Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hoa Kỳ
[MINH HUỆ 23-08-2019] Trong hai năm vừa qua, với việc tham gia vào các hạng mục giảng chân tướng, tôi cảm thấy trạng thái tu luyện của bản thân đã bước vào một giai đoạn mới.
Phân phát tài liệu giảng chân tướng
Vì không có khả năng giảng chân tướng trực diện về Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công), nên tôi đã phối hợp với đồng tu đi phát báo Đại Kỷ Nguyên. Lúc đầu tôi cảm thấy ngượng ngùng và lo lắng rằng mọi người sẽ từ chối nhận báo. Sau đó nhìn thấy các học viên rất chủ động phát báo cho mọi người, tôi cũng làm theo, và nhiều người đã nhận báo.
Trong quá trình phát báo, có những lúc, có người tiến về phía tôi, nhưng chưa đến trước mặt mà trong đầu tôi đã xuất ra quan niệm đánh giá. Ví dụ: “Anh này ăn mặc quái dị, trông không giống người tốt, có lẽ sẽ không nhận báo.” Tôi nhận ra những quan niệm đó rất không tốt. Trong tâm phát ra những ý niệm bất hảo, sao có thể khởi tác dụng cứu người đây?
Trong tâm tôi xin Sư phụ: “Thưa Sư phụ, những ý niệm bất hảo đó không phải là con, con không muốn chúng.” Nhờ liên tục phát chính niệm và tu luyện bản thân, những tư tưởng bất hảo đã dần dần biến mất.
Đôi lúc khi gặp những người mắng chửi tôi hoặc nói những lời không hay, tôi sẽ cố gắng giữ bình tĩnh và không động tâm. Cũng có rất nhiều người đã minh bạch chân tướng về cuộc bức hại và họ khích lệ tôi.
Khi có ít người nhận báo, tôi sẽ phát chính niệm để thanh trừ các nhân tố ở không gian khác đang ngăn cản chúng sinh nhận báo. Các loại tình huống tôi gặp đều là cơ hội tốt để tôi đề cao tâm tính.
Ngày 21 tháng 7 năm nay, chúng tôi đã tổ chức một buổi mít tinh trên bãi biển để đánh dấu 20 năm phản bức hại. Tôi dự định phát tài liệu ở bến tàu, nhưng từ kinh nghiệm phát tài liệu trước đó, ở bến tàu hiệu quả phát tài liệu không tốt, rất nhiều người từ chối tiếp nhận. Tôi nên làm gì đây?
Sư phụ đã khai mở trí huệ cho tôi, bất chợt tôi nhận ra rằng mọi người không nhận tờ rơi bởi chỉ trong vài giây ngắn ngủi bước qua, họ không thể hiểu chúng tôi đang làm gì, và sẽ nghĩ rằng đó là những tờ rơi quảng cáo.
Do đó, tôi tìm một học viên cao lớn cùng đi tới bến tàu. Chúng tôi làm một tấm bảng về việc ngăn chặn Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) giết hại học viên Pháp Luân Đại Pháp để lấy nội tạng. Tôi bảo học viên này hãy giơ tấm bảng cao quá đầu để mọi người có thể nhìn thấy từ xa. Nhìn vào đám đông, tôi nghĩ trong tâ:, “Các chúng sinh, không nên bỏ lỡ cơ duyên trân quý này!” Hiệu quả thật đáng ngạc nhiên, tôi mau chóng phát hết tờ rơi. Tôi gọi cho một học viên khác để lấy thêm tài liệu.
Trong quá trình phát tờ rơi, biểu hiện của nhiều người đã khiến tôi xúc động. Một người Tây phương giơ ngón tay cái lên và nói: “Hãy cố lên! Tôi đã ủng hộ các bạn ở New York và Washington D.C. Một số người bị ĐCSTQ mua chuộc đến quấy rối, tôi đã mắng và ngăn cản họ.”
