Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-10-2021] Trung Quốc có câu thành ngữ: “Giang sơn dễ đổi bản tính khó rời.” Phương Tây cũng có câu châm ngôn tương tự “Con báo không thể thay đổi vết đốm trên da” (A leopard cannot change its spots).

Cha mẹ của Tân Vũ (bí danh) từng rất đồng tình với câu thành ngữ trên. Là một đứa trẻ khó dạy, lớn lên thì Tân Vũ trở thành một người có nhiều thói hư tật xấu: bắt nạt mọi người, sử dụng ma túy, cờ bạc, gạ gẫm gái mại dâm. Bố mẹ anh không biết phải dạy dỗ anh như thế nào. Những giọt nước mắt không dứt của mẹ, móc sắt nung đỏ của cha cũng không khiến anh thay đổi được.

Tuy nhiên, sau khi ra tù, bạn bè của Tân Vũ đã rất sốc trước những thay đổi đáng kinh ngạc của anh. Bây giờ anh như một người khác: trung thực, chăm chỉ và đối xử tốt với tất cả mọi người.

Dưới đây là câu chuyện của anh.

Một gia đình tan vỡ

Tân Vũ có năm anh chị em – và tất cả họ đều cảm thấy xấu hổ về anh. Cha mẹ anh rất xấu hổ khi có một đứa con trai như vậy.

Lớn lên trong một xã hội vô thần, Tân Vũ không tin vào “thiện ác hữu báo” nên hoàn toàn buông thả bản thân. Trong thùng thuốc nhuộm lớn của xã hội bại hoại ở Trung Quốc, anh bắt đầu sa đọa và nổi loạn.

Từ khi còn nhỏ, Tân Vũ đã tiếp xúc với những đứa trẻ có hành vi xấu, và bị đi sai đường. Cha mẹ anh rất lo lắng. Cha Tân Vũ là một cục trưởng, mặc dù có địa vị xã hội cao, nhưng ông gặp khó khăn trong việc dạy dỗ cậu con trai rắc rối của mình.

Sau khi học cấp hai, Tân Vũ ngày càng khó dạy dỗ hơn. Các giáo viên cảm thấy anh không còn có hy vọng. Anh đã lấy trộm 200 nhân dân tệ từ một cửa hàng nhỏ. Khi nhà trường phát hiện ra, anh đã bị đuổi học. Nghĩ rằng việc tiếp tục bầu bạn với những người xấu khiến Tân Vũ trở nên tồi tệ hơn, cha mẹ anh đã gửi anh đến một trường học ở một thành phố khác với hy vọng anh sẽ thay đổi. Nhưng anh không thay đổi và sớm bị đuổi khỏi trường.

Cha thì mắng chửi đánh đập, còn mẹ anh khóc lóc van xin anh thay đổi, nhưng Tân Vũ vẫn thờ ơ. Thấy anh hút thuốc khi còn nhỏ và không chịu bỏ, cha anh đã tức giận và đốt anh bằng kẹp lò sắt nung đỏ. Nhưng việc đó cũng không có tác dụng. Tân Vũ tiếp tục hút thuốc và mọi thứ thậm chí còn tệ hơn.

Khi lớn hơn, Tân Vũ không chỉ hút thuốc mà còn tham gia vào các vụ đánh nhau và cờ bạc. Ngoài ra, anh đôi khi còn đóng vai hòa giải để ngăn chặn các cuộc ẩu đả giữa các băng nhóm bằng cách thu “phí dịch vụ” từ hàng trăm nhân dân tệ đến 1.000 nhân dân tệ. Để kiếm nhiều tiền hơn, anh cũng tổ chức đánh bạc số đông để đổi lấy “phí cơ sở vật chất” hàng trăm nhân dân tệ. Tân Vũ không muốn kiếm tiền bằng cách làm việc như những người khác vì cảm thấy như vậy là không có bản sự. Anh muốn duy trì hình ảnh “người xấu” trước những người bạn côn đồ của mình.

Tân Vũ nhanh chóng nghiện các loại ma túy, như thuốc lắc và ma túy đá. Khi phê thuốc, anh làm việc đồi bại với phụ nữ. Mặc dù hành vi của anh gây sốc và thật đáng xấu hổ, nhưng anh vẫn cảm thấy tự hào về bản thân.

