[MINH HUỆ 26-9-2010] Ngày 20 Tháng 7, 2010, tôi cùng một số học viên đi giảng thanh chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp tại một công trường xây dựng gần khu chúng tôi ở. Chúng tôi bị báo cho đồn cảnh sát địa phương, và sau đó bị chuyển tới trại giam thành phố, bảy ngày sau thì bị chuyển đến trại cưỡng bức lao động. Nhờ trợ giúp của Sư Phụ, tôi thoát khỏi trại cưỡng bức lao động ngay trong ngày đầu bằng chính niệm.

Trại giam là những hang ổ hắc ám của Đảng Cộng sản Trung Quốc nhằm bức hại các học viên Đại Pháp. Chúng tôi từ chối mặc đồng phục tù nhân, từ chối tham gia lao động cưỡng bức, và bắt đầu tuyệt thực để phản đối chính sách đàn áp. Chúng tôi chú trọng hơn đến việc học thuộc lòng Pháp, phát chính niệm, thanh trừ các thế lực tà ác trong khu trại giam, chứng thực Pháp, và chỉnh sửa bất kỳ suy nghĩ nào chệch khỏi Pháp.

Chúng tôi nhận thức rằng tù nhân cùng phòng giam cũng là chúng sinh có duyên phận với mình, họ đáng được cứu độ. Sư phụ dạy chúng ta:

“Nói rõ ra, chính là hiện nay trong Chính Pháp, không xét chúng sinh trong lịch sử đã phạm tội lớn đến đâu, đã phạm sai sót lớn đến mấy, [mà] chỉ xét thái độ của chúng sinh trong thời gian Chính Pháp đối với Đại Pháp, và thái độ đối với đệ tử Đại Pháp.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2007)

Chúng tôi giảng chân tướng cho họ, và nói với họ về tầm quan trọng của việc thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) để đảm bảo tương lai của họ. Từ trạng thái rất đắn đo khi nghe, dần dần chuyển sang muốn lắng nghe đồng thời bày tỏ sự tôn trọng với chúng tôi, qua đó chúng tôi khơi gợi thiện tính của họ, hướng dẫn họ làm thế nào để làm người tốt hơn, và dạy họ những bài thơ ngắn trong Hồng Ngâm, và cách hát những bài hát “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Chúng tôi đến vì các bạn”, và “Đắc độ”.

Hàng ngày, lời hát của bài “Pháp Luân Đại Pháp hảo” có thể được nghe thấy trong nhà tù. “[Khi] chính niệm của đệ tử Đại Pháp rất đầy đủ, [thì] sự tồn tại của chư vị ở thế gian sẽ có tác dụng chính diện.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003) Dưới tác dụng của trường năng lượng ngay chính, có một thay đổi lớn trong tâm trí của các tù nhân. Những người từng đấu đá với nhau trong quá khứ đã bắt đầu nhận ra những điểm tốt của nhau và họ giải quyết được những xung đột. Một số người thổ lộ những gì họ từng làm trong quá khứ, những điều xấu xa nhất mà khiến họ rất xấu hổ, và hứa từ nay sẽ làm người tốt. Đại Pháp tịnh hoá trái tim và tâm trí của họ, và thanh lý môi trường. Quả đúng là “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi bị thẩm vấn vào ngày thứ năm. Khi tôi được gọi vào phòng, có hai ghế băng, một ở phía trước dành cho lính canh, và một ở phía bên. Tôi nghĩ tôi không nên bị thẩm vấn, và ngồi trên ghế phía bên. Khi họ hỏi tên tôi, tôi trả lời: “đệ tử Đại Pháp.” Sau đó tôi không trả lời thêm bất kỳ câu hỏi của họ. Đến cuối buổi thẩm vấn họ hỏi tôi: “Anh còn gì để nói không?” Tôi trả lời: “Pháp Luân Đại Pháp là tốt.” Họ nói: “Lao động trong trại trong một năm.” Tôi kiên quyết trả lời: “Tôi từ chối.” Những viên chức bị sốc trước chính niệm của tôi. Họ ngập ngừng một lúc và sau đó dường như không căng thẳng như trước nữa: “Nếu Pháp Luân Đại Pháp là tốt, tại sao anh không tập ở nhà? Tại sao anh phải ra chỗ công cộng? Chẳng phải anh bị báo là vì việc này sao?” Sau đó, chúng tôi nhìn vào trong để xem còn bất kỳ chấp trước nào chưa buông bỏ, nhìn vào chỗ mà cần cải thiện, học thuộc lòng Pháp, và tăng cường phát chính niệm. Những bảo vệ nói với người nhà chúng tôi rằng sẽ thả người trong vòng 15 ngày. Chúng tôi không tin họ, và hiểu rằng không nên ở đó dù chỉ một ngày.