Có hai người Tây phương hỏi chúng tôi: “Ngoài việc đọc tờ rơi, tôi có thể làm gì khác để giúp các bạn?” Tôi nói với họ: “Các bạn có thể chuyển thông tin này đến gia đình và bạn bè, và phản ánh tình hình với các nghị sĩ. Các bạn cũng có thể ký vào đơn thỉnh nguyện.” Một số người Trung Quốc cũng chủ động hỏi xin chúng tôi tờ rơi.
Chúng tôi đã ở đó gần hai tiếng đồng hồ, và người học viên đã nâng cao tấm bảng thông tin trong suốt thời gian đó không hề bỏ xuống.
Giảng chân tướng cho khách thuê phòng
Gia đình tôi mua một căn nhà, và chúng tôi có vài phòng cho khách thuê. Chúng tôi tin rằng tất cả những ai tới đây đều là người hữu duyên tới để biết về Đại Pháp.
Mỗi khi có khách thuê, chúng tôi luôn chú ý đến cử chỉ ngôn hành, phù hợp với yêu cầu của Đại Pháp. Chúng tôi thường xuyên cung cấp miễn phí những bữa tối phong phú cho khách, từ đó tiếp xúc với họ để thể giảng chân tướng. Phần lớn khách của chúng tôi đã minh bạch chân tướng.
Có một thanh niên trẻ đến từ Trung Quốc thuê phòng của chúng tôi. Cậu ấy có những hiểu lầm nghiêm trọng bởi những lời dối trá của ĐCSTQ, và có ấn tượng tiêu cực về Đại Pháp. Chúng tôi đối đãi với cậu ấy như bạn, quan tâm đến sinh hoạt của cậu ấy, thường xuyên làm cơm tối mời cậu ăn cùng, từ đó giảng chân tướng ở mức chi tiết hơn. Mỗi ngày cậu ấy đều gọi cho mẹ và thuật lại những gì chúng tôi nói.
Qua trò chuyện, chúng tôi biết mẹ cậu làm phụ trách khu dân cư ở một khu vực bị bức hại rất nghiêm trọng, và một phần công việc của bà ấy là giám sát các học viên Đại Pháp. Vào đêm Giao thừa, chúng tôi chuẩn bị bữa tối thịnh soạn và mời cậu ấy cùng tham gia, cậu ấy rất cảm động. Cậu ấy gọi điện cho mẹ, và bà không ngớt cảm ơn chúng tôi đã chăm sóc con trai bà. Vợ tôi đã giảng chân tướng cho bà, và cả hai mẹ con đều đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó. Mẹ cậu nói rằng từ nay trở đi, bà sẽ đối xử tốt với các học viên Đại Pháp. Khi rời đi, cậu ấy còn hỏi xin chúng tôi rất nhiều tài liệu giảng chân tướng dạng điện tử.
Một người khách khác đến từ Trung Quốc, sau khi nghe chúng tôi nói về Đại Pháp, anh ấy có chút rụt rè và không thoái đảng. Ngày hôm sau chúng tôi đưa anh ấy tới buổi diễu hành kỷ niệm ngày Độc lập, anh ấy đã thay đổi suy nghĩ sau khi xem đoàn diễu hành của các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy cũng đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ.
Một người đàn ông người Anh đến chỗ chúng tôi thuê phòng trong vài tuần. Vợ tôi thường mời ông ấy ăn tối. Chúng tôi kể cho ông ấy nghe về những gì đã trải qua khi còn ở Trung Quốc, nơi chúng tôi bị bức hại nghiêm trọng vì đức tin của mình. Vợ tôi nhiều lần bị bắt giữ, tra tấn đến gần như mất đi tính mạng. Ông ấy đã khóc khi nghe câu chuyện của chúng tôi. Ông ấy nói: “Sao chính phủ Anh quốc không làm gì trước những tội ác như vậy?” Chúng tôi nói với ông ấy rằng việc này có liên quan đến lợi ích kinh tế. Ông ấy nói: “Giờ tôi đã hiểu. Tôi sẽ nói với gia đình và bạn bè về những gì tôi nghe được.” Ông ấy nói với vợ tôi: “Bà là người kiên cường nhất, thiện lương nhất mà tôi từng gặp.” Chúng tôi đã trở thành bạn tốt.