Bố mẹ anh nghĩ rằng việc kết hôn có thể giúp anh thay đổi, nhưng sau đó nhận ra rằng họ đã sai lầm – những thói quen xấu của anh vẫn tiếp tục. Những tiếng thở dài của cha, những giọt nước mắt của mẹ và những lời động viên ân cần của vợ đều vô ích. Một ngày nọ, anh túm tóc và đánh đập vợ.

Tân Vũ tiếp tục lãng phí cuộc đời mình. Khi cơn nghiện ma túy nghiêm trọng hơn, anh bắt đầu bị kích động. Nếu không có tiền, anh dùng mọi cách để kiếm. Ngay khi có tiền, anh tiêu xài hoang phí vào gái mại dâm hoặc ma túy.

Tân Vũ đánh nhau và từng đâm một người. Vì những vụ việc kiểu này mà anh đã bị cảnh sát bắt hơn 20 lần. Đôi lần anh bị tạm giam, và cuối cùng thì phải ngồi tù.

Ánh sáng cuối chân trời

Lo lắng rằng Tân Vũ sẽ phải chịu khổ khi bị giam cầm, gia đình anh đã hối lộ các lính canh để họ đối xử tốt với anh. Kết quả là anh không làm việc như những người bị giam giữ khác. Giống như các cơ quan chính phủ khác ở Trung Quốc, các quan chức nhà tù cũng tham nhũng. Một số người trong số họ thậm chí còn có được vị trí thông qua hối lộ. Họ thường tống tiền những người bị giam giữ.

Mặc dù không phải làm việc trong khi bị giam giữ, nhưng Tân Vũ vẫn tiếp tục chịu đau khổ. Những thói hư tật xấu nhiều năm của anh đã làm tổn hại cơ thể anh, đặc biệt là việc anh qua lại với gái mại dâm và dùng ma túy. Anh bị suy nhược thần kinh, viêm tuyến tiền liệt và các bệnh khác. Tân Vũ ngày nào cũng đau đớn. Bị giam giữ sau song sắt, tường cao và hàng rào điện, anh không được tiếp cận ma túy hay gái mại dâm. Đối với anh cuộc sống quả thật khốn khổ.

Khi tình huống của anh dường như đến lúc tuyệt vọng, Tân Vũ đã gặp một nhóm người đặc biệt – các học viên Pháp Luân Đại Pháp bị giam giữ vì đức tin vào Chân-Thiện-Nhẫn. Mặc dù họ bị đánh đập, lăng mạ và bị tra tấn khủng khiếp trong trại giam, nhưng họ vẫn tử tế và nhân từ.

Tân Vũ nhận thấy rằng các học viên thật đặc biệt. Họ bị bạo hành thậm tệ, nhưng họ biết quan tâm và động viên nhau. Dù không quen biết nhau trước khi vào tù nhưng họ giúp đỡ lẫn nhau. Khi học viên Viên (bí danh) bị đưa vào tù, anh có rất ít tiền. Khi các học viên khác biết điều này, có học viên đã cho anh đồ ăn, một học viên khác mua cho anh một cái phích nước, và những người khác mua cho anh những đồ dùng thiết yếu hàng ngày. Nhận thấy những người này hoàn toàn khác với bất kỳ ai mà mình từng tiếp xúc trước đây, Tân Vũ bắt đầu suy nghĩ về cuộc sống và những điều anh luôn coi là đương nhiên.

