Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 14-08-2020] Trong kỳ nghỉ hè năm 2019, chúng tôi quyết định ra bờ biển để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi đã gặp đủ mọi loại người. Một số chăm chú lắng nghe trước khi quyết định thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), một số thoái xuất sau khi nói ra suy nghĩ của mình, một số cảm ơn chúng tôi, trong khi những người khác từ chối lắng nghe chân tướng.
Một hôm vào lúc 8 giờ tối, khi chúng tôi chuẩn bị trở về nhà thì một số nhân viên cảnh sát ngăn chúng tôi lại và hỏi: “Các anh/chị vừa làm gì vậy? Theo chúng tôi về đồn.” Tôi nói: “Chúng tôi làm người tốt thì có gì sai.”
Một số đồng tu của tôi đã giảng chân tướng cho họ và khuyến thiện. Nhưng họ nhất quyết yêu cầu chúng tôi đi cùng họ. Vì có nhiều người ở gần đó, ba người chúng tôi không muốn gây rắc rối nên đã lên xe cảnh sát.
Chúng tôi phát chính niệm và tiếp tục nói chuyện với các cảnh sát trong xe. Chúng tôi cũng xin Sư phụ giúp gia trì chính niệm và chính hành của chúng tôi. Chúng tôi nói trong tâm: “Sư phụ mới là người định đoạt hết thảy, triệt để thanh trừ hết thảy sinh mệnh và nhân tố tà ác không chế cảnh sát bức hại đệ tử Đại Pháp và phạm tội đối với Đại Pháp. Cảnh sát cũng là sinh mệnh cần được cứu.”
Sức mạnh của từ bi
Khi đến đồn cảnh sát, họ đã hỏi tên của chúng tôi. Chúng tôi chính niệm ngăn họ và nói với họ rằng người dân ở Trung Quốc có quyền tự do tín ngưỡng, tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là hợp pháp và bức hại Pháp Luân Đại Pháp là bất hợp pháp. Chúng tôi cũng đã nói về chính sách mới của Hoa Kỳ về việc trừng phạt những người vi phạm nhân quyền.
Chúng tôi nói với họ rằng chúng tôi không phải là tội phạm và sẽ không nói ra tên của mình. Chúng tôi không muốn làm hại họ. Bằng việc không thể bức hại chúng tôi, họ sẽ tránh phải gánh chịu trách nhiệm trong tương lai khi ĐCSTQ phải chịu trách nhiệm về tội ác của mình. Biểu hiện của họ liền dịu đi một chút.
Sư phụ giảng:
“…[mà trái lại] thời khắc nào cũng dùng chính niệm mà đối mặt kẻ ác. Vô luận trong hoàn cảnh nào cũng không hề theo yêu cầu, mệnh lệnh hay chỉ thị của tà ác. [Nếu] mọi người đều làm như thế, [thì] hoàn cảnh đã không đến thế này.” (Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực”
(Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm II)Tạm diễn nghĩa:
“Đệ tử chính niệm mà đầy đủ
Thì Sư phụ sẽ đủ sức đưa trở về trời”
Chúng tôi có thể cảm thấy rằng Sư phụ đang giúp mình. Tôi hiểu rằng Ngài đang điểm hóa để chúng tôi biết cần làm gì tiếp theo. Vì vậy, tôi đến gặp một cảnh sát và giảng chân tướng cho anh. Tôi nhìn vào mắt anh ta trong khi giữ chính niệm mạnh mẽ.
Anh ta bắt đầu im lặng và e sợ khi nhìn vào mắt tôi. Anh ta lo lắng nhìn vào màn hình máy tính và không ngừng lau mồ hôi trên mặt. Tôi cảm thấy rõ ràng rằng tà linh thao túng anh đã bị giải thể.
Sau đó anh ta tỏ ra rất lịch sự và tôn trọng, mở cửa cho tôi khi tôi cần lên tầng hai. Vẻ mặt của anh ta thể hiện sự ân cần và khâm phục.
Tôi và các đồng tu đã hình thành chỉnh thể. Chúng tôi khích lệ và phối hợp với nhau. Ngoài việc niệm Pháp, chúng tôi cũng phát chính niệm và giảng chân tướng.
Biểu hiện của các nhân viên cảnh sát cho thấy họ đã kiệt sức và bất lực. Họ thực sự đáng thương nếu không minh bạch chân tướng về Đại Pháp.
Sư phụ giảng:
“Cảnh sát cũng là sinh mệnh đợi được cứu, ‘[ngươi] tới thì ta giảng chân tướng cho ngươi’. Quả thật có đệ tử Đại Pháp như thế, kết quả ngay cả cảnh sát cũng hết sức bội phục, lúc đi còn bảo chư vị, ‘chú ý an toàn nhé’.” (Giảng Pháp ở Pháp hội tại Vùng đô thị New York năm 2013)
Rời đi mà không sợ hãi
Khi trưởng đồn cảnh sát thẩm vấn tôi, tôi không hề sợ hãi và chỉ có một niệm: “Cuối cùng mình cũng có thể nhìn thẳng vào mắt anh ta. Thức tỉnh anh ta là việc tốt.” Tôi ngồi trên ghế sofa và nhìn thẳng vào mắt anh ta trong khi giữ chính niệm mạnh mẽ.