Khi ông ấy rời đi, chúng tôi mua quà và tặng ông một cuốn Chuyển Pháp Luân tiếng Anh. Từ đó trở đi, mỗi lần tới Mỹ, ông ấy đều tới ở nhà chúng tôi. Ông ấy cũng chủ động nhờ chúng tôi hướng dẫn các động tác luyện công, chúng tôi cùng nhau học cuốn Chuyển Pháp Luân, cuối cùng ông cũng bước vào tu luyện.
Nhà chúng tôi có một người Tây phương tới thuê phòng dài hạn. Chúng tôi nói với anh ấy về cuộc bức hại, anh ấy rất cảm thông và thấu hiểu. Quan hệ của chúng tôi rất tốt. Sau này chúng tôi mời anh ấy cùng đọc Chuyển Pháp Luân, đọc Bài giảng thứ nhất. Nhưng lần tiếp theo khi chúng tôi mời anh ấy đọc sách, anh ấy dùng đủ lý do để từ chối. Chúng tôi không hiểu tại sao.
Sau đó tình cờ chúng tôi biết được anh ấy là người đồng tính. Trong Bài giảng thứ nhất, Sư phụ giảng:
“Bây giờ không chỉ có những kẻ chỉ chạy theo lợi, mà còn có những kẻ không điều ác nào mà không làm, chỉ vì tiền mà không việc gì là không làm: giết người hại mệnh, thuê giết người, đồng tính luyến ái, hút hít ma tuý, v.v. việc gì cũng có.” (Bài giảng thứ nhất – Chuyển Pháp Luân)
Chúng tôi đã cố gắng giảng chân tướng cho anh ấy từ nhiều phương diện khác nhau, nhưng anh ấy chỉ dửng dưng, dường như không cách nào mở lòng ra được. Thậm chí chúng tôi đã muốn bỏ cuộc, nhưng vì đây là người có tiền duyên, chúng tôi phải làm gì đây? Vừa đúng lúc chương trình Shen Yun được biểu diễn ở Los Angeles vào tháng tư, chúng tôi quyết định bỏ tiền mua vé mời anh ấy đi xem. Sau đó anh ấy đã thay đổi hoàn toàn. Anh ấy rất phấn khích, nói rằng Shen Yun thật tuyệt, và nói sẽ đi xem chương trình hàng năm. Mỗi khi chúng tôi có khách mới tới thuê, anh ấy thường nói cho họ nghe về cuộc bức hại và giới thiệu về Shen Yun.
Cũng có những người sau khi minh bạch chân tướng, đã chủ động thông qua chúng tôi mà ủng hộ cho trung tâm thoái đảng toàn cầu.
Giảng chân tướng trên nền tảng gọi điện thoại giải cứu học viên
Vì không thể giảng chân tướng trực diện mà tôi đã bỏ phí nhiều cơ hội trân quý để giúp mọi người biết về Đại Pháp. Tôi thật sự muốn có thể giảng chân tướng một cách hiệu quả, nên đã tham gia vào nền tảng gọi điện thoại giải cứu toàn cầu, mục đích là giảng chân tướng cho những người làm việc trong sở cảnh sát, toà án, và viện kiểm sát tại Trung Quốc.
Lúc đầu tôi rất lo lắng. Đồng tu chịu trách nhiệm hướng dẫn tôi nói rằng lúc đầu tôi có thể thử bằng việc đọc theo bản thảo, và sau vài lần tôi sẽ biết phải nói gì. Cuộc gọi đầu tiên của tôi, một thẩm phán đã trả lời. Bình thường tôi thậm chí còn không thể giảng chân tướng cho người thường, nên mọi người có thể hình dung tôi cảm thấy thế nào.