Thông qua nói chuyện với các học viên, Tân Vũ biết được rằng những tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) về Pháp Luân Đại Pháp đều là dối trá. Điều này khiến anh có thiện cảm với họ. Khi nghe nói rằng tu luyện có thể trị bệnh, Tân Vũ đã hỏi các học viên về điều đó. Anh được cho biết rằng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu từ việc làm một người tốt, nỗ lực đồng hóa với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Tân Vũ đã bí mật đọc một cuốn Chuyển Pháp Luân chép tay trong khi bị giam giữ. Quan điểm sống của anh đã thay đổi mạnh mẽ. Trước đây, anh không làm bất cứ điều gì trong tù và chỉ ở đó. Bây giờ nhờ nhận thức về Chân-Thiện-Nhẫn, anh bắt đầu dọn dẹp phòng giam, lau sàn và giúp những người khác lấy thức ăn. Anh sớm mãn hạn tù. Khi trở về nhà, anh đã bắt đầu công khai tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Gia đình anh rất sốc trước thay đổi của anh. Cả năm anh chị em vốn đều xem Tân Vũ là nỗi ô nhục của gia đình. Nhưng kẹp sắt nung đỏ, trại tạm giam và nhà tù đã không cải biến được Tân Vũ – tuy nhiên, một cuốn Chuyển Pháp Luân đã biến nỗi ô nhục của gia đình thành một người tốt bụng, trung thực và đáng tin. Mẹ anh, lúc này đã ngoài 80 tuổi, vui mừng khôn xiết.

Thái độ của Tân Vũ đối với vợ cũng thay đổi. Anh từng đánh đập cô. Giờ đến lượt cô mắng chửi anh, đánh trả anh và đốt anh bằng tàn thuốc. Nhưng bây giờ Tân Vũ chỉ yên lặng trong khi niệm Pháp:

“Người luyện công các vị đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Anh hướng nội xem liệu có điểm nào mình có thể làm tốt hơn, với tư cách là một học viên Đại Pháp. Vợ anh giờ đối xử tốt với anh, nấu bữa tối và mua quần áo cho anh.

Một trong những người chị gái của anh được chẩn đoán mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Các bệnh viện không thể điều trị cho cô và khuyên cô hãy về nhà. Tân Vũ đã khuyên chị mình đọc sách Chuyển Pháp Luân. Cô đã bình phục và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tân Vũ đã gặp một người từng bị bỏ tù về tội giết người. Anh kể cho người đàn ông về Pháp Luân Đại Pháp và câu chuyện của chính mình. Người đàn ông cảm động và quyết định thay đổi. Tân Vũ khuyên anh hãy ghi nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Một người chính trực

Trước đây, Tân Vũ chỉ nghĩ về việc làm hại người khác. Bây giờ thì ngược lại, anh chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn làm một người tốt hơn. Anh đã không đánh lại hay cãi lại ngay cả khi bị đánh đập hay lăng mạ.

Có lần, đồng nghiệp của Tân Vũ giao xi-măng cho các hộ gia đình địa phương. Vì không có ai ở nhà của Khương (bí danh), nên đồng nghiệp đã giao xi-măng cho hàng xóm của anh. Tân Vũ và đồng nghiệp của anh đã giải thích tình huống cho Khương nhưng anh và bạn của anh ta – cả hai đều hơi say – không lắng nghe. Họ dụ Tân Vũ đến một nơi gần đó và đóng cửa đánh anh. Có một nhà thầu làm việc trong phòng có thể làm chứng rằng Tân Vũ tự vệ nếu anh chống trả. Nhưng vì nhớ rằng bây giờ mình đã là một học viên Đại Pháp, và tất cả những việc xấu đã làm trước đây, Tân Vũ im lặng bỏ qua việc đánh nhau. Hai người kia dùng gậy gỗ đánh đập, chửi bới nhưng Tân Vũ không phản kháng dù trên người anh chảy nhiều máu.

Sau đó, Khương sắp xếp xi-măng. Vì chưa có nhu cầu, nên anh nhờ Tân Vũ chuyển các bao xi-măng xuống tầng một. Tân Vũ đã làm điều đó mà không chút phàn nàn. Sau đó, khi Khương và bạn của anh ta xin lỗi Vũ, anh mỉm cười: “Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã đánh cả hai người.” Hai người họ rất ấn tượng về cách Đại Pháp đã cải biến Tân Vũ thành một người tốt hơn.

Một lần khác, khi Tân Vũ chuẩn bị giao xi-măng, giá đã tăng từ 17 nhân dân tệ một bao lên 20 nhân dân tệ một bao. Khi anh giao xi-măng vào ngày hôm sau, Tân Vũ đã không lợi dụng việc thay đổi giá cả và chỉ tính phí người mua 17 nhân dân tệ một bao.