Anh ta đã hỏi tên tôi một vài lần. Tôi trả lời: “Học viên Pháp Luân Đại Pháp.” Anh ta rất tức giận, nhưng tâm tôi không bị dao động. Tôi đã tiến vào trạng thái tĩnh. Tôi không trả lời câu hỏi của anh ta và chỉ điềm tĩnh nhìn vào mắt anh ta. Anh ta rất ngạc nhiên và hỏi tại sao tôi không nói gì.
Sau đó, anh ta và một cảnh sát khác lục soát túi xách của tôi nhưng không tìm thấy thông tin cá nhân của tôi. Được Sư phụ bảo hộ, tôi không bị vị trưởng đồn cảnh sát làm phiền nữa. Khi anh ta nói điều sai trái, tôi dùng chính niệm và thiện tâm để thức tỉnh anh. Cuối cùng, anh yêu cầu tôi đợi ở một căn phòng khác, và đã rất lịch sự khi tiễn tôi xuống tầng dưới.
Cuối cùng, trưởng đồn cảnh sát đi làm việc khác. Ba chúng tôi ngồi trên ghế trong hội trường và tiếp tục giảng chân tướng về Đại Pháp cho bốn nhân viên cảnh sát trẻ hơn. Chúng tôi trò chuyện như những người bạn cũ và trả lời tất cả các câu hỏi của họ.
Trưởng đồn cảnh sát quay lại lúc 10 giờ tối và nhắc lại một câu trước đó rằng liệu chúng tôi có tham gia bán hàng đa cấp không. Tôi nói với anh ấy rằng chúng tôi không tham gia bán hàng đa cấp vì nó chỉ thu lợi cho cá nhân và làm tổn hại đến lợi ích của người khác. Chúng tôi tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành người tốt, vì vậy chúng tôi hành động vì lợi ích của người khác.
Sau đó anh ta bảo tôi rằng những gì chúng tôi làm sẽ ảnh hưởng đến tương lai của con cái và gia đình của chúng tôi. Tôi nói rằng sẽ không bị ảnh hưởng. Tôi cố nói thêm, nhưng anh ta ra hiệu cho tôi dừng lại. Sau đó, anh ta quay lại và hướng dẫn một cảnh sát trẻ mang túi của chúng tôi ra và cho phép chúng tôi rời đi.
Cuối cùng, anh ta đã có lựa chọn đúng, và tôi mừng cho anh. Từ trong tâm, tôi rất biết ơn Sư phụ.
Sư phụ giảng:
“Khi chư vị đụng phải kiếp nạn, thì tâm từ bi ấy sẽ giúp chư vị vượt qua quan [ải] khó khăn ấy, đồng thời Pháp thân của tôi sẽ coi sóc chư vị, bảo hộ sinh mệnh của chư vị, nhưng nạn ấy nhất định là khiến chư vị qua.” (Chương III, Pháp Luân Công)
Chúng tôi rời đồn cảnh sát và về nhà an toàn lúc nửa đêm. Hướng nội, tôi nhận thấy rằng chúng tôi bị bắt vì tôi đã lười biếng và buông lơi tu luyện. Các đồng tu của tôi cũng tìm ra được chấp trước, chẳng hạn như đố kỵ, hoan hỷ và không từ bi.
Chúng tôi đã đắc được Đại Pháp vũ trụ. Chúng tôi phải trân quý cơ duyên vạn năm khó gặp này!
Sư phụ giảng:
“Trong chịu đựng ma nạn do cựu thế lực thêm vào mà đi cho chính hay không chính thì càng gia tăng thêm nạn, đặc biệt là đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục, trong ma nạn bức hại thì mỗi suy nghĩ mỗi ý niệm đều rất then chốt. Chư vị làm được tốt hay không tốt, chư vị có thể bị bức hại hay không, chư vị làm được chính hay không chính, bức hại đến mức độ nào, đều có quan hệ trực tiếp với con đường chư vị tự mình đi, và vấn đề mà tư tưởng chư vị suy xét.” (Thế nào là đệ tử Đại Pháp)
Chỉ có vô ngã vị tha mới là lựa chọn tốt nhất của sinh mệnh. Chỉ có tu xuất từ bi, chúng ta mới có thể làm tròn thệ nguyện tiền sử của mình, mới có thể trợ Sư Chính Pháp, mới có thể làm tốt hơn việc cứu độ chúng sinh. Con xin cảm tạ Sư ân! Hợp thập!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/14/410455.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/1/188523.html
Đăng ngày 20-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.