Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 26-05-2020] Cha tôi hiện đã 72 tuổi, ông có sức khỏe tốt và rất lạc quan. Ông luôn mỉm cười hạnh phúc mỗi ngày. Một người hàng xóm đã lâu không gặp hỏi ông: “Sao trông ông trẻ thế? Tôi khó có thể nhận ra ông, ông có bí quyết gì vậy?” Không chỉ người hàng xóm này mà rất nhiều người khác cũng hỏi cha tôi câu hỏi như vậy.
Trải qua gian khổ trong cuộc đàn áp
Trước đây sức khoẻ của cha tôi không tốt. Ông từng bị bệnh tim và thường xuyên phải nhập viện. Đó là một câu chuyện dài, nhưng bệnh tim của ông có liên quan đến tôi.
Tôi quan tâm đến khí công từ khi còn là một đứa trẻ, vì vậy khi tôi nhìn thấy một tấm áp phích về Pháp Luân Đại Pháp tại trường đại học vào mùa đông năm 1995, tôi đã quyết định tham dự. Đó là một khóa học kéo dài chín ngày về Pháp Luân Đại Pháp và tôi đã xem video các bài giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí (người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp).
Đó là một trải nghiệm mở mang tầm mắt và nhân sinh quan của tôi đã hoàn toàn thay đổi. Tôi quyết tâm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và thầm nói trong tâm “Cuối cùng thì con cũng đã tìm thấy Sư phụ!”
Sau khi tôi bắt đầu tu luyện và trải nghiệm vẻ đẹp của Đại Pháp, tôi muốn chia sẻ nó với gia đình và bạn bè của mình. Cha mẹ tôi đã thử tập trong nhiều ngày, nhưng không được. Em gái tôi đã trở thành một học viên và thường đến điểm học Pháp nhóm cùng tôi.
Thật không may, không lâu sau Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999. Tôi bị bắt vào năm 2003. Cha tôi sợ đến mức không thể đi được khi cảnh sát lục soát căn hộ của chúng tôi. Tôi bị bắt trở lại vào năm 2008.
Khổ nạn này ập đến gia đình tôi vô cùng nặng nề, đặc biệt là bố tôi. Ông đã khóc và nói: “Tất cả chúng tôi đều là người tốt, tại sao các anh [cảnh sát] lại đối xử với chúng tôi như vậy?”
Ông không thể chấp nhận thực tế phũ phàng và ông vô cùng suy sụp. Ông sớm mắc bệnh tim và đi khám ở một số bệnh viện. Ông phải nhập viện hết lần này đến lần khác, đồng thời uống đủ loại thuốc, tiêm nhưng tình trạng không thuyên giảm.
Mặt khác, mẹ tôi rất vững vàng và đã đến đồn cảnh sát và các cơ quan chính quyền để đòi thả tôi ra.
Cha tôi đã rất tức giận với tôi khi tôi trở về nhà từ nhà tù. Tôi nói với ông rằng tôi không làm gì sai. Cha tôi không muốn nghe và thường xuyên bạo hành tôi và nói: “Tại sao con không nói với họ rằng con sẽ ngừng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp? ĐCSTQ rất mạnh. Làm sao con có thể thắng nổi nó? Con nên làm bất cứ điều gì Đảng bảo con làm“.
Cha tôi thậm chí còn mắng mỏ một người hàng xóm cũ tu luyện Đại Pháp mỗi khi nhìn thấy ông ấy. Người hàng xóm thực sự tốt bụng và chỉ mỉm cười và không bao giờ nói lại với cha tôi. Tôi nói với cha: “Cha đã mắng bác ấy nhiều lần. Hãy thử và làm điều đó hàng ngày với một người bình thường và xem điều gì sẽ xảy ra! Cha nói một câu không tử tế, thì họ sẽ có thể đánh cha”.
Mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2010. Cha tôi không vui nhưng ông ấy không phản đối. Cha tôi sợ rằng cảnh sát sẽ đến bắt tôi hoặc mẹ tôi.
Những người từ ủy ban khu phố hoặc đồn cảnh sát địa phương thường đến căn hộ của cha mẹ tôi vào những ngày được gọi là nhạy cảm. Cha tôi rất sợ hãi mỗi khi họ đến.
Cha tôi biết rằng Đại Pháp là tốt, nhưng ông lại vô cùng sợ hãi ĐCSTQ.
Bệnh tim của cha tôi đã chuyển biến
Cha tôi bắt đầu luyện các bài công Pháp cùng mẹ tôi với hy vọng khỏi bệnh tim, nhưng ông đã đến bệnh viện ngay khi bị đau.
Được một thời gian, các triệu chứng bệnh tim của ông nghiêm trọng đến mức ông phải nhập viện. Tôi đến thăm cha và nói: “Có lẽ Sư phụ Lý đang khảo nghiệm xem liệu cha có thể thực sự buông bỏ chấp trước vào bệnh tật không và có coi bản thân như một học viên Đại Pháp hay không?”
Em gái tôi cũng động viên cha tôi. Sau đó cha tôi hỏi mẹ tôi: “Nó sẽ thực sự có hiệu quả phải không? Đại Pháp có thể giải quyết vấn đề của tôi phải không?”
Mẹ tôi nói: “Đó là tùy thuộc vào ông. Sư phụ có thể chăm sóc cho ông nếu ông tin tưởng vào Sư phụ và Đại Pháp”.
Cha tôi trả lời: “Được rồi”, “Tôi sẽ làm như thế!”
Sau khi trở về từ bệnh viện, mẹ tôi đã giúp bố tôi đi bộ đến điểm học Pháp mỗi ngày. Cha tôi học Pháp với một nhóm nhỏ vào ban ngày và tự học vào buổi tối.