Khi cuộc gọi được kết nối, tim tôi như ngừng đập. Tôi lắp bắp và bắt đầu đọc: “Xin chào, tôi chỉ muốn gọi điện và nói với ông rằng các học viên Pháp Luân Công đều là người tốt. Xin đừng tham gia vào bất kỳ hình thức nào để bức hại họ.” Tôi tiếp tục đọc và nói về hình thế hiện nay ở Trung Quốc, và quả báo đối với những kẻ đã tham gia cuộc bức hại, rất nhiều trong số họ đều đã phải vào tù. Tôi bảo ông ấy hãy nghĩ đến tương lai của bản thân ông.
Sau đó tôi nói rằng Hiến Pháp Trung Quốc đảm bảo quyền tự do tín ngưỡng của công dân. Nói về việc Giang Trạch Dân đã bị kiện ở hơn 30 quốc gia vì tội ác bức hại Pháp Luân Công, và ở Trung Quốc có hơn 200.000 người nộp đơn kiện Giang Trạch Dân bằng tên thật. Tôi khuyên ông ấy đừng thực hiện mệnh lệnh nào liên quan đến cuộc bức hại để không trở thành con dê thế tội cho ĐCSTQ.
Về sau tôi càng đọc càng trôi chảy, người thẩm phán tiếp tục nghe thêm hơn ba phút trước khi gác máy. Tôi gọi lại, ông ấy lại nhấc máy. Tôi tiếp tục đọc, ông ấy nghe thêm hơn hai phút nữa. Các học viên nói rằng giọng đọc của tôi tốt, trầm ổn và từ bi. Tôi nhận ra cuộc gọi đầu tiên cũng không khó như tôi tưởng tượng. Đó chỉ là những chướng ngại tâm lý lúc ban đầu, và sau đó sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Sau vài ngày gọi điện thoại, tôi nhận thấy trước mỗi lần gọi điện, tôi sẽ cảm thấy trong tâm như có tảng đá đè nặng, biểu hiện là sợ khó, không muốn thực hiện cuộc gọi nào. Thời điểm khó khăn nhất, tôi cứ do dự trong hai giờ đồng hồ và cuối cùng không gọi được cuộc nào. Tôi bắt đầu phát chính niệm trước khi gọi điện, nhưng trạng thái chỉ cải thiện được một chút.
Trước đây tôi đã học thuộc kinh văn của Sư phụ, “Đại Pháp kiên cố không thể phá”, nên tôi đã nhẩm nhiều lần đoạn cuối:
“Là đệ tử Đại Pháp thì hoàn toàn phủ định hết thảy những gì cựu thế lực tà ác đã an bài. Toàn diện giảng rõ chân tướng, chính niệm thanh trừ tà ác, cứu độ chúng sinh, kiên định duy hộ Pháp; bởi vì chư vị là thành viên của Đại Pháp, kiên cố không thể phá, làm chính lại hết thảy những gì bất chính; [những ai] bị chuyển hoá và [cần được] cứu độ chỉ có thể [người bị] tà ác lừa dối; [những kẻ bị] thanh trừ chính là những sinh mệnh tà ác và cựu thế lực tà ác; [những ai] ở trong viên mãn là các đệ tử Đại Pháp và [những ai] đang trồng cây uy đức của Đại Pháp.” (Đại Pháp kiên cố không thể phá – Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
Tôi liên tục nhẩm đoạn Pháp trong khi điện thoại đổ chuông chờ người bên kia nhấc máy. Dần dần sức mạnh của Đại Pháp bao trùm lấy tôi, tôi trở nên ngày càng chính niệm hơn. Tôi cảm thấy quá trình gọi điện thoại này thật kỳ diệu và thần thánh. Dần dần, gánh nặng trong tâm tôi trở nên nhẹ hơn, và cuối cùng biến mất. Tôi quyết tâm tiếp tục với hạng mục gọi điện thoại, trong quá trình giảng chân tướng mà dung luyện bản thân.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/23/在讲真相中修炼提高-391807.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/4/180180.html
Đăng ngày 15-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.