Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại thành phố Đài Nam, Đài Loan
[MINH HUỆ 07-12-2021] Tôi vào đại học ngay sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Phụ đạo viên địa phương tại Cao Hùng đã khích lệ các học viên trẻ chúng tôi học thuộc Pháp và kể cho chúng tôi nghe một số câu chuyện của các học viên trẻ tại Đài Bắc để khuyến khích chúng tôi. Tôi được truyền cảm hứng và bắt đầu học thuộc Pháp. Tôi học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân lần đầu tiên trong vài tháng. Trong khoảng thời gian đó, chúng tôi đã thành lập một nhóm Pháp Luân Đại Pháp tại trường học của tôi và tôi trở nên bận rộn. Dần dần tôi quay trở lại việc chủ yếu đọc Chuyển Pháp Luân.
Hơn mười năm trôi qua trong chớp mắt. Khi tôi nhớ lại những ngày đó, việc học thuộc Pháp đã giúp tôi thực sự hòa tan trong Pháp và tôi cảm thấy hạnh phúc mỗi ngày. Tôi cảm thấy trạng thái tu luyện hiện giờ của mình không tốt như trước đây. Tuy nhiên khi tôi muốn bắt đầu học thuộc Pháp trở lại, tôi cảm thấy có quá nhiều việc phải làm. Làm thế nào tôi có thể thu xếp được thời gian mỗi ngày để học thuộc Pháp đây?
Vào năm 2007, tôi đã thực hiện một hạng mục hoàn toàn mới cho Tân Đường Nhân châu Á Thái Bình Dương. Tuy nhiên, sau khi chúng tôi thực hiện một số chương trình mẫu, kết quả không được như ý. Sau khi một học viên ở nhóm sản xuất khác đã dành hai tuần để dựng video, anh ấy nói với tôi: “Vợ tôi đã xem và nói ‘Cái này khó xem.’ Tôi thì cảm thấy nội dung không gần gũi.” Tôi cảm thấy tồi tệ khi nghe thấy vậy. Hai vợ chồng họ đều là học viên và họ rất lương thiện. Họ nói vậy nghĩa là hẳn phải có những vấn đề lớn với định hướng của hạng mục và với việc tu luyện của chúng tôi. Chúng tôi đã thực hiện hạng mục này trong sáu tháng. Tôi cảm thấy bất lực nhưng không biết phải làm gì.
Khi tôi về nhà và kể cho vợ tôi, cô ấy nói: “Anh không học Pháp cùng nhóm của mình. Làm thế nào mà anh làm tốt được?”
Tôi đã không tham gia học Pháp với nhóm bởi vì tôi muốn duy trì tiến độ học Pháp ổn định của mình. Khi vợ tôi chỉ ra điều này, tôi nhận ra rằng tôi có tư tâm và chỉ quan tâm đến những điều mình muốn. Vì vậy tôi bắt đầu thu xếp thời gian để học Pháp cùng nhóm vào tối hôm đó. Tuy nhiên nhóm không học Pháp mỗi ngày, vậy tôi sẽ thu xếp việc học Pháp cá nhân vào những ngày còn lại như thế nào? Tôi quyết định học thuộc Pháp khi không học Pháp nhóm; khi có buổi học Pháp nhóm, tôi sẽ học thuộc Pháp sau đó.
Việc học thuộc Pháp lần này có hiệu quả rõ ràng. Khi tôi tự học Pháp, có những lúc tôi không thể thực sự đắc Pháp. Việc này hoàn toàn thay đổi khi tôi học thuộc Pháp. Tôi đã có thể có được nhiều thể ngộ hơn và thấy được pháp lý đằng sau các chữ. Khi tôi gặp phải các vấn đề trong ngày, tôi đã có thể nhớ đến Pháp. Ý chí tu luyện của tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn và cảm giác thật tuyệt vời. Tôi thực sự cảm ơn Sư phụ tự đáy lòng vì đã an bài con đường tu luyện này cho tôi. Nếu tôi không gặp vấn đề trong hạng mục, tôi có thể đã không bắt đầu học thuộc Pháp trở lại.
