấy văn bản và nói, mẫu đơn này vô dụng đối với tôi, sau đó xé nó thành từng mảnh và vứt xuống bàn.

Họ nhìn nhau, ông Lý yêu cầu in ra bản sao khác. Lúc này, tôi có chút kích động nói: Lẽ nào các anh không quý tiếc sinh mệnh của mình sao? Đã bao giờ các anh nghĩ đến hậu quả chưa? Tiền không còn quan trọng nữa, tiền thật sự không còn quan trọng nữa, mạng sống của các anh mới là quan trọng nhất! Thực sự vô cùng quan trọng, các anh có biết không? Sư phụ Đại Pháp đang ở phía trên sau lưng tôi nhìn các anh, cũng đang nhìn tôi! Nước mắt tôi không ngừng tuôn trào, tôi nghẹn ngào khóc và nói với họ rằng tiền bạc không quan trọng nữa, nó thực sự không quan trọng nữa, mạng sống của các anh quan trọng hơn tất cả! Ngay cả mạng sống của mình các anh còn không cần, tôi thực sự rất buồn.

Nước mắt không ngừng chảy, tôi vừa lau nước mắt vừa nói với họ: Tại sao tôi lại rơi lệ? Vì cả hai người các anh đều không cần mạng sống mình nữa rồi, tôi rất buồn! Đại dịch đến nhằm vào những sinh mệnh tà ác bức hại Đại Pháp. Mẫu đơn thứ hai đã được in ra, họ không dám đưa cho tôi xem vì sợ tôi lại làm rách. Tôi nói không xé nữa, đường là do các anh tự chọn. Cuối cùng họ nhìn thẳng vào tôi cho đến khi tôi rời đi mà không nói một lời.

Đứng trong đại sảnh lau nước mắt, tôi rất muốn về nhà phát chính niệm nhiều hơn, kiên tín vào Sư phụ và Đại Pháp. Đã bốn tháng trôi qua kể từ khi sự việc này xảy ra, và tôi nhận được tiền trợ cấp hàng tháng. Tôi chỉ muốn kể về những gì tôi đã trải qua.

Đây là lần đầu tiên tôi viết về trải nghiệm và thể hội tu luyện của mình. Mong các đồng tu từ bi chỉ ra những điểm thiếu sót.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/22/423605.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/14/193692.html

Đăng ngày 26-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share