Vào ngày thứ mười ở trại lao động thành phố, một lính canh hô lớn: “Những người tập Pháp Luân Công, hãy thu xếp đồ đạc, các người chuẩn bị được thả.” Nhưng thực ra, họ chuẩn bị chuyển chúng tôi đến một trại cưỡng bức lao động khác ở vùng xa. Họ không hề thông báo đúng lúc cho gia đình, và ngay khi họ đến trại và yêu cầu gặp chúng tôi, thì lính canh đã nói dối với họ rằng chúng tôi không phải bị chuyển đi. Khi người nhà tin họ và ra về, thì đột nhiên cửa trại lao động mở tung và hai chiếc xe chở học viên Đại Pháp chạy vụt ra. Cảnh tượng này khiến người thân trong gia đình hết sức đau lòng và phẫn nộ, trong khi đó lính canh chắn họ lại. Gia đình với chính niệm mạnh mẽ yêu cầu chúng tôi phải được thả vô điều kiện.

Tôi quyết chắc rằng tôi sẽ hoàn toàn phủ nhận an bài này của cựu thế lực. Có Sư phụ, có Pháp, thì còn sợ gì nữa? Chúng tôi phát chính niệm mạnh mẽ. Sư phụ phủ nhận an bài của cựu thế lực, và chúng ta cũng là thế. Chúng tôi đã phát chính niệm suốt dọc đường, và đọc bài thơ “Có gì phải sợ?” và câu “Đệ tử chính niệm túc, Sư hữu hồi thiên lực.” (Hồng Ngâm II) tôi nghĩ tiếp: “Các người sẽ phải để ta trở lại nơi các người bắt ta.” Tôi sẽ cứu độ chúng sinh của mình, tôi sẽ trở lại vị trí của mình.

Khi chúng tôi đến trại cưỡng bức lao động kia, chúng tôi đã được dẫn đến phòng kiểm tra sức khoẻ. Tôi không thấy lo sợ gì cả, cảm thấy Sư phụ vẫn ở gần bên. Khi đến lượt tôi, bác sĩ nhà tù nói chuyện với lính canh một chút, sau đó họ kiểm tra lại chúng tôi. Xem chừng tà ác không muốn bỏ cuộc và vẫn muốn giam giữ chúng tôi. Tôi đã phát chính niệm mạnh mẽ hơn, để hoàn toàn tiêu huỷ tà ác đang bức hại các học viên Đại Pháp và xin Sư phụ trợ giúp. Đột nhiên sấm chớp nổ vang; rất chói tai. Có lẽ cuộc chiến đang diễn ra ở không gian khác, nó rất là lạ. Khi kiểm tra sức khoẻ kết thúc thì cơn mưa cũng tạnh, và trời trở lạnh. Lính canh cho tôi xem chẩn đoán – huyết áp cực kỳ cao, hơn 200 – và trại lao động cưỡng bức không thể nhận tôi vào. Nhờ Sư phụ trợ giúp, tôi đã thoát ra và quay trở lại tham gia vào Chính Pháp.

Tôi muốn cảm ơn Sư phụ, cảm ơn tất cả các bạn học viên tại thành phố vì các nỗ lực giải cứu của họ, và các bạn đồng tu ở nước ngoài đã thực hiện giảng thanh chân tướng gọi điện thoại đến các trại lao động, mà chấn nhiếp tà ác. Tôi sẽ tinh tấn hơn, và cứu độ chúng sinh nhiều hơn để xứng với ơn cứu độ từ bi của Sư phụ.


Bản tiếng Trung: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/9/26/230173.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/10/8/120499.html
Đăng ngày: 13-10-2010; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share