Bài viết của Thanh Liên, một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-10-2020] Nhà tôi ở một thôn làng ven sông phía Nam sông Trường Giang. Bởi vì Trung Cộng xây dựng công trình đập Tam Hiệp tai hại, dẫn đến năm nay bị nạn lụt rất lớn. Hai bên bờ sông Trường Giang có ít nhất 400 triệu nhân khẩu gặp nạn, lại thêm dịch bệnh virus Trung Cộng (viêm phổi Vũ Hán), còn thường xuyên có động đất cùng các tai hoạ lớn, khiến cho người dân khốn khổ vô cùng. Bất hạnh hơn chính là những dối trá độc hại của Trung Cộng. Có người còn tin tưởng rằng Trung Cộng giỏi hơn cả nước Mỹ trong việc chống lũ chống dịch, chỉ trích nước Mỹ không tốt như thế nào đó, đem những tai nạn khiến dân chúng lầm than dưới chế độ Trung Cộng đổ lên đầu chính phủ Mỹ.

Vì để thanh trừ những dối trá của Trung Cộng trong đầu người dân, tôi dùng lý giải của bản thân để giảng chân tướng cho những người xung quanh. Nhiều năm trước nhà tôi đã lắp đặt ăng-ten vệ tinh, xem được các tiết mục của Đài Truyền hình Tân Đường Nhân, đã hiểu được rất nhiều chân tướng.

Làng tôi nằm bên cạnh đường quốc lộ. Hai năm qua, làng chúng tôi xây dựng mô hình làng rừng, nói là để làm đẹp môi trường. Đường quốc lộ cách bờ đê sông Trường Giang hơn một dặm, cả làng dài năm dặm từ Bắc xuống Nam. Bên trái đường quốc lộ nối với bờ đê trồng toàn cây phong cảnh, bên phải trồng dưa treo. Ngoài việc đồng áng, thỉnh thoảng tôi cũng tham gia trồng cây, làm cỏ ở làng để có thêm cơ hội tiếp xúc với nhiều người hơn. Khi dân làng lặp lại những dối trá của Trung Cộng rằng nước Mỹ xấu xa thế nào, tôi lớn tiếng nói: Mọi người chớ tin những lời dối trá trên TV, trên đó chẳng có câu nào là thật. Nước Mỹ là quốc gia tự do dân chủ, rất tôn trọng nhân quyền và con người. Tôi còn nói với mọi người: Những tuyên truyền trên TV của đảng đó đều là lừa gạt người dân. Hầu hết vợ con các quan chức cấp cao cùng tiền gửi của họ đều đã chuyển tới nước Mỹ rồi. Từ lâu họ đã biết Trung Cộng sớm muộn sẽ sụp đổ, đến lúc đó họ sẽ trốn sang nước Mỹ, mặc kệ sự sống chết của người dân. Tôi thường nói với dân làng như thế và họ cũng nhận thức được. Mọi người dần dần đã hiểu ra. Khi ai đó lặp lại lời nói dối trên TV, sẽ có người ngăn lại: Không nên nói lung tung.

Em gái tôi lấy chồng cùng làng, cách nhà tôi hai dặm. Một lần, cô ấy đi bộ tới nhà tôi và giận giữ nói: “Nước Mỹ hống hách quá, ức hiếp người quá đáng. Rõ ràng virus từ nước Mỹ truyền đến, ngược lại còn tìm Trung Quốc chúng ta đòi bồi thường.” Lúc đó trong tâm tôi thấy bất bình. Rõ ràng không phải như thế, em gái mình sao lại tin những lời dối trá của Trung Cộng. Tôi tức giận nói: Em đừng tin những gì xem được trên điện thoại hoặc TV. Tất cả đều là giả. Ban đầu virus Trung Cộng này rõ ràng phát triển một lượng lớn ca nhiễm ở Vũ Hán, Trung Quốc. Chỉ riêng ở Vũ Hán đã có hàng chục nghìn người chết, sau đó lan ra toàn quốc và thế giới. Làm sao nó có thể đến từ nước Mỹ? Em cần suy nghĩ một chút, những lời dối trá như vậy mà cũng tin? Em gái tôi vô cùng bất bình vì tôi không nghe theo, giận đùng đùng bỏ đi.

