Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-10-2020] Gần đây Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đang thúc đẩy chiến dịch có tên gọi là “Zero Out” (chiến dịch xoá sổ). Đây là một chiến dịch của chính quyền nhằm cưỡng ép các học viên Pháp Luân Đại Pháp có tên trong danh sách đen của chính quyền phải từ bỏ đức tin của họ. Để hiện thực hóa chiến dịch này, các đặc vụ và cảnh sát sẽ đến nhà các học viên Pháp Luân Đại Pháp để quấy rối và sách nhiễu, thậm chí họ còn đến cả nhà của những người đã từng tu luyện để yêu cầu họ đồng ý ký vào bản ba tuyên bố.

Họ nói rằng nếu các học viên đồng ý ký vào bản “ba tuyên bố”, thì sẽ xóa tên các học viên khỏi danh sách đen và ngừng quấy rối họ, cũng như sẽ không tiếp tục quấy rối và sách nhiễu các thành viên khác trong gia đình.

Có một hôm, khi tôi cùng vợ và một người họ hàng đang học Pháp tại nhà thì phát hiện có một cảnh sát đột nhiên nhảy qua hàng rào đi vào trong sân.

Người họ hàng của tôi đã nhanh chóng rời khỏi nhà qua lối cửa sau, còn tôi thì nhanh tay cất giấu sách Đại Pháp.

Viên cảnh sát tiến vào trong nhà và hỏi tôi: “Tại sao ông luôn tránh mặt chúng tôi? Hãy đưa chìa khóa cho tôi để mở cổng, chúng tôi còn có hai người nữa đang đứng ở bên ngoài”.

Tôi thấy tâm bị kích động nhưng ngay lập tức trấn tĩnh trở lại. Tôi trả lời anh ta với một giọng điềm tĩnh: “Này anh cảnh sát, dù có sốt ruột tới đâu thì anh cũng không nên nhảy qua hàng rào vào nhà chứ, nó có thể làm anh bị thương đấy”.

Khi tôi vừa mở cổng thì một người đàn ông và một phụ nữ vội vàng tiến vào. Người đàn ông tự giới thiệu là người đại diện của Ủy ban Chính trị và Pháp luật.

Tôi nhớ mình đã từng giảng chân tướng cho người đàn ông này qua điện thoại nhưng chưa từng gặp trực tiếp anh ta. Khi viên cảnh sát quay video để ghi hình, tôi đã yêu cầu anh ta không nên làm vậy vì nếu không chúng tôi sẽ không thể tiếp tục cuộc trò chuyện.

Viên cảnh sát nói việc ghi hình là bắt buộc nhưng anh ta đã phải tắt máy quay sau khi người đàn ông đến từ Ủy ban Chính trị và Pháp luật khuyên sẽ tốt hơn nếu làm theo yêu cầu của tôi.

Viên cảnh sát bắt đầu câu chuyện với việc đề cập đến “chính sách” của ĐCSTQ. Anh ta nêu điều kiện nếu tôi đồng ý tuyên bố từ bỏ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thì tên của tôi sẽ được xóa khỏi danh sách đen, các con tôi cũng sẽ không gặp rắc rối khi ở trường.

Khi viên cảnh sát dừng lời thì người đàn ông đến từ Ủy ban Chính trị và Pháp luật tiếp tục những lời lẽ tương tự và nhấn mạnh đến lợi ích nếu tôi ký vào tờ giấy “ba tuyên bố” đó.

Sau cùng đến lượt tôi có ý kiến. Qua cuộc điện thoại giảng chân tướng trước đây, tôi nhận thấy người đàn ông đến từ Ủy ban Chính trị và Pháp luật không có một chút hiểu biết gì về Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi nói với họ những lợi ích mà tôi nhận được khi tu luyện Đại Pháp và tác dụng kỳ diệu của pháp môn này đối với chữa bệnh và rèn luyện sức khỏe. Tôi kể cho họ nghe về việc làm sao tôi sống sót được sau khi trải qua hai biến cố khủng khiếp. Đó đều là nhờ hồng ân của Sư phụ Lý Hồng Chí. Bản thân tôi cũng mắc một số bệnh nặng nhưng đã được chữa khỏi mà không cần phải điều trị y tế.

Nếu tôi không tu luyện Đại Pháp thì cõ lẽ tôi đã không còn được sống đến bây giờ. Thậm chí cuộc sống của tôi được như bây giờ là nhờ ân đức Sư phụ ban cho. “Thật khó để đền đáp được những gì Sư phụ Lý đã ban cho tôi. Thế mà giờ đây các anh lại yêu cầu tôi phản bội lại Sư phụ của mình. Sao các anh có thể yêu cầu tôi làm một việc như vậy được? Câu trả lời của tôi là không bao giờ!“

Viên cảnh sát có vẻ đã hiểu chuyện và nói với tôi: “Tôi hiểu rồi. Anh sẽ không bao giờ phản bội Sư phụ của mình!”. Sau đó, anh ta cùng với người phụ nữ rời đi.

Tôi biết là nhân tố tà ác phía sau anh ta đã được thanh trừ. Chỉ còn duy nhất người đàn ông đến từ Ủy ban Chính trị và Pháp luật ngồi lại trong nhà tôi.