Có hai lần khi Tân Vũ lái xe đi làm hợp đồng, xe của anh đã làm xước xe khác. Không có camera an ninh ghi lại tình huống, nhưng thay vì bỏ chạy như nhiều người, Tân Vũ đã cố gắng tìm chủ xe và bỏ tiền ra sửa chữa. Một người đàn ông nói: “Tôi đã nghĩ rằng ngày nay không còn người tốt trên thế giới này nữa!”

Lần thứ hai là một vết xước nhẹ. Mặc dù thiệt hại không dễ nhận thấy, Tân Vũ vẫn trả cho người đó 300 nhân dân tệ và giải thích rằng anh là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Người đàn ông xúc động và nói rằng anh đã hiểu sai về Đại Pháp vì tuyên truyền thù hận của ĐCSTQ. Anh đồng ý thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của Đảng.

Tâm trí thuần tịnh

Khi Tân Vũ mới ra tù, bạn bè đã mời anh đến thăm họ. Khi nhận thấy có một nhóm người nghiện ma túy ở đó, Tân Vũ lập tức bỏ đi. Nếu anh không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thì có lẽ anh đã lại dùng ma túy cùng họ.

Vĩ (bí danh) là một trong những người quen cũ của Tân Vũ. Trước đây, Tân Vũ đã đánh và đâm anh ta. Gần đây, khi họ gặp nhau, Tân Vũ được biết rằng sức khỏe của Vĩ rất tệ và anh bị bệnh tim. Tân Vũ mời anh ta ăn trưa và trả tiền cho bữa ăn. Nhìn Tân Vũ đang mặc bộ quần áo lao động bẩn thỉu của mình, Vĩ rơi nước mắt vì nghĩ Tân Vũ không còn “bản sự” như trước. Tân Vũ chỉ mỉm cười và nói về nhận thức mới của mình về cuộc sống cũng như hạnh phúc mà tiền bạc không thể mua được.

Trước đây, một người trẻ tên Cương (bí danh) thường đi theo Tân Vũ. Nhìn thấy Tân Vũ bây giờ đeo một chiếc đồng hồ rẻ tiền, anh đã bật khóc. Trong hồi ức của mình, “đại ca” Tân Vũ có thể vung tiền khắp nơi – ăn những món ngon nhất, mặc quần áo đắt tiền nhất và tận hưởng bản thân. Anh ta hỏi chuyện gì đã xảy ra. Tân Vũ giải thích: “Những ngày này, tiền của tôi là do làm việc chăm chỉ, và mỗi đồng đều sạch sẽ.” Trên thực tế, nhờ tính trung thực và danh tiếng tốt, hiện giờ Tân Vũ có nhiều khách hàng hơn và kiếm được nhiều tiền hơn.

Nhìn lại những ngày trước đây, Tân Vũ rất ân hận về những việc làm sai trái của mình. Anh thậm chí còn đánh nhau với người khác để giành một chỗ ngồi trên xe buýt và còn từng đánh một tài xế xe buýt. Giờ đây, anh nhường ghế cho người già khi lên xe buýt.

Từ một kẻ nghiện ma túy trở thành một người trong sạch, từ kẻ chơi gái mại dâm thành một người chồng chung thủy và tốt bụng, từ việc lừa người khác giờ trở thành một người lương thiện, Tân Vũ biết chính nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn đã cho anh dũng khí và sức mạnh để bước ra khỏi bóng tối, tiến bước về ánh sáng.

Trước đây dù mặc quần áo đẹp, nhưng Tân Vũ biết tiền mua nó đều là tiền bẩn và tâm trí anh cũng bẩn. Mặc dù bây giờ quần áo làm việc của anh thường bẩn thỉu, nhưng tâm anh tràn đầy thiện lương, bao dung và vui vẻ.

“Tu luyện tựa như hoa sen – vươn lên từ bùn dơ,” Tân Vũ giải thích, “Tôi thật may mắn khi được trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.”

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/10/28/432965.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/31/196392.html

Đăng ngày 07-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share