Dù sao cũng là em gái tôi, cũng sẽ không thật sự tức giận. Qua hai ngày, cô ấy lại đến. Lần này, tôi ôn hoà nhã nhặn khuyên bảo em gái cần tỉnh táo, đừng để những dối trá của Trung Cộng mê hoặc. Trung Cộng vẫn che giấu nhiều điều về tình hình dịch bệnh. Các chuyên gia về virus ở Hồng Kông đã vạch trần nội tình chân thực. Trung Cộng đã giết rất nhiều người mà không chút áy náy. Ngược lại, nó gây rối khắp nơi khiến cả thế giới phẫn nộ. Nó là ma quỷ không có liêm sỉ, không có nhân tính, tội ác tày trời. Nó tới đây để hủy diệt con người, chúng ta cũng không thể tin vào ác ma đó mà hủy hoại chính mình. Em gái tôi không hiểu và hỏi: Vậy tại sao dịch bệnh ở Mỹ lại nghiêm trọng và giết chết nhiều người như vậy? Tôi nói: Đây đều là có nguyên nhân. Dịch bệnh có mắt, nó đến để diệt các thành viên của tà đảng, những ai có quan hệ với Trung Cộng sẽ bị chôn theo với nó, đạo lý đơn giản như vậy. Hơn nữa, ở Mỹ xét nghiệm phổ biến, còn là con số thật, không che giấu số liệu ca nhiễm và tử vong. Cả thế giới đều biết quốc gia nào có ca nhiễm và tử vong nhiều nhất. Em gái tôi nghe tâm phục khẩu phục, nói rằng hóa ra Trung Cộng đang lừa gạt mọi người, cô ấy sẽ không bị lừa nữa.

Anh tôi là giáo viên trong làng. Ban đầu anh ấy rất tin tưởng Đại Pháp là tốt, nhưng do bị lừa dối của Trung Cộng tẩy não trong một thời gian dài, khiến anh đôi khi cảm thấy mơ hồ. Một lần khi đang làm việc trên đường quốc lộ, anh tôi lại nói lung tung, tôi liền giảng chân tướng và cải chính những nhận thức sai lầm của anh ấy. Một phụ nữ trong nhóm đang ở bên cạnh cũng nghe thấy, cuối cùng cô ấy thán phục nói: “Thầy giáo, đừng nghĩ anh là thầy giáo, anh còn nói không lại được em gái.” Anh tôi cười. Tôi nói: Đảng Cộng sản Trung Quốc tới để làm loạn thế gian. Marx đã trực tiếp nói nó là u linh, chúng ta gọi là ma quỷ. Khi dịch bệnh ở nước Mỹ trở nên nghiêm trọng, người Trung Quốc thậm chí còn treo biểu ngữ để ăn mừng tỉ lệ lây nhiễm cao ở Mỹ. Đây không phải do con người làm, mà do tà linh ma quỷ khống chế.

Lúc Trung Cộng bắt đầu bức hại Pháp Luân Công, chị dâu tôi không biết vì sao, vừa nghe tôi giảng chân tướng cho người khác, liền tức giận chỉ trích tôi: “Chị không hiểu được em, suốt ngày đi giảng cái này (chân tướng về Pháp Luân Công), tới đâu cũng giảng, gặp ai cũng giảng.” Nhờ tôi không ngừng giảng chân tướng, chị ấy cũng nhìn thấy những biến đổi tốt đẹp của bản thân tôi và trong gia đình, đã dần dần hiểu được vẻ đẹp của Đại Pháp. Hơn mười năm trước, chị ấy bị ung thư cổ tử cung giai đoạn cuối đã di căn. Sau phẫu thuật, chị kiên trì niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo,” bệnh ung thư đã được chữa khỏi. Hơn mười năm trôi qua, đến bây giờ chị ấy vẫn sống khỏe mạnh. Hiện tại khi thấy tôi tặng bùa hộ thân cho người khác, chị ấy cũng chủ động xin một cái, cũng nói với mọi người rằng bùa này rất tốt, niệm chín chữ trên đó có tác dụng chữa bệnh thần kỳ và tăng cường sức khỏe. Có lần cháu trai của chị ấy bị cảm, sốt rất cao. Chị ấy bảo cháu mau niệm chín chữ. Cháu trai nói: Cháu niệm liên tục, quả nhiên hạ sốt rất nhanh, không cần đi bệnh viện khám bác sĩ. Bây giờ toàn gia đình anh trai tôi đều tin Đại Pháp là tốt, được tắm mình trong hồng ân hạo đãng của Đại Pháp.

