Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Hắc Long Giang, Đại Lục

[MINH HUỆ 20-12-2021] Năm 1998, tôi vui mừng đắc Đại Pháp, đến nay đã 23 mùa xuân thu, trong gió mưa mà bước qua, cảm ngộ nhiều nhất là sự mỹ hảo của Đại Pháp và sự từ bi bảo hộ của Sư phụ, tấm lòng cảm tạ ân không thể biểu đạt hết bằng lời.

Vào mùa thu năm 1998, một cơ hội dường như tình cờ, một người bạn đã tặng tôi một quyển “Chuyển Pháp Luân”, lúc đó đang là mùa thu hoạch, ban ngày tôi bận bịu công việc đồng áng, ban đêm xem sách, tôi bị thuyết phục bởi các Pháp lý được viết trong sách của Sư phụ, tôi cảm thấy quyển sách này nói quá đúng, tôi nghĩ mình nên là một người như vậy!

Kể từ lúc đó, việc đọc quyển sách này đã trở thành nhu cầu thiết yếu thứ nhất trong cuộc sống của tôi. Nội hàm bác đại tinh thâm của Pháp Luân Đại Pháp đã thấm nhuần trong tâm tôi, tôi biết được ý nghĩa của sinh mệnh, khi tôi chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp để yêu cầu bản thân làm người tốt, tâm tính tôi không ngừng thăng hoa và mang lại những thay đổi bản thể, những bệnh đeo bám hành hạ tôi như dị ứng nổi mề đay, viêm teo niêm mạc dạ dày, và viêm khớp dạng thấp đã khỏi lúc nào không hay.

Chân tâm tu Đại Pháp, cả nhà chứng kiến ánh quang minh

Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, cuộc đàn áp điên cuồng bắt đầu, những lời dối trá tràn lan mọi ngóc ngách ở Trung Quốc Đại lục, tôi rất bối rối, bất lực, không biết phải làm sao, Đại Pháp dạy người ta làm người tốt, khiến mọi người thân thể khỏe mạnh, vì sao không cho luyện? Những người xung quanh xem tin tức của tà đảng đều nghị luận Pháp Luân Công.

Chồng về nhà nói với tôi rằng: “Hôm nay những người ở đơn vị đã nghe theo tivi nói, đều bị lừa hết.”

Tôi nói: “Em biết rõ nhất, ai nói Pháp Luân Công không tốt thì không được, em và họ (những người bị đầu độc) đã tranh luận với nhau.”

Chồng là người ở bên cạnh tôi, mặc dù tôi tu luyện Đại Pháp trong một thời gian không lâu, nhưng những thay đổi sau khi tôi tu luyện Đại Pháp, thì anh ấy là người thấy rõ ràng nhất, tuy anh ấy không tu luyện, nhưng rất ủng hộ tôi, anh ấy cũng thụ ích từ Đại Pháp, biết Đại Pháp tốt.

Mẹ chồng vì xuất huyết não nên liệt toàn thân không nói chuyện được, đôi khi ý thức hơi yếu, cần có người chăm sóc, lần đầu tiên mẹ chồng đại tiện trong quần, tôi giúp bà lau chùi vệ sinh, mẹ chồng nhìn tôi với ánh mắt rất áy náy, tôi nói: Không sao, con có thể quen. Trước đây hễ tôi thấy thức ăn thừa của con gái là muốn buồn nôn và không dám ăn, chồng say rượu ói, nếu tôi nhìn thấy cũng ói theo. Vì mẹ chồng hầu như không còn chức năng nhai, chỉ ăn được thức ăn lỏng, cũng không thể tự ăn một mình, để mẹ chồng nhuận trường, tôi cắt rau và thịt thành từng miếng nhỏ trộn vào cháo rồi đút cho bà từng chút một.

Ban ngày tôi chăm sóc bà, buổi tối chồng tôi ở bên cạnh bà, và bà la hét khi tôi rời đi. Một hôm chồng nói: “Thực sự chỉ muốn nhảy từ lầu sáu xuống thôi, bà mẹ này ồn ào quá, khiến tôi chịu không nổi.”

