Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-10-2021] Sau gần ba năm ở nhà làm công việc nội trợ, tôi được người chủ cũ mời quay về công ty làm việc với vai trò là đại diện dịch vụ khách hàng. Nhiệm vụ của tôi bao gồm cả việc cài đặt hệ thống và hỗ trợ sau bán hàng.

Vị trí này có lịch làm việc dày đặc trong suốt thời gian dài, nó khiến các nhân viên cảm thấy căng thẳng. Tôi thường nghe thấy các đồng nghiệp của mình nói chuyện với khách hàng bằng giọng điệu thiếu kiên nhẫn, thậm chí là bất lịch sự.

Họ nói với khách hàng kiểu như: “Chẳng nhẽ tôi chưa hướng dẫn anh/chị sao? Tại sao anh/chị vẫn còn hỏi như vậy?” “Hãy nghe tôi nói đây, tôi đang rất bận! Anh/Chị có thể nghe tôi nói được không?” hoặc là “Tôi đã hoàn tất việc sửa chữa vậy mà anh/chị lại làm hỏng chiếc máy lần nữa!”

Đây là công việc đầu tiên mà tôi tiếp xúc trực tiếp với khách hàng. Sau 20 ngày làm việc, tôi cũng gặp đủ mọi loại tình huống với nhiều kiểu khách hàng khác nhau. Một số người có thái độ lịch sự còn một số khác thì không mấy thân thiện. Có người tiếp thu nhanh nhưng cũng có người tiếp thu chậm, v.v…

Nếu là trước đây, thì có lẽ tôi sẽ mất kiên nhẫn khi phải giải thích đi giải thích lại cùng một vấn đề. Tuy nhiên, cách cư xử của tôi đã thay đổi kể từ khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Hiện tại tôi có thể giữ được tâm thái ôn hòa và ngữ khí ân cần khi giao tiếp với khách hàng.

Nhận thức về ảnh hưởng của văn hóa Đảng

Nhiều người dân Trung Quốc đã bị đầu độc bởi những tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ mà không ý thức được điều đó. Hậu quả là trong ngữ khí lời nói và tâm lý của họ thường mang theo tâm đấu tranh và các nhân tố phụ diện khác.

Cuốn sách “Giải thể văn hóa Đảng (bản tiếng Trung)” đã dẫn chiếu ví dụ rõ ràng nhất về sự khác biệt giữa người Trung Quốc Đại lục với người Đài Loan. Người Trung Quốc bị đầu độc bởi văn hóa đảng, còn người Đài Loan thì không.

Nếu một người Đài Loan muốn mở cửa sổ trong một căn nhà, họ sẽ hỏi: “Nhiệt độ trong phòng hơi nóng, liệu tôi có thể mở cửa sổ được không?”. Còn người Trung Quốc Đại lục sẽ nói: “Trong phòng nóng như vậy, sao bạn không mở cửa sổ đi?”. Từ trong suy nghĩ của người Trung Quốc đại lục, họ mặc nhiên cho rằng người trong phòng có vấn đề nên mới không mở cửa.

Suy xét cho người khác

Tôi thường tự nhắc nhở mình rằng trong công việc luôn phải chiểu theo Pháp để ước thúc bản thân, vì vậy tôi giữ cho thái độ và ngữ khí của mình khi đối đãi với mọi người thật bình tĩnh và hòa ái. Khi giúp đỡ khách hàng, tôi nói với họ: “Tôi vừa đề cập đến vấn đề này, chúng ta cùng tìm hiểu lại nhé”, hay “Hiện tôi hơi bận, nhưng tôi sẽ liên lạc với anh/chị sau”, hay “Anh/chị rất thông minh và học rất nhanh đấy ạ”.

