Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 05-09-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, từ năm 2005 khi đang ở trong tình trạng cận kề với cái chết.
Được dẫn dắt bởi các Pháp lý của Pháp Luân Công, tôi trở nên sẵn lòng giúp đỡ người khác hơn và cảm thấy vui khi giúp họ. Xã hội của chúng ta sẽ tốt đẹp hơn nhiều nếu có nhiều người hơn nữa tu luyện Pháp Luân Công.
Sau khi bước vào tu luyện, tôi khỏe mạnh hơn và công việc kinh doanh cũng thuận lợi hơn trước rất nhiều. Tôi biết rằng hết thảy đều nhờ có Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp. Cách duy nhất tôi có thể báo đáp Sư phụ là trở thành một người tốt hơn bằng cách chiểu theo nguyên lý Chân,Thiện, Nhẫn.
Kinh doanh vô đạo đức
Trước đây tôi là người rất độc đoán và nóng tính. Nhiều người coi tôi là người tồi tệ và luôn tìm cách lảng tránh tôi.
Dường như đối với công việc kinh doanh tôi có một sự nhạy cảm thiên bẩm. Chỉ cần nhìn qua công việc kinh doanh nào đó, tôi liền biết được có nên làm hay không. Công việc kinh doanh của chúng tôi ngày càng phát triển, và lòng tham của tôi cũng ngày càng lớn hơn. Tôi bán các mặt hàng giả có giá trị cao, trong đó có cả rượu cao cấp. Không ai dám trả lại hàng đã mua của chúng tôi vì họ sợ tính khí của tôi.
Đừng nói đến giới hạn đạo đức, đạo đức đối với tôi không có nghĩa lý gì, bất kể việc làm có đạo đức hay không, chỉ cần có thể kiếm được lợi nhuận, tôi đều dám làm. Chúng tôi tích lũy được tài sản lên đến hàng triệu tệ và bắt đầu mua các cửa hàng, cửa hiệu, biệt thự và mua nhà trong thành phố. Tôi bắt đầu sống cuộc sống xa hoa. Tôi chìm sâu vào nợ nần cờ bạc và tiêu xài hoang phí vào các chuyến du lịch và những món đồ xa xỉ. Cuộc sống của tôi là một mớ hỗn độn.
Bước vào tu luyện Pháp Luân Công
Lối sống buông thả đã khiến sức khỏe của tôi bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Tôi bị bệnh dạ dày, đau nửa đầu, viêm gan và mất ngủ. Tôi đã thử tất cả các loại thuốc nhưng đều vô ích. Tôi thậm chí còn lên chùa để tìm cách chữa trị và đã bị mắc phụ thể. Từ đó tôi bắt đầu sợ sấm sét.
Sau đó, toàn thân tôi bắt đầu phù thũng. Bác sĩ nói rằng đó là do thận tôi có vấn đề và kê cho tôi uống thuốc nội tiết tố và tất nhiên nó không có tác dụng. Năm 2005, tôi đến một bệnh viện ở Thượng Hải và mất khoảng 10.000 nhân dân tệ để làm phẫu thuật thận, nhưng cũng không có tác dụng.
Tôi sụt cân nhiều đến mức mặt tôi nhìn rất kinh khủng, giống như đầu rắn. Khi đó tôi mới ngoài 30 tuổi và thấy bất lực và chỉ còn chờ chết.
Vừa lúc đó, chị dâu tới thăm tôi. Không biết tại sao ngay khi nhìn thấy chị ấy, tôi đã cảm thấy rằng mình sẽ được cứu.
Chị ấy nói: “Sao em không thử tập Pháp Luân Công? Chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu được em.“
Không chút do dự, tôi đồng ý và nói: “Em sẽ tập, hết thảy đều giao phó cho Sư phụ”.
Câu trả lời của tôi đã khiến chị ấy rất ngạc nhiên. Chị ấy nói: “Chị chưa nói gì với em, làm sao em có thể biết được mình sẽ có Sư phụ và sẽ giao phó hết thảy cho Ngài?”
“Em chỉ biết vậy thôi”, tôi nói.
“Hẳn là em có duyên phận và căn cơ tốt”, chị ấy nói.
Chị ấy rời đi và quay lại với cuốn sách và video về Pháp Luân Công. Khi tôi nhìn thấy chúng, tôi không thể ngăn những giọt nước mắt chảy dài trên mặt mình.
Sau khi chị dâu tôi đi khỏi, tôi nằm nghỉ và mơ thấy một đạo sĩ áo xanh nhìn tôi. Sau này khi đã trở thành một học viên, tôi nhận ra rằng vị đạo sĩ ấy chính là Sư phụ Lý. Tôi cũng nhìn thấy một con trăn liếc nhìn tôi qua cửa sổ. Tôi biết rằng tôi đã bị phụ thể này chiếm hữu. Sư phụ đã loại bỏ nó cho tôi, và ngày hôm sau toàn thân tôi không còn bị phù nữa.
