Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-03-2022] Tôi may mắn được sinh ra trong một gia đình đệ tử Đại Pháp. Tôi là một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi, và chỉ thực sự bước vào tu luyện sau khi bùng phát virus Vũ Hán vào năm 2020.
Từ khi còn nhỏ, tôi đã được đắm mình trong Đại Pháp. Tôi rất ngây thơ và mang theo nhiều phẩm chất tiên thiên. Khi lên năm tuổi, dù mới chỉ đọc được một số chữ nhưng sau khi nghe mẹ đọc thơ, tôi đã có thể đọc thuộc lòng các bài thơ trong Hồng Ngâm và Hồng Ngâm II.
Chân tôi rất dẻo và tôi có thể ngồi song bàn trong một thời gian dài. Tôi có thể nhìn thấy Sư phụ đang ngồi trên đài sen ở không gian khác. Pháp Luân Đại Pháp đã bén rễ vào trái tim tôi từ lâu.
Hồi học lớp 1 và lớp 2, điểm số của tôi ở trường rất cao. Quãng thời gian đó tôi thường học thuộc các bài thơ và học Pháp với mẹ. Mặc dù ở nhà tôi rất nghịch, nhưng gia đình tôi rất hạnh phúc và tôi có những kỷ niệm tuyệt vời về thời thơ ấu của mình.
Năm học lớp 3 là một bước ngoặt trong cuộc đời tôi. Tôi phải về sống với ông bà nội vì nhà ông bà gần trường tiện cho việc đưa đón tôi hơn. Lâu lâu tôi mới tới thăm ông bà ngoại vào những dịp lễ. Tôi dần rời xa Đại Pháp khi tiếp xúc toàn với người thường ở trường.
Hồi đó, cha mẹ tôi bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn và hay tranh cãi. Theo đó, mẹ tôi chểnh mảng việc học Pháp còn tôi bị ô nhiễm bởi thùng thuốc nhuộm lớn của xã hội người thường. Tôi bắt đầu thể hiện hành vi nghịch ngợm với tính cách bạo lực. Điểm số của tôi bắt đầu sụt giảm nghiêm trọng.
Vào thời điểm tôi vào trung học, điểm của tôi thuộc diện thấp nhất lớp, và tôi phải chịu đựng cả thể chất lẫn tinh thần ở trường. Bởi vì tôi không hoàn thành bài tập về nhà hoặc không hiểu những gì thầy cô đang giảng, thầy cô đã chỉ trích tôi. Các bạn cùng lớp xa lánh tôi và tôi gặp rất nhiều áp lực từ bạn bè. Một ngày dài như thể như một năm và tôi thật khốn khổ.
Tôi dường như bị mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn giữa cuộc sống và việc học của mình. Sức khỏe của tôi cũng ngày càng giảm sút, trông tôi tiều tụy với gương mặt xám xịt và mệt mỏi. Đối mặt với tư duy chủ nghĩa hiện đại và chủ nghĩa đồng tính ngày càng thịnh hành ở các trường trung học, tôi không thể chịu được sự cô lập và bắt đầu đọc tiểu thuyết giả tưởng khi rảnh rỗi. Tôi đã bị quỷ dục vọng và lạn quỷ chi phối. Mặc dù đôi khi tôi vẫn nghĩ về Đại Pháp khi tôi có thời gian tĩnh tâm ở nhà, nhưng hầu như tôi ở trường từ sáng đến tối.
Năm thứ ba trung học, tôi bị ốm nặng. Tôi mắc bệnh hiểm nghèo và không thể hồi phục được. Tôi phải nghỉ học rất nhiều còn điểm số của tôi thuộc loại thấp nhất trong lớp. Khả năng tôi trượt đại học là rất cao. Cha tôi khóc thầm vào ban đêm và ông không biết phải làm gì.
Tôi đã dùng cả thuốc Trung Y và thuốc Tây nhưng không loại nào có tác dụng. Ngược lại, tình trạng của tôi ngày càng trầm trọng hơn. Cả đêm tôi không ngủ được, đầu óc mệt mỏi rã rời. Tôi cứ nằm thẫn thờ trên giường không dám rên la vì sợ cha tôi nghe thấy.
Thấy tôi tuyệt vọng đến mức ấy, mẹ tôi đã động viên tôi tin vào Đại Pháp và ngừng tất cả các loại thuốc. Tôi quyết tâm vượt qua sự can thiệp của cha đối với việc học Pháp của tôi. Tôi nhất quyết đọc một bài giảng trong Chuyển Pháp Luân mỗi ngày. Bà tôi cũng nhờ các đồng tu khác trong nhóm học Pháp địa phương phát chính niệm cho tôi.