Sư phụ giảng:

“… thì bình thường chúng ta [luôn] phải bảo trì tâm từ bi, tâm thái hoà ái. Khi đột nhiên gặp một vấn đề nào đấy, thì chư vị sẽ có thể xử lý nó được tốt. [Nếu] thông thường toàn tâm của chư vị luôn hoà ái từ bi như thế, [thì] khi đột nhiên xuất hiện vấn đề, chư vị sẽ có thêm một khoảng hoà hoãn, [để] cân nhắc thêm. [Còn nếu] trong tâm cứ luôn nghĩ đến tranh [đấu] với người khác, đấu [tranh] này khác, [thì] tôi nói rằng hễ gặp vấn đề là chư vị liền gây sự với người ta; đảm bảo là như vậy”. (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi từng gặp phải một tình huống khó xử lý, đó là một khách hàng liên tục hỏi tôi nhiều câu hỏi suốt từ 7 giờ sáng đến 9 giờ tối. Mặc dù tôi còn phải bận rộn hỗ trợ những khách hàng khác, nhưng tôi vẫn phản hồi cô ấy kịp thời.

Đến cuối cùng, cô ấy vẫn chưa biết cách đặt câu hỏi cho vấn đề của mình, chứ chưa nói đến chuyện hiểu được câu trả lời của tôi. Thái độ của cô ấy cũng tỏ ra khá khó chịu.

Một đồng nghiệp tốt bụng thông cảm với tôi và nói: “Cô ấy đang nói về cái gì vậy? Cô ấy muốn hỏi gì? Nếu là tôi, tôi sẽ không để tâm vào một khách hàng như vậy”.

Thực ra trong quá trình này cũng có lúc tôi mất kiên nhẫn, nhưng ngay lập tức tôi nhớ đến Pháp mà Sư phụ giảng, rằng tôi cần suy xét cho người khác. Tôi nghĩ người khách hàng lo lắng và khó tính như vậy là vì cô ấy chỉ vừa mới tìm hiểu một hệ thống mới, cô ấy có thể sẽ bị người chủ của mình trách cứ nếu không sử dụng được nó.

Khi đặt mình vào vị trí của cô ấy, tôi không còn cảm thấy khó chịu nữa. Nhiều khách hàng đã khen ngợi cách phục vụ của tôi và phản hồi tích cực đến trưởng nhóm của chúng tôi. Một số khách hàng còn muốn biếu tặng tôi phong bì để tỏ ý cảm tạ nhưng tôi đều lịch sự từ chối.

Tùy kỳ tự nhiên và lan tỏa thiện lương

Công ty chỉ chi trả cho nhân viên dịch vụ khách hàng ba tháng lương cơ bản, còn phần thu nhập còn lại sẽ phụ thuộc vào doanh số bán phần mềm hàng tháng. Vì tôi mới quay trở lại làm việc, lại chưa có nhiều khách quen nên doanh số bán hàng hầu như không có.

Trong 20 ngày đầu làm việc, số tiền tôi kiếm được rất ít ỏi mặc dù khối lượng công việc là rất lớn. Tuy nhiên, trưởng nhóm đã dạy tôi một vài phương pháp và kĩ xảo để tăng lượng khách hàng cho chính mình.

Sau khi chứng kiến một số đồng nghiệp kiếm được hàng trăm, hàng nghìn, thậm chí hàng trăm nghìn nhân dân tệ mỗi tháng, tôi cũng đã nghĩ đến việc áp dụng lời khuyên của họ.

Nhưng tôi nhớ đến Pháp Sư phụ giảng:

“… cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được”. (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Là một người tu luyện, tôi phải trở thành một người tốt và làm tốt công việc của mình dù ở bất cứ đâu. Tôi sẽ chiểu theo Pháp để hành xử, làm việc không vì lợi ích cá nhân, mà thông qua việc giao tiếp với khách hàng sẽ truyền rộng thiện tâm của mình.

Vào một hôm, có một khách hàng của nhóm khác cần giúp cài đặt một hệ thống mới. Nhưng nhân viên phụ trách bảo hành cho cô ấy bận việc nên tôi quyết định giúp đỡ khách hàng này.