Sau khi tôi học thuộc Pháp được vài tháng, có người ở đài nói rằng anh ấy nói chuyện với một học viên ở Mỹ và họ đã đề cập đến hạng mục mới của chúng tôi. Anh ấy đề nghị tôi nói chuyện với học viên đó, vì anh ấy rất hiểu biết và đã giành nhiều giải thưởng trong lĩnh vực này. Do vậy tôi đã hẹn gặp anh ấy trực tuyến. Anh ấy đã có một số gợi ý ngắn gọn và gửi cho tôi một số đoạn video ngắn để tham khảo. Tôi được truyền cảm hứng, và cuộc nói chuyện đã khơi dậy nhiều ý tưởng trong đầu tôi và mở rộng tầm nhìn của tôi.
Sau cuộc nói chuyện, chúng tôi nhanh chóng thực hiện một chương trình mẫu khác và báo cáo tiến độ của chúng tôi với những người phụ trách. Sau khi đánh giá, những người phụ trách vạch ra một định hướng rõ ràng. Lúc đó chúng tôi vẫn còn khuyết một vị trí. Một học viên thường không tham gia các buổi họp đã tham gia buổi thảo luận hôm đó. Anh ấy đề xuất một ứng cử viên tốt. Cứ như vậy, mọi vấn đề được giải quyết trong hai tuần. Mọi thứ sau đó diễn ra tốt đẹp.
Thật ngẫu nhiên khi đó tôi vừa mới học thuộc xong cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi không ngờ rằng việc học thuộc Pháp sẽ thực sự giúp ích cho hạng mục, nhưng dường như đúng là vậy.
Sư phụ giảng:
“Con đường của chư vị là được bước đi vượt qua như thế: chư vị về phương diện nào cũng bước đi cho đúng bước đi cho chính, thì cửa đóng được mở, đường sẽ mở rộng ra. Bất kể là hạng mục [công tác] nào, con đường đều là bước qua như thế cả.” (Giảng Pháp tại hội nghị Đại Kỷ Nguyên – Giảng Pháp tại các nơi X)
Nó rất giống với tình huống khi tôi học thuộc Chuyển Pháp Luân hồi ở trường đại học. Chúng tôi muốn thành lập một nhóm Pháp Luân Đại Pháp nhưng đơn đăng ký của chúng tôi đã bị từ chối hai lần. Khi chúng tôi nộp đơn lần thứ ba, lãnh đạo nhà trường vẫn lưỡng lự-sau đó ông ấy yêu cầu tôi biểu diễn các bài công pháp. Khi tôi kết thúc bài công pháp thứ nhất, ông ấy đã phê duyệt đơn đăng ký của chúng tôi. Lúc đó tôi vừa học thuộc xong cuốn Chuyển Pháp Luân.
Bởi vì tôi cảm thấy rằng mình đã tập trung hơn khi học thuộc Pháp và có thể có được thể ngộ rõ ràng và sâu sắc hơn về các pháp lý, tôi tiếp tục học thuộc nhiều lần. Mỗi lần tôi hoàn thành nhanh hơn một chút và khả năng học thuộc của tôi cũng tăng lên. Đặc biệt trong vài lần đầu tiên, mỗi lần tôi học xong toàn bộ cuốn sách, có một số thay đổi rõ rệt trong hạng mục truyền thông cũng như trong công việc bình thường của tôi. Ví dụ, trong công việc bình thường, một vụ kiện mà công ty tôi tham gia trong hơn bảy năm đã được giải quyết. Khi tôi học hết lượt thứ ba, công ty của tôi đã có được chứng cứ mạnh mẽ cho một vụ kiện ở Đức. Khi tôi tiếp tục học thuộc Pháp, những vụ kiện rắc rối nhất trong công ty đã lần lượt được đóng lại, tất cả đều có kết quả khả quan. Thể ngộ của tôi là Đại Pháp có sức mạnh vô biên và nó có thể mang đến cho các học viên Đại Pháp năng lượng tích cực để giảm một số áp lực trong cuộc sống đời thường khiến chúng ta có thể bình tĩnh và tập trung làm tốt các hạng mục Đại Pháp.