Tôi nói với chồng: Bà là mẹ ruột của anh, rất thương anh, anh không nên oán trách. Người ta nói mẹ chồng con dâu là kẻ thù không đội trời chung, anh biết vì sao khi chăm sóc bà em vẫn bình thường vui vẻ không? Có thể lau dọn đại tiện cho bà mà không oán lời nào, vì để bà vui, em còn hát cho bà nghe, mặc dù mẹ không thể nói, nhưng mẹ có thể đáp lại bằng vẻ mặt vui vẻ. Đó là Đại Pháp đã thay đổi em, Đại Pháp dạy em thiện đãi người khác. Tất cả những biểu hiện của em không phải là giả vờ, nếu không học Đại Pháp, em sẽ không thể nhẫn nại chăm sóc mẹ chồng như mẹ ruột đâu.

Chồng cộc cằn ít nói, mặc dù anh ấy rất ít bày tỏ ý kiến về những biểu hiện của tôi, nhưng anh ấy nhìn thấy và hiểu.

Mấy năm trước tôi thuê luật sư kháng cáo lớp tẩy não đã bức hại tôi, tôi bị cảnh sát bắt cóc đến trại tạm giam, sau 30 ngày, nhờ sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã chính niệm thoát khỏi trại tạm giam, tôi biết đây là Sư phụ từ bi bảo hộ, cũng biết rằng có nhân tố âm thầm giải cứu của chồng, vì anh ấy biết Đại Pháp tốt.

Hôm đó trên đường đón tôi về từ trại tạm giam, nhân viên Phòng 610 nói: Mấy người luyện công là ích kỷ nhất, dẫu người nhà quỳ xuống trước mặt họ, họ cũng vẫn luyện. Lúc đó chồng tôi liền nghiêm nghị nét mặt nói: Pháp Luân Công thế nào? Bất cứ ai từ Pháp Luân Công cũng đều là người tốt. Khi đó nhân viên Phòng 610 và một cảnh sát an ninh quốc gia khác đều cúi đầu không nói lời nào nữa.

Về nhà rồi, chồng nói với tôi rằng Bí thư Ban Chính trị Pháp luật của đơn vị cũng gây áp lực với anh ấy, bởi vì tôi đi kháng cáo nên muốn đình chỉ công việc anh ấy, yêu cầu anh ấy ly hôn tôi. Chồng tôi đã nói với người Bí thư Ban Chính trị Pháp luật đó rằng: “Đúng là vợ tôi luyện công, nhưng cô ấy kính trên nhường dưới, đối với cha mẹ tôi còn tốt hơn tôi đối với họ, một chút khuyết điểm cũng không có, tôi sẽ không ly hôn với cô ấy!”

Chồng còn nói với tôi: “Vợ này, anh biết em luyện Pháp Luân Công cũng không có sai, nhưng anh cũng không thể làm gì hơn với họ.”

Tôi nói: “Anh không cần đứng ra phía trước em đâu, chỉ cần anh đứng sau ủng hộ em là được.”

Chồng chưa bao giờ khen tôi trực tiếp, nhưng sau khi tôi luyện công, tâm tính ngày càng tốt, thân thể cũng không có bệnh, sống hòa thuận với các chị em dâu, không bao giờ tính toán được mất, và chồng là người nhìn thấy rõ nhất tất cả những thay đổi này. Mặc dù tà đảng đàn áp bức hại điên cuồng, chồng vẫn luôn đứng về phía chính nghĩa, luôn ủng hộ tôi làm ba việc.

Ngoài việc chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn yêu cầu bản thân ra, tôi cũng thường giảng chân tướng Đại Pháp cho người nhà, các em trai, em gái của gia đình mẹ chồng và em gái của gia đình mẹ đẻ đều minh bạch chân tướng, đều tin tưởng Đại Pháp tốt, đều rất tôn trọng tôi. Em gái tôi nói: Chị ơi, sau khi chị tu luyện thay đổi nhiều quá, tâm tính cũng tốt hơn, dựa vào những thay đổi ở chị, em tin Pháp Luân Công chắc chắn rất tốt, em cũng muốn xem sách Đại Pháp.