Sau khi kiểm tra, tôi không tìm thấy lịch sử mua hàng của cô ấy, điều này có nghĩa là cô ấy đang sử dụng một phần mềm không có bản quyền. Vì vậy, việc cài đặt phần mềm hệ thống ngày hôm đó được tính là lần cài đặt đầu tiên.

Theo quy định của công ty, chi phí để thực hiện cài đặt lần đầu cho khách hàng mới sẽ đắt hơn 1000 nhân dân tệ so với giá áp dụng cho khách hàng hiện hữu. Sau khi được tôi thông báo tình hình, cô ấy rất tức giận và yêu cầu tôi phải giải quyết cho cô ấy, nếu không cô ấy sẽ xem xét tới việc khởi tố ra pháp luật.

Việc giúp đỡ cô ấy lại khiến tôi gặp nhiều rắc rối hơn. Lúc đầu tôi nghĩ sẽ để khách hàng này trao đổi với nhân viên phụ trách thường xuyên của cô ấy.

Nhưng sau đó tôi quyết định mình nên hành xử như một người tu luyện và dùng thiện để hóa giải vấn đề. Vì vậy tôi đã trao đổi sự việc với ban quản lý và giải quyết khúc mắc liên quan đến lợi ích của cô ấy.

Cô ấy đã gửi cho một tin nhắn để bày tỏ cảm ơn. Vì cô ấy không phải là khách hàng của tôi, nên tôi nghĩ như thế là đã giải quyết xong trường hợp của cô ấy.

Tuy nhiên, đến một hôm cô ấy liên lạc với tôi khoảng lúc 8 giờ tối. Cô ấy nói muốn giới thiệu nhiều khách hàng đến chỗ tôi. Tôi đoán cô ấy muốn nói đến một cửa hàng, nhưng hóa ra là có đến hàng chục cửa hàng.

Do kín lịch phục vụ khách hàng, nên chúng tôi chỉ có thể cài đặt hệ thống cho 10 cửa hàng và có kế hoạch làm tiếp các cửa hàng còn lại sau đó. Trong một thời gian ngắn, tôi đã có trong tay một lượng khách hàng nhất định và doanh số bán hàng tăng theo nhanh chóng. Tôi hoàn toàn bất ngờ trước đơn đặt hàng lớn này và cả đồng nghiệp khác cũng vậy. Sau khi chốt doanh số, tôi vẫn giữ tâm thái bình hòa và không hề suy nghĩ đến việc hiển thị thành tích.

Tôi cảm thấy điều mình làm được chỉ là chút xíu nhỏ bé so với những gì Sư phụ và Đại Pháp yêu cầu. Mọi thứ tôi đạt được đều là do Sư phụ ban cho.

Lời kết

Ngày nay, đạo đức của xã hội và nhân loại đang ngày càng trượt dốc, vì vậy mọi người có thể cảm thấy không dễ mà làm điều đúng đắn hay chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn để hành xử. Nhưng tôi ngộ ra rằng khi tôi thực sự tín Sư tín Pháp, buông bỏ chấp trước người thường và hành xử dựa trên Pháp, thì những điều siêu thường sẽ triển hiện xuất lai.

Như Sư phụ giảng:

“ Nếu chư vị có thể thật sự thực hiện được như vậy, thì chư vị sẽ phát hiện rằng ‘liễu ám hoa minh hựu nhất thôn’!” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Con xin cảm tạ Sư phụ đã hồng truyền Đại Pháp, để các đệ tử Đại Pháp ở mọi giai tầng, trong mọi hoàn cảnh đều có thể tu luyện, giúp người tu luyện đề cao thăng hoa, giúp cho xã hội và thế nhân thu được lợi ích to lớn.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hánhttps://www.minghui.org/mh/articles/2021/10/21/432713.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/12/5/196863.html

Đăng ngày 27-02-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share