Như Sư phụ giảng cho chúng ta:
“Vậy nên học Pháp vẫn là trọng yếu nhất, là quan trọng nhất, ấy là bảo đảm căn bản cho hết thảy các việc mà chư vị cần làm.” (Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp-Giảng Pháp tại các nơi XI)
Ghi nhớ rằng mọi thứ chúng ta gặp phải đều là cơ hội tu luyện
Tôi đã giúp quay một video. Sáu tháng trước, tôi đã lên kế hoạch rất phù hợp với hạng mục này, do đó tôi đã đề xuất nó với điều phối viên. Điều phối viên đồng ý nên chúng tôi đã thử làm. Ba tuần sau, một học viên tên Ping, không phải là người ở địa phương và cũng không nằm trong hạng mục, đã gửi vào danh sách nhóm một kế hoạch do người thường cung cấp. Kế hoạch này tình cờ trùng khớp với kế hoạch mà tôi đã đề xuất. Ban đầu tôi nghĩ rằng người điều phối sẽ chỉ phản hồi với Ping rằng chúng tôi đang thực hiện nó. Tuy nhiên, tôi ngạc nhiên khi người điều phối lại không đề cập đến điều đó. Chấp trước của tôi bị động chạm nhiều hơn khi Ping đưa ra một số câu hỏi trong nhóm mà đều đã được trả lời trong đề xuất của tôi; vị điều phối viên biết việc này nhưng vẫn im lặng.
Khi tôi về nhà tối hôm đó, những lời nói của vợ tôi làm tăng thêm chấp trước của tôi. Cô ấy nói: “Những gì Ping đề xuất đúng là những gì mà chúng ta đã và đang cố gắng làm!” Tâm tôi thực sự bị kích động.
Hai ngày sau, tôi tiếp tục nghĩ tới Pháp của Sư phụ:
“Các đệ tử Đại Pháp đối với việc chư vị đang tu luyện tại thế gian người thường, chư vị đều có một nhận thức minh xác [dựa] trên Pháp Lý, tức là không chấp trước vào ‘được–mất’ của người thường, kể cả các sự tình mà chư vị [gặp] trong chứng thực Pháp, cũng không nên quá giữ mãi ý kiến của mình đề xuất, cứng nhắc rằng ‘tôi phải làm thế này thế kia’, rằng thế chư vị mới có thể kiến lập uy đức trong vũ trụ; không phải như vậy.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia ở Mỹ quốc năm 2002-Giảng Pháp tại các nơi II)
Những lời Sư phụ giảng thực sự đánh trúng tâm tôi. Tôi đã từng nghĩ rằng mình sẽ có thể buông bỏ nếu tôi gặp loại khảo nghiệm này. Tôi không ngờ rằng nó lại khiến tôi động tâm đến vậy.
Tôi thấy nhiều nhân tâm và chấp trước của mình sau khi trải qua khảo nghiệm này: tâm hiển thị, tâm chấp vào danh và tâm đố kỵ, tâm oán hận, v.v… Khi tôi đã có thể bình tĩnh lại và thấy các vấn đề của bản thân mình, tôi lập tức hiểu được vị điều phối viên: Anh ấy nghĩ các kỹ năng chuyên môn của tôi còn thiếu nên anh ấy không tin tưởng ở tôi. Nếu chúng tôi có một đội ngũ chuyên nghiệp và khi được hỏi, anh ấy có thể nói: “Chúng tôi có một nhóm chuyên trách đang làm việc này.” Vì người điều phối nghĩ rằng tôi không thành thạo lãnh vực này, anh ấy chưa sẵn sàng công khai kế hoạch của tôi bởi vì có quá nhiều biến số.
Sau khi suy nghĩ kỹ, tôi hoàn toàn hiểu được quan điểm của anh ấy và tôi cũng thấy được tư tâm của mình là “Tôi muốn là số một” và “Tôi muốn các học viên ngưỡng mộ tôi.”