Trước khi mẹ tôi đắc Pháp, em gái thường xin nghỉ phép để đưa mẹ đến bệnh viện khám bệnh, em gái nói rằng mình bị mẹ xoay như chong chóng đến chịu không nổi. Tôi nói với mẹ: Mau luyện Pháp Luân Công nhé. Tôi biết mẹ cũng hiểu Đại Pháp tốt, nhưng mẹ sợ bị tà đảng bức hại, càng sợ liên lụy đến em gái không có công việc. Tôi nói: Cơ thể mẹ không khỏe, như vậy mới liên lụy em gái ấy chứ, khiến cho thân tâm của em gái kiệt quệ. Nếu mẹ tu luyện, sức khỏe tốt lên, không chỉ là phúc phận của bản thân mẹ, cũng là phúc phận của con cái trong nhà. Mẹ nghe thấy cũng đúng, vậy là bắt đầu tu luyện.

Không lâu sau khi luyện công, các bệnh trên thân mẹ tôi, đặc biệt là chứng viêm khớp dạng thấp đã hành hạ bà trong nhiều năm, tất cả đều biến mất, khi bà về quê, ai nhìn thấy cũng nói rằng bà trẻ hơn 10 năm trước. Mẹ tôi gặp mọi người liền nói rằng: Cơ thể tôi vốn không khỏe, nhờ luyện Pháp Luân Công mà khỏe mạnh, Pháp Luân Công bị oan đó. Nhìn thấy những thay đổi của tôi và mẹ sau khi tu luyện Đại Pháp, dì và em gái cũng lần lượt bước vào tu luyện Đại Pháp.

Gánh vác trách nhiệm, chúng sinh cảm tạ ân

Sư tôn giảng:

“Thành tựu trong tương lai của đệ tử Đại Pháp tuyệt đối không phải là những điều của tiểu Pháp tiểu Đạo kia đâu. Điều này tôi nghĩ rằng mọi người đều đã biết cả rồi, đệ tử Đại Pháp thì là gánh vác trách nhiệm của đệ tử Đại Pháp, cứu độ chúng sinh.” (Giảng Pháp ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới [2014])

“Đệ tử Đại Pháp là hy vọng duy nhất để nhân loại được cứu.” (Gửi Pháp hội Châu Âu [2018])

Sau khi thực sự hiểu sứ mệnh và trách nhiệm của bản thân, tôi cảm thấy rất vinh diệu, đồng thời cũng áp lực. Khi tôi thấy đèn của một tòa nhà cao tầng bật sáng vào ban đêm, tôi nghĩ có bao nhiêu chúng sinh ở đây vẫn chưa minh bạch chân tướng? Đi bộ trên phố nhìn thấy đám đông ngược xuôi, tôi cũng nghĩ, liệu có bao nhiêu người biết được duy nhất chỉ có đệ tử Đại Pháp chúng ta mới có thể cứu họ! Tuy nhiên, những năm qua bị tà đảng bức hại điên cuồng, có bao nhiêu đồng tu có thể bước ra và tự mình gánh trách nhiệm? Sau đó, tôi nghĩ rằng tôi hãy bắt đầu với chính mình.

Để nhiều chúng sinh được cứu hơn, phải có thêm nhiều đệ tử Đại Pháp bước ra, vì vậy tôi chủ động đảm nhận trách nhiệm điều phối địa phương.

Căn cứ đặc điểm khá phân tán của đồng tu trong khu vực, tôi tổ chức nhóm nhỏ học Pháp, kiến lập phương thức liên lạc, thường xuyên tập hợp mọi người cùng nhau chia sẻ. Đối với đồng tu gặp quan nạn, tôi chủ động đến nhà và cùng học Pháp với họ, chia sẻ thể hội vượt quan của bản thân. Trong thời gian dịch bệnh có một đồng tu bị nghiệp bệnh bức hại và không thể xuống cầu thang, tôi liền phối hợp với đồng tu khác đến nhà cùng học Pháp chia sẻ với cô ấy, giảng chân tướng cho chồng cô ấy và chị em của cô ấy để khai sáng hoàn cảnh tu luyện.