Tôi bắt tay anh ta và nói: “Hiện giờ chỉ còn hai chúng ta ở đây. Anh thấy đấy, bệnh dịch lần này (Virus Trung Cộng gây ra đại dịch Covid-19) đến là để nhắm vào những thứ bất hảo này.

“Anh không thể giúp được người khác nhưng anh hãy tự cứu lấy mình. Nếu anh chết thì dù tương lai có tốt đẹp đến đâu cũng trở thành vô nghĩa.

Tôi biết anh đã chăm sóc mẹ mình như thế nào trong suốt 5 năm qua. Anh là một người con hiếu thảo và là một người tốt. Một người tốt thì không đáng bị chết, anh hãy thoái xuất khỏi ĐCSTQ để bảo toàn tính mạng.

Anh biết đấy, những kẻ chuyên dối trá lừa lọc sẽ chẳng là gì một khi họ bị nhiễm virus, cho dù họ ở giai tầng nào trong xã hội, dù giàu sang hay nghèo hèn thì đến lúc ấy cũng như nhau cả thôi. Hãy để tôi giúp anh đặt một hóa danh để thoái xuất khỏi ĐCSTQ”.

Thật không ngờ anh ta đồng ý thoái xuất và rời đi. Trong suốt cả buổi nói chuyện, tôi nói và cười mà không hề thấy lo lắng hay sợ hãi về việc bản thân có nói bất cứ điều gì phù hợp hay không. Tôi thực sự cảm nhận được năng lượng vĩ đại của lòng Từ Bi.

Sư phụ giảng:

“Thực ra Từ Bi là năng lượng rất to lớn, là năng lượng của Chính Thần. Càng Từ Bi thì năng lượng càng lớn, các thứ bất hảo đều bị giải thể rớt cả”. (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009)

Những vị viên chức đó đã không hành động thô lỗ khi họ ở trong nhà tôi. Trong lúc tôi tiếp họ, vợ tôi cũng phát chính niệm ở một phòng khác để hỗ trợ tôi cho đến khi họ rời đi. Cô ấy đã không nói một lời nào khi họ cố nói chuyện với cô ấy.

Cách đây không lâu, khi tôi chuẩn bị đi ra ngoài thì nghe thấy vị trưởng thôn gọi tôi ra mở cổng. Theo sau ông ấy là một nhóm người cùng bước vào nhà.

Họ tự giới thiệu họ là bí thư đảng, trưởng đồn công an, một số quan chức của Ủy ban Chính trị và Pháp luật, trưởng thôn và thậm chí có một người chẳng liên quan cũng đến nhà tôi để nghe ngóng.

Người phát biểu chính là ông bí thư. Tôi đã không để tâm đến những gì ông ta nói mà thầm phát chính niệm giải thể các nhân tố tà ác đứng sau đang thao túng họ.

Một lúc sau, ông ta hỏi liệu tôi có thể viết một bài chia sẻ về kinh nghiệm tu luyện không. Tôi trả lời là thậm chí tôi còn có thể làm thơ.

Ông ta khen tôi là người có trình độ văn hóa tốt. Sau đó còn hỏi tôi có biết về thư pháp Trung Quốc không nên tôi đã chỉ cho họ xem những bức thư pháp tôi viết đang treo trên tường.

Một cảnh sát đã chụp hình một bài thơ, bài thơ này nói đến việc phải chú trọng nhân cách làm người và hành thiện.

Sau khi đọc xong bài thơ, vị bí thư đảng đó nói: “Thật tệ là bây giờ người ta không còn quan tâm nhiều đến những điều như thế này nữa. Trong thời buổi này, thực hành nhân cách tốt đã trở thành điều gì đó xa vời trong suy nghĩ của họ”.

Văn hóa Đảng đã khiến con người trở nên xấu xa nên tôi tiếp tục phát chính niệm để thanh trừ các nhân tố tà ác phía sau ông ta.

Tôi cũng cầu xin Sư phụ gia trì chính niệm để tôi có thể giúp vị bí thư đảng này ngừng tích thêm nghiệp cho bản thân. Sau đó một lúc thì tất cả bọn họ đều rời đi.

Tôi ngộ ra trên thân học viên luôn có trường năng lượng thuần chính và từ bi của Đại Pháp và năng lượng đó sẽ phát huy tác dụng trong những tình huống như vậy. Nếu bạn nghĩ rằng ai đó xuất hiện trước mặt bạn là để chờ được nghe chân tướng thì quả thực sẽ là như vậy.

Nếu bạn có suy nghĩ anh ta đến để bắt bạn thì rất có thể anh ta sẽ chống lại bạn và buộc bạn phải viết “ba tuyên bố”. Nhưng nếu bạn nghĩ tà ác sẽ không thể làm bạn động tâm vì bạn luôn có Sư phụ và Đại Pháp bên cạnh thì đó chính là cách để giúp bạn thoát khỏi những tình huống nguy nan.

Con xin cảm tạ Sư tôn!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/8/413474.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/17/188834.html

Đăng ngày 21-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share