Cuối năm 2021, tại Hindmarsh Square ở Adelaide, học viên Pháp Luân Công ở Nam Úc kính chúc Sư phụ năm mới vui vẻ. |
Anh Tiểu Mã đắc Pháp nhờ mẹ và người thân tu luyện trước năm 1999, khi đọc sách “Chuyển Pháp Luân” và kinh văn của Sư phụ, anh biết Đại Pháp là tốt, anh cũng giúp các bạn học làm tam thoái, nhưng vẫn chưa bắt đầu tu luyện. Sau khi xuất ngoại, mãi cho đến một ngày năm 2020, trong đầu anh xuất ra một niệm mạnh mẽ: Mình muốn tu luyện, mong muốn tinh tấn thực tu. Anh lục tung trong nhà tìm được danh thiếp của một học viên Pháp Luân Công đã từng giảng chân tướng ở khu phố Tàu, liên lạc với đồng tu và đã bước vào tu luyện Đại Pháp.
Anh nói: “Tôi đã mua sách Đại Pháp, biết thời gian địa điểm của điểm luyện công tập thể và nhóm học Pháp lớn, rồi lại tham gia vào nhiều hạng mục giảng chân tướng. Tôi thời thời khắc khắc nhắc nhở bản thân, coi việc đề cao tâm tính ở vị trí quan trọng nhất. Tôi đã phát hiện rất nhiều chỗ cần phải đề cao.”
“Ví như trước đây người nào đối với tôi không tốt, tôi sẽ nổi nóng và thấy oan ức. Sau khi tu luyện, tôi đã minh bạch không có oán hận và ủy khuất mới là Nhẫn của người tu luyện. Đó là một loại trạng thái và tâm cảnh như thế nào? Nó siêu phàm thoát tục biết bao! Trước đây, tôi vẫn cho rằng mình rất biết nhẫn, rất có hàm dưỡng. Nhưng đối chiếu với tiêu chuẩn của Pháp, thì nó cách biệt quá xa. Tôi cảm thấy thật xấu hổ.”
Không lâu sau, anh đã gặp khảo nghiệm tâm tính hết sức thực tại. Anh chia sẻ: “Có một lần do tôi làm việc rất mệt, chưa kịp quét dọn sân sau nhà, vợ tôi vô cùng tức giận, khoảng 6 giờ sáng thức dậy thì cho tôi một trận, lúc đó tôi nhận ra quan tâm tính đã tới, là cơ hội đề cao bản thân, tôi cũng nhận ra xác thực là mình không đúng, kể ra từ đầu đến cuối là tôi đã sai, nên tôi lập tức đi ra dọn dẹp và đổ rác. Nhưng vợ tôi càng nói dữ hơn, cô ấy nổi giận đùng đùng.”
Anh nói tiếp: “Nếu là trước đây, tôi sẽ tranh cãi với vợ, sẽ nói lý từng cái, để xem ai sai chỗ nào. Nhưng lúc ấy tôi nghĩ là mình đã sai. Đại Pháp dạy tôi hướng nội tìm, nhìn vào bản thân, không được tìm chỗ không phải của người khác. Vợ tôi vẫn đang chửi, tôi thực sự không động tâm, không có chút oán hận nào hết. Cảm giác lúc đó khiến bản thân tôi cũng thấy chấn động, chưa bao giờ ở trong mâu thuẫn mà tôi lại thanh tĩnh đến vậy, thực sự là, dù cô ấy có nói lời khó nghe thế nào cũng không động được đến tôi. Có lẽ là tôi đã nở nụ cười trên môi, nên vợ tôi bỗng dừng lại hỏi tôi: ‘Anh còn cười nữa à?’ Nói xong thì cô ấy cũng cười hì hì. Quan này đã vượt qua như vậy. Tâm tính cũng đề cao lên.”
