Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-11-2019] Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã giúp nâng cao tinh thần và thể chất, cũng như tư cách đạo đức của tôi. Những người thân và bạn bè của tôi đã chứng kiến những thay đổi tuyệt vời ở tôi. Những người xung quanh tôi cũng đều kinh ngạc trước huyền năng của Đại Pháp! Một số thậm chí còn bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Chồng tôi thay đổi

Đây là cuộc hôn nhân thứ hai của cả tôi và chồng. Anh ấy là người tốt nhưng tính khí lại nóng nảy, suy nghĩ thì hẹp hòi và thường phản ứng thái quá. Đôi khi anh ấy không thể kiểm soát được suy nghĩ của mình và thiếu kiên nhẫn. Nếu mẹ và em gái chồng tôi nói điều gì khiến anh không hài lòng, anh ấy sẽ về nhà và gây gổ với tôi. Vì vậy, cuộc sống gia đình chúng tôi không được êm ấm.

Có lần chồng tôi tức giận đến nỗi đã kề dao vào cổ cháu gái tôi và nói rằng anh ấy sẽ giết cháu. Rồi sau đó anh ấy sẽ tự sát. Tôi đã rất hoảng sợ. Tôi nghĩ tôi sẽ đưa cháu gái đi và chúng tôi sẽ rời nhà trong một thời gian ngắn. Nhưng nếu anh ấy tự sát thì sao đây? Tôi sẽ giải thích thế nào với gia đình anh? Điều gì sẽ xảy ra với tôi đây?

Tôi đã gọi cho con gái của chồng tôi và cháu đi cùng chồng mình đến nhà tôi để nói chuyện với anh. Có tiếng la hét tức giận, và khi sự việc kết thúc, con gái và con rể nói với tôi: “Nếu mai kia bố con cứ tiếp tục như thế này, thì dì cứ để bố ở một mình. Dì hãy đến ở với chúng con, nơi đây luôn mở rộng cửa đón chào dì. Hãy để bố con ở nhà một mình”. Đây là cách họ đối xử với tôi – mẹ kế của họ!

Mẹ chồng tôi sống một mình và chúng tôi sống ở ngoại tỉnh. Trong khi tìm mua một ngôi nhà để sống gần mẹ chồng tôi, chúng tôi đã ở nhà của bà. Chúng tôi định mua trong vùng này nhưng chúng tôi thiếu 20 nghìn đô la. Chúng tôi đã hỏi mượn tiền bà. Chúng tôi nói với bà rằng chúng tôi sẽ trả cho bà lãi suất cao hơn lãi suất thị trường. Nhưng mẹ chồng tôi không chỉ từ chối không cho chúng tôi vay mà còn mắng mỏ tôi vô cớ. Bà còn đuổi tôi ra khỏi nhà bà! Chúng tôi đã bắt taxi ra ga tàu để trở về nhà. Trên đường chúng tôi trở về, tôi khuyên chồng tôi không nên tranh cãi với bà về cách bà đối xử với tôi. Người lái xe taxi nghe thấy và nói: “Vợ anh thật tốt”. Chồng tôi nói với người lái xe: “Đây là cuộc hôn nhân thứ hai của cả hai chúng tôi. Bạn có tin điều đó không?”

Hai năm sau, cháu gái của chồng tôi muốn mua một chiếc ô tô và mẹ chồng tôi đã đưa cho cô ấy 10 nghìn đô la. Khi chồng tôi phát hiện ra, anh ấy nói với mẹ mình: “Con không có nhà để ở và hỏi vay tiền của mẹ. Nhưng mẹ đã mắng vợ con và đuổi cô ấy ra ngoài. Bây giờ cháu gái của con muốn mua xe cho vui và mẹ đã cho cháu tiền”. Mẹ chồng tôi không nói gì. Tôi nói với chồng mình: “Chuyện đó đã qua rồi. Nhắc lại sẽ chỉ tạo ra xung đột giữa mẹ anh và chúng mình. Xin anh đừng nhắc lại điều đó nữa”.

Tuy nhiên, chúng tôi vẫn tiếp tục đối xử tốt với bà. Chúng tôi đã mua đồ ăn ngon cho bà vào các dịp lễ Tết. Vào một dịp, chúng tôi vui vẻ đi mua sắm và đến nhà mẹ chồng tôi để nấu ăn cho bà. Nhưng vì một lý do kỳ lạ nào đó, bà đã tức giận và ném đồ đạc lung tung. Mẹ chồng tôi bắt đầu mắng tôi to đến mức hàng xóm xung quanh cũng có thể nghe thấy. Bất kể chuyện gì xảy ra, tôi đều đối xử tốt với bà.