Một lần khác, một điều phối chương trình ở hải ngoại hỏi liệu chúng tôi có thể giúp quay phim một số cảnh mô phỏng trong nhà tù không. Chúng sẽ được sử dụng làm hình ảnh minh họa trong các chương trình phỏng vấn. Một số học viên địa phương muốn giúp đỡ, vì vậy chúng tôi đã đồng ý. Qua quá trình làm việc này, tôi nhận ra nhiều thiếu sót của mình, đặc biệt là chấp trước vào danh của tôi. Trong khi quay phim, chúng tôi thường có những ý kiến khác nhau. Đôi khi tôi phàn nàn và bất bình rất nhiều.
Sư phụ giảng:
“Tâm oán hận ấy, chính là dưỡng thành [từ] việc thích nghe điều dễ nghe, thích [gặp] chuyện vừa ý, nếu không bèn oán hận.” (Giảng Pháp tại Washingtion, D.C. năm 2018)
Trước đây, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng giữa tâm oán hận và “mọi việc trôi chảy” có bất kỳ mối liên hệ nào. Chỉ sau đó tôi mới nhận ra rằng mình có tâm hữu cầu mạnh mẽ vào danh. Tôi thường phàn nàn rằng nhóm của mình không đạt được mục tiêu bởi vì nó sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của tôi-tôi muốn mọi thứ mà tôi xử lý đều tuyệt vời. Chấp trước vào danh của tôi luôn khiến tôi phàn nàn về những học viên khác.
Sau khi hoàn thành việc quay phim, chúng tôi đã có một cảnh quay hậu trường và chiếu nó cho các học viên tại một nhóm học Pháp lớn ở địa phương. Cuối đoạn quay này là danh sách tất cả các học viên đã tham gia trong hạng mục. Một học viên tham gia quay phim nói rằng anh ấy có một số cảm xúc đặc biệt khi anh tham gia vào hạng mục và thường cảm thấy được khích lệ rất nhiều. Anh nói rằng khi anh thấy danh sách tên ở cuối đoạn quay, tất cả những tên này đều tỏa sáng rực rỡ.
Tôi cảm thấy xấu hổ. Những gì anh ấy thấy là những ưu điểm của các đồng tu, trong khi tất cả những gì tôi thấy là những thiếu sót của họ. Tôi cũng hiểu rằng đằng sau mỗi học viên là một trang sử tu luyện vĩ đại. Tôi không thể chỉ nhấn mạnh vào bản thân mình. Tôi cần nhận thấy các học viên khác vĩ đại như thế nào.
Quá trình quay phim diễn ra trong gần hai tháng. Trong quá trình này, nhiều việc dường như “vừa khớp.” Ví dụ, địa điểm chúng tôi quay phim dường như là dành cho chúng tôi. Một số học viên tránh được tắc đường và phần lớn các sự cố lớn chỉ xảy ra ngay trước khi chúng tôi bắt đầu quay; pin của xe nâng hết điện ngay sau khi chúng tôi hoàn thành cảnh quay, v.v… Chúng tôi rất biết ơn sự trợ giúp của Sư phụ.
Sư phụ giảng:
“Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ” (Bài giảng thứ Nhất-Chuyển Pháp Luân)
Chúng ta có Sư phụ và có Pháp. Miễn là chúng ta có mong muốn làm gì đó, Sư phụ sẽ an bài tốt nhất cho chúng ta.
Sau nhiều năm làm việc trong hạng mục truyền thông, hy vọng lớn nhất của tôi là có thể suy nghĩ từ cơ điểm của tu luyện và nhận ra được các vấn đề của bản thân khi gặp mâu thuẫn.
Sư phụ giảng:
“Then chốt không phải ở chỗ chủ ý của ai, mà ở chỗ trong quá trình ai đưa bản thân mình luyện xuất lai—ai tu luyện chính mình, thì người ấy đề cao lên” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2019)
Đây là một số kinh nghiệm tu luyện của tôi khi tham gia Đài truyền hình Tân Đường Nhân. Nếu có gì không phù hợp, xin vui lòng chỉ ra. Cảm ơn mọi người!
(Trình bày tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm Pháp Luân Đại Pháp Đài Loan 2021)
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/12/7/434320.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/12/24/197125.html
Đăng ngày 14-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.