Năm nay, trước Lễ Giáng Sinh một ngày, vợ anh muốn giặt thảm trong nhà, nhưng anh đã hẹn trước với vài đồng tu vào 2 giờ sáng hôm sau, mọi người lái xe đến địa phương cách đó hàng trăm cây số để tặng tài liệu chân tướng, anh nói: “Tôi hỏi vợ xem liệu có đổi ngày giặt thảm được không? Cô ấy trả lời là không được. Tôi bèn nghĩ, người tu luyện làm gì cần nghĩ đến người khác trước, nên tôi đã cùng vợ giặt thảm, giặt từ sáng đến tận 9 giờ tối. Sáng sớm hôm sau, tôi phát hiện bàn tay phải của mình sưng tấy lên.”
“Lúc tặng tài liệu, tôi chạy xe điện, tay tôi rất đau khi cầm lái. Đi giữa đường đau không chịu nổi, tôi muốn dừng lại nghỉ một chút, chính ngay lúc này, một người kia từ đằng xa lấy tờ báo chân tướng ra khỏi hộp thư của ông và hô to: ‘Này, anh làm tốt lắm!’ Hình như ông ấy đã giơ ngón tay cái lên khen tôi. Trong khoảnh khắc đó, tôi biết là Sư phụ đang khích lệ mình, dù có khổ và khó khăn đến đâu cũng không sao cả, giúp nhiều người hơn biết chân tướng mới là việc quan trọng nhất. Điều thần kỳ là, dù bàn tay vẫn sưng phồng như cái bánh bao, nhưng tôi lại không thấy đau nữa!”
Anh Tiểu Mã muốn nói với Sư phụ: “Kính chào Sư phụ, Sư phụ vất vả quá, đệ tử không tinh tấn tỉnh ngộ hơi muộn, nhưng con sẽ tận dụng thời khắc cuối cùng này làm tốt ba việc, không làm hoen ố sứ mệnh. Kính chúc Sư phụ năm mới vui vẻ. Cảm ân Sư tôn từ bi khổ độ!”
Học viên người Việt: Đích thân chứng kiến sự thần kỳ và vẻ đẹp của Đại Pháp.
Ông Khương (Kong) là học viên người Việt, cảm tạ Sư phụ truyền cho đệ tử cao đức Đại Pháp vạn năm khó gặp. Kính chúc Sư tôn năm mới vui vẻ! |
Ông Khương chia sẻ: “Đồng nghiệp và người nhà đều nói da dẻ của tôi đẹp ra, tôi không còn thấy tâm phiền ý loạn và mặt mày ủ dột như trước nữa. Tôi đã chứng kiến vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp.”
“Kể từ khi tu luyện, không những thân thể khỏe mạnh, Sư phụ còn ban cho tôi trí huệ. Làm việc gì cũng rất nhanh và suôn sẻ. Trong quá trình tu luyện, tôi luôn cảm thấy Sư phụ lúc nào cũng ở bên cạnh mình, lúc vượt quan, Sư phụ luôn điểm ngộ và khảo nghiệm tôi, giúp tôi đề cao tầng thứ. Do đó, mỗi khi tôi gặp quan nạn, tôi luôn thấy trân trọng, kiên trì hướng nội tìm vấn đề của bản thân, từ đó đề cao tâm tính, trở thành một người tốt hơn nữa.”
Ông Khương kiên trì tham gia các hoạt động giảng chân tướng. Ông nói: “Tôi có một nguyện vọng là muốn học Pháp bằng tiếng Trung, để có thể liễu giải nội hàm tinh thâm của Đại Pháp, và cũng định giảng chân tướng cho người Trung Quốc.”
Một người xấp xỉ 70 tuổi bắt đầu học ngoại ngữ tương đối khó khăn. Trải qua một năm cố gắng, hiện nay ông đã có thể thông đọc sách “Chuyển Pháp Luân” và kinh văn của Sư phụ bằng tiếng Trung, hơn nữa còn có thể giao lưu với đồng tu bằng tiếng Trung khá lưu loát. Ông nói: “Một lần nữa tôi đã chứng kiến sự thần kỳ của tu luyện Đại Pháp.”
Nhân dịp năm mới 2022 sắp đến, ông Khương muốn nói với Sư phụ: “Cảm tạ Sư phụ đã truyền cho chúng con bộ cao đức Đại Pháp tốt như thế này. Kính chúc Sư tôn năm mới vui vẻ!”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/1/澳洲阿德莱德大法弟子恭祝师父新年好-436210.html
Đăng ngày 03-01-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.