Chồng tôi đã chứng kiến tất cả những điều này. Anh ấy cũng biết rằng Đại Pháp đã giúp tôi có được sức khỏe tốt. Hoàn cảnh gia đình của chúng tôi đã khá hơn. Qua nhiều năm, anh ấy đã nhìn thấy nhân phẩm của tôi và của các học viên khác. Anh đã nhận ra rằng Sư phụ dạy những người tu luyện Đại Pháp trở thành người tốt và biết nghĩ cho người khác trước. Anh ấy đã tỏ rõ sự tôn kính với Đại Pháp. Đây là một sự thay đổi lớn so với thái độ trước đây của anh. Trước đây, chồng tôi không đối xử tốt với các đồng tu của tôi. Bây giờ anh mời họ ăn khi họ đến thăm nhà chúng tôi. Anh cũng đi giúp đỡ các học viên sống trong khu phố khi họ cần hỗ trợ.

Một ngày nọ, một người bạn mà chồng tôi đã không gặp trong hơn 40 năm đến thăm nhà chúng tôi. Anh đã nói với bạn mình: “Chính vợ tôi đã thay đổi tôi. Cô ấy có khả năng đối xử tốt với người khác”.

Họ hàng chồng tôi hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt

Mẹ chồng tôi thường từng chế nhạo tôi. Gần đây, bà nói: “Mọi người thường nói con gái là chiếc áo ấm của mẹ vì chúng chu đáo và mềm mỏng. Tuy nhiên, khi mẹ có điều gì đó không thể chia sẻ cùng ai, mẹ lại thường nghĩ đến con. Mẹ không thể nói chuyện với các con gái của mình vì mẹ không thể liên lạc với chúng”.

Một trong những người chị dâu của tôi đã từng đối xử thờ ơ với chúng tôi. Chị ấy đã không có mặt trong bữa tối giao thừa ở nhà mẹ chồng tôi. Nhưng giờ chị đã thay đổi rất nhiều. Năm nay, chị mang đến nhiều món quà trong dịp năm mới. Khi chị ấy đến thăm và nếu tình cờ gặp bữa tối, chị sẽ ở lại dùng bữa cùng mọi người. Chị ấy nói chị ấy nhận thấy tôi có quan hệ tốt với tất cả những người thân trong gia đình.

Em dâu tôi sống ở ngoại tỉnh. Cô ấy thường nói chuyện điện thoại với chúng tôi. Cô ấy nói: “Chị rất tốt. Nhưng nếu chị không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chị sẽ còn tốt hơn. Môn tu luyện này không được chấp thuận ở nước mình, vì vậy chị không nên thực hành nó”. Tôi nói: “Đừng nói về điều này qua điện thoại. Khi nào em đến thăm, chúng ta sẽ trò chuyện thêm nhé!”

Năm nay cô ấy đến vào dịp Tết Nguyên Đán. Tôi mỉm cười và nói với cô ấy: “Không phải em đã nói rằng chị rất tốt sao? Để chị nói cho em biết điều này: Chính vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã khiến chị trở nên tốt đẹp. Nếu không tu luyện, có lẽ chị sẽ không tốt thế này. Chị đã từng là loại người mà nếu bạn đánh tôi một tôi sẽ đánh bạn gấp đôi”.

Bây giờ tất cả họ đều nhận ra sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp.

Bố mẹ tôi luôn khỏe mạnh

Trở lại những năm 1980, bố tôi bị chẩn đoán mắc bệnh viêm dạ dày thể teo. Tôi nghĩ rằng điều tốt nhất mà tôi có thể dành cho bố mẹ là giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho họ. Tôi biết việc tu luyện có thể mang lại cho bố mẹ sức khỏe tốt cả về thể chất và tinh thần. Tôi đã gửi cho họ những cuốn sách và băng video hướng dẫn tập Pháp Luân Đại Pháp qua đường bưu điện ngay lập tức.

