Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-11-2021] Một vài năm trước, tôi gặp mâu thuẫn nghiêm trọng với gia đình vợ tôi. Bất kể tôi cố gắng bao nhiêu thì mọi thứ đều không được cải thiện. Dường như cả gia đình đều chống lại tôi. Tôi đã giảng chân tướng cho họ về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Mặc dù họ minh bạch chân tướng, nhưng họ muốn chiếm thế thượng phong khi nói chuyện với tôi, khiến tôi hiểu rằng nhận thức của họ đến từ góc độ của người thường. Ví dụ, vợ tôi từng nói: “Anh càng hành xử ngay chính thì tôi càng cư xử xấu tệ.”

Vì ngộ tính kém, tôi tập trung vào đúng sai ở tầng con người để thể hiện hiểu biết của mình. Mặc dù bề ngoài tôi tỏ ra bình tĩnh, nhưng sâu trong tâm, oán hận của tôi ngày càng lớn dần, và oán hận của vợ tôi cũng tăng tỷ lệ thuận với tôi. Oán hận của chúng tôi đối với nhau bùng nổ mỗi khi chúng tôi nhìn thấy nhau. Cô ấy thậm chí còn nói những điều như: “Tôi muốn đâm anh mỗi khi nhìn thấy anh! Tôi chỉ muốn đâm chết anh!”

Trong dịp Tết Nguyên đán năm 2018, tôi cảm thấy bên trong thân thể bỏng rát. Như thể các cơ quan nội tạng của tôi đang bốc cháy. Tôi đổ mồ hôi nhễ nhại và phải ngồi nghỉ sau khi chỉ mang vật nhẹ trên quãng đường ngắn. Tôi cảm thấy kiệt sức. Ý nghĩ về “cái chết” thường xuyên xuất hiện trong đầu. Bất cứ khi nào nhắm mắt lại, tôi lại nghĩ rằng mình có thể chết.

Tôi nằm xuống chiếc ghế dài và suy nghĩ: “Đây chắc không phải là con đường của mình. Mình không thể dính mắc vào những thứ của con người, và thực sự nên hướng nội. Mình không thể chỉ biểu hiện tốt trên bề mặt; Mình nên chính lại bản thân dựa trên Pháp.”

Tôi bắt đầu ghi nhớ và chép các bài thơ “Đoạn”, “Khứ chấp” và “Thùy thị thùy phi” trong cuốn Hồng Ngâm II và Hồng Ngâm III.

Lúc đầu, cảm giác giống như xi măng đổ lên người tôi và tạo thành một khối bê-tông. Những gì tôi muốn loại bỏ tựa như bê-tông. Tôi bình tĩnh lại và học Pháp.

Một tuần sau, trong khi học thuộc Pháp, tôi nghe thấy tiếng rắc rắc từ ngực và đầu của mình. Nghe như tiếng cốc thủy tinh đập xuống sàn. Sau đó, mọi thứ mở ra. Những cảm giác tồi tệ bị cuốn đi, một bức màn trời mở ra, và những ánh sáng đầy màu sắc chiếu xuống! Nụ cười của tôi đầy từ bi, không một chút hận thù.

Tôi gặp vợ mình vào buổi trưa. Cô ấy nói: “Sao bây giờ em không cảm thấy ghét anh nhỉ? Thôi quên chuyện đó đi. Dù sao thì em cũng không giống anh.” Dường như cô ấy đã quên mọi chuyện xảy ra trước đó, và bầu không khí cãi vã biến mất.

Tôi cảm động được sự bảo hộ nhân từ của Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Đại Pháp) và uy lực thần kỳ của Đại Pháp. Chính những quan niệm và chấp trước người thường đã cản trở môi trường của tôi thay đổi theo hướng tốt hơn. Chính ngộ tính kém và thái độ không sẵn lòng buông bỏ chấp trước con người đã đặt tôi vào tình huống đấu tranh sinh tử.

Những chấp trước của tôi đã gây ra tổn thất rất nhiều cho tu luyện của tôi. Tôi đã học được bài học giáo huấn sâu sắc.

Trên đây là chút thể ngộ của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/11/27/434046.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/12/17/197022.html

Đăng ngày 08-02-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share