Khi tôi xem video các bài giảng Pháp của Sư phụ, Sư phụ bắt đầu tịnh hóa thân thể cho tôi. Tất cả các chứng bệnh của tôi đã biến mất chỉ trong vài ngày.
Tôi đã thay đổi rất nhiều. Sư phụ đã cấp cho tôi một cuộc đời thứ hai. Không có từ ngữ nào có thể diễn tả được sự cảm ân của tôi đối với Sư phụ và Đại Pháp.
Tu luyện đã khiến cuộc đời tôi thay đổi
Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi nhận ra rằng mình đã đánh đổi đức để lấy tài sản. Tôi cũng hiểu rằng nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn là tiêu chuẩn cao nhất và là điều tôi phải thực hiện theo.
Ngay khi bắt đầu tu luyện, tôi đã lấy hết hàng giả ra khỏi kệ. Sau một thời gian, khách hàng đều nhận ra rằng tất cả hàng hóa của chúng tôi đều là hàng chính hãng. Công việc kinh doanh đã tốt hơn trước.
Vào một dịp nọ, một khách hàng tới để trả hàng. Cô ấy bắt đầu chửi bới một cách vô cớ. Tôi đã cố gắng ngăn cô ấy lại, nhưng cô ấy không chịu nghe mà còn mắng chửi thậm tệ hơn. Điều này đã khiến tôi nhớ lại hình ảnh trước đây của mình.
Tôi trấn an nhân viên bán hàng của mình: “Không sao đâu, cô ấy đang mắng tôi đấy, không liên quan đến cậu”. Tâm tôi rất tĩnh. Tôi chiểu theo các nguyên lý của Pháp Luân Công để hành xử và kiên nhẫn lắng nghe cô ấy. Nếu tôi không phải là một học viên tôi sẽ không thể làm như vậy. Cô ấy đã rời đi sau 30 phút.
Trong mười năm qua, tôi đã phát hiện ra khách để quên tiền ở cửa hàng ít nhất 30 lần. Tôi luôn trả lại tiền cho họ. Tôi cũng trả lại hàng hóa mà nhà cung cấp gửi thừa cho chúng tôi. Dần dần, mọi người đã có ấn tượng mới về tôi.
Trước đây tôi thường vượt đèn đỏ và khi bị công an giữ lại tôi thường bảo chồng xử lý bằng cách hối lộ công an. Nhưng bây giờ tôi tuân thủ mọi luật lệ giao thông và không vượt đèn đỏ nữa.
Một hôm tôi đang đi xe đạp điện thì bị một người đi xe máy xô ngã. Tôi nhanh chóng đứng dậy xem người kia có ổn không. Người ấy sững sờ trước thái độ của tôi vì đó là lỗi của anh ấy. Tôi nói: “Tôi là một học viên Pháp Luân Công. Tôi không sao vì luôn có Sư phụ bảo hộ”.
Tôi đã từng coi thường tất cả mọi người trong gia đình chồng, trừ chồng mình. Tôi không thèm giấu giếm sự khinh bỉ của mình với mẹ chồng. Tu luyện Pháp Luân Công đã giúp tôi nhận ra rằng tôi đã rất sai khi hành động như vậy. Tôi xin lỗi mẹ chồng vì cách cư xử tồi tệ trước đây của tôi. Bây giờ tôi rất tôn trọng bà. Tôi chăm sóc bà một cách chu đáo và chi tiền mua thuốc khi mẹ chồng tôi bị ốm. Bà có thể cảm nhận được tôi đã thay đổi và nói với mọi người rằng tôi tốt như thế nào. Mọi người trong gia đình ca ngợi Pháp Luân Công vì họ đã thấy tôi cải biến.
Mối quan hệ giữa tôi và chồng vốn khá tốt, sau khi tôi tu luyện, anh ấy rất ủng hộ. Buổi tối, tôi chuẩn bị nước rửa chân cho anh ấy, lấy kem đánh răng cho anh ấy, vặn nước ấm cho anh ấy dùng. Một lần, anh ấy đứng ở cạnh giá để giầy, tay đang cầm thứ gì đó, anh xỏ chân vào chiếc giầy nhưng không được, tôi thấy vậy liền cúi người xuống, nhấc chiếc giầy lên để giúp anh ấy. Khi đứng dậy, tôi thấy mắt anh ấy ngấn lệ.
Chồng tôi kết giao với rất nhiều bạn bè, người trong ngành công an, kiểm sát, tư pháp đều có không ít, trong đó cũng có những người xấu. Nhưng trong mắt tôi, không phân biệt người xấu người tốt, hễ gặp họ tôi liền nói với họ như thế nào mới thực sự là là chính đạo.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/9/5/幸遇真、善
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/30/186994.html
Đăng ngày 01-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.