Ngay sau đó, cả bố mẹ tôi đều đến gặp tôi. Tôi nói với bố tôi: “Con đã từng bị bệnh dạ dày giống như bố. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được vài ngày, con đã trải qua một số triệu chứng tiêu chảy qua đêm, và sau đó, vào ngày hôm sau, mọi thứ trở lại bình thường”. Cha tôi đã không tin điều đó. Tôi cười và nói: “Con nghĩ bố nên thử xem sao, bố đọc sách và luyện công đi, rồi bố sẽ thấy những điều như con nói”. Trong một vài ngày, cha tôi nói: “Này, những gì con nói đúng đấy. Bố cũng gặp vấn đề về tiêu chảy”. “Vậy bây giờ bố cảm thấy thế nào?” tôi hỏi. Bố tôi trả lời: “Nó giống như chưa có chuyện gì xảy ra. Mọi thứ đã trở lại bình thường”. Giờ bố tôi đã 86 tuổi. Ông không còn những vấn đề về dạ dày nữa và thậm chí còn đi xe máy hàng ngày và đôi khi còn chở chúng tôi đi cùng!

Mẹ tôi mắc bệnh tiểu đường từ những năm 1990. Mẹ đi lại khó khăn và thị lực giảm sút. Bà còn có vấn đề về tim, chảy máu nướu răng và huyết áp cao. Bây giờ mẹ tôi cũng tu luyện Đại Pháp, sức khỏe của bà hồi phục nhanh chóng và tính tình của bà cũng được cải thiện.

Cả hai bố mẹ tôi đều đã ngoài 80 tuổi. Năm nay bố mẹ tôi vẫn chạy xe qua lại ba tỉnh và mọi việc đều suôn sẻ. Tôi nghĩ rằng thật là may mắn khi họ có sức khỏe tốt như vậy!

Cháu gái nhỏ học Đại Pháp

Trước đây chúng tôi sống ở ngoại thành. Sau khi chúng tôi trở về quê, vì đã mua nhà và vay thế chấp nên tôi bắt đầu đi làm trở lại. Vì vậy, tôi không có thời gian chăm sóc cháu gái của mình. Sau đó, chân phải của tôi bị đau và tôi không thể làm việc được nữa. Vì vậy, tôi đã ở nhà để chăm sóc cháu gái.

Tôi nhận thấy cháu bé có nhiều hành vi xấu. Khi đến thăm nhà ai đó, cháu sẽ sờ vào đồ đạc của họ, ăn bất cứ thứ gì cháu tìm thấy và thích, và lấy đi những thứ mà cháu ưa mắt. Cô bé thậm chí còn đổ lỗi cho người khác về một số hành vi của mình. Một học viên đã nói với tôi về các vấn đề của cháu để tôi có thể giúp cháu.

Một ngày nọ, cháu gái tôi từ lớp mẫu giáo về và nói rằng cô giáo nhận xét cháu thật ngu ngốc. Tôi hỏi: “Có phải vì cháu không hiểu những gì cô giáo dạy không?” Cô bé gật đầu lia lịa. Tôi hỏi cháu: “Cháu có muốn học không? Cháu có muốn giống những người khác và được thầy cô nói rằng cháu thông minh không? Cháu có muốn tất cả những người lớn ở nhà nhận xét cháu là một cô bé ngoan không?” “Có ạ!” cô bé trả lời. Tôi đề nghị: “Vậy thì, cháu hãy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp như bà, và chúng ta sẽ làm mọi điều theo những gì sách Chuyển Pháp Luân dạy chúng ta. Khi đó Sư phụ Lý sẽ giúp cháu trở thành một đứa trẻ ngoan”. Cô bé nói: “Được ạ. Cháu muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”.

Ngay sau đó, cháu gái tôi về nhà kể cho tôi rằng cô giáo nói cháu là một bé gái ngoan. Cô bé ăn uống nhanh chóng và thậm chí còn giúp dọn dẹp sau đó. Nhiều ngày sau, cô bé rất vui khi được cô giáo khen vì đã chủ động hòa nhập. Từ đó về sau, tôi không bao giờ nghe cô giáo của cháu nói cháu ngu ngốc nữa.

Một hôm cháu gái của tôi sốt cao, khắp người nổi các nốt rộp mụn. Cháu kêu bị đau đầu và đau họng. Tôi hỏi bé có muốn đến bệnh viện không. Cô bé đã nói: “Không ạ. Cháu sẽ nhẩm niệm trong đầu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Cô bé đã nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ trước khi đi ngủ. Hôm sau cháu đã hết sốt, hết đau đầu và sưng tấy. Cô bé đã hồi phục hoàn toàn.

Tất cả người thân và bạn bè của tôi đều chứng kiến sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp và được hưởng lợi từ việc thực hành tu luyện của tôi. Pháp Luân Đại Pháp thực sự tốt cho tất cả mọi người!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/14/383417.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/26/186501.html

Đăng ngày 01-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share