Kể từ đó, mỗi ngày tôi thức dậy đều cảm thấy vật chất màu đen rơi ra rất nhiều, tôi biết Sư phụ đã giúp tôi thanh lý rất nhiều điều xấu. Trong vòng hơn một tuần, tất cả các cơn đau trên cơ thể tôi đã biến mất. Tôi nhận ra rằng tôi không thể trở lại trạng thái của một người thường. Sư phụ đã an bài để tôi bắt đầu lại việc tu luyện của mình. Tôi quyết định thực sự tu luyện bất kể điều gì xảy ra phía trước.
Tôi bắt đầu học chăm chỉ ở trường vào ban ngày và sau đó học Pháp vào ban đêm. Trước khi tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, tôi đã đọc xong Mục tiêu Cuối cùng của chủ nghĩa cộng sản và Tuần báo Minh Huệ. Tôi chỉ ngủ bốn đến năm tiếng mỗi đêm, nhưng tôi không cảm thấy mệt mỏi. Trong thời gian này, Sư phụ đã điểm hóa và khích lệ tôi.
Chỉ trong hai tháng, điểm số của tôi đã tăng lên 20 điểm, và tôi được nhận vào một trường đại học danh tiếng theo đúng nguyện vọng của tôi.
Quá trình gửi tác phẩm dự thi
Sau khi đọc thông báo “Thông tri kêu gọi gửi bài kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 2021,” tôi muốn tham gia nhưng lại do dự vì tôi chưa tu luyện được bao lâu.
Trong bài viết trên trang Minghui.org, “Thỉnh các đồng tu khẩn trương viết bài chia sẻ nhân kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới”, đồng tu đó đã viết, “Nếu chúng ta nộp một bài kiểm tra trống trơn, chúng ta có thể giải thích sao đây? Khi chúng ta đạt viên mãn và trở về thiên quốc, chúng sinh trong thế giới của chúng ta có thể hỏi tại sao chúng ta không tham gia gửi bài chia sẻ vào thời điểm đó.” “Các bài viết tốt là sự phản ánh của trạng thái tu luyện tốt” “Con đường của mỗi người là khác nhau và chúng ta chỉ cần viết ra trải nghiệm cũng như nhận thức về Pháp của mình. Khi chúng ta chia sẻ những khó khăn, niềm vui và sự cảm kích của mình một cách chân thực, giản dị và khiêm tốn, điều đó có thể khiến độc giả xúc động.“
Sau khi đọc bài viết đó, tôi quyết định tham gia để lan tỏa vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp và bày tỏ lòng biết ơn vô hạn của tôi đối với Sư phụ.
Tôi đam mê vẽ và thường vẽ trong thời gian rảnh. Khi còn học cấp 1, tôi từng được giải nhất trong cuộc thi vẽ dành cho trẻ em. Tôi cũng đã đoạt giải nhất trong một cuộc thi vẽ tranh Trung Quốc dành cho trẻ em. Với nền tảng về nghệ thuật, tôi quyết định tạo ra một tác phẩm để chứng thực Đại Pháp.
Trong quá trình sáng tác bức tranh đầu tiên, tôi đã mắc một số sai sót bởi vì tôi có tâm háo danh và thích thể hiện. Tôi đã vẽ lại ba lần những vẫn không cảm thấy vừa ý.
Vì bận học, tôi đã tạm dừng vẽ trong một tuần, và tôi không hài lòng với bản thân vì tôi biết mình có thể làm tốt hơn nhiều. Tôi biết rằng hiệu quả thực hiện các hạng mục Đại Pháp là phản ánh trạng thái tu luyện của tôi. Nguyên nhân tôi không thể vẽ tốt là vì tôi tu luyện chưa đạt yêu cầu.
Sau khi đọc thuộc lòng một số bài thơ của Sư phụ trong Hồng Ngâm IV, đọc các kinh văn khác của Sư phụ và phát chính niệm, tôi đã hoàn thành bản vẽ của mình chỉ trong một lần. Mặc dù chưa hoàn hảo, nhưng cũng tạm được. Tôi ngộ ra rằng khi làm bất cứ việc gì, chúng ta không được quên học Pháp, tu luyện bản thân và hướng nội.
Tuy chỉ là một bức tranh dự thi gửi tới Minghui.org, nhưng để có được một tác phẩm hoàn hảo quả là không dễ. Tôi nghĩ đến các học viên đã phải chịu đựng rất nhiều trong khi làm tài liệu giảng chân tướng, hay các nghệ sỹ Shen Yun đã dày công khổ luyện để có các buổi biểu diễn hoàn hảo. Con xin tạ ơn Sư phụ đã ban cho con một cuộc đời mới, một môi trường tu luyện và một cơ hội để chứng thực Đại Pháp.
Bài viết này chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/1/438581.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/6/199810.html
Đăng ngày 18-04-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.