Cha tôi đã vứt bỏ hầu hết các loại thuốc trị giá hàng nghìn nhân dân tệ, nhưng ông vẫn giữ lại những viên thuốc ngủ. Ông uống chúng khi không ngủ được, và yêu cầu mẹ tôi bổ sung thuốc khi hết. Mẹ đã miễn cưỡng làm theo và nói: “Sư phụ đã nói gì về mối quan hệ giữa nghiệp và bệnh? Ông có hiểu điều này không?”
Nghe lời mẹ tôi, cha đã không uống thuốc ngủ nữa, sức khỏe của ông càng ngày càng tốt. Cha tôi trước và sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp giống như hai người khác nhau. Cả thể chất và tinh thần của ông được cải thiện mỗi ngày và tất cả mọi bệnh tật của ông đều biến mất.
Sau khi cha tôi học nhiều Pháp hơn, ông đã ngộ ra nhiều điều hơn và ông bắt đầu đi ra ngoài để nói chuyện với mọi người về sự tuyệt vời của Pháp Luân Đại Pháp.
Trước đây, mẹ tôi phải kín đáo khi nói chuyện với khách và bạn bè ở nhà về Đại Pháp. Cha tôi sẽ tức giận nếu biết mẹ tôi đang nói về Đại Pháp. Nhưng bây giờ ông ấy ra ngoài giảng chân tướng và đã giúp nhiều người thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Nói cho mọi người biết chân tướng
Sau khi cài đặt chương trình truyền hình của Đài Truyền hình Tân Đường Nhân (NTDTV) trong nhà, cha mẹ tôi đã tiếp cận được rất nhiều thông tin.
Một ngày nọ, cha tôi nói chuyện với một người đàn ông ở quảng trường. Đầu tiên cha tôi trò chuyện với anh ấy về cuộc sống hàng ngày, hỏi anh về các vấn đề liên quan tới sức khỏe và kể về việc sức khoẻ của ông đã được cải thiện như thế nào.
Sau đó, ông ấy tiếp tục giải thích tại sao ĐCSTQ bức hại Pháp Luân Đại Pháp, tại sao các học viên lại nói với mọi người sự thật, và việc ĐCSTQ đã mổ cướp nội tạng của các học viên trong nhiều năm, đó là một tội ác chưa từng có trên trái đất này.
Họ đi bộ và nói chuyện trên quảng trường trong nhiều giờ. Người đàn ông nói: “Cuối cùng tôi đã hiểu Pháp Luân Đại Pháp là gì sau rất nhiều năm hoang mang. Cảm ơn ông!“ Anh ấy thậm chí còn yêu cầu cha tôi giúp anh ấy thoái Đảng.
Tôi mừng cho cha từ tận đáy lòng. Ông đã từng cảm thấy bất lực và rất sợ ĐCSTQ, nhưng bây giờ ông đã vững tin và không còn sợ tà đảng nữa. Thật là một sự thay đổi lớn! Ông có thể làm được điều đó là nhờ sức mạnh của Đại Pháp, và sự từ bi của Sư phụ. Bây giờ ông ấy đang đi trên con đường tu luyện của mình, trợ Sư cứu chúng sinh.
Thành phố của chúng tôi đã bị phong tỏa khi virus Trung Cộng bùng phát trong dịp Tết Nguyên Đán. Mọi con phố đều bị phong tỏa và kiểm soát nghiêm ngặt bởi cảnh sát và những những tình nguyện viên cộng đồng đeo băng tay màu đỏ, để ngăn người dân ra ngoài.
Khi cha tôi cố gắng đi ra ngoài, một người đàn ông đeo băng tay đỏ bảo ông quay vào trong. Cha tôi hỏi anh ấy có phải là một đảng viên ĐCSTQ không. Sau khi nhận được câu trả lời là phải, cha tôi kể cho anh ấy nghe về những bệnh dịch trong lịch sử, và nói rằng: “Nó được an bài để nhắm vào những người xấu, không phải người tốt. ĐCSTQ đã làm nhiều điều xấu xa trong lịch sử tồn tại của nó. Cậu không nên là một phần tử của nó. Cậu có thể thoái Đảng và nhớ niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Vậy thì cậu có thể sống sót qua trận dịch này”. Người đàn ông vui vẻ đồng ý thoái Đảng.
Cha tôi đã gặp một người quản lý đã nghỉ hưu của một khu mỏ, người này đơn giản là không tin bất cứ điều gì cha tôi nói với ông ấy. Nhưng cha tôi không bỏ cuộc và bắt đầu nói chuyện với ông bằng cách sử dụng trí huệ của mình để giải thích mọi thứ một cách có phương pháp và kiên nhẫn trả lời các câu hỏi của ông. Một giờ sau, người đàn ông cuối cùng cũng hiểu ra và nói: “Tôi đã tham gia các tổ chức của ĐCSTQ, xin hãy giúp tôi thoái chúng”.
Kết luận
Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 25 năm. Sư phụ Lý đã giúp tôi nâng cao phẩm chất đạo đức và khiến tôi trở thành một người tốt hơn. Nhờ Đại Pháp, cha mẹ tôi cũng có được sức khỏe tốt, giờ đây cả nhà tôi đều bước trên con đường tu luyện. Sư phụ và Đại Pháp đã ban cho chúng tôi tất cả, một cuộc sống tươi đẹp và một tương lai tươi sáng!
Con xin cảm tạ ân đức cứu độ của Sư phụ!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/26/406652.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/16/186795.html
Đăng ngày 04-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.