Bắt đầu từ chính mình, đầu tiên tôi nói với những người xung quanh về những câu chuyện thân tâm được thụ ích trong tu luyện Đại Pháp, cũng đọc những đoạn kinh văn ngắn của Sư phụ cho người thường nghe. Tôi còn nhớ khi mình đọc kinh văn “Thế nào là Nhẫn” và “Phúc của Đại Pháp” cho thím nghe, thím ấy nói: Chân-Thiện-Nhẫn thật tốt, Nhẫn này thật tốt.

Ban đầu, tài liệu chân tướng đều dựa vào đồng tu trong huyện cung cấp cho chúng tôi, có một giai đoạn toàn khu vực bị bức hại rất nghiêm trọng nên không thể đáp ứng đủ nhu cầu tài liệu chân tướng cho đồng tu, chúng tôi cùng chia sẻ, và mọi người đều cảm thấy không thể cứ phụ thuộc vào đồng tu trong huyện.

Vào năm 2010, với sự kiến nghị của những đồng tu lâu năm xung quanh, chúng tôi quyết định tự mở một điểm tài liệu nhỏ để bảo đảm đồng tu có tài liệu chân tướng cứu người. Tôi đã mua máy tính, máy in và vật tư, ban đầu được đặt trong phòng ngủ nhỏ của tôi, mặc dù chồng minh bạch chân tướng, rất ủng hộ tôi, nhưng mà, càng làm như vậy, tôi càng lo lắng rằng anh ấy sẽ bị áp lực, nên không dám nói cho anh ấy biết. Vì vậy tôi đợi chồng đi làm rồi mới bắt đầu in tài liệu chân tướng, một hôm chồng tan sở về sớm, tôi đang in tài liệu, nên vội vàng dùng chiếc chăn phủ lên tập san đã làm xong. Anh ấy bước vào phòng và cầm lấy một cuốn vừa xem vừa nói: “Viết rất hay, em và mọi người không nên phát, mà để Đảng Cộng sản phát.” Tôi nói: Nhưng Đảng Cộng sản hại người, nó sẽ không phát đâu, em và các học viên mới là đang cứu người. Cuộc trò chuyện ngắn thôi nhưng tôi hiểu đây là Sư phụ điểm ngộ tôi, rằng đừng lo lắng. Chồng tôi là người rất có chính nghĩa.

Từ đó về sau tôi bắt đầu đường đường chính chính làm, tôi chuẩn bị tốt tập san Minh Huệ, và phối hợp với các đồng tu khác cách một khoảng thời gian thì phát một lần, khi năm mới đến, đều phát một lần đến từng nhà trong thị trấn nhỏ, phát xong ở địa phương thì đi sang làng lân cận.

Trải qua 10 năm ma luyện, trong quá trình làm tài liệu, phát tài liệu, sửa chữa máy in, khi gặp chuyện khảo nghiệm tâm tính, tôi học Pháp nhiều hơn, hướng nội tìm, quy chính bản thân. Khi tâm tính đề cao, kỹ thuật của tôi cũng đề cao, nhờ sự bảo hộ của Sư phụ, điểm tài liệu nhỏ của chúng tôi luôn bình ổn và phát huy tác dụng cứu người.

Đối diện với can nhiễu, thay đổi quan niệm. Trong những năm qua, nhân viên cộng đồng và cảnh sát cũng đã đến nhà tôi, mỗi lần như vậy tôi đều không đối đầu, không oán hận họ, cũng không sợ hãi, đối đãi họ như bạn cũ vậy, thiện ý giảng chân tướng cho họ. Có một thời gian, trên mạng phơi bày các đội trưởng an ninh quốc gia bị lợi dụng tham gia bức hại, đồng tu nói: Đội trưởng đội an ninh quốc gia địa phương cũng đang được triển khai (trong danh sách). Tôi bèn đi đến nhà của đội trưởng an ninh quốc gia để giảng chân tướng cho anh ấy và người nhà, anh ấy thấy tôi đến thì có vẻ khó chịu, không được thoải mái, tôi bắt đầu giảng chân tướng cho họ… sau khi họ nghe minh bạch thì nói với tôi rằng: “Chuyện chị đi lớp tẩy não không có liên quan gì đến tôi, nếu tôi đưa chị đến đó, khi chị về sao tôi còn mặt mũi nào gặp chị chứ.” Khi tôi rời khỏi nhà họ, tôi xuống lầu, vợ anh ấy còn song thủ hợp thập với tôi. Trong quá trình đến nhà anh ấy giảng chân tướng hết lần này đến lần khác, vợ và con trai anh ấy đã minh bạch chân tướng và làm tam thoái.

