Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thượng Hải, Trung Quốc
[MINH HUỆ 08-10-2021] Vài năm trước, một bạn đồng tu trong nhóm học Pháp của chúng tôi đã nói rằng tôi không có tâm từ bi. Vào lúc đó, tôi cảm thấy tôi là người tốt bụng và không quá coi trọng nhận xét của anh ấy. Sau đó, một sự việc nhỏ đã điểm hóa cho tôi rằng tôi nên đặt tâm hơn nữa vào việc tu thiện.
Sự việc xảy ra hai năm trước khi tôi đi xe buýt tới thăm con gái. Tôi ngồi ghế gần cửa sổ và cảm thấy rất nóng do ánh nắng mặt trời chiếu vào. Sau hai trạm dừng, một hành khách ngồi cạnh tôi xuống xe, do đó tôi nhanh chóng chuyển tới chỗ ngồi của cậu ấy để tránh nóng. Vào lúc đó, có một phụ nữ lớn tuổi đứng cạnh tôi đang giữ một chiếc xe đẩy nhỏ.
Bà lẩm nhẩm điều gì đó trong lúc bước hướng về phía chỗ ngồi cạnh cửa sổ. Ban đầu tôi không để ý tới điều bà ấy nói. Nhưng khi cẩn thận lắng nghe, tôi nhận thấy bà đang nói về tôi: “Người này sao mà khôn thế? Ghế của mình thì không ngồi, bắt mình ngồi phơi nắng.” Tôi không để tâm quá nhiều đến lời chỉ trích của bà ấy. Đổi ghế là việc bình thường và mọi người đều làm vậy. Do đó tôi không cảm thấy mình làm cái gì không hợp lý.
Sau khi về nhà, tôi nhận ra rằng tôi đã sai khi đổi chỗ ngồi. Tôi là một học viên Đại Pháp, không phải người thường. Tôi thường tự nhủ rằng cần vô tư vô ngã; tuy nhiên tôi đã không làm được nên tôi đã gặp tình huống này. Dành chỗ tốt cho người khác và bản thân ngồi chỗ nắng thì nói lên điều gì? Điều đó nói lên rằng tôi đã không tu thiện. Đệ tử Đại Pháp sẽ không hành động như tôi. Tôi thực sự cảm thấy xấu hổ. Tôi quyết định sẽ bắt đầu chú ý tới từng ý từng niệm của mình và loại bỏ tư tưởng người thường.
Vào một dịp khác, khi tôi đang trên tàu điện ngầm thì một người phụ nữ đứng cạnh tôi nói chuyện với người đi cùng cô ấy: “Nếu em có thể ngồi nghỉ thì tốt biết mấy.” Người đi cùng nói: “Vâng, đúng vậy.” Tôi quay sang nhìn người này, cô ấy trông trẻ hơn tôi và hẳn có lý do gì đó mà cô ấy mới cần ngồi nghỉ. Vì thế tôi ngay lập tức đứng dậy và nhường chỗ ngồi cho cô ấy.
Cô ấy bối rối và cảm ơn tôi nhiều lần. Người phụ nữ đứng bên cạnh cô ấy chính là chị gái của cô. Cô ấy nói với tôi rằng em gái mình vừa phẫu thuật đầu gối và vẫn chưa thể đứng được trong thời gian dài. Tôi quan tâm và đã hỏi thăm vài câu về tình trạng của cô. Sau đó tôi giảng chân tướng về Đại Pháp và giúp cô thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cùng các tổ chức liên đới của nó để được bình an. Cô vui vẻ chấp nhận. Vì tàu điện ngầm khá đông, do đó tôi đã không có cơ hội giúp chị của cô thoái ĐCSTQ. Tôi cảm thấy tiếc nuối vì đã bỏ lỡ cơ hội này.
Một ngày khác khi đi tàu điện ngầm, tôi nhìn thấy một người phụ nữ trạc tuổi tôi đang đứng ngay phía trước. Cô ấy dường như không được khỏe, vì thế tôi đã đứng dậy và nhường cho cô ấy chỗ ngồi của mình. Cô ấy nói mình vừa có cuộc phẫu thuật ung thư, trải qua hóa trị liệu và đang tới bệnh viện để kiểm tra. Tôi đã nhân cơ hội giảng chân tướng cho cô ấy.
Cô ấy nói mình tin vào Chúa Jesus. Tôi đáp: “Jesus là một vị Thần vĩ đại. Nếu cô tin vào Thần, Thần sẽ bảo hộ cho cô. Tuy nhiên, cô đã gia nhập ĐCSTQ, nó là vô thần và chống lại Thần. Chỉ có thoái ĐCSTQ, cô mới có thể được Thần bảo hộ.”
Tôi cũng nói ngắn gọn với cô ấy chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại. Cô ấy lắng nghe chăm chú, đồng ý với bí danh tôi tìm cho cô ấy để thoái ĐCSTQ. Một sinh mệnh nữa đã được cứu!
Lần thứ ba, tôi nhường chỗ cho một phụ nữ lớn tuổi chống gậy. Bà nói bà phẫu thuật thắt lưng cột sống nhưng không thành công, và bây giờ bà đi lại khó khăn như thế nào. Tôi đề xuất bà có thể xin giấy chứng nhận khuyết tật và nhận các dịch vụ do bảo hiểm chăm sóc dài hạn cung cấp. Bà rất vui khi nghe điều đó.
Bà tình cờ xuống xe buýt cùng với tôi, do đó tôi đã giúp bà xuống và nói với bà rằng tôi là một học viên Đại Pháp. Tôi giảng cho bà chân tướng về Đại Pháp và khuyên bà thoái ĐCSTQ để được bình an. Bà vui vẻ chấp nhận lời đề nghị của tôi và thoái ĐCSTQ.
Những sự việc nhỏ này đã giúp tôi tu thiện nhiều hơn. Khi tôi thành tâm nhường ghế cho những người khác, họ có thể cảm nhận được năng lượng từ bi. Sau đó một cách rất tự nhiên tôi có thể giảng chân tướng về Đại Pháp cho họ. Nghĩ thêm một chút, nếu người phụ nữ mà tôi đã để ngồi ở chiếc ghế hắt nắng biết tôi là học viên Đại Pháp, bà hẳn sẽ có ấn tượng không tốt về Đại Pháp. Không có chuyện nhỏ trong tu luyện. Ngôn từ và hành động của một học viên Đại Pháp sẽ có ảnh hưởng to lớn đối với chúng sinh!
Ghi chú của Ban Biên tập: Bài viết này thể hiện nhận thức cá nhân của tác giả ở trạng thái tu luyện hiện tại, xin chia sẻ cùng quý đồng tu để chúng ta “Tỉ học tỉ tu” (“Hồng Ngâm”). Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/10/8/432301.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/11/3/196437.html
Đăng ngày 05-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.