Một ngày, khi đang làm việc trên đường, có một người trong làng hỏi tôi: Bà kiếm được bao nhiêu tiền một tháng? Tôi nói một trăm hai mươi tệ. Anh ấy nói không phải hỏi về tiền làm nông, mà là Pháp Luân Công trả cho bà bao nhiêu tiền. Tôi nói không phải như anh nghĩ. Đều là chúng tôi tiết kiệm, bỏ tiền của bản thân ra làm tài liệu cứu người. Có người dựa vào việc trồng rau lấy tiền để cứu người, quả là không dễ dàng. Nếu anh có thể bước vào tu luyện Pháp Luân Công, hoặc tìm hiểu thêm về Pháp Luân Công, anh sẽ thực sự cảm nhận được đây là một nhóm người tuyệt vời. Anh xem hiện nay tình hình dịch bệnh nghiêm trọng như thế, là thiên tai nhân họa do Trung Cộng đàn áp Pháp Luân Công gây ra. Ôn dịch này rõ ràng đến để đào thải các thành viên của Trung Cộng, sau này anh chớ nên tùy tiện nói lung tung. Cuối cùng anh ấy nói, tôi biết rồi, lúc tôi bán rau thường có học viên Pháp Luân Công phát cho tôi tài liệu. Tôi biết Pháp Luân Công là tốt. Nếu gặp ai nói xấu về Pháp Luân Công, tôi sẽ ngăn lại.

Làng tôi còn hơn mười mẫu ruộng cơ giới chưa phân chia. Một người nam trong làng đã nhận thầu phần đất này để trồng cây trong 15 năm. Đất này đến năm 2018 thì hết hạn, ông ấy chặt hết cây đem bán. Lẽ ra sau khi chặt cây, ông ấy phải giao đất lại cho làng, nhưng ông ấy lại trồng tiếp cây giống. Dân làng không đồng ý, ông ấy khăng khăng muốn trồng. Bởi vì ông có hai người thân là cán bộ làng, một người là an ninh thôn, còn một người là đội trưởng, nên rất cậy thế. Qua mấy ngày, làng muốn lấy lại đất để xây dựng công viên cây xanh, yêu cầu ông ấy trả đất. Ông ấy nói phải bồi thường tiền cây giống thì mới chịu giao. Như vậy mỗi gia đình còn phải góp 154 tệ đưa cho ông ấy. Có người không nguyện ý, có người nói đưa tiền ra cho xong, mọi người gom góp đưa cho ông ấy ba nghìn tệ. Qua một thời gian, làng thảo luận, tiền bồi thường cây giống này do văn phòng lâm nghiệp chi trả, đem tiền đã thu trả lại cho các hộ. Đội trưởng đem sổ sách đưa cho tôi, bảo tôi trả lại cho mỗi hộ 153 tệ. Ông ấy đưa tiền và sổ sách cho tôi như thế. Lúc tôi đem tiền trả, có hộ hỏi tại sao thiếu mất một tệ? Tôi nói tôi không chiếm lợi, đội trưởng đưa tôi tiền và sổ sách như vậy, tôi theo đó mà hoàn trả. Nếu nói chiếm lợi, có thể có người khác chiếm lợi. Sau này thôn muốn ghi điểm công tác cho vợ chồng tôi đã đi hoàn trả tiền cho mọi người, tôi nói không cần, làm chút chuyện vì mọi người là việc nên làm, không nên lấy điểm công tác.

Vì người đội trưởng tiền nhiệm tham lam, nông dân trong đội rất có ý kiến, toàn đội nhất trí tiến cử chồng tôi làm đội trưởng. Chồng tôi thế nào cũng không đồng ý. Tôi đề nghị chồng tôi gánh vác, vì mọi người làm chút việc tốt, chồng tôi mới chấp thuận. Sau khi chồng tôi làm đội trưởng, một người đàn ông trong làng trước mặt vợ chồng tôi đã nói bóng gió rằng: “Chẳng phải là gần mực thì đen sao.” Ý là trong cái ô trọc của tà đảng cộng sản, người tốt cũng trở nên xấu. Tôi nghe thấy cũng không tức giận, nhẹ nhàng nói với ông ấy: Ông yên tâm, tiền trong nhà đều qua tay tôi, đảm bảo chồng tôi không tham lam một xu tiền, dù là tham một xu tiền cũng là mất đức, chúng tôi không làm chuyện ngốc nghếch đó. Người này biết tôi tu luyện Pháp Luân Công, ở đâu cũng làm người tốt, rất tin vào nhân phẩm của tôi. Nghe tôi nói vậy, ông ấy cũng yên tâm, cười với tôi, ánh mắt như nói rằng: Tôi tin tưởng, tôi tin tưởng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/1/讲真相破迷雾-揭谎言救众生-411178.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/11/188709.html

Đăng ngày 18-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share