Thời gian trước khi tà đảng làm cái gọi là “hành động xóa sổ”, đồng tu trong thị trấn nhỏ chúng tôi chia sẻ: Bình thường tìm họ, họ chắc chắn không muốn gặp, giờ họ đến nhà, chính là để kết duyên với chúng ta, hãy nắm chắc thời gian giảng chân tướng cho họ, cho nhân viên cộng đồng và cảnh sát cơ hội lựa chọn tương lai tươi sáng. Vì chúng tôi thường giảng chân tướng cho các cảnh sát địa phương, phần lớn họ đều có chính niệm, cũng không muốn tham gia bức hại đệ tử Đại Pháp, đối với hành động xóa sổ của tà đảng, họ đều chọn cách đối phó hình thức. Một số cũng yêu cầu ký tên và chụp ảnh, chúng tôi đều nói với họ rằng, chúng tôi không hợp tác vì muốn tốt cho họ, vậy là họ chỉ đi đến vài nhà rồi thôi. Chúng tôi thực sự mừng cho họ đã chọn hành động thiện.

Vì chúng sinh trong thị trấn nhỏ chúng tôi đã xem nhiều tài liệu chân tướng, cũng nghe nhiều, nên thái độ của chúng sinh cũng thay đổi. Ví dụ, một ngày nọ, một người bạn gặp tôi và nói rằng: Pháp Luân Công mà chị luyện tốt nhỉ, thực sự rất tốt. Tôi ngạc nhiên và hỏi cô ấy có trải nghiệm gì. Cô ấy nói: Tôi bị bệnh tim từ nhỏ, sức khỏe rất yếu, cứ gội đầu, giặt quần áo là bị cảm lạnh, tiêm thuốc và uống thuốc quanh năm, mỗi năm đều dùng hết bảo hiểm y tế của bản thân, chị dâu, và anh trai. Kể từ khi chị bảo tôi mỗi ngày thành tâm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, cơ thể tôi khỏe hẳn, thỉnh thoảng hơi khó chịu, cậu con trai tám tuổi sẽ nói: Mẹ mau niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo!

Cô bạn tôi vốn không có sức làm việc, toàn dựa vào một mình chồng cô ấy, bây giờ bản thân cô đã có thể đi ra ngoài làm việc. Mẹ của chủ nhiệm cộng đồng nói với tôi: Tôi đọc tất cả những gì Pháp Luân Công phát. Một người cô theo Thiên chúa giáo trong tiểu khu cũng nói: Những câu chuyện nhỏ trong cuốn sách chân tướng của các cháu thật hay.

Những người thành tâm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” đều nhận được lợi ích về sức khỏe và tinh thần, khi gặp họ, câu đầu tiên mà họ nói là “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Vào Tết Nguyên Đán, họ thậm chí còn tặng tôi phong bao lì xì và bảo tôi mua hoa quả và các lễ vật khác để dâng lên Sư phụ. Còn có người khác đã nói đi nói lại với tôi, đừng quên gửi thiệp chúc mừng năm mới tới Lý Đại sư trong dịp Tết Nguyên Đán. Tất cả đều tôn kính bày tỏ lòng biết ơn đối với Sư tôn đã cứu độ người nhà họ.

Đệ tử nhất định trân quý thời gian và cơ duyên, chân tu thực tu cứu nhiều người hơn, cảm tạ sự từ bi khổ độ của ân Sư từ bi vĩ đại!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/12/20/众生在感恩-434556.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/5/199065.html

